Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 73: Mục đích thật sự của Tử Hàn Nguyệt

Chương 73: Mục đích thật sự của Tử Hàn NguyệtChương 73: Mục đích thật sự của Tử Hàn Nguyệt
 
 Chương 73: Mục đích thật sự của Tử Hàn Nguyệt
 
 Bất quá vẻ khó coi biến mất rất mau.
 
 Mộc Thanh Tuyết nhìn Tô Thần, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.
 
 Thật sự không biết tốt xấu.
 
 Bọn họ tự mình tiến đến cho Tô Thần gia nhập Mộc gia, Tô Thần này thế mà đang từ chối bọn họ.
 
 "Tô Thần, ngươi cũng không cần quyết định vội, cẩn thận suy xét mấy ngày đi."
 
 "Nguyên nhân phụ thân ngươi chết cũng không phải đơn giản như ngươi nghĩ, mấy ngày nay lão phu sẽ điều tra nguyên nhân phụ thân ngươi chết, sau đó chúng ta bàn lại, hôm nay tới đây thôi."
 
 Mộc lão đứng dậy mở miệng nói.
 
 Tạm thời còn không phải lúc cưỡng bức Tô Thần, chờ đến thời điểm cần cưỡng bức thì bọn họ sẽ không ôn hòa nói chuyện thế này.
 
 "Còn có nguyên nhân khác?”
 
 Nghe Mộc lão nói, Tô Thần giả vờ kinh ngạc, sắc mặt mê mang.
 
 Mộc Thanh Tuyết nhìn biểu hiện của Tô Thần mà tỏ vẻ khinh thường.
 
 Nàng theo Mộc lão rời đi.
 
 Quản gia Phúc bá chờ ngoài cửa vội vàng cung kính tiễn bọn họ.
 
 "Ta nghĩ ngươi biết không ít, nói với thiếu gia nhà ngươi đi, tuy rằng như vậy an toàn nhưng thân làm nhi tử, sao có thể báo thù không đến nơi đến chốn!"
 
 Mộc lão nói với Phúc bá.
 
 "Tam lão gia, thực thực của thiếu gia."
 
 Phúc bá thấp giọng nói.
 
 "Gia nhập Mộc gia ta thì chính là chuyện của Mộc gia, Mộc gia chính là Một gia Tử Đàn Cung."
 
 Mộc lão trầm giọng nói.
 
 "Tiểu nhân đã hiểu!"
 
 Phúc bá vui mừng, vội vàng nói.
 
 Thời điểm ba người rời đi.
 
 Tô Thần khôi phục lại dáng vẻ bình thường, hắn xua tay cho thị nữ rời đi.
 
 Sau khi thị nữ rời đi.
 
 Tô Thần lại nở một nụ cười lạnh.
 
 "Người, ta tự nhiên sẽ giết, nhưng mà ta rất muốn nhìn xem các ngươi làm như thế nào"
 
 Tô Thần lạnh giọng nói.
 
 Lúc này, trong hậu viện.
 
 "Tiểu thư, người Tử Đàn Cung đã đi rồi, bọn họ muốn Tô Thần gia nhập Mộc gia, xem ra muốn nhận lợi ích từ Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 "Tô Thần bên này giả ngu, không có đáp ứng, nói chuẩn bị rời đi Khánh Thành trở vê Sơn Hà Môn!”
 
 "Tiểu thư, ngươi nói Tô Thần sẽ rời đi vào thời điểm này sao?"
 
 Tiểu Lan mở miệng hỏi.
 
 "Tô Mộng Bạch trung với Mộc gia, Tô Thần này thì không, rời Khánh Thành trở ve Sơn Hà Môn, đây là chuyện mà lúc này hắn tuyệt đối không làm."
 
 "Chú ý là được, địa đồ núi non chung quanh ước chừng bao lâu mới vẽ xong?"
 
 Tử Hàn Nguyệt mở miệng nói.
 
 "Tiến độ có chút chậm, chỉ sợ cân nửa tháng nữa mới hoàn thành."
 
 Tiểu Lan mở miệng nói.
 
 "Thời gian có chút dài, bất quá ẩn nấp là quan trọng nhất, không thể để người khác nhận ra."
 
 "Còn nữa, nhóm người mà Tô Mộng Bạch an bài lúc trước đã bị xử lý hết rồi sao?"
 
 Tử Hàn Nguyệt trầm giọng nói.
 
 "Tiễn đi rồi, không muốn đi, vĩnh viễn sẽ lưu lại nơi này!"
 
 Tiểu Lan trả lời.
 
 "Được, chỉ cần vẽ xong bản đồ núi non bên ngoài Khánh Thành thì bản đồ toàn bộ Lĩnh Nam quận cũng hoàn thành, chúng ta nên trở ve giáo."
 
 Tử Hàn Nguyệt mở miệng nói.
 
 "Tiểu thư, chúng ta cần lấy lá vàng từ chỗ Tô Thần về sao?"
 
 "Không cần, lưu tại trong tay hắn, nếu cuối cùng xảy ra chuyện còn có thể dời sự chú ý của người khác.'
 
 "Đồ vật kia ở trong tay hắn hoàn toàn vô dụng."
 
 Tử Hàn Nguyệt bình tĩnh nói.
 
 Theo lời các nàng nói, có thể thấy được lời Tử Hàn Nguyệt nói với Tô Thần trước đó, ngoại trừ năm chỗ bí tàng thì cái gì mà quanh Khánh Thành có một chỗ bí tàng, căn bản không thể tin.
 
 Nàng với Tô Mộng Bạch giao dịch là vẽ bản đồ.
 
 Có đôi khi lời nữ nhân nói thật sự không thể tin.
 
 Khánh Thành, khu vực phía đông.
 
 Trong một tiểu viện ở một con đường hẻo lánh gần phủ thành chủ.
 
 Một nam tử thân mặc áo bào tro cảnh giác nhìn bốn phía, sau đó đẩy một cánh cửa tiến vào.
 
 Xuyên qua sân viện đi vào căn phòng.
 
 Trong phòng một nam tử áo lam đang âm trầm đứng.
 
 Đúng là Lĩnh Nam quận Bắc Trấn Phủ Tư Diêm Thuật.
 
 "Đại nhân, Đỗ Viễn thiên hộ và tiểu đội đã mất tích, thuộc hạ điều tra phát hiện dấu vết đánh nhau ở một ngôi miếu nát trên đường bọn họ đi." "Từ dấu vết mà suy đoán thì thời gian chiến đấu không ngắn."
 
 "Thuộc hạ không tìm được thi thể, hiện trường bị rửa sạch, rất khó phân biệt có bao nhiêu người ta tay, nhưng có thể nhận định bọn họ đã gặp nạn."
 
 Nam tử áo tro khom người nói.
 
 "Không nghĩ tới thật sự xảy ra chuyện!"
 
 Theo lý thì đám Đỗ Viễn vừa đến Tần Thúy sơn sẽ đưa tin cho hắn.
 
 Nhưng đợi một ngày vẫn không có tin tức, cho nên hắn nhanh chóng rời khỏi trang viên lúc trước tiến vào trong thành.
 
 Hơn nữa phái người điều tra hành tung của đám Đỗ Viễn.
 
 "Đỗ Viễn có thực lực Luyện Thần đỉnh, thủ hạ đều là Tiên Thiên cảnh, muốn làm cho tất cả đều không thoát được, thực lực của đối phương như thế nào đây?"
 
 "Nếu đối phương có thực lực cường đại căn bản không cần đánh nhau, xem ra hành tung của bọn họ bị tiết lộ."
 
 Diêm Thuật trâm giọng nói.
 
 Miếu nát là nơi phải đi qua trước khi tới Tân Thúy sơn, đối phương ở nơi đó ra tay, khẳng định là biết được hành tung rồi.
 
 "Nhưng mà không có mấy người biết bọn hắn tới Khánh Thành, chẳng lẽ là lão đông tây Trình Dương kia?”
 
 "Điều tra hành tung của Trình Dương trong hai ngày nay, bất luận kỳ thời gian nào nhìn thấy cái gì đều phải kỹ càng tỉ mỉ"
 
 "Trình Dương, nếu ta phát hiện là ngươi tiết lộ tin tức, ta muốn cả nhà ngươi chôn cùng!"
 
 Diêm Thuật bình tĩnh nói nhưng trong lời nói lại tràn ngập sự tàn nhẫn cùng huyết tinh.
 
 Nam tử áo bào tro trước mặt hắn vội vàng khom người nói:
 
 "Đại nhân, thuộc hạ lập tức đi điều tra."
 
 Diêm Thuật xua tay cho đối phương rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận