Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 487: Khí kình hóa hải, trong biển ngưng thần, phá toái hư không (1)

Chương 487: Khí kình hóa hải, trong biển ngưng thần, phá toái hư không (1)Chương 487: Khí kình hóa hải, trong biển ngưng thần, phá toái hư không (1)
 
 Chương 487: Khí kinh hóa hải, trong biển ngưng thần, phá toái hư không (1)
 
 Lỗ Nguyên vừa nói ra, hiện trường trở nên yên tĩnh.
 
 Tuy rằng chuyện Dạ Đế và Nhật Hậu uy áp Trấn Phủ Ti đã qua một đoạn thời gian nhưng uy danh vẫn còn.
 
 Cho nên lời của hắn làm cho động tác Tả Vân Lãnh hơi khựng lại.
 
 Trong khoảnh khắc khựng lại, Lỗ Nguyên xoay người tránh thoát một chưởng nhưng ở ngực hắn vẫn xuất hiện một tâng sương lạnh.
 
 Hàn khí khiến khí kình trong cơ thể hắn lưu chuyển chậm lại.
 
 Đây chính là đặc tính của công pháp thuộc tính hàn.
 
 "Dạ Đế chưa xuất hiện, xem ra người ta cũng không có ý giúp ngươi!"
 
 Tả Vân Lãnh lạnh lùng ói.
 
 Lúc này sắc mặt Lỗ Nguyên trở nên vô cùng ngưng trọng.
 
 Nhất định đã đến nhưng hắn không biết tại sao Dạ Đế không ra tay trợ giúp hắn.
 
 Nếu vừa rồi không phải lúc Tả Vân Lãnh nghe được tên Dạ Đế động tác hơi khựng, e là ngực hắn đã bị đối phương võ trúng.
 
 Dạ Đế không ra tay chứng tỏ hắn không có ý định tham dự chuyện này.
 
 Lỗ Nguyên nhìn chằm chằm Tả Vân Lãnh.
 
 Tả Vân Lãnh tu hành Thiên Hàn Địa Triệt Công, dưới sự ảnh hưởng của hàn khí, động tác và khí kình của Lỗ Nguyên đều trì trệ, cho nên hắn mới bị động như thế.
 
 Muốn giao thủ với đối phương trước hết phải nghĩ biện pháp đối phó hàn khí.
 
 Ánh mắt Lỗ Nguyên không khỏi nhìn về phía An Khánh Hầu.
 
 Thân hình đột nhiên hóa thành một tàn ảnh xuất hiện bên cạnh An Khánh Hầu, đưa tay chộp về phía trường đao.
 
 An Khánh Hầu không có ngăn trở, tùy ý để trường đao bị lấy đi.
 
 "Tả Vân Lãnh, ngươi tu luyện băng hàn chi đạo, thanh trường đao này là vũ khí thuộc tính hỏa, vừa vặn có thể khắc chế hàn khí của ngươi, cho dù Dạ Đế không ra tay thì hôm nay ta cũng có thể chém giết ngươi."
 
 Lúc nói chuyện, trường đao trong tay bị hắn rút khỏi vỏ.
 
 Trong khoảnh khắc đao ra khỏi vỏ, một tiếng ong ong vang lên kèm theo một cỗ khí tức sắc bén nhu7 muốn chém chém đứt hết thảy bộc phát.
 
 Đây là trong tình huống không có khí kình gia trì.
 
 Sau một khắc, huyết khí cuồn cuộn từ bàn tay6 Nguyên tràn vào trường đao, trường đao chợt phát ra ánh sáng màu đỏ mang theo sự nóng cháy.
 
 Hàn khí trên cánh tay và trên ngực nhanh chóng bị sự nóng cháy xua tan. "Tả Vân Lãnh, hàn khí của ngươi không áp chế được ta, xem ta giết ngươi."
 
 Gượng mặt Lỗ Nguyên trở nên dữ tợn.
 
 Trường đao trong tay cho hắn niềm tin mãnh liệt.
 
 Nhìn trường đao trong tay Lỗ Nguyên, sắc mặt Tả Vân cũng trở nên ngưng trọng.
 
 Hắn có thể cảm giác được lực lượng hỏa diễm cường đại ẩn chứa trong thanh trường đao đang mơ hồ áp chế hàn ý trong cơ thể hắn.
 
 "Thái huynh, ta tới giải quyết Tả Vân Lãnh, ngươi giúp ta kiềm chế Nhậm Vi An chút."
 
 Lỗ Nguyên mở miệng nói.
 
 Hiện giờ Dạ Đế không chịu xuất hiện nên hắn chỉ có thể liên hợp với Thái Kinh Đào.
 
 Trong lòng có chút tức giận đối với Dạ Đế.
 
 Lần trước nhờ hắn hỗ trợ Dạ Đế mới có thể thuận lợi chém giết Trấn Phủ T¡ Âu Dương Hùng.
 
 Hiện tại hắn gặp phải địch thủ Dạ Đế lại không ra tay.
 
 "Thái Kinh Đào, ngươi muốn đối địch với Thiên Giám Ti chúng ta sao, cần phải suy nghĩ cho kỹ."
 
 Sắc mặt Nhậm Vi An trở nên khó coi, trâm giọng nói.
 
 "Ta chỉ muốn luận bàn với Nhậm huynh một chút!"
 
 Thái Kinh Đào di chuyển thân hình, mơ hồ ngăn cản lộ tuyến Nhậm Vi An ra tay.
 
 "Tiểu thư, An Khánh Hầu dám cấu kết với người của Tà Minh đối phó với Thiên Giám Ti, tiểu thư còn muốn cho hắn mặt mũi, thật sự quá đề cao hắn rồi."
 
 Thải Vi ở bên cạnh Mộ Dung Khinh Trân mở miệng nói.
 
 "Xem ra đồ vật An Khánh Hầu muốn lấy từ Tà Minh không tâm thường."
 
 "Điều này cũng chứng minh sau khi phụ hoàng bế quan, các triều thân đã bắt đầu không để hoàng gia vào mắt."
 
 Giọng Mộ Dung Khinh Trần có chút lạnh.
 
 "Tiểu thư, chúng ta làm sao bây giờ?"
 
 "Trường đao kia mơ hồ hạn chế Tả lão, khiến Tả lão không phát huy được ưu thế của bản thân, Nhậm lão lại bị Thái Kinh Đào kiêm chế, tình cảnh của bọn họ cực kỳ bất lợi."
 
 Thái Vi nhướng mày nói.
 
 "Hiện tại không chỉ có bọn họ, còn có Dạ Đế và Nhật Hậu có khả năng đang quan chiến, một khi bọn họ liên thủ, e là hai người Nhậm lão lành ít dữ nhiều."
 
 Nữ tử áo đen cũng mở miệng nói.
 
 Lúc nàng nói xong, Lỗ Nguyên cầm trường đao trong vọt tới, trường đao trong tay nhanh như tia chớp bổ ra.
 
 Tiếng đao ma sát với không khí trùng kích màng nhĩ Tả Vân Lãnh.
 
 Không chỉ có tiếng đao mà còn có một cỗ khí tức nóng bỏng truyền đến.
 
 Cảm giác nóng rực trong nháy mắt quét qua toàn thân Tả Vân Lãnh, như có một bóng ma bao phỉ tâm thân. Ánh mắt Tả Vân Lãnh ngưng tụ, hàn khí trong cơ thể nhanh chóng trào ra giúp hắn ổn định tâm thần, thân hình chuyển động đánh ra chưởng.
 
 Hàn khí trong tay va chạm với trường đao.
 
 Xi!
 
 Hàn khí và hỏa khí va chạm phát ra tiếng xèo xèo, sương trắng bốc lên ở nơi bọn họ giao thủ nhưng nhanh chóng bị hỏa diễm xua tan.
 
 "Tả Vân Lãnh, hiện tại ngươi còn có thể càn rỡ sao?"
 
 Sau lần giao thủ đầu tiên, khóe miệng Lỗ Nguyên nhếch lên, nở nụ cười dữ tợn.
 
 Khí huyết được trường đao tăng phúc mơ hồ áp chế hàn khí trong tay đối phương.
 
 Điều này làm cho hắn xuất thủ không chút cố ky.
 
 Giao thủ với hắn vài chiêu, sắc mặt Tả Vân lạnh lùng âm trầm, đối phương mượn khí tức nóng bỏng từ trường đao ngăn cản hàn khí.
 
 Giờ phút này ưu thế của hắn hoàn toàn mất đi.
 
 Tiếp tục kéo dài đối với hắn cực kỳ bất lợi.
 
 Nghĩ tới đây, thân hình Tả Vân Lãnh lại trực tiếp vọt về phía Lỗ Nguyên, nội kình bị áp chế vậy thì hắn sẽ dùng chiêu thức áp chế đối phương.
 
 Còn có khí kình thuộc tính hàn của hắn cũng khắc chế thuộc tính hỏa, hai thuộc tính tương khắc.
 
 Hàn khí của hắn không thể tạo thành thương tổn cho đối phương, trường đao trong tay đối phương bộc phát ra khí tức nóng rực cũng không thương tổn được hắn.
 
 Trong tình huống như vậy hắn cần tiên hạ thủ vi cường, áp chế đối thủ.
 
 Bàn tay nâng lên hóa thành trảo chộp về phía ngực đối phương.
 
 Chiêu thức sắc bén.
 
 Bất quá Lỗ Nguyên luôn cảnh giác, cho nên thuận lợi tránh né công kích của Tả Vân Lãnh.
 
 Một kích không thành công, Tả Vân Lãnh không có dừng tay, bàn tay nắm thành quyên, một cỗ hàn khí lạnh như băng nhanh chóng ngưng tụ trên nắm tay hắn, xem ra dự định lấy lực chém giết.
 
 Nhìn thấy như vậy, ánh mắt Lỗ Nguyên trở nên lạnh lẽo, bàn tay cầm trường đao xoay chuyển bổ đao vào cánh tay đối phương.
 
 Thanh trường đao này không chỉ nóng rực, độ sắc bén cũng khiến người ta phải kinh hãi.
 
 Thấy thế Tả Vân Lãnh lập tức thu tay về tránh né.
 
 Sau khi tránh né trường đao, tốc độ bước chân Tả Vân Lãnh tăng vọt, nháy mắt xuất hiện trước mặt Lỗ Nguyên, nắm đấm đột nhiên mở ra.
 
 Xì! Xil
 
 Hai đạo hàn quang nháy mắt bắn ra, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt bắn vào trong mắt đối phương.
 
 "Không!"
 
 Lỗ Nguyên phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận