Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 696: Đám sát thủ vây giết Đế Võ Hầu phủ, Đế Võ Hầu một chưởng trấn sát (2)

Chương 696: Đám sát thủ vây giết Đế Võ Hầu phủ, Đế Võ Hầu một chưởng trấn sát (2)Chương 696: Đám sát thủ vây giết Đế Võ Hầu phủ, Đế Võ Hầu một chưởng trấn sát (2)
 
 Chương 696: Đám sát thủ vây giết Đế Võ Hầu phủ, Đế Võ Hầu một chưởng trấn sát (2) Ngay lúc này có một đội vệ binh từ nơi khác xuất hiện. Đế Vũ Hầu đã điều động ba ngàn quân lính riêng để bảo vệ Đế Vũ Hầu phủ. Những tên lính canh này cầm cung nỏ trong tay, bắn ra như mưa. Nữ tử áo đen thấy vậy liền né tránh. Còn những tên thích khách khác xông vào phủ. Bị những mũi tên dày đặc chặn lại, từng người đều đưa tay phóng xuất khí kình ngăn cản. Mặc dù chặn được những mũi tên nhưng lại không thể tiến lên. "Giết, cận chiến!" Lúc này, một giọng nói thô bạo vang lên. Âm! Theo giọng nói thô bạo vang lên. Một bóng người hung bạo lao ra khỏi đám đông, chân đạp mạnh xuống đất, cả người bay lên không trung, trên thân xuất hiện một luồng âm sát chi khí nồng đậm. "Bắn!" Thấy vậy, đám cung thủ lập tức điều chỉnh mũi tên bắn về phía bóng người. Cạch cach cachl Nhưng những mũi tên này không thể phá vỡ âm sát cương khí trên người đối phương. "Chết đi!" Người ra tay hạ xuống tung một quyền, mấy tên cung thủ gần hắn ta lập tức bị đánh bay ra ngoài, máu tươi bắn tung toe. "Âm Sơn song ma, các ngươi muốn chết!" Lúc này có một luông đao quang từ trong Đế Vũ Hâu phủ bắn ra. Đao quang sắc bén, người ra tay chính là thống lĩnh Đế Vũ Hầu phủ Mục Thiên Hùng. Lúc này khí tức trên người hắn ta vô cùng hùng hậu, xem ra thương thế trên người đã lành. Âm! Đao quang xuất hiện, tên tráng hán áo đen lại tung một quyền. Nắm tay bao bọc bởi khí kình đen kịt va chạm với đao quang. Âm! Khí lực mạnh mẽ bùng phát, khí kình khuếch tán ra xung quanh. Sau một đao, thân hình Mục Thiên Hùng hạ xuống trước mặt đối phương. "Các ngươi thật sự muốn chết, dám đến Đế Vũ Hầu phủ ta." Ánh mắt sắc bén, đao khí trên người lan tỏa. "Huynh đệ chúng ta không có thói quen tìm chết."
 
 Lúc này, khi lời nói của Mục Thiên Hùng vừa dứt, một bóng đen ở phía sau hắn đột nhiên lao ra, bàn tay chụp ve phía đầu của Mục Thiên Hùng.
 
 "Ta biết danh xưng của các ngươi, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta không biết lão đại của Âm Sơn song ma sao?”
 
 Ánh mắt Mục Thiên Hùng dữ tợn, chân đạp mạnh xuống đất, mặt đất sụp xuống còn hắn thì vọt tới, đồng thời vung trường đao trong tay.
 
 Đao quang hung bạo chiếu sáng cả khu vực.
 
 Lão đại Âm Sơn song ma tỏ vẻ kinh ngạc.
 
 Khí lực trong cơ thể vận chuyển nhanh chóng, âm sát chi khí cuồn cuộn trong lòng bàn tay va chạm với đao quang hung bạo.
 
 Âm!
 
 Lão đại Âm Sơn song ma bị đánh lui, lòng bàn tay ra có máu tươi chảy ra.
 
 "Chết tiệt, giết hắn!"
 
 Lão đại Âm Sơn song ma sắc mặt trở nên dữ tợn, gầm lên.
 
 Tên tráng hán áo đen thấy lão đại bị thương, khí lực cuông bạo bùng phát, thân thể ma sát với không khí tạo ra tiếng lốp bốp.
 
 "Âm sơn liệt hỏa!"
 
 Bùm!
 
 Hắn đánh ra một quyền, âm sát chi khí trên nắm tay hóa thành hắc hỏa đánh về phía Mục Thiên Hùng.
 
 Lão đại Âm Sơn song ma thì thò tay, bàn tay giống như giao long xuất hải hung hăng áp về phía Mục Thiên Hùng.
 
 "Các ngươi cho rằng Đế Vũ Hầu phủ của ta không có người sao?"
 
 Âm!
 
 Ngay lúc này có một luông huyết khí cuồng bạo tuôn ra, theo huyết khí còn có một thanh thiết côn màu máu, côn ảnh như bài sơn đảo hải ap ve phía tráng hán áo đen.
 
 Tên tráng hán áo đen cảm nhận được không gian phía sau vặn vẹo, chỉ có thể quay lại đánh ra một quyền.
 
 Nắm tay va chạm với trường côn, thân hình hai người đồng thời lui lại.
 
 Bên này, trường đao của Mục Thiên Hùng và lòng bàn tay của lão đại Âm Sơn song ma lại va chạm, đao quang và trảo ảnh lưu chuyển, nhất thời khó phân thắng bại.
 
 Trong đại sảnh Đế Vũ Hầu phủ.
 
 Đế Vũ Hầu ngồi nghiêm chỉnh trên ghế chủ tọa, vẻ mặt bình tĩnh.
 
 Trong đại sảnh nghị sự còn có hai người đang ngồi, sắc mặt hai người này ngưng trọng, luôn chú ý tình hình bên ngoài.
 
 "Hầu gia, vẫn nên tránh trước đi, bên đối phương không đơn giản như vậy."
 
 Nam tử trung niên áo đen mở miệng nói. "Đúng vậy, Hầu gia, người vẫn nên tránh một chút!"
 
 Một người mặc áo bào màu xanh lam cũng nói.
 
 "Ta rất muốn xem, những người đến rốt cuộc mạnh tới mức nào, Đế Vũ Hầu ta đã nhiều năm không ra tay, cũng nên để mọi người biết thực lực của tai"
 
 Đế Vũ Hầu bình thản nói.
 
 Nghe vậy, hai người cũng không nói gì nữa.
 
 Bọn họ trung thành với Đế Vũ Hầu, nghe theo mọi mệnh lệnh của Đế Vũ Hầu.
 
 Tiếng giết chóc không ngừng truyền ra từ Đế Vũ Hầu phủ.
 
 Một số người nhanh chóng xuất hiện bên ngoài phủ, họ đều đứng trên mái nhà quan chiến.
 
 "Lần này xuất động quy mô rất lớn, nhiều cao thủ Thiên Nhân cửu nạn như vậy, ba ngàn quân của Đế Vũ Hầu phủ không thể hỗ trợ Đế Vũ Hầu rồi."
 
 Thượng Quan Kim Hồng mở miệng nói.
 
 Đây là ám sát, không phải công kích trực diện, có thể để những binh lính này tụ tập lại tạo thành quân thế mạnh mẽ.
 
 Nhân lực phân tán tạo cơ hội cho các võ giả mạnh mẽ giết từng người một.
 
 "Có lẽ mục đích của Đế Vũ Hầu cũng là ngăn cản những võ giả Thiên Nhân cửu nạn này. Những người ở Hóa Hải cảnh sẽ có người đối phó."
 
 Bạch Sầu Phi nói roi nhìn vê một phía.
 
 Bởi vì lại xuất hiện thêm hai cường giả Hóa Hải vọt về phía đại sảnh Đế Vũ Hầu phủ.
 
 Chỉ là khi bọn họ xông tới thì đột nhiên có một cỗ khí thế to lớn, khí thế tiến không thể cản, ngang dọc vô địch từ bên trong đại sảnh bạo phát.
 
 "Bản Hầu không muốn lãng phí thời gian với các ngươi, nếu có người mạnh hơn thì ra đây đi, hai người này coi như món khai vị.'
 
 Một giọng nói lạnh lùng bá đạo vang lên.
 
 Sau đó một bóng người cao lớn thon dài đi ra khỏi sảnh.
 
 Lòng bàn tay nâng lên như nâng trời, vỗ về phía một người.
 
 "Đế Vũ Hầu ra tay rồi."
 
 Thấy tình hình này, sắc mặt hai người xông vào tái nhợt, mục đích của bọn họ là dẫn hai cao thủ Hóa Hải bên cạnh Đế Vũ Hầu ra tay.
 
 Không phải giao thủ với Đế Vũ Hầu.
 
 Đế Vũ Hầu chính là Võ Hầu đứng đầu Đại Chu vương triều.
 
 Có thể được gọi là Võ Hầu đứng đầu, có thể thấy được thực lực của hắn.
 
 Hai người nhìn nhau, muốn vặn vẹo thân hình trốn thoát.
 
 Nhưng lòng bàn tay của Đế Vũ Hầu mang theo một luồng khí thế to lớn áp chế thân hình của hai người.
 
 "Ra tay đi!" Một trong hai người gầm nhẹ.
 
 Nhưng không có ai đáp lại, cũng không có ai ra tay.
 
 Thấy vậy, hai người biết mình bị người khác lợi dụng, khí lực trên người tăng vọt, toàn lực chống đỡ lòng bàn tay của Đế Vũ Hầu.
 
 "Lũ kiến hôi!"
 
 Giọng nói của Đế Vũ Hầu như sam rền, uy áp khủng bố xuất hiện trên bầu trời Đế Vũ Hầu phủ.
 
 Dưới luồng khí thế này, hai người ra tay cứng đờ, tâm thần bị chưởng thế của Đế Vũ Hầu chấn vỡ, ánh mắt trở nên ngây dại.
 
 Âm!
 
 Lúc này lòng bàn tay như nâng trời của Đế Vũ Hầu hạ xuống.
 
 Bùm!
 
 Thân hình hai người như diều đứt dây, bay ngược ra ngoài, miệng phun máu tươi đáp đất, sau đó tắt thở.
 
 Một chưởng!
 
 Đế Vũ Hầu dùng một chưởng giết hai võ giả Hóa Hải, thể hiện thực lực mạnh mẽ bá đạo.
 
 Đôi mắt sắc bén nhìn quanh một vòng, sau đó dừng lại ở một nơi.
 
 "Đã đến rồi thì ra tay đi, ta rất muốn xem thực lực của ngươi!"
 
 Nơi đó đứng một bóng người khổng lồ, bóng người cao hơn ba mét, vốn dĩ thân hình như vậy phải tản ra khí tức khủng bố.
 
 Nhưng đối phương đứng đó lại như không phát ra chút khí tức nào.
 
 "Đế Vũ Hầu, ngươi muốn ta ra tay, ta cũng rất muốn xem thực lực của Võ Hầu đứng đầu!"
 
 Bóng người cao lớn có giọng nói như sấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận