Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 56: Hoàng Hôn Tế Vũ Đao, đao quá lưu ngân (1)

Chương 56: Hoàng Hôn Tế Vũ Đao, đao quá lưu ngân (1)Chương 56: Hoàng Hôn Tế Vũ Đao, đao quá lưu ngân (1)
 
 Chương 56: Hoàng Hôn Tế Vũ Đao, đao quá lưu ngân (1)
 
 "Nơi này không nên có âm sát khí nông đậm như chúng ta đang cảm nhận được, xem ra thật sự có Huyết Ma hoa mà ngươi nói."
 
 Liễu Vô Mi nhìn quanh một vòng rồi nói.
 
 Trên mặt cũng nở nụ cười tươi, đi một đoạn đường dài như vậy cũng không thể một chuyến tay không.
 
 "Nơi đó có âm sát khí nhất nông đậm nhất, chúng ta qua xem đi."
 
 Liễu Vô Mi đưa tay chỉ về phía trước rồi nói.
 
 "Cảm giác nhanh nhạy như thế, Liễu Vô Mi này ít nhất ở Luyện Thần cảnh đi?"
 
 Tô Thân thầm nghĩ trong lòng.
 
 Như thế nào là Luyện Thần cảnh, chính là tu luyện thần thức, thân thức có thể phóng xuất ra ngoài, gia tăng năng lực quan sát cũng như sự nhạy bén của võ giả cùng với cảm giác khí cơ chung quanh.
 
 Liễu Vô Mi có thể cảm nhận rõ ràng nơi mà âm sát khí phát ra.
 
 Tuyệt đối đã đạt tới Luyện Thần cảnh.
 
 Tuy rằng cường giả Luyện Thần cảnh đối mặt với Bạch Thiên Vũ cũng chỉ là chuyện một đao mà thôi nhưng đối với Tô Thần mà nói vẫn là cường giả.
 
 Liễu Vô Mi không để ý sự biến hóa của Tô Thần, ẩn nấp thân hình nhanh chóng hướng tới chỗ có âm sát khí nông đậm nhất.
 
 "Huyết vân âm sát kỳ!"
 
 Liễu Vô Mi đang tiến tới đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về phía trước lẩm bẩm.
 
 Tô Thần cũng theo ánh mắt của nàng mà nhìn về phía trước.
 
 Có chín cây cờ xí cắm ở chín vị trí bất đồng, âm sát khí hướng vào giữa chín cây cờ mà hội tụ, một ít âm sát khí tàn lưu thì khuếch tán ra ngoài.
 
 "Bên trong chính là Huyết Ma hoa."
 
 Giờ khắc này, Liễu Vô Mi đã định được tin tức mà Tô Thần cung cấp là thật.
 
 'Không đi xem sao?"
 
 Tô Thần muốn nhìn xem hình dạng của Huyết Ma hoa thế nào, còn có độ thành thục của Huyết Ma hoa nữa.
 
 "Có người tới đây!
 
 Lúc này, Liễu Vô Mi lôi kéo Tô Thần tránh bên cạnh một khối nham thạch.
 
 Bỗng có hai bóng dáng từ bên ngoài đi đến.
 
 Một bóng dáng đúng là Lôi Đường Lôi Diệu, còn một người khác mang đấu lạp màu đen, không thấy không rõ khuôn mặt.
 
 "Sứ giả, nếu Không Minh Thạch mà sung túc thì bảo dược bên trong hẳn là sẽ có thể thành thục trong vòng hai ngày.
 
 Lôi Diệu khom người nói.
 
 "Chuyện này các ngươi làm không tồi, ta đi xem rốt cuộc là thứ gì?
 
 Nếu đúng là bảo dược, ta sẽ giới thiệu ngươi gia nhập giáo."
 
 Người áo đen mở miệng nói.
 
 Thanh âm trầm thấp, không nghe ra tuổi tác.
 
 "Đa tạ sứ giải"
 
 Lôi Diệu cùng tên sứ giả này tiến vào bên trong vòng Huyết vân âm sát kỳ.
 
 "Xem ra Tần Hạo kia may áo cưới cho người ta nhat"
 
 Tô Thân nhìn thấy cảnh này mở miệng nói.
 
 Đối với nhân vật áo đen mới xuất hiện này, Tô Thần cảm thấy có chút hứng thú.
 
 Khánh Thành nho nhỏ thật sự tàng long ngọa hổ, có không ít người nấp trong chỗ tối.
 
 "Người nọ có thực lực không đơn giản, chúng ta phải cẩn thận."
 
 Liễu Vô Mi hạ giọng nói.
 
 "Chúng ta đây còn muốn tiến vào xem sao?”
 
 Tô Thần nói.
 
 "Mặc kệ có phải Huyết Ma hoa hay không, đồ vật bên trong chắc chắn bất phàm, hai ngày sau liền thành thục, chúng ta có thể đợi hai ngày sau rồi tiến đến lần nữa."
 
 Liễu Vô Mi nói.
 
 "Chúng ta đi!"
 
 Liễu Vô Mi nói xong mang theo Tô Thần chuẩn bị trở về theo đường cũ.
 
 Nhưng mà thời điểm nàng và Tô Thần quay lại thì có một bóng dáng lướt ra khỏi Huyết vân kỳ.
 
 "Tới rồi mà còn muốn đi!
 
 Các ngươi có thể đi được sao?
 
 Vừa mới tiến vào ta đã ngửi được một cỗ mùi thơm lạ lùng, không nghĩ tới thật sự có người giấu trong chỗ tối."
 
 Lên tiếng chính là người áo đen mang đấu lạp giống như Tô Thần.
 
 Vừa rồi hắn bước vào vòng Huyết vân âm sát kỳ thì có một cơn gió nhẹ xuất hiên bên trong sơn cốc mang theo một cỗ u hương.
 
 Hàng năm Liễu Vô Mi ở trong Ngọc Xuân Uyển, trên người nhiều hoặc ít có lây dính ít hương khí đặc trưng của Ngọc Xuân Uyển.
 
 Có lẽ là mấy năm nay hài lòng với hiện trạng cho nên nàng đã mất đi sự cẩn thận trước kia.
 
 Lôi Diệu cũng xuất hiện phía sau, ánh mắt nhìn chằm chằm hai người.
 
 "Ta đối phó với nam tử áo đen, ngươi đối phó Lôi Diệu, chúng ta lao ra đi?"
 
 Liễu Vô Mi truyền âm nói. "Đối phó gì! Còn không chạy!
 
 Liên tại đây một khắc, Tô Thần xoay người điên cuồng hướng về phía lối vào sơn cốc.
 
 "Này!"
 
 Hành động của Tô Thần làm cho Liễu Vô Mi cùng với người áo đen và Lôi Diệu ngây ra.
 
 Liễu Vô Mi xoay người nhanh chóng đuổi theo.
 
 "Chạy, ngươi cho rằng các ngươi có thể chạy trốn sao?"
 
 Người áo đen lạnh lùng nói.
 
 Ngay lập tức hắn liên dùng một tốc độ không gì sánh kịp điên cuồng đuổi sát theo sau, giống như đang đuổi theo một con mồi.
 
 Lôi Mục cũng nhanh chóng theo sau, hơn nữa gâm nhẹ một tiếng.
 
 Lúc này Tô Thần ở phía trước, một ít thủ vệ nhìn thấy Tô Thần lập tức vung đao chém tới, nhưng mà Tô Thần giơ tay, bàn tay bắt lấy cánh tay của đối phương.
 
 Răng rắc, trực tiếp bóp nát cổ tay của đối phương rồi bắt lấy trường đao đang bổ tới.
 
 Sau đó ánh xông tới tên thủ vệ, trên cổ tên thủ vệ xuất hiện một vết đao.
 
 Bùm!
 
 Tên thủ vệ trực tiếp ngã xuông đất.
 
 Tuy rằng là tinh anh của Lôi Đường nhưng tu vi cũng không đạt tới Tiên Thiên.
 
 Ở trước mặt Tô Thần không chịu nổi một kích.
 
 Liễu Vô Mi ở sau lưng nhìn thấy thủ pháp giết người của Tô Thần, mắt đẹp chợt lóe sáng.
 
 Nàng chạm tay vào hông, một thanh nhuyễn kiếm nháy mắt xuất hiện, thân thể vọt thẳng về phía trước, trường kiếm hóa thành mấy chục bóng kiếm trực tiếp xuyên thủng tâm mạch thủ vệ đang cản đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận