Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 285: Giết lên Thiên Hạc Giáo, ra tay là chết

Chương 285: Giết lên Thiên Hạc Giáo, ra tay là chếtChương 285: Giết lên Thiên Hạc Giáo, ra tay là chết
 
 Chuong 285: Giet len Thien Hac Giao, ra tay la chet
 
 Thiên Vân Hạc đứng ở nơi đó đã có thể cho người ta một loại cảm giác như một thanh cự kiếm đứng sừng sững.
 
 "Tên này tu hành trọng kiếm thuật!"
 
 Tô Thần tiếp tục nói.
 
 "Trọng kiếm thuật, mãng phu sao?"
 
 Mai Huyền Sương hừ lạnh một tiếng, không để đối phương để vào mắt.
 
 "Các ngươi là ai?"
 
 Thiên Vân Hạc nhìn đám người Tô Thần nói.
 
 "Mai Huyền Sương, Tô Thần!"
 
 Mai Huyền Sương và Tô Thần đồng thời nói ra tên của mình.
 
 Giết người không lưu danh, còn gì là khách giang hồ?
 
 Giết người trong giang hồ có đôi khi chính là vì lưu danh.
 
 "Mai Huyên Sương, Trường Hận Cung, Cầm Ma Mai Huyền Sương, Thiên Hạc Giáo chúng ta không có thù oán với các hại"
 
 Thiên Vân Hạc nhìn Mai Huyền Sương nói.
 
 "Các ngươi không cần có thù oán với Mai điện chủ nhưng mà Tô Thần ta coi trọng Thiên Hạc giáo."
 
 Tô Thân ở phía sau Mai Huyền Sương mở miệng nói.
 
 "Tô Thần?"
 
 Thiên Vân Hạc có ấn tượng với cái tên này nhưng lại không nghĩ ra.
 
 "Chân nhân, Tô Thần hiện giờ là chưởng giáo của Sơn Hà Môn”"
 
 Một người ở bên cạnh hắn nhẹ giọng nói.
 
 Nghe vậy, Thiên Vân Hạc biến sắc.
 
 "Ngươi vậy mà liên hợp Câm Ma ra tay với Thiên Hạc giáo ta."
 
 "Phát tin tức khẩn cấp, điều động cao thủ đến đây, vây giết bọn họ."
 
 Thiên Vân Hạc lập tức nói với người bên cạnh.
 
 Cầm Ma Mai Huyền Sương giết chết trang chủ Thiên Cầm trang, Thiên Vân Hạc biết thực lực của mình so ra kém trang chủ Thiên Cầm trang trang.
 
 Cho nên hắn lập tức thông báo người đến đây diệt sát Mai Huyền Sương cùng Tô Thần.
 
 Nam tử bên cạnh hắn khom người lui ra phía sau.
 
 Nhưng là đúng lúc này, cổ cầm sau lưng Mai Huyền Sương đột nhiên bay lên trời rồi rơi vào giữa hai tay của nàng.
 
 Lúc này khí tức trên người Mai Huyền Sương phát sinh biến hóa. Một cỗ khí tức lãnh ngạo đến cực điểm bộc phát ra.
 
 Bằng!
 
 Không có gì hết.
 
 Bàn tay nàng gảy dây đàn, tốc độ cực nhanh, tiếng đàn dồn dập vang lên.
 
 Từng luồng sóng âm hóa thành mũi tên nhọn bắn về phía trước.
 
 "Không tốt!"
 
 Thiên Vân Hạc biến sắc.
 
 Cự kiếm sau lưng nhanh chóng rơi vào tay hắn.
 
 "Thiên trọng thập nhị kiếm!"
 
 Âm!
 
 Một cỗ kiếm khí khổng lồ từ trong cự kiếm của hắn bộc phát muốn ngăn trở công kích sóng âm.
 
 Khi! Khi! Khil
 
 Sóng âm hóa thành mũi tên bị kiếm khí ngăn trở.
 
 Sắc mặt Mai Huyền Sương không thay đổi, vẫn tiếp tục gảy dây đàn.
 
 "Các ngươi lui về phía sau!"
 
 Thiên Vân Hạc phân phó đệ tử Thiên Hạc giáo bên cạnh.
 
 Những đệ tử kia nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Nhưng bọn họ mới lui được bảy bước đột nhiên ôm đầu phát ra một tiếng kêu thảm thiết, trực tiếp ngã xuống mặt đất, không còn hơi thở.
 
 "Thất bộ thiên sát âm!"
 
 "Ngươi!"
 
 Thiên Vân Hạc nổi giận, trong hai mắt bộc phát ra hàn mang kinh người, một cỗ khí lãng cực lớn hình thành phía sau lưng hắn.
 
 Không khí xung quanh bị khí lãng ảnh hưởng hình thành cơn lốc.
 
 "Thiên trọng thập nhị kiếm!
 
 Thiên Vân Hạc quát to một tiếng vung kiếm giết về phía Mai Huyền Sương.
 
 Nhưng kiếm đạo của hắn là trọng thế, tốc độ kém xa công kích của Mai Huyền Sương.
 
 Dây đàn trong tay Mai Huyền Sương phát ra sóng âm không ngừng công kích kiếm khí đang bổ tới, làm suy yếu lực lượng của kiếm khí.
 
 Lúc này, Tô Thần đứng một bên nhìn chiến trận, ánh mắt hơi ngưng tụ.
 
 Hắn có thể thấy được Mai Huyền Sương không vận dụng toàn lực.
 
 Về phần Thiên Vân Hạc thì triển khai toàn lực lượng rồi, Thiên thập nhị kiếm liên tục bổ ra.
 
 Lực lượng bạo phát rất mạnh nhưng thời điểm rơi xuống thì kiếm khí đã bị suy yếu, hiệu quả trọng kiếm không còn nữa.
 
 Thiên trọng thập nhị kiếm là một kiếm pháp mà cứ một kiếm hạ xuống thì lực lượng sẽ được tăng cường, bao hàm lực lượng kiếm trước.
 
 Cuối cùng tập trung lực lượng từ mười hai kiếm trực tiếp nghiền nát khí kình của đối phương, chém giết một cách bạo lực.
 
 Nhưng mà Thiên Vân Hạc không thi triển thành công rồi.
 
 Nói cách khác, Mai Huyền Sương trực tiếp phá vỡ tuyệt học thành danh của đối phương, Thiên trọng thập nhị kiếm.
 
 Khil Khi, khil
 
 Tiếng đàn vẫn tiếp tục réo rắt.
 
 Đột nhiên Mai Huyền Sương lui lại, trong miệng lạnh giọng nói:
 
 "Người ngươi dẫn ra đều đến rồi, nên cũng nên chết!"
 
 Mai Huyền Sương vừa nói xong, tốc độ dây đàn dao động đột nhiên biến đổi.
 
 Tốc độ không nhanh không chậm!
 
 Nhưng sóng âm nháy mắt hội tụ cùng một chỗ, trực tiếp xuyên thấu lá chắn kiếm khí của Thiên Vân Hạc và dội vào thân thể đối phương.
 
 Bùm!
 
 Thân thể Thiên Vân Hạc trực tiếp nổ tung ra sau đó ngã xuống mặt đất.
 
 "Yêu nữ, ngươi muốn chết!"
 
 Lúc này một đám người Thiên Hạc giáo xuất hiện.
 
 Một người trong đó nhìn Thiên Vân Hạc ngã xuống đất, gầm nhẹ.
 
 "Lên tiếng chính là một trong tam đại chân nhân của Thiên Hạc giáo, Thiên Vân Mạc, tu hành Thiết Tí Lưu Vân Chưởng!"
 
 "Bên cạnh Thiên Vân Mạc là Thiên Vân Long, nam tử mặc áo bào tím phía trước là chưởng giáo Thiên Hạc giáo, Tử Hạc chân nhân."
 
 Tô Thân mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận