Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 214: Kiếm tay phải, kiếm tay trái, thua thì chết

Chương 214: Kiếm tay phải, kiếm tay trái, thua thì chếtChương 214: Kiếm tay phải, kiếm tay trái, thua thì chết
 
 Chương 214: Kiếm tay phải, kiếm tay trái, thua thì chết
 
 Kiếm ý từ trên người hắn bộc phát trong nháy mắt, một cỗ kiếm ý lạnh như băng trong nháy mắt bao trùm lấy đại trưởng lão.
 
 Đại trưởng lão nghe Kinh Vô Mệnh nói mà ánh mắt trở nên lạnh lẽo, một cỗ khí kình hùng hậu từ trong cơ thể hắn bộc phát.
 
 Khí kình cường hoành lật tung toàn bộ bậc thang đá xanh ở cửa động phủ.
 
 Hôi
 
 Bàn tay đại trưởng lão nhấc lên, đá vụn trên mặt đất trong nháy mắt bắn mạnh về phía Kinh Vô Mệnh.
 
 Trường kiếm trong tay Kinh Vô Mệnh lập tức bổ ra, những viên đá vụn bay tới hóa thành bột mịn trước kiếm khí.
 
 Giờ khắc này đại trưởng lão bay lên cao đánh ra một chưởng.
 
 "Sơn Hà Kinh Đào Chưởng!"
 
 Bàn tay đánh ra một cỗ khí kình giống như sóng trào xuất hiện.
 
 Khí kình mang theo một loại áp lực vô hình.
 
 Cỗ áp lực nặng nề này làm cho người ta vô hình trung cảm thấy nặng nề.
 
 Kiếm khí của Kinh Vô Mệnh giống như bị áp chế.
 
 Tốc độ xuất kiếm bị ảnh hưởng.
 
 "Thực lực của ngươi không tệ, nhưng dưới khí kình của ta áp chế, ngươi không cách nào ra tay nhanh hơn, căn bản không giết được lão phu."
 
 "Nói cho lão phu biết là ai mời các ngươi giết ta, có lẽ ta có thể tha cho ngươi một mạng."
 
 Khí thế của đại trưởng lão hùng hậu.
 
 Không nhìn thấy một chút già nua nào cả.
 
 Sơn Hà Công của Sơn Hà môn tu luyện càng lâu thì khí kình càng hùng hậu, hơn nữa còn có thể kéo dài tuổi thọ của con người.
 
 Kinh Vô Mệnh không có để ý lời nói của đối phương, thân hình tiếp tục cất bước tiến về phía trước.
 
 Kiếm khí không ngừng bộc phát ra.
 
 Mỗi một lần mũi kiếm điểm tới một chỗ thì khí kình đều sẽ suy yếu.
 
 Thấy thế, hai mắt đại trưởng lão lóe hàn mang, bàn tay giơ lên, năm ngón tay như móc câu chộp về phía đầu Kinh Vô Mệnh.
 
 Khí kình lưu chuyển giữa năm ngón tay.
 
 Trường kiếm trong tay Kinh Vô Mệnh chém về phía năm ngón tay kia.
 
 Bàn tay đại trưởng lão ra tay đột nhiên đổi hướng chộp về phía trường kiếm của Kinh Vô Mệnh.
 
 Kinh Vô Mệnh là cao thủ dùng kiếm, tốc độ cực nhanh, chỉ cần bắt lấy kiếm thì hắn liền có thể nghiền ép Kinh Vô Mệnh này và tóm lấy. Về phần vì sao phải tóm Kinh Vô Mệnh.
 
 Không phải vì biết là ai muốn giết hắn mà là vì giá họa cho Càn Mục.
 
 Làm cho sự tình biến thành Càn Mục tìm người của Thanh Long hội giết hắn.
 
 Khí kình trong bàn tay hình thành vòng xoáy áp chế trường kiếm của Kinh Vô Mệnh.
 
 Kinh Vô Mệnh cảm giác kiếm trong tay mình trầm xuống.
 
 Ánh mắt hơi đổi.
 
 Trong khoảnh khắc hắn rút trường kiếm về thì hân hình đại trưởng lão kia lại tiến thêm một bước.
 
 Sơn Hà khí kình trong cơ thể hắn tăng vọt trong nháy mắt hình thành một vòng xoáy đập về phía Kinh Vô Mệnh.
 
 Hắn muốn áp chế thân hình Kinh Vô Mệnh.
 
 Thân hình Kinh Vô Mệnh dưới sự áp chế từ khí kình của đối phương, đột nhiên hơi dừng lại, trường kiếm nháy mắt rời tay.
 
 Nhưng trong nháy mắt rời tay lại bị tay trái của hắn bắt lấy.
 
 "HU
 
 Đại trưởng lão thấy thế tung một chưởng về phía Kinh Vô Mệnh.
 
 Một người luyện kiếm tay phải luyện đến cảnh giới như thế, hiện giờ tay phải bị hắn áp chế.
 
 Chuyển sang tay trái sẽ không quen thuộc.
 
 Đó là cơ hội để giành thắng lợi.
 
 Thân hình áp sát, bàn tay xuyên thấu không khí cấp tốc hướng về ngực Kinh Vô Mệnh.
 
 Đúng lúc này.
 
 Tay trái Kinh Vô Mệnh nháy mắt đâm ra, xuyên thấu khí kình, đại trưởng lão ra tay chỉ nhìn thấy ngân quang chợt lóe.
 
 Biết tình thế không ổn nhưng hắn đã không tránh kịp.
 
 Vị trí trái tim bị một kiếm đâm trúng.
 
 Thân hình cấp tốc lui ra sau che ngực, máu tươi từ đầu ngón tay chảy ra.
 
 "Ngươi đã khiến ta phớt lờ tay trái của ngươi!"
 
 "Tay trái của ngươi còn nhanh hơn cả tay phải."
 
 Đại trưởng lão kinh ngạc nhìn chằm chằm Kinh Vô Mệnh.
 
 Sắc mặt tràn ngập sự không cam lòng.
 
 Nếu không phải do hắn sơ suất, hắn có lòng tin giết chết Kinh Vô Mệnh.
 
 Nhưng kẻ thua cuộc không có cơ hội để nói điều này.
 
 Thua thì là thua.
 
 Thua là chết!
 
 Bùm buml
 
 Thân thể đại trưởng lão ngã xuống đất. Kinh Vô Mệnh nhìn thoáng qua thi thể ngã trên mặt đất rồi tiến lên cắt đầu đối phương đặt ở bên cạnh.
 
 Sau đó nhanh chóng rời đi.
 
 Một trận chiến khiến hắn tiêu hao hắn quá nhiều khí kình.
 
 Nếu như mà có người đến, e là hắn sẽ không thể nào rời khỏi Sơn Hà môn.
 
 Đương nhiên cũng may mà đại trưởng lão Sơn Hà Môn lựa chọn động phủ độc lập.
 
 Nếu như ở trong sân mà nói, hắn muốn giết đối phương như thế này có chút khó khăn.
 
 Ngày hôm saul
 
 Tin tức đại trưởng lão bị giết nhanh chóng truyền khắp Sơn Hà môn.
 
 Trong sân, Tô Thần nghe được tin tức này mà hai mắt sáng ngời.
 
 Tối qua Kinh Vô Mệnh xuất thủ, thành công giết chết đại trưởng lão.
 
 "Hiện giờ đại trưởng lão vừa chết! Sơn Hà môn sẽ biến thành bộ dáng gì đây?"
 
 Tô Thân nhanh chóng đứng dậy đi gặp Mộ Dung Khinh Trân.
 
 Bây giờ hắn là đệ tử của phong chủ Thiên La phong Sơn Hà Môn.
 
 Sơn Hà Môn rối loạn đối với hắn mà nói là chuyện tốt.
 
 Có lẽ sẽ đạt được nhiều lợi ích hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận