Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 547: Tô Thần kiêu ngạo, hai đao giết hai người

Chương 547: Tô Thần kiêu ngạo, hai đao giết hai ngườiChương 547: Tô Thần kiêu ngạo, hai đao giết hai người
 
 Chương 547: Tô Thần kiêu ngạo, hai đao giết hai người
 
 Nam tử trẻ tuổi bỗng im bặt.
 
 Hắn cảm giác được có gì đó từ trán chảy xuôi xuống, bất giác giơ tay lau.
 
 Máu san sệt dính vào bàn tay.
 
 Hắn không khỏi đưa mắt nhìn, thấy là máu tươi, mắt hắn mở thật to.
 
 "Ngươi!"
 
 Hắn nói xong câu này liên ngã xuống.
 
 Ở phía sau hắn còn có mấy người đều mặc trang phục đệ tử Tử Đàn Cung, bọn họ chỉ nhìn thấy một ánh đao lóe lên.
 
 Giang Nguyên chỉ vào nam tử trẻ tuổi đứng bên trong, nói một câu rồi ngã xuống.
 
 Một người nhanh chóng đi tới trước mặt Giang Nguyên xem tình huống.
 
 Nhưng khi lật xem thân thể Giang Nguyên thấy được vết thương trên mi tâm hắn.
 
 Sắc mặt người này đại biến, nhìn về phía Tô Thần, hoảng sợ nói.
 
 "Ngươi giết Giang Nguyên, Giang Nguyên chính là nhi tử của Giang Hạc Minh trưởng lão!"
 
 Mấy người phía sau hắn nghe được lời này, một người nhanh chóng rời khỏi, miệng hô to giết người giết người.
 
 "Giết hắn đã có chút vũ nhục đao của ta rồi."
 
 Tô Thần bình thản nói.
 
 Tô Thần không thèm để ý nhi tử trưởng lão gì đó mà đối phương nói.
 
 Cả Tử Đàn Cung hắn đều không thèm để ý, cần gì phải để ý nhân vật nhỏ này.
 
 "Ngươi!"
 
 Người lên tiếng kia thấy Tô Thần bình thản mà kinh hãi.
 
 Người này nói chuyện quá mức kiêu ngạo, không để Giang gia vào mắt, hoặc có thể nói là không để Tử Đàn Cung bọn họ vào mắt.
 
 Sắc mặt hắn có chút phẫn nộ.
 
 Thế nhưng trong lúc phẫn nộ cũng âm thầm suy nghĩ thân phận của đối phương.
 
 Không để Giang gia và Tử Đàn Cung vào mắt, chắc chắn thân phận đối phương không đơn giản rồi.
 
 Hắn cũng sẽ không cho rằng đối phương là kẻ ngu ngốc không sợ chết.
 
 "Người phương nào, dám cuồng ngôn như thất"
 
 Một giọng nó trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên.
 
 Một nữ tử mặc váy dài màu trắng từ ngoài sân đi vào, gương mặt nữ tử cũng tạm được, chỉ là sắc mặt giống như Mộc Thanh Tuyết trước kia có chút lạnh lẽo và kiêu ngạo.
 
 Ở phía sau nàng còn có một nữ tử trung niên mặc váy dài màu tím, chính tiểu di lúc trước khuyên bảo Mộc Thanh Tuyết. "Tiểu cô, tiểu di, sao các ngươi lại tới nơi này?"
 
 "Còn có Mộ Dung công tử mà Giang Nguyên nói là chuyện gì?”
 
 Mộc Thanh Tuyết nhìn hai người, hỏi.
 
 Một người là tiểu cô của nàng, Mộc Vãn Sương, một người là tiểu di, Thu Tô Đường.
 
 "Là ngươi giết Giang Nguyên, còn nói lời cuồng ngôn."
 
 Mộc Van Sương nhìn Tô Thần lạnh giọng hỏi.
 
 Tuy rằng nàng cũng không thích Giang Nguyên, cũng hy vọng Giang Nguyên chết, nhưng Giang Nguyên lại không thể chết ở chỗ này, càng không thể có quan hệ với Mộc Thanh Tuyết.
 
 "Ta nói sự thật, tại sao lại là cuông ngôn, nếu như ngươi và Mộc Thanh Tuyết không có quan hệ thì trên đất đã có thêm một thi thể rồi."
 
 Nghe Tô Thần nói vậy, ánh mắt Mộc Van Sương trở nên sắc bén, lạnh lùng nhìn Tô Thần, bàn tay hơi nhúc nhích, bộ dáng nhịn không được muốn động thủ.
 
 "Ngươi động thì ngươi cũng chết!"
 
 Lúc Tô Thần nói chuyện, mắt lóe sát ý.
 
 Lần đầu tiên hắn có thể nể mặt Mộc Thanh Tuyết, nhưng tuyệt đối không có lần thứ hai.
 
 Cảm giác được sát ý Tô Thần phát ra.
 
 Mộc Vãn Sương sợ hãi, cảm giác tim mình như bị khóa chặt, muốn dò xét tu vi của đối phương nhưng lại không dò ra.
 
 Chẳng lẽ thực lực của đối phương ở Thiên Nhân cảnh.
 
 Mộc Van Sương cả kinh.
 
 Tô Thần không có nhìn nàng nữa, một kẻ chưa tới Thiên Nhân cảnh ở trước mặt hắn chỉ cần một đao.
 
 Nàng lên tiếng hỏi Mộc Thanh Tuyết.
 
 "Thanh Tuyết, hắn là ai?"
 
 "Nàng còn không xứng biết tên của tal"
 
 Tô Thần lạnh giọng nói.
 
 "Quá cuồng, quá ngông cuồng!"
 
 "Thanh Tuyết, đây là vị kia sao?
 
 Lúc này tiểu di của Mộc Thanh Tuyết tiến tới hỏi.
 
 Nàng biết Mộc Thanh Tuyết đã không còn là xử nữ, cho nên biết sự tồn tại của Tô Thần, đương nhiên Mộc Thanh Tuyết chưa từng nói cho nàng biết tên của Tô Thần.
 
 Mộc Thanh Tuyết gật đầu.
 
 Nếu Tô Thần đã đến, vậy chuyện giữa nàng và Tô Thân cũng không cần giấu giếm nữa.
 
 Nghe thấy Mộc Thanh Tuyết nói như vậy, Thu Tô Đình nhìn về phía Tô Thần.
 
 Dáng dấp Tô Thần anh tuấn, hơn nữa trên thân còn có khí thế của thượng vị giả ẩn hiện.
 
 Từ điểm này có thể thấy được thân phận của Tô Thần không đơn giản. Nhưng mặc kệ thân phận đối phương như thế nào, hiện tại đang ở Tử Đàn Cung.
 
 Tử Đàn Cung nhất định sẽ bảo vệ uy nghiêm của Giang gia.
 
 "Giang Nguyên chính là nhi tử của Giang trưởng lão, ngươi giết hắn Giang gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ta thấy các ngươi vẫn nên rời đi trước!"
 
 Thu Tô Đình mở miệng nói.
 
 "Không bỏ qua thì sao?"
 
 Tô Thần hắn sẽ không rời đi, người mạnh nhất Tử Đàn Cung cũng chỉ có tu vi Thiên Nhân bát nạn, thực lực như vậy Tương Tây Tứ Quỷ bên cạnh hắn có thể nghiền ép.
 
 Hắn cần gì phải rời đi.
 
 Nhìn Tô Thần vẫn bá đạo như cũ, Mộc Thanh Tuyết tiến lên nói:
 
 "Tiểu di, không có việc gì, nếu như Giang gia muốn công đạo thì cứ để cho bọn họ tới chỗ ta."
 
 "Không cần làm phiên những người khác của Mộc gial"
 
 "Thanh Tuyết, ngươi không thể ở chung một chỗ với hắn, gia tộc quyết định cho ngươi đến Giang Nam gặp Mộ Dung công tử của Mộ Dung gia, chỉ cần đáp ứng Mộ Dung gia, Tử Đàn Cung chúng ta có thể đặt chân ở Giang Nam, mưu cầu phát triển, Mộc gia chúng ta cũng có thể tiến thêm một bước!"
 
 "Mộ Dung công tử chính là thiếu chủ Thất Tinh Đường Giang Nam, hắn chỉ tên gọi họ muốn gặp ngươi!"
 
 "Cung chủ và lão tổ đều đã đồng ý."
 
 Mộc Vãn Sương nghiêm nghị nói, lúc nói ánh mắt còn nhìn về phía Tô Thần.
 
 Nàng muốn dùng Mộ Dung gia Thất Tinh Đường tới áp Tô Thần.
 
 "Thiếu chủ Thất Tinh Đường Giang Nam, Mộ Dung Tinh Thần sao?"
 
 Trong miệng Tô Thần không khỏi lẩm bẩm.
 
 Hiện giờ thế lực của hắn đang phát triển ở Giang Nam, hắn đương nhiên biết tới Thất Tinh Đường.
 
 "Ngươi đã biết Mộ Dung công tử, vậy ngươi cũng biết chênh lệch đi!"
 
 "Tiểu cô, ta sẽ không đi gặp Mộ Dung Tinh Thần, còn nói mấy lời này nữa thì ngươi đừng nói."
 
 Mộc Van Tuyết còn muốn nói gì đó nhưng Mộc Thanh Tuyết đã cắt ngang.
 
 Nàng cũng không muốn để cho Tô Thần hiểu lầm, lúc trước chuyện với Thiên Sơn Phái đã không được rồi, hôm nay lại thêm chuyện đi gặp Mộ Dung Tinh Thần, Tô Thần sẽ nghĩ như thế nào đây.
 
 Tô Thần nhìn vê phía Mộc Thanh Tuyết, không nghĩ tới Mộc Thanh Tuyết lại được hoan nghênh như vậy, bất quá mỹ nữ lúc nào cũng được hoan nghênh mà, hắn sẽ không nghĩ gì nhiều.
 
 "Quả thật Mộ Dung Tinh Thần không cách nào so với ta!"
 
 Trong lúc mọi người trầm mặc, Tô Thần thản nhiên nói một câu như vậy.
 
 "Ngươi!"
 
 Mộc Vãn Sương vốn bị Mộc Thanh Tuyết ngắt lời, tâm tình vốn không tốt, nghe Tô Thần nói như thế có chút tức giận, trong lúc nhất thời nói không nên lời.
 
 Lúc này bỗng có tiếng quát. "Là ai, là ai giết nhi tử cuatal
 
 Tiếng quát tràn ngập phẫn nộ từ ngoài viện truyền đến.
 
 "Phụ thân của Giang Nguyên, Giang Hạc Minh, có thù oán với phụ thân ta!"
 
 Mộc Thanh Tuyết truyền âm nói.
 
 Trong nháy mắt có một bóng người vọt vào trong viện, nhìn thấy vết đao trên mi tâm thi thể Giang Nguyên, sắc mặt Giang Hạc Minh trở nên lạnh lùng.
 
 "Là hắn, là hắn giết Giang sư đệ!"
 
 Tên đệ tử Tử Đàn Cung lúc trước nói chuyện mở miệng.
 
 "Tiểu tạp chủng, là ngươi giết nhi tử của ta, ta muốn ngươi chết!"
 
 Giang Hạc Minh lạnh lùng nhìn Tô Thần, ánh mắt giống như lưỡi đao, vẻ mặt dữ tợn, chân giậm mạnh, thân hình vọt tới vỗ một chưởng võ về phía Tô Thần.
 
 Hắn muốn giết chết Tô Thần trước để giải mối hận trong lòng.
 
 "Giết ta?"
 
 Khi hắn ra tay, thân hình Tô Thần cũng động, tốc độ còn nhanh hơn hắn.
 
 Giang Hạc Minh mạnh hơn Mộc tam gia mà hắn đã gặp lúc trước, thực lực sắp tiếp cận Thiên Nhân cảnh.
 
 Nhưng thực lực thế này trước mặt Tô Thân cũng chỉ là vấn đề một đao.
 
 Lần này đao của Tô Thần không giống như mưa phùn, mà mãnh liệt như thác nước.
 
 Giang Hạc Minh bị một đao chém thành hai nửa, máu tươi bắn tung tóe như mưa, rơi vào trên mặt một số người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận