Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 951 - Sở Giang Nam ngưng tụ thần thế



Chương 951 - Sở Giang Nam ngưng tụ thần thế




"Tử Nhân Trủng Mệnh Cửu Trọng? Không biết Tử Nhân Trủng có tân nhiệm mộ chủ đến không?"
Tô Thần nhìn lão giả áo xám, miệng mở nói.
"Các hạ biết Tử Nhân Trủng có tân nhiệm mộ chủ?"
Ngay khi Tô Thần dứt lời, một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Tô Thần.
Sắc mặt Tô Thần hơi ngưng lại, ánh mắt nhìn về hướng giọng nói truyền đến.
Một nữ tử mặc váy dài xanh trắng đứng không xa.
Dưới sự tôn lên của chiếc váy dài xanh trắng, thân hình uyển chuyển của đối phương được phô bày.
Chỉ là trên mặt đeo mạng che, không nhìn rõ dung nhan hoàn chỉnh.
Nhưng nhìn từ dung nhan lộ ra thì nữ tử rất đẹp.
Chỉ là ánh mắt có chút lạnh lùng.
"Ta chỉ nghe nói Tử Nhân Trủng có tân nhiệm mộ chủ? Làm sao, cô nương cũng hứng thú với Tử Nhân Trủng?"
Tô Thần mở miệng nói.
"Đúng vậy!"
Nữ tử đeo mạng che di chuyển bước chân, trong chớp mắt đã đến gần Tô Thần.
Ánh mắt Nguyên Tùy Vân ngưng lại tỏ vẻ phòng bị.
"Ta không có ác ý, không cần cảnh giác."
Cảm nhận được sự cảnh giác của Nguyên Tùy Vân, nữ tử đeo mạng che nói.
"Không biết các ngươi thấy trận giao thủ này như thế nào?"
Nữ tử đeo mạng che sau đó mở miệng nói.
"Trận giao thủ này có chút khó đoán, dù sao từ tình hình hiện tại mà xem, ai thắng ai thua còn rất khó nói."
Tô Thần nhẹ giọng nói.
"Ta lại thấy Thanh Long Hội thắng, bọn họ chưa từng thực sự bại trận."
Nữ tử đeo mạng che nói.
"Còn chưa chắc?"
Tô Thần nhìn về hướng Sở Giang Nam.
Đối thủ của Sở Giang Nam là một cường giả Ngưng Thần cảnh.
Lực lượng thần thế áp chế hắn.
Mặc dù hắn dùng kiếm khí của mình để chống lại uy áp này nhưng nhìn chung vẫn bị áp chế.
Chỉ là sự áp chế này dần trở nên hữu hạn.
"Ngươi nói trong số bọn họ ai sẽ chết?"
Lúc này, ánh mắt nữ tử lạnh lùng cũng nhìn về hướng Sở Giang Nam, mở miệng nói.
"Cường giả Ngưng Thần cảnh kia sẽ chết."
"Kiếm đạo của Sở Giang Nam rất mạnh, thần thế của đối phương không thể áp chế được, một khi bị Sở Giang Nam tìm được cơ hội, e rằng cường giả Ngưng Thần cảnh kia sẽ bị một kiếm chém giết."
"Không biết cô nương thấy thế nào?"
Tô Thần nhìn nữ tử lạnh lùng kia.
"Lần này ngươi có cái nhìn giống ta!"
Nữ tử lạnh lùng nói, đôi mắt đẹp không động đậy.
Trong lúc bọn họ nói chuyện.
Kẻ dùng đao giao thủ với Sở Giang Nam đột nhiên thu hồi công kích.
Bàn tay cầm ngang trường đao, mắt lóe ánh sáng lạnh.
"Đánh như vậy có lẽ ngươi sẽ thử ngưng tụ thần thế, nhưng ta sẽ không cho ngươi cơ hội."
"Tiếp một đao của ta!"
Giao thủ nhiều chiêu như vậy vẫn không hạ được Sở Giang Nam.
Hơn nữa khí tức trên người Sở Giang Nam càng ngưng tụ, mơ hồ có một loại cảm giác ngưng tụ thần thế.
Hắn sẽ không để Sở Giang Nam ngưng tụ ra thần thế, một khi thần thế của Sở Giang Nam ngưng tụ.
E rằng hắn sẽ chết dưới kiếm của Sở Giang Nam.
Cho nên hắn muốn một đao chém giết Sở Giang Nam.
Ầm!
Đao khí trên người bùng nổ theo trường đao trong tay ngưng tụ thành một con mãnh hổ.
Đối diện hắn, ánh mắt Sở Giang Nam ngưng lại.
Một đao này của đối phương không đơn giản.
Đao thế như hổ!
Một đao chém ra như mãnh hổ xuất sơn, sát khí ngút trời.
Sở Giang Nam cảm thấy ngưng trọng.
"Hổ sát thiên trảm!"
Đối phương chân đạp mặt đất chém ra một đao.
Đao khí nồng đậm đến cực điểm.
Sở Giang Nam cảm nhận được áp bách mãnh liệt.
Cùng với áp bách, không gian xung quanh tựa hồ bị ép lại, khiến hắn có một loại cảm giác ngạt thở,
Khi cảm giác ngạt thở này xuất hiện.
Trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện cảnh tượng kiếp trước.
Mưu tính cả đời, giết chết Tần Bách Xuyên nhưng lại chết trong tay Bạch Vân, có thể nói là công cốc.
Mặc dù trọng sinh nhưng trước đó áp lực kiếp trước vẫn luôn không hoàn toàn tiêu trừ.
Lúc này dưới cỗ đao ý to lớn này, hắn lần nữa hồi tưởng lại một đời của mình, tâm cảnh bắt đầu phát sinh biến hóa.
Một đời này, hắn muốn làm chính mình, không cần che giấu bản thân.
"Sở nhân tại Giang Nam, kiếm khiếu mãn giang hồ."
Hoàn mỹ diễn dịch chính mình.
Ầm!
Giây phút này, cỗ thần thế âm ỉ nhen nhóm trong cơ thể hắn đột nhiên thành hình.
Thần thế của Sở Giang Nam không liên quan đến kiếm.
Mặc dù hắn tu hành chính là kiếm đạo của Liễu Sinh Nhất Kiếm.
Nhưng hắn lại không say mê kiếm đạo.
Sau khi đến thế giới này, hắn tu hành Sâm la vạn tượng của phụ thân Đoan Mộc Kỳ.
Sâm la vạn tượng biến ảo cực kỳ quỷ dị, ra chiêu như sấm, kiêm chí âm cực dương chi lực, có thể nói bá đạo đến cực điểm.
Cho nên hắn xây dựng thần thế của mình theo hướng này.
Một chiêu đốn ngộ, thần thế ngưng tụ!
Sâm la vạn tượng!
Ầm ầm!
Thần thế vừa ra lôi đình liền hiện.
Khi thần thế ngưng tụ, Sở Giang Nam chém một kiếm.
Kiếm quang va chạm với đao quang, kiếm quang bị chấn vỡ.
Trường kiếm trong tay Sở Giang Nam cũng bị lực lượng cường đại chấn bay.
"Cho dù ngươi lĩnh ngộ thần thế thì thế nào? Dưới một đao này của ta, ngươi vẫn phải chết!"
Một đao chém nát kiếm khí của Sở Giang Nam.
Kẻ ra đao nở nụ cười dữ tợn.
Hắn nâng trường đao trong tay lên chém thêm một đao.
Đao khí tung hoành, tốc độ cực nhanh.
Chỉ là thân hình Sở Giang Nam càng nhanh hơn, tu luyện Sâm la vạn tượng công tới tầng thứ càng cao thì tốc độ càng nhanh, trong nháy mắt đã tránh thoát một đao.
Ầm!
Đao khí rơi xuống, bụi đất mù mịt.
Trong thời khắc bụi đất bay lên.
Một bóng dáng xuất hiện trước mặt cường giả đao đạo kia.
Ầm!
Bóng dáng tung một quyền hung mãnh.
Quyền như sấm sét trực tiếp đánh vào ngực đối phương.
Bùm!
Thân thể kẻ ra đao bị một quyền này đánh bay ra ngoài.
Khi thân thể hắn bay ngược ra ngoài đã trực tiếp nổ tung, hóa thành một đoàn huyết nhục.
"Cái này!"
Tràng diện khiến người ta chó chút kinh ngạc.
Những người ra sân trước đó mặc dù đối chọi gay gắt nhưng vẫn chưa giao thủ, có dư tâm nhìn hai người giao thủ.
Tình huống này khiến người ta kinh ngạc.
Sở Giang Nam mượn trận chiến đấu này thành công ngưng tụ ra thần thế.
"Giết!"
Sở Giang Nam nắm lấy trường kiếm bị chấn bay trước đó.
Hắn xông về phía người đứng sau Liệt Chấn Bắc.
"Giết!"
Không khí trở nên hỗn loạn.
Hồng Thất Công và Tất Lăng Hư cũng xuất thủ.
Ánh mắt Liệt Chấn Bắc ngưng tụ.
Hơn mười người còn lại sau lưng hắn cũng xông ra, hai bên giao thủ.
Lúc này.
Phương Ứng Khán không ngừng ngưng tụ Thương tâm tiểu tiễn, mũi tên như sao băng hướng về phía đối diện mà tập kích.
Ầm ầm!
A!
Sau tiếng nổ là từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Lui!
Một số người nhanh chóng hướng về phía trang viên mà đi.
Phương Ứng Khán, Sở Giang Nam, Hồng Thất Công, Tất Lăng Hư xông vào trong trang viên.
Lần này cường giả Cái Bang đều đến đông đủ.
Phối hợp với Văn Tuyết Ngạn và các đồ đệ khác của Nguyên Thập Tam Hạn, tiến vào trong trang viên trước.
Trong nháy mắt tràng diện trở nên hỗn loạn.
Sắc mặt Liệt Chấn Bắc âm trầm nhưng lại đứng ở cửa trang viên không nhúc nhích.
Ánh mắt âm ngoan nhìn Lăng Lạc Thạch.
"Mệnh lão, ngươi ngăn cản Lăng Lạc Thạch và Nguyên Thập Tam Hạn, ta đi giết những người khác!"
Liệt Chấn Bắc nhìn Mệnh Cửu Trọng nói.
"Được!"
Nghe được lời của Liệt Chấn Bắc, sắc mặt Mệnh Cửu Trọng trở nên dữ tợn, âm sát chi khí lan tràn.
Trên người xuất hiện một cỗ thần thế khủng bố.
"Thần thế: Cửu chuyển đầu lâu!"
Mệnh Cửu Trọng thấp giọng quát một tiếng, sau lưng xuất hiện một mảnh huyết ảnh, trong hư ảnh xuất hiện chín cái đầu lâu.
Ầm!
Cỗ thần thế này trong nháy mắt bao phủ Lăng Lạc Thạch và Nguyên Thập Tam Hạn.
Muốn lấy một địch hai áp chế Nguyên Thập Tam Hạn và Lăng Lạc Thạch.



Bạn cần đăng nhập để bình luận