Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 432: Kinh sư mưa gió, Tứ hoàng tử động

Chương 432: Kinh sư mưa gió, Tứ hoàng tử độngChương 432: Kinh sư mưa gió, Tứ hoàng tử động
 
 Chương 432: Kinh sư mưa gió, Tứ hoàng tử động
 
 "Ngươi biết những người đó ở đâu?"
 
 Tô Thần tỏ vẻ kinh ngạc.
 
 "Ngươi không báo cho Tứ hoàng tử biết sao?"
 
 Mặc dù Mộ Dung Khinh Trần có tài hoa cùng năng lực, nhưng người khác ám sát nàng, ngoại trừ suy yếu thực lực phe Tứ hoàng tử thì không còn tác dụng nào khác.
 
 Cho nên khẳng định lần này Hoàng Tuyền Bất Quy tới vì Tứ hoàng tử Lưu Long.
 
 Có lẽ cái chết của Mộ Dung Khinh Trần chỉ là mở màn cho trận mưa gió này.
 
 "Tứ hoàng tử không có năng lực báo thù này, nhưng ngươi có!"
 
 Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần nói.
 
 "Mai điện chủ, Tứ hoàng tử đều không có năng lực, ta làm sao có năng lực như vậy."
 
 Tô Thân nhìn Mai Huyền Sương, không khỏi kinh ngạc hơn.
 
 Hắn không biết Mai Huyền Sương từ nơi nào nhìn ra hắn có năng lực giúp Mộ Dung Khinh Trân báo thù.
 
 "Ngươi không giống như Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử lo lắng và băn khoăn quá nhiều thứ, phía sau hắn có vô số người?
 
 "Mặc dù với thân phận và địa vị của ngươi, sự trợ giúp của Mộ Dung Khinh Trân trước đó không có cũng không sao, nhưng bất kể như thế nào nàng cũng đã trợ giúp ngươi, cho nên ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp Mộ Dung Khinh Trần báo thù."
 
 "Huống hồ giữa chúng ta có thể coi như bằng hữu, ngươi giúp Mộ Dung Khinh Trần báo thù, thật ra cũng là giúp ta báo thùi”
 
 Mai Huyền Sương trâm giọng nói.
 
 "Ta rất tò mò, vì sao Trường Hận cung các ngươi không ra tay, bên trong Trường Hận cung có không ít cao thủ, ngươi bị người ta đả thương mà người Trường Hận cung vẫn nhịn sao?"
 
 Tô Thân không trả lời Mai Huyền Sương mà hỏi ngược lại.
 
 Hắn có chút tò mò, vì sao Mai Huyền Sương không có điều động người Trường Hận cung.
 
 "Mẫu thân ta bế quan trong thời gian quá dài, trong cung có chút dị động, nếu không ngươi cho rằng ta sẽ tới tìm ngươi hỗ trợ."
 
 Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần nói.
 
 "Như vậy sao? Xem ra tình cảnh của ngươi cũng không tốt."
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Mộ Dung Khinh Trần quả thật từng trợ giúp hắn, nếu như có thể giúp Mộ Dung Khinh Trần báo thù, hắn đương nhiên nguyện ý, nhưng hắn hoàn toàn không biết rõ tình huống Kinh sư, mù quáng ra tay chỉ có thể khiến cho chính hắn rơi vào thế bị động.
 
 Đúng là không tốt cho nên lần này mời ngươi hỗ trợ giết Hoàng Tuyền Bất Quy. Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần nói.
 
 "Mộ Dung Khinh Trần chết, chuyện này liên lụy rất nhiều, một khi không cẩn thận có thể sẽ hãm sâu trong đói"
 
 Tô Thần trâm giọng nói.
 
 "Xem ra ngươi khiếp đảm, ta còn tưởng rằng ngươi sát phạt quyết đoán đây, uổng cho ta không ngại xa xôi ngàn dặm tới tìm ngươi!"
 
 Mai Huyền Sương nhìn Tô Thần, có chút thất vọng.
 
 Tô Thần chẳng thèm để ý Mai Huyền Sương có thất vọng hay không.
 
 Tuy rằng hắn và Mai Huyền Sương có chút giao tình nhưng giao tình cũng không sâu, không cần để ý đến cảm nhận của nàng.
 
 Đương nhiên chủ yếu là vì Mai Huyền Sương hay Mộ Dung Khinh Trần đều không có đạt tới mức để cho Tô Thần toàn lực trợ giúp các nàng.
 
 "Đối phó với Hoàng Tuyền Bất Quy Nhân, ta phải dùng đến lực lượng của Thanh Long Hội, mặc dù ta là thiếu long thủ Thanh Long Hội nhưng Thanh Long Hội cũng không chỉ có mình ta."
 
 "Đương nhiên nếu ta chỉ là thiếu long thủ thì ra tay cũng được, nhưng ta còn là chưởng giáo Sơn Hà Môn, hiện giờ bên dưới mấy vạn đệ tử, chỉ cần không cẩn thận chút thôi, những đệ tử này sẽ gặp chuyện không may, ngươi nói ta có nên cẩn thận hay không, tự dưng chen vào trong vòng tranh đấu của Kinh sư."
 
 Tô Thần trâm giọng nói.
 
 Hắn cho rằng nguyên nhân Mộ Dung Khinh Trần gặp chuyện không may là bắt nguồn từ tranh đấu giữa các hoàng tử.
 
 Nghe Tô Thần nói, Mai Huyền Sương không khỏi ngẩn ra, nàng quên mất thân phận chưởng giáo Sơn Hà Môn của Tô Thân.
 
 Chỉ chú trọng thân phận thiếu long thủ của hắn.
 
 "Là ta suy nghĩ không chu toàn, trách lầm ngươi!"
 
 Mai Huyền Sương không khỏi nói.
 
 "Thật ra ngươi hơi xem thường Tứ hoàng tử rồi!"
 
 "Lần này mà Tứ hoàng tử không ra tay, như vậy hắn cũng đừng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế làm gì!"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 "Người ta đã giết tới cửa mà còn do dự.
 
 Lòng dạ như thế không thể làm đế vương."
 
 "Mấy ngày tới hẳn là sẽ có tin tức từ Kinh sư truyền đến, ngươi điều dưỡng thân thể trước, nhanh chóng khôi phục kinh mạch trong cơ thể."
 
 "Ta nghĩ ngươi có đan dược khôi phục kinh mạch rồi đi!"
 
 Tô Thân nhìn Mai Huyền Sương nói.
 
 "Tứ hoàng tử đã giúp ta chuẩn bị đan dược khôi phục kinh mạch, hai ngày nữa sẽ đưa đến Sơn Hà Môn."
 
 Mai Huyền Sương nói. "Vậy ở Sơn Hà Môn dưỡng thương cho tốt, ngươi ở Sơn Hà Môn này không cần lo lắng gì hết!"
 
 Tô Thân phân phó đệ tử bên ngoài:
 
 "An bài cho Mai điện chủ một tiểu viện độc lập!"
 
 Một tên đệ tiến vào, tới trước mặt Mai Huyền Sương nói:
 
 "Xin mời Mai điện chủi"
 
 Mai Huyền Sương nhìn Tô Thân một cái rồi theo tên đệ tử này ra khỏi đại điện.
 
 Sau khi Mai Huyền Sương rời khỏi, Tô Thần bắt đầu trầm tư.
 
 "Trường Hận cung bị áp chế, Mộ Dung Khinh Trần bị giết, không biết Tứ hoàng tử ngươi có thể vượt qua cửa ải này hay không!"
 
 Tuy rằng Tô Thần không rõ tình hình tranh đấu ở Kinh sư nhưng lại biết được tình huống hiện tại của Tứ hoàng tử.
 
 Ở Trấn Phủ Ti Kinh sư.
 
 Tứ hoàng tử chắp tay đứng bên cửa sổ nhìn ra ngoài, cảnh tượng yên tĩnh tiêu điều.
 
 "Điện hạ, bên kia vẫn không có động tĩnh, ta cảm giác chờ đợi cũng không có manh mối."
 
 Một nam tử mặc trường bào màu xanh mở miệng nói.
 
 "Xem ra đám người kia đã bị bỏ rơi, vậy thì động thủ đi, không cần lưu người sống."
 
 Lúc Tứ hoàng tử nói chuyện, mắt lóe sát ý.
 
 Mộ Dung Khinh Trần chính là muội muội cùng một mẫu với hắn, nàng bị người ta ám sát hắn làm sao có thể buông tha.
 
 Ngày hôm sau hắn liền tra được tung tích của những người đó.
 
 Nơi này là Kinh sư, là Kinh sư của vương triều Đại Chu.
 
 Là địa bàn của Lưu gia hắn.
 
 Chỉ cần muốn tìm, nhất định có thể tìm ra người.
 
 Hắn không vội ra tay là vì hắn đang đợi.
 
 Hy vọng thu hoạch được gì khác.
 
 Thế nhưng sau khi những người đó giết Mộ Dung Khinh Trần xong vẫn luôn ở trong viện không đi ra ngoài, cũng không có tiếp xúc với ai, đã trở thành tử kỳ, bị bỏ rơi.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Nam tử áo xanh hành lễ rồi nhanh chóng tụ tập nhân mã tiến về phía Đế thành.
 
 Khi nhân mã di chuyển, Trấn Phủ Ti cũng bắt đầu vận chuyển.
 
 Bên hắn vừa động, hắn tin tưởng hẳn có thể dẫn ra một ít người?
 
 "Nhân mã Trấn Phủ Ti xuất động, đây là tình huống gì?"
 
 Một ít người bên trong các khách điếm tửu lâu nhìn thấy nhân mã Trấn Phủ Ti nối đuôi nhau không khỏi mở miệng nói.
 
 "Han là vì chuyện của Thập Tam công chúa, có phát hiện gì rồi, hiện tại bắt đầu vây quét." Có người nói như vậy.
 
 Tuy rằng Mộ Dung Khinh Trần chết được một thời gian nhưng có người vẫn chưa quên chuyện này.
 
 Chuyện này quá lớn.
 
 Lúc này, trên một lầu các.
 
 Một người đeo mặt nạ Diêm Vương dữ tợn đang đứng nhìn nhân mã Trấn Phủ Ti chạy nhanh trên đường, mở miệng nói:
 
 "Qua thời gian dài như vậy mới động thủ, Lưu Long, ngươi đang chờ cái gì?"
 
 "Thủ lĩnh, chúng ta có nên thông báo cho bên kia hay không?”
 
 Có một nam tử áo xanh lưng đeo trường thương đứng phía sau nói.
 
 "Bên kia đã có đầy mật thám của Trấn Phủ Ti và Tứ hoàng tử, ai tiếp xúc hoặc liên hệ với bọn họ sẽ bị tìm đến."
 
 Người đeo mặt nạ Diêm Vương mở miệng nói.
 
 "Thủ lĩnh, chẳng lẽ cứ vậy mà bỏ qua bọn họ?"
 
 Nam tử lưng đeo trường thương mở miệng nói.
 
 "Chỉ có thể buông that"
 
 Người đeo mặt nạ Diêm Vương đáp, giọng nói lạnh như băng, không một chút tình cảm.
 
 Nam tử đeo trường thương nghe xong sắc mặt có chút ảm đạm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận