Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 873 - Nhậm Thiên Hành, một kiếm cách cách thế



Chương 873 - Nhậm Thiên Hành, một kiếm cách cách thế




Thấy vậy, Huyết La Sát nhanh chóng đến bên Hắc Đao Khách, trong tay xuất hiện một viên đan dược, muốn cho Hắc Đao Khách uống.
Nhưng Hắc Đao Khách phun máu, sau đó tắt thở.
Nhiều người vây giết Tiêu Lệ Huyết như vậy, vậy mà hắn còn giết ngược một người.
Sắc mặt Bạch Hàn Thiên dữ tợn.
"Thiếu cung chủ, chúng ta mau rời khỏi đây thôi!"
Lúc này, người mặc đồ đen trước đó cầm kiếm hộp xuất hiện trước mặt Bạch Hàn Thiên.
"Đi!"
Bạch Hàn Thiên nói.
"Trò hề này kết thúc như vậy có chút đáng tiếc, để lại kiếm hộp, các ngươi có thể rời đi!"
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Một người cầm trường kiếm từ trong bóng tối đi ra.
Trong bóng tối, Trang Toàn Cơ và Mai Huyền Sương nhìn thấy bóng người xuất hiện, không khỏi nhìn về phía Tô Thần.
"Các ngươi nhìn ta làm gì, chúng ta có thể nghĩ đến, người khác cũng có thể nghĩ đến!"
"Xem đối phương là ai đi!"
Tô Thần lên tiếng.
Tất nhiên Tô Thần biết đối phương là ai.
Đối phương là Nhậm Thiên Hành đi cùng bọn họ đến Thánh Kiếm Hồ.
Động tĩnh chiến đấu bên này hơi lớn, một số võ giả giang hồ đang chạy đến, tin rằng sẽ đến ngay thôi.
Hắn mà ra tay thân phận sẽ bại lộ, tạm thời hắn còn chưa muốn để nhiều người biết, vì vậy để Nhậm Thiên Hành ra tay.
"Ngươi là ai?"
Nhìn thấy thanh niên xuất hiện, sắc mặt Bạch Hàn Thiên có chút dữ tợn.
Chuyện hôm nay hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn, bọn hắn tính kế Tiêu Lệ Huyết, không ngờ lại bị Tiêu Lệ Huyết tính kế lại.
Tiêu Lệ Huyết này cũng là một kẻ tàn nhẫn, dùng mạng cả nhà mình để tính kế bọn hắn giúp Tư Mã Trường Hận.
Không ngờ sau khi giải quyết Tiêu Lệ Huyết lại xuất hiện thêm một người, còn kiêu ngạo như vậy.
"Ngươi có mạng cầm kiếm hộp này không?"
"Ngươi ở trong bóng tối không xuất hiện có thể sống, nhưng ngươi hiện thân, ngươi phải chết!"
Bạch Hàn Thiên nhìn Nhậm Thiên Hành nói.
"Trên giang hồ này, còn chưa có mấy người có thể giết ta."
Nhậm Thiên Hành bình thản đáp.
"Khẩu khí thật lớn, ngươi rốt cuộc là ai?"
Huyết La Sát nhìn Nhậm Thiên Hành nói.
"Thiên Nhai Các, Tây Các, Nhậm Thiên Hành."
Nhậm Thiên Hành giọng điệu lạnh lùng nói.
"Thiên Nhai Các, Tây Các Nhậm Thiên Hành."
Nghe lời Nhậm Thiên Hành nói, sắc mặt mấy người có mặt đều thay đổi.
Bọn họ không ngờ đối phương lại là người của Thiên Nhai Các.
"Thiên Trần Cung ta với Thiên Nhai Các các ngươi hình như không có thù oán, các hạ làm như vậy không thích hợp chăng?"
Bạch Hàn Thiên nhìn Nhậm Thiên Hành nói.
"Không có gì không thích hợp, ta muốn kiếm hộp, kiếm hộp không phải của ngươi, tại sao ta không thể lấy?"
Nhậm Thiên Hành lạnh lùng nói.
"Kiêu ngạo, chỉ bằng ngươi!"
Bên cạnh Huyết La Sát, lão giả mặc đồ xám hừ lạnh một tiếng, thân hình hóa thành tàn ảnh xuất hiện trước mặt Nhậm Thiên Hành.
"Để lão phu xem thực lực của ngươi!"
"Thần thế: Huyết Khóc."
Chỉ là lời hắn còn chưa nói xong, thần thế còn chưa phát ra đã có một luồng kiếm quang lóe lên.
Xuy!
Thân thể lão giả áo xám bị một kiếm chém làm đôi.
Hai nửa thân thể rơi xuống đất, máu không ngừng phun ra.
Nhậm Thiên Hành thì từ từ tra trường kiếm vào vỏ.
"Kiến hôi cũng dám ra tay với bản các chủ."
Nhậm Thiên Hành lạnh lùng nói.
Một kiếm chém chết lão giả áo xám, sắc mặt Huyết La Sát thay đổi, kiếm ý mà đối phương vừa thể hiện ra rất mạnh.
"Ngươi là các chủ Tây các Thiên Nhai Các?"
Huyết La Sát mở miệng nói.
"Bản tọa là phó các chủ Tây các Thiên Nhai Các."
Nhậm Thiên Hành nói.
"Phó các chủ? Không phải các chủ?"
Ánh mắt Huyết La Sát ngưng tụ.
Nhìn về phía hai người khác, hai người kia cùng lúc gật đầu.
"Giết!"
Ba người đồng thời quát khẽ một tiếng.
Thần thế toàn bộ bùng nổ, tấn công về phía Nhậm Thiên Hành
Đi đầu là Huyết La Sát, lòng bàn tay nâng lên, huyết nguyệt xuất hiện trong tay, hai người còn lại thì ra tay từ hai bên, bùng nổ thần thế.
Ba người hình thành thế gọng kìm.
Khí thế kinh khủng bao trùm bầu trời đêm.
Huyết La Sát là cao thủ Ngưng Thần đỉnh, hai người còn lại tuy không phải Ngưng Thần đỉnh nhưng cũng là Ngưng Thần.
Ba người liên thủ, thế công vô cùng sắc bén.
"Thần thế, Nhất Kiếm Cách Thế."
Nhậm Thiên Hành khẽ quát một tiếng.
Thần thế trên người bùng nổ.
Kiếm chiêu công kích mạnh nhất của hắn chính là Nhất Kiếm Cách Thế, cho nên trong thời gian này hắn lợi dụng kiếm chiêu ngưng tụ ra thần thế.
Hắn không thể sử dụng lực lượng Phá Toái nhưng có thể dùng lực lượng Ngưng Thần thi triển Nhất Kiếm Cách Thế, hắn muốn xem trên thế gian này có bao nhiêu người có thể chống đỡ.
Thần thế vừa ra, thiên địa biến động, mây gió nổi lên, lôi đình lập lòe trên bầu trời.
Ầm!
Trường kiếm trong tay Nhậm Thiên Hành chém ra.
Kiếm khí lập tức chia làm ba.
Xuy! Xuy! Xuy!
Ba luồng kiếm quang lướt qua.
Bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh.
Ba đạo công kích thân hình Nhậm Thiên Hành dừng lại, bọn họ nhìn ngực mình, trong mắt mang theo vẻ không tin.
Lòng bàn tay sờ ngực.
Bùm!
Máu trên ngực bắn tung tóe.
Rầm! Rầm!
Hai bóng người ngã xuống đất.
Chỉ còn lại một mình Huyết La Sát.
Nàng nhìn Nhậm Thiên Hành, trong mắt tràn ngập kinh hãi, nàng chính là cường giả Ngưng Thần đỉnh nhưng bản thân lại không thể đỡ nổi một kiếm của đối phương.
"Ngươi...Ngươi..."
Chỉ nói được hai chữ ngươi, thân hình liền ngã xuống đất.
"Cái này!"
Nhìn thấy tình hình này, những võ giả giang hồ ấn nấp trong bóng tối đều cả kinh.
Quá lợi hại rồi!
Phó các chủ Tây các Thiên Nhai Các Nhậm Thiên Hành, một kiếm giết chết ba cường giả Ngưng Thần, trong đó còn có một Ngưng Thần đỉnh.
Lúc này Bạch Hàn Thiên cũng kinh hãi không thôi.
Hắn không ngờ người trông có vẻ bằng tuổi hắn này lại có thực lực khủng bố như vậy.
"Kiếm hộp cho ngươi, thả chúng ta đi."
"Trên kiếm hộp có độc dược, chỉ có ta có thuốc giải!"
Bạch Hàn Thiên đặt kiếm hộp xuống đất, mở miệng nói
Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Thực lực của Nhậm Thiên Hành quá mạnh, hắn căn bản không có cơ hội phản kháng, cho nên chỉ có thể từ bỏ kiếm hộp.
"Hừ!"
Nhậm Thiên Hành hừ lạnh một tiếng, lòng bàn tay nâng lên hút kiếm hộp, khí kình trong tay lưu chuyển trên kiếm hộp, kiếm hộp như được khí kình tẩy lễ vậy.
Khí kình biến mất, kiếm hộp rơi vào trong tay hắn.
"Không ngờ đi một chuyến đi Thánh Kiếm Hồ lại có thể thu được bảo vật, không tệ!"
Nhậm Thiên Hành mở miệng nói.
Thấy Nhậm Thiên Hành dễ dàng giải trừ độc trên kiếm hộp như vậy, sắc mặt Bạch Hàn Thiên thay đổi, cùng với người áo đen kia lập tức đi về phía bên trong đạo quán.
Nhậm Thiên Hành nhìn hai người, lòng bàn tay nâng lên vỗ ra hai chưởng.
Hai người căn bản không thể tránh được hai chưởng này, thân hình bị vỗ bay ra ngoài đập vào tường, lập tức tắt thở.
Trong bóng tối, Trang Toàn Cơ và Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần.
"Nhậm Thiên Hành này quá mạnh, thiếu long thủ, ngươi còn muốn kiếm hộp đó sao, ta thấy ngươi ngay cả cơ hội chạm vào cũng không có."
Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần nói.
Trên mặt còn lộ ra ý cười.
Nhậm Thiên Hành có thực lực như vậy, nàng chắc chắn Tô Thần không dám cướp, cho nên chế giễu Tô Thần một chút.
Ai bảo Tô Thần suốt dọc đường đều trêu chọc nàng.
"Ta còn thật sự có thể chạm vào, chúng ta đánh cược một phen, nếu ta có thể chạm vào kiếm hộp đó, ngươi đáp ứng ta làm một chuyện, đương nhiên chuyện này ngươi chắc chắn có thể làm được."
"Nếu ta không làm được, ta đáp ứng ngươi một chuyện, ta nhất định có thể làm được, ngươi dám cược không?"
Tô Thần nhìn Mai Huyền Sương nói.
"Cái này có hơi nguy hiểm, thôi vậy!"
Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần rất nghiêm túc, không khỏi nói.
Nhậm Thiên Hành này thực lực quá mạnh.
"Ta coi như ngươi đã đồng ý rồi! Toàn Cơ, ngươi biết Nhậm Thiên Hành này là ai không? Hắn có quan hệ rất thân với một người, ngươi quen người đó."
Tô Thần nhìn Trang Toàn Cơ nói.
"Người ta quen biết có quan hệ với Nhậm Thiên Hành này, Thiên Nhai Các ta chỉ quen biết tổng sứ Quan Ngự Thiên!"
"Nhậm Thiên Hành này có quan hệ với tổng sứ Quan!"
Trang Toàn Cơ không khỏi nói.
"Hắn là nhi tử của tổng sứ Quan, cho nên ta quen biết, ta bảo hắn đưa kiếm hộp cho ta xem, không có vấn đề gì.”
Tô Thần nhìn Mai Huyền Sương cười ha ha nói.
"Ngươi...Ăn gian!"
Nghe Tô Thần nói như vậy, Mai Huyền Sương không khỏi tức giận, muốn dùng tay túm Tô Thần mhưng bị Tô Thần tránh thoát.
"Chúng ta về trước, lát nữa đi gặp Nhậm phó các chủ!"
Nói xong xoay người rời đi, nơi này người đông không thích hợp gặp mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận