Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 557: Giả trang Ngân Diêm Vương, tàn quyển tới tay

Chương 557: Giả trang Ngân Diêm Vương, tàn quyển tới tayChương 557: Giả trang Ngân Diêm Vương, tàn quyển tới tay
 
 Chương 557: Giả trang Ngân Diêm Vương, tàn quyển tới tay
 
 Ẩm ầm ầm!
 
 Thấy thế, Ngân Diêm Vương huy động hai quyền liên tiếp xuất kích, một đạo khí kình trên nắm tay hắn bộc phát ngăn cản long ảnh công kích này mà đến.
 
 Hơn nữa khi công kích, thân thể hắn giống như bị lực lượng to lớn trùng kích không ngừng lui về phía sau.
 
 "Không phải đối thủ, phải nghĩ biện pháp thoát đi!"
 
 Ngân Diêm Vương thầm nghĩ.
 
 Diêm Vương Trại ở Giang Nam là tôn tại mang ác danh.
 
 Ngân Diêm Vương hắn có thể sống lâu như vậy, biết chuyện gì không thể làm.
 
 Lúc này chỉ có trốn thôi.
 
 Phốc!
 
 Đón đỡ một kích của Kiều Phong xong hắn phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Hơn nữa thân hình đột nhiên chuyển động va chạm vào vách tường trước mặt.
 
 Sau đó không dừng lại mà chạy khỏi trạch viện.
 
 "Muốn đi, ngươi cho rằng ngươi đi được sao?"
 
 Kiều Phong hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, nháy mắt xuất hiện trước mặt đối phương.
 
 Hắn đã ra tay, làm sao còn có thể để Ngân Diêm Vương rời khỏi nơi này?
 
 Huống hồ hắn còn muốn mặt nạ trên mặt Ngân Diêm Vương.
 
 Hắn muốn giả mạo Ngân Diêm Vương đến bên Bạch Vô Cực cướp đoạt Đạo quyển.
 
 Nhìn thấy Kiều Phong xuất hiện trước mặt, Ngân Diêm Vương biến sắc, ngón tay đột nhiên điểm vài cái lên mặt, khí kình quanh thân hắn tăng vọt, giơ tay vỗ một chưởng về phía Kiều Phong.
 
 Khí kình khủng bố bộc phát trong lòng bàn tay hình thành một đạo chưởng ấn màu đỏ, sóng nhiệt ập tới Kiều Phong.
 
 Kiều Phong lại hừ lạnh, hai tay đánh ra.
 
 Bàn tay va chạm với chưởng ấn đối phương.
 
 Bùm!
 
 Khí kình hùng hậu trực tiếp đánh Ngân Diêm Vương bay ngược trở vê.
 
 Thực lực chênh lệch quá lớn, Kiều Phong ra tay chẳng khác nào giết gà mà dùng dao mổ trâu.
 
 Mặt nạ trên mặt Ngân Diêm Vương rơi xuống lộ ra một gương mặt hung ác nham hiểm.
 
 Liễu Thanh Dao nhìn thấy gương mặt thật của Ngân Diêm Vương mà cả kinh.
 
 "Thiết Diện Hoành Câu Đỗ Kế Long! Không ngờ ngươi lại là Ngân Diêm Vương của Diêm Vương Trại."
 
 Ngân Diêm Vương ngã xuống đất phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẫn còn một hơi thở, hắn móc ra một viên đan dược màu đỏ sậm nuốt vào. Kinh mạch bị Kiều Phong chấn đoạn nháy mắt được một cỗ lực lượng nối liền.
 
 Lúc này Ngân Diêm Vương giơ tay trảo lấy trường kiếm của nữ tử váy đen, sau đó thân hình Ngân Diêm Vương bắn nhanh về phía Kiều Phong, trường kiếm trong tay xẹt qua không khí xuất hiện trước mặt Kiều Phong.
 
 Có hơn mười đạo kiếm ảnh thật giả khó phân, tốc độ cực nhanh công kích các vị trí yếu hại của Kiều Phong.
 
 Hừi
 
 Kiều Phong giơ tay lên, khí kình bộc phát bao phủ toàn bộ kiếm ảnh.
 
 Bang bang bang!
 
 Kiếm ảnh bị đánh tan.
 
 Lúc này Ngân Diêm Vương đã xuất hiện trước mặt Kiêu Phong.
 
 "Muốn ta chết, ngươi cũng phải chết!"
 
 Trường kiếm rơi ra, bàn tay hắn hóa thành trảo chộp lấy đầu Kiều Phong.
 
 Nhưng khi bàn tay hắn hạ xuống lại chộp phải tàn ảnh.
 
 "Giữa ta và ngươi chênh lệch quá lớn!"
 
 Kiều Phong xuất hiện ở phía sau, vỗ một chưởng vào lưng đối phương.
 
 Bùm!
 
 Thủ ấn hạ xuống, khí kình tràn vào trong thân thể đối phương chấn nát tâm mạch.
 
 Thân hình Ngân Diêm Vương ngã nhoài trên mặt đất.
 
 Nhìn thi thể Ngân Diêm Vương trên mặt đất, sắc mặt Liễu Thanh Dao biến hóa, từ dấu vết Kiều Phong ra tay mà xem, e là thực lực của Kiều Phong đã đạt tới cảnh giới Hóa hải.
 
 Nếu không sẽ không dễ dàng giết chết Ngân Diêm Vương như vậy.
 
 "Không nghĩ tới Kiều Phong mạnh như thế, có lẽ hợp tác với Cái Bang là một đường ra không tồi."
 
 Liễu Thanh Dao thầm nghĩ.
 
 Đương nhiên nàng cũng biết vì sao Cái Bang dám ra tay đối phó Liệt gia.
 
 Ở khu vực Giang Nam, cường giả Hóa Hải là nhân vật có thể chiếm cứ một phương, cách bá chủ chỉ một bậc.
 
 Tử Sam Cung bọn họ cũng chỉ có một vị lão tổ đạt tới cảnh giới này.
 
 Lúc này Kim Nguyên Linh từ bên ngoài chạy vào.
 
 "Nơi này là một cứ điểm của Tà Minh, hẳn là có văn kiện quan trọng gì đó, ngươi điều tra một chút, tìm văn kiện quan trọng ra, ta muốn biết Tà Minh chế tạo ôn dịch để làm gì?"
 
 Lúc Kiều Phong nói chuyện giơ tay hút mặt nạ của Ngân Diêm Vương vào trong tay, đội đấu lạp lên.
 
 "Liễu quận thủ, Bạch Vô Cực ở trong quận thành, ta cần ngươi cung cấp tin tức cho ta."
 
 "Ta cảm thấy hứng thú với tàn quyển trong tay hắn!"
 
 "Kiều bang chủ yên tâm, Bạch Vô Cực đang ở trong thành, một canh giờ ta sẽ báo hành tung của hắn cho ngươi!" Liễu Thanh Dao mở miệng nói.
 
 "Vậy đa tạ Liễu quận thủ, ta đây liền ngồi chờ tin tức."
 
 Kiều Phong nói.
 
 Liễu Thanh Dao gật gật đầu nhảy ra khỏi nhà.
 
 Một giờ sau có người xuất hiện trong sân.
 
 "Kiều bang chủ, Bạch Vô Cực ở khách sạn Thiên Duyệt, gian phòng bên trái tâng ba."
 
 Người tới nói xong nhanh chóng rời đi.
 
 "Nói một giờ liền một giờ, tốc độ của Liễu Thanh Dao không tệ!"
 
 Kiêu Phong đeo mặt nạ Ngân Diêm Vương, sau đó đội đấu lap ra ngoài, đi hướng về khách sạn Thiên Duyệt.
 
 Lúc này, bên trong khách sạn Thiên Duyệt.
 
 Trong một gian sương phòng.
 
 Một nam tử trẻ tuổi mặc áo trắng đang khoanh chân ngồi trên giường, trên đỉnh đầu một cỗ khí lưu đang xoay tròn.
 
 Không lâu sau Nam tử áo trắng mở mắt.
 
 "Thái Thượng Vô Cực Công tầng thứ tám vẫn không có một chút đầu mối, hi vọng lần này có thể nhìn thấy Chân Vũ Quan sư tỷ, luận bàn với nàng một chút, giúp ta tìm được một cơ hội!"
 
 Trong lúc thì thào nói thì hắn móc ra một quyển sách, quyển sách tàn tạ, một ít văn tự có chút mơ hồ.
 
 "Không biết Đạo quyển này ghi chép cái gì?"
 
 Nam tử nhìn thoáng qua văn tự trên đạo quyển.
 
 Hắn nghiên Đạo quyển đã một thời gian dài, cũng sao chép một phần gửi về Thái Thượng Vô Cực Môn.
 
 Nhưng bên kia đáp lại không thể giải được.
 
 Kêu hắn đến Kinh sư giao cho sư tỷ mang về Chân Vũ Đạo quán, để đạo quán nghiên cứu.
 
 Thả tàn quyển trởi lại trong ngực, nam tử đứng lên rời khỏi giường.
 
 Nhưng sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, ánh mắt nhìn về phía cửa phòng, bàn tay nhấc lên hút lấy trường kiếm trên bàn.
 
 Bùm!
 
 Trong khoảnh khắc hắn nắm lấy trường kiếm thì cửa phòng bị chấn mở.
 
 Một bóng người quỷ mị xuất hiện trước mặt hắn.
 
 Hắn chuẩn bị rút kiếm nhưng bàn tay đối thủ lập tức phong tỏa động tác của hắn, chỉ vừa ra tay mà đã khiến hắn không thể rút kiếm.
 
 Nam tử trẻ tuổi lập tức vứt kiếm đánh ra một chưởng, nhưng bàn tay cũng bị đối phương bàn tay trực tiếp ép trở về.
 
 Bàn tay đối phương chộp vào ngực hắn, tàn quyển trong ngực bị đối phương cướp lấy.
 
 "Đạo quyển!" Thấy thế, Bạch Vô Cực lập tức đưa tay muốn đoạt lại Đạo quyển, nhưng bàn tay của hắn không thể đụng đến đối phương, chỉ là chưởng phong thổi lật lớp vải đen trên đấu lạp của đối phương.
 
 Hắn nhìn thấy một cái mặt nạ bạc.
 
 "Diêm Vương Trại, Ngân Diêm Vương!"
 
 Sau khi hắn lên tiếng thì đối phương đã lui xa, muốn đuổi theo nhưng không còn bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận