Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 62: Một trận chiến toàn diệt (1)

Chương 62: Một trận chiến toàn diệt (1)Chương 62: Một trận chiến toàn diệt (1)
 
 Chương 62: Một trận chiến toàn diệt (1)
 
 Sau khi Tô Thân chém giết ba người kia.
 
 Một người đang vây sát lão giả thuốc lá nháy mắt thoát ly chiến trận phóng về phía Tô Thần.
 
 Tốc độ cực nhanh.
 
 Tô Thần còn không có phản ứng lại thì trường đao trong tay đối phương đã chém về phía Tô Thần.
 
 Đao khí và không khí va chạm với nhau phát ra tiếng rít chói tai, hơn nữa khí thế của hắn còn bao trùm lấy Tô Thần.
 
 Tu vi Tiên Thiên hậu kỳ.
 
 Tô Thần lập tức vung trường đao trong tay.
 
 Phanh!
 
 Hơi thở của hai người va chạm, Tô Thần lui ra phía sau mấy bước, đối phương thì không có động.
 
 "Thực lực không tồi, khó trách có thể giết ba đồng liêu của tal"
 
 Người này bị đẩy lui người nhìn Tô Thần hừ lạnh một tiếng, chân giậm mạnh, nâng trường đao trong tay lên.
 
 "U minh quỷ thét!"
 
 Ánh mắt người ra tay trở nên hung ác, trường đao oanh ra mang theo tiếng quỷ khóc sói gào.
 
 Tô Thân không khỏi cảm giác được một trận âm phong thổi quét đến.
 
 Hắn vội vàng tiếp tục xuất đao ngăn cản.
 
 Phanh!
 
 Thân thể Tô Thần bị một đao này chấn lùi lại mấy bước.
 
 Nam tử một kích đắc thủ không có dừng lại, trường đao không ngừng chém về phía Tô Thần.
 
 Trong lúc nhất thời, Tô Thân chỉ có thể bị động ngăn cản.
 
 Tô Thân chậm rãi đến gần phạm vi chiến trường của hai người Liễu Vô Mi.
 
 Oanhl
 
 Lúc này, Liễu Vô Mi đối cứng với Đỗ Viên một chiêu, thân hình bị chấn lui về phía sau, khóe miệng có máu tươi tràn ra.
 
 Thực lực của nàng và Đỗ Viễn vốn có sự chênh lệch.
 
 Có thể ngăn cản lâu như vậy đã không tôi rồi.
 
 "Một đao này đưa ngươi lên đường!"
 
 Ánh mắt Đỗ Viễn nhìn Liễu Vô Mi trở nên lạnh băng.
 
 Giải quyết xong nữ nhân này, những người khác không đáng để lo.
 
 Đột nhiên
 
 Lúc này Tô Thần bị nam tử vung một đao chấn bay ngược về phía bên này, ngã xuống trên mặt đất ở gân Đỗ Viễn.
 
 Đỗ Viễn nhìn về phía Tô Thần.
 
 Chỉ trong chớp mắt, Tô Thân ngã xuống trên mặt Tô Thần nở nụ cười lạnh.
 
 Ba cái Thấu Cốt Đinh nháy mắt xuất hiện trong tay.
 
 Sau đó bắn nhanh về phía ngực của đối phương.
 
 “Ho
 
 Đỗ Viễn thấy cảnh này hu lạnh một tiếng, trên người hắn xuất hiện một lá chắn khí kình, muốn ngăn trở Tô Thần đánh lén.
 
 Xuy Xuy xuy!
 
 Nhưng mà ba đạo huyết quang mang xuyên thấu khí kình, trực tiếp cắm vào ngực hắn.
 
 Phanhl Phanhl Phanh!
 
 Ba đóa huyết hoa nở rộ ở ngực Đỗ Viễn.
 
 "Giết!"
 
 Tô Thần nhanh chóng nắm bàn tay thành quyền, muốn tung một quyên vào chỗ ngực bị thương của đối phương.
 
 "Đáng chết!"
 
 Sự đau đớn kịch liệt làm cho gương mặt Đỗ Viễn vặn vẹo khó coi.
 
 Nhưng mà hắn cảm giác được nguy hiểm.
 
 Thân hình nhanh chóng lui về phía sau, muốn tránh thoát khỏi một quyền của Tô Thần.
 
 Ở một bên, Liễu Vô Mi thấy thế, trường kiếm trong tay nháy mắt bắn hướng tới yết hầu của đối phương.
 
 Tốc độ cực nhanh.
 
 So sánh với nắm tay của Tô Thần thì Đỗ Viễn cảm giác kiếm của Liễu Vô Mi càng sắc bén, càng nguy hiểm hơn.
 
 Chịu đựng đau nhức, hắn nâng đao ngăn trở trường kiếm.
 
 Khí kình bên ngoài thân thể lưu chuyển muốn ngăn cản một quyền của Tô Thần.
 
 Nhưng mà khoảnh khắc tiếp theo.
 
 Hắn cảm giác được ngực mình như bị búa tạ đập vào giống nhau, cả người bay ngược ra ngoài.
 
 Phụt!
 
 Đỗ Viên phun một ngụm máu tươi.
 
 Người khi nãy giao thủ với Tô Thần đã vung đao chém tới sau lưng Tô Thần.
 
 Nhưng mà Tô Thần lại xoay người, tay phải nắm trường đao bổ về đối phương.
 
 Phanh!
 
 Hai loại đao mang va chạm, lần này Tô Thân chỉ lui ra phía sau một bước nhỏ.
 
 "Ngươi!" Người nọ nhìn đến cảnh này, ánh mắt thay đổi.
 
 "Vẫn muốn đa tạ ngươi, nếu không phải nhờ ngươi thì ta muốn đánh lén Thiên hộ của các ngươi thật sự có điểm khó nhai"
 
 Cường giả Luyện Thần cảnh có năng lực cảm ứng không bình thường.
 
 Nếu không tới gần, còn trong tình huống đối phương không phản ứng kịp thì ba cái Thấu Huyết Đinh của hắn không nhất định có thể cắm vào trên người đối phương.
 
 Đinh không cắm vào trên người đối phương, như vậy ba cái Thấu Huyết Đinh liền trở nên vô dụng.
 
 Giờ phút này.
 
 Thế cục trong miếu nát đã xảy ra biến hóa.
 
 Mưa bên ngoài cũng nhỏ đi làm cho hoàn cảnh bên trong miếu nát lâm vào yên tĩnh ngắn ngủi.
 
 Khụ khu
 
 Tiếng Đỗ Viễn ho khan phá vỡ sự yên lặng.
 
 "Giết ngươi trước!"
 
 Thân thể Tô Thần bắn nhanh về phía người ra tay với hắn, cánh tay trái nắm thành quyền, bên trong nắm tay có mang một cỗ âm hàn chỉ khí nên về phía đối phương.
 
 Nam tử lập tức nâng đao ngăn cản.
 
 “Thật là lạnh!"
 
 Nhưng mà thời điểm trường đao của hắn va chạm với nắm tay của Tô Thần thì một cỗ hàn khí âm lãnh lại truyền lại đến cổ tay hắn, hắn lập tức vận chuyển khí kình triệt tiêu hàn khí.
 
 Lúc này Tô Thần lại tiếp tục ra quyền, hàn khí khổng lồ không ngừng dũng mãnh tiến vào thân đao truyền đến cánh tay đối phương.
 
 Sau mấy quyền, nam tử liên cảm giác được cổ tay của chính mình trở nên cứng đờ.
 
 "Chính là lúc này!
 
 Tô Thần tung một quyền nữa rồi lập tức thu hồi nắm tay.
 
 Trường đao trên tay phải nháy mắt rơi xuống.
 
 Nam tử kia chỉ cảm thấy trước mắt có một trận mưa phùn, hắn muốn ngăn cản nhưng lại phát hiện cánh tay tê dại, căn bản không cách nào nhanh chóng nâng trường đao của mình.
 
 Xuy!
 
 Đao vũ qua đi, yếu hầu nam tử xuất hiện một vết đao.
 
 Máu tươi từ bên trong trào ra.
 
 "Này!"
 
 Nam tử cam đao không nghĩ tới mình sẽ rơi vào kết cục như thế này, hắn ôm cổ họng ngã âm xuống mặt đất.
 
 Bốn người đã chết.
 
 Bốn người này đều do Tô Thần giết chết.
 
 "Tìm chết, tìm chết!" Đột nhiên bảy người đang vây sát sát lão giả thuốc lá đồng thời xoay người phóng nhanh về phía Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận