Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 749: Nam Cung Y Nhân, Nguyên Tùy Vân ra tay

Chương 749: Nam Cung Y Nhân, Nguyên Tùy Vân ra tayChương 749: Nam Cung Y Nhân, Nguyên Tùy Vân ra tay
 
 Chuong 749: Nam Cung Y Nhan, Nguyen Tuy Van ra tay
 
 Ngày hôm sau, mặt trời chói chang treo cao trên bau trời.
 
 Thời tiết có vẻ hơi oi bức.
 
 Một bóng người màu đỏ xuất hiện tại ngôi miếu đổ nát đêm qua.
 
 Nhìn mặt đất bị nước mưa xối xả, còn có hai món binh khí còn sót lại trên mặt đất, sắc mặt nam tử mặc áo đỏ thay đổi, cẩn thận kiểm tra.
 
 Một lát sau, miệng lẩm bẩm:
 
 "Không có manh mối gì lớn nhưng phạm vi chiến đấu không rời khỏi khu vực này, người đến có thực lực mạnh hơn bọn họ rất nhiều."
 
 Sau đó ánh mắt nhìn vê một hướng.
 
 Một bóng người từ hướng đó đi ra, người đến mặc áo bào màu xanh.
 
 "Nam Cung Thanh Huyền, người Nam Cung gia các ngươi cũng đến đây rồi!"
 
 Nam tử áo đỏ nhìn bóng người xuất hiện nói.
 
 "Bên kia có hai người, thực lực rất mạnh, chiến đấu không có gì bất ngờ, một người giết chết bốn người!"
 
 Người được gọi là Nam Cung Thanh Huyền nói.
 
 "Các ngươi đến là ai?"
 
 Nghe vậy, nam tử áo đỏ cau mày nói.
 
 "Nam Cung Thương!"
 
 Nam Cung Thanh Huyền nói.
 
 "Ba cao thủ trong biển ngưng thần bị giết chết, còn hủy thi diệt tích, hiện trường không có manh mối hữu ích gì, người đến không chỉ thực lực mạnh, tâm tư cũng không tầm thường!"
 
 Khi nam tử áo đỏ nói, trong mắt lóe lên hàn quang.
 
 "Rất mạnh! Nhưng người Nam Cung gia ta sẽ không chết như vậy, các ngươi tìm được đối phương bằng cách nào?”
 
 Nam tử được gọi là Nam Cung Thanh Huyền lên tiếng.
 
 "Trước đó có nhưng bây giờ thì không còn nữa?”
 
 Nam tử áo đỏ nói xong thì quay người bỏ đi.
 
 Manh mối đều bị nước mưa cuốn trôi, những dấu vết còn sót lại căn bản không thể phân biệt được gì.
 
 Ở lại đây cũng chẳng có tác dụng.
 
 "Đường đường là Khí Lệ Lãnh, lại từ bỏ như vậy sao!"
 
 Nam Cung Thanh Huyên nói.
 
 "Nếu Nam Cung thế gia các ngươi có thể tìm được người này, có thể liên lạc với ta, ta sẽ ra tay!"
 
 Nam tử áo đỏ bước nhanh hơn, trong chớp mắt chỉ thấy một bóng đỏ mờ ảo. "Xem ra bọn ho không thể tìm được người, chuyện này phải nhanh chóng báo cho gia chủ, người Nam Cung gia bị giết ở Kim Lăng thành, nếu truyền ra ngoài sẽ tổn hại đến danh tiếng của Nam Cung thế gia ta.
 
 Nam Cung Thanh Huyền cau mày.
 
 Hắn đã đến đây từ sớm để điều tra, lý do không đi là muốn đợi người của Độc Cô Vi Ngã đến, xem có thể thông qua đối phương để tìm ra người không.
 
 Bây giờ xem ra đối phương cũng không thể tìm được người mang ngân phiếu đi.
 
 Suy nghĩ một lúc rồi hắn cũng nhanh chóng quay người rời đi.
 
 Ở Kim Lăng hồ, bên ngoài thuyền của Tô Thần.
 
 Một cỗ xe ngựa tinh xảo từ từ tiến đến bên cạnh con thuyền.
 
 Trang Toàn Cơ mặc một bộ đồ trắng từ trên xe ngựa bước xuống, thân phận của Tô Thần đã được điều tra, vì vậy nàng cũng không che giấu, trực tiếp tiến đến.
 
 Hôm nay nàng dẫn Tô Thần đi gặp phụ thân Trang Minh Phàm.
 
 Nhưng khi nàng xuống xe, một cỗ xe ngựa khác xuất hiện bên bờ sông, Nam Cung Y Nhân mặc váy dài màu tím, dung nhan kiều diễm từ trên xe ngựa bước xuống.
 
 “Nam Cung Y Nhân?”
 
 Trang Toàn Cơ cau mày.
 
 Nàng không ngờ Nam Cung Y Nhân lại đến đây.
 
 Nam Cung Y Nhân xuống xe.
 
 Hai thị nữ từ trên xe ngựa bước xuống, bọn họ khiêng một cái rương.
 
 Trong rương là một số sách cổ mà Nam Cung Thu Thủy mượn từ tàng thư lâu của Nam Cung thế gia.
 
 Ban đầu Nam Cung Thu Thủy định đến nhưng Nam Cung Thanh Huyền trở vê, mang theo tin Nam Cung Thương đã chết nên Nam Cung Y Nhân thay tỷ tỷ đến.
 
 "Trang Toàn Cơ, ta không ngờ ngươi cũng ở đây, ta quên mất rằng vị hôn phu của ngươi là Hách Tinh Thần đã bị người ta giết, không ngờ ngươi còn trẻ như vậy mà đã phải làm quả phụ rồi!"
 
 Nam Cung Y Nhân nhìn Trang Toàn Cơ, lạnh lùng nói.
 
 Mặc dù Nam Cung Y Nhân thường tỏ ra yếu đuối nhưng nàng ta lại không giống Nam Cung Thu Thủy, nàng ta luôn qua lại với những công tử tài hoa ở Giang Nam.
 
 Thiếu đi chút khí chất nên khi xếp hạng Thiên Tiên bảng, Nam Cung Y Nhân còn xếp dưới Trang Toàn Cơ.
 
 Khi Nam Cung Y Nhân đang nói.
 
 Lại có một bóng người bước xuống khỏi xe ngựa, người đến là một thanh niên mặc áo bào xanh, ánh mắt hẹp dài.
 
 Hắn nhìn thấy Trang Toàn Cơ, mắt sáng lên.
 
 "Trang cô nương, ta tưởng rằng sau khi Tinh Thần huynh bị giết, ngươi sẽ đến Hách gia trang, không ngờ vẫn còn ở Kim Lăng thành!"
 
 Thanh niên áo bào xanh nhẹ giọng nói. "Chuyện của ta, không cần các ngươi quản!"
 
 Trang Toàn Cơ lạnh lùng, không thèm để ý đến hai người, đi ve phía lầu thuyên.
 
 "Ngươi có ý với nàng nhưng thân phận quả phụ rất hợp với nàng, có lẽ các ngươi có cơ hội được hưởng."
 
 Nam Cung Y Nhân nhìn Trang Toàn Cơ đi trước mặt nói.
 
 "Y Nhân, chúng ta đến đây để gặp ai?"
 
 Thanh niên không nói tiếp mà hỏi.
 
 "Thanh Long hội Thiếu long thủ Tô Thần, những sách cổ này tặng cho hắn!"
 
 Nam Cung Y Nhân nói.
 
 Khi nói chuyện, sắc mặt bắt đầu thay đổi, ánh mắt trở nên dịu dàng, hoàn toàn không giống với vẻ mặt khi nói chuyện trước đó.
 
 Thanh niên bên cạnh nàng đờ đẫn cùng nàng đi về phía lầu thuyền.
 
 Chỉ là cả hai nhanh chóng bị Nguyên Tùy Vân chặn lại.
 
 Một thân áo trắng, phong thái quân tử, trên người còn toát lên khí chất của con nhà thế gia.
 
 Nam Cung Y Nhân nhìn thấy Nguyên Tùy Vân, đôi mắt sáng lên.
 
 "Hai vị là ai?"
 
 Nguyên Tùy Vân hỏi.
 
 "Ngươi chính là Thiếu long thủ Tô Thần của Thanh Long hội."
 
 Thanh niên bên cạnh Nam Cung Y Nhân nói.
 
 "Các ngươi muốn tìm Thiếu long thủ?"
 
 Nguyên Tùy Vân ánh mắt ngưng tụ, hỏi.
 
 "Ta là Nam Cung Y Nhân, đây là sách cổ mà tỷ tỷ ta bảo ta mang đến, không biết các hạ là?"
 
 Nam Cung Y Nhân nghe nói Nguyên Tùy Vân không phải Tô Thần, sắc mặt không đổi, khí chất của Nguyên Tùy Vân rất thu hút nàng ta.
 
 "Bản tọa Nguyên Tùy Vân, là quản gia của Thiếu long thủ, Thiếu long thủ một lát nữa sẽ ra ngoài, các ngươi đưa đồ cho ta là được."
 
 Nguyên Tùy Vân vừa nói, vừa nhẹ nhàng lấy cái rương trong tay thị nữ.
 
 Đưa vào trong lâu thuyền.
 
 Không có ý định để họ gặp Tô Thần.
 
 Hôm nay Tô Thần chuẩn bị đến bái kiến phụ thân của Trang Toàn Cơ, chủ nhân của đệ tam tiền trang Trang Minh Phàm.
 
 "Một tên quản gia mà dám hỗn xược như vậy!"
 
 Nghe nói Nguyên Tùy Vân chỉ là quản gia, thanh niên áo bào xanh lạnh lùng quát.
 
 Miệng hắn phát ra một luồng sóng âm, sóng âm tụ lại thành một thanh kiếm sắc bén lao về phía Nguyên Tùy Vân.
 
 Vừa rồi hắn quan sát Nam Cung Y Nhân, phát hiện Nam Cung Y Nhân có cảm tình với tên tiểu tử này. Nhưng đối phương chỉ là một tên quản gia nên hắn muốn dạy cho tên tiểu tử này một bài học.
 
 Nguyên Tùy Vân ánh mắt lạnh lùng, trên người bùng phát một cỗ khí kình nháy mắt chấn vỡ luồng sóng âm đang ap tới, đồng thời khí kinh cuồn cuộn còn ap về phía đối phương.
 
 Âm!
 
 Thanh niên mặc áo bào xanh bị đánh bay ngã nhào bên bờ hồ, phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Dám ra tay, Nguyên Tùy Vân không giết hắn coi như đã khách sáo rồi.
 
 Tối qua Nguyên Tùy Vân đạt được ba mươi năm nội lực, hiện tại đan điền đã hóa hải, khí kình cuộn cuộn.
 
 Hơn nữa còn có được một giọt tinh huyết biên bức.
 
 Hiện tại hắn đối mặt với cường giả Ngưng Thần cảnh, dù đánh không lại thì đối phương cũng không đuổi kịp hắn.
 
 "Ngươi muốn chết! Ngươi có biết ta là ai không? Giết hắn cho ta."
 
 Thanh niên bị thương gào lên.
 
 Phía sau hắn có thêm một nam tử mặc đồ đen, nam tử đồ đen trực tiếp ra tay.
 
 Bàn tay vồ lấy đầu Nguyên Tùy Vân, khí kình ngưng tụ thành lưỡi dao.
 
 Nguyên Tùy nhảy vọt ra ngoài, vung tay xuất kiếm, một luông sáng lóe lên, mũi kiếm nhanh như chớp xuyên thủng khí kình trên bàn tay rồi đâm qua cổ họng đối phương.
 
 Xoetl
 
 Máu tươi chảy ra.
 
 Sau đó là một thi thể ngã xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận