Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 657: Một người độc chiến, lực áp mọi người, thu phục Nhan Âm Tuyệt, tàn quân Thiên

Chương 657: Một người độc chiến, lực áp mọi người, thu phục Nhan Âm Tuyệt, tàn quân ThiênChương 657: Một người độc chiến, lực áp mọi người, thu phục Nhan Âm Tuyệt, tàn quân Thiên
 
 Chương 657: Một người độc chiến, lực áp mọi người, thu phục Nhan Am Tuyệt, tàn quân Thiên Hạ Minh
 
 Một kích không trúng đích.
 
 Nhan Âm Tuyệt thoái lui nhanh như chớp, xoay người bay ra ngoài cửa sổ.
 
 "Không biết các hạ có dám theo không?"
 
 Giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai Quan Ngự Thiên.
 
 Thân hình Quan Ngự Thiên lóe lên đuổi theo.
 
 Nhan Âm Tuyệt có khinh công không tầm thường, trong màn đêm gần như không thấy bóng dáng, nàng không ngoảnh đầu lại nhưng có thể cảm nhận được một luồng khí cơ khóa chặt mình.
 
 Thân hình hai người xuất hiện trong một sân viện hoang phế bên bờ hô.
 
 Nơi đây cỏ dại mọc um tùm, cảnh tượng tiêu điều.
 
 Cổng chính đổ nát không chịu nổi, Quan Ngự Thiên nhìn bóng người rơi vào trong, kẻ có võ nghệ cao cường thì gan dạ nên hắn cũng tiến vào trong đó.
 
 Bên trong, Nhan Âm Tuyệt đang đứng trước căn nhà đổ nát.
 
 Ánh trăng buông xuống chiếu sáng thân hình của nàng, một thân hình mềm mại, đường cong uyển chuyển.
 
 Ánh mắt Quan Ngự Thiên khẽ động, nhan sắc của Nhan Âm Tuyệt này quả thực không tầm thường, ánh mắt dừng lại trên người đối phương mà lòng hơi gợn sóng.
 
 Nhưng cũng chỉ nhìn rồi thôi.
 
 Quan Ngự Thiên là người có dã tâm cực lớn, kiếp trước muốn trở thành võ lâm chí tôn, bây giờ lại đến thế giới võ đạo đặc sắc này.
 
 Hắn không chỉ muốn mở rộng địa bàn của mình, mà còn muốn nâng cao thực lực.
 
 Giúp đỡ chủ thượng bước vào Thiên môn đó.
 
 Thực hiện bá nghiệp hoàng đồ.
 
 Không có bất kỳ ai có thể lay động được lòng hắn.
 
 "Quan tổng sứ, hình như giữa chúng ta không có thù oán, không biết chúng ta có thể nói chuyện không?”
 
 Nhan Âm Tuyệt quay người nhìn Quan Ngự Thiên nói.
 
 "Ngươi dẫn ta đến nơi hoang phế này để nói chuyện với ta?"
 
 Quan Ngự Thiên lạnh lùng nói.
 
 Đột nhiên, sắc mặt Quan Ngự Thiên hơi động: "Ngươi hạ độc!"
 
 Khi Quan Ngự Thiên nói chuyện.
 
 Nhan Âm Tuyệt giậm chân, lập tức vọt về phía Quan Ngự Thiên.
 
 Đôi chưởng như cánh bươm bướm vỗ tới với tốc độ cực nhanh.
 
 "Công kích của ngươi căn bản không phá vỡ được phòng ngự của ta, tiên thiên cương khít" Quan Ngự Thiên hừ lạnh một tiếng, trên người xuất hiện một tang cương khí.
 
 Bàn tay Nhan Âm Tuyệt lại vỗ trúng tiên thiên cương khí của Quan Ngự Thiên.
 
 Thân hình bị chấn lui như cũ.
 
 Nhưng Nhan Âm Tuyệt bị chấn lui không hề tỏ vẻ thất vọng, nàng biết một kích của mình không có tác dụng, chỉ muốn dò xét tiên thiên cương khí của Quan Ngự Thiên lần nữa.
 
 Âm!
 
 Một luồng khí kình cường hãn như sóng biển từ trong cơ thể nàng bùng nổ ra, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
 
 "Ban đầu không muốn gây ra động tĩnh, nhưng khí cương của ngươi quá mạnh, tiếp một chiêu của tal"
 
 "Thần thế, phượng vũ cửu thiên!"
 
 Lúc này, trên người Nhan Âm Tuyệt xuất hiện một ngọn lửa màu đen, nàng như hóa thành hắc phượng.
 
 Một tiếng gáy vang lên, thân hình Nhan Âm Tuyệt hóa thành lửa đen tấn công Quan Ngự Thiên,
 
 Âm!
 
 Bàn tay rơi vào tiên thiên cương khí của Quan Ngự Thiên thế mà bắt đầu thiêu đốt tiên thiên cương khí.
 
 "Có chút thú vị!
 
 Quan Ngự Thiên có tiên thiên cương khí hộ thể, ánh mắt khẽ động.
 
 Khí kình trên thân bùng nổ đánh ra một chưởng.
 
 "Uy long thần chưởng!"
 
 Một cỗ khí kình khổng lồ từ lòng bàn tay bộc phát, khí kình hóa thành một bóng rồng xé rách không khí va chạm với bàn tay của đối phương.
 
 Bàn tay Nhan Âm Tuyệt bị chấn lui, thân thể bay ngược ra ngoài đâm vào vách tường.
 
 Căn nhà hoang trong nháy mắt sụp đổ.
 
 "Ra tay!"
 
 Lúc này Nhan Âm Tuyệt hô môt5 tiếng.
 
 Có một bóng người từ trong chỗ tối xông ra.
 
 "Thiên tru thương pháp, Cửu thần hợp nhất!"
 
 Chín bóng thương màu máu dường như đang chờ đợi để xuất hiện.
 
 Chín bóng thương hiện lên rồi nhanh chóng ngưng tụ lại, thế như xé rách hết thảy hung hăng đâm về phía Quan Ngự Thiên.
 
 Quan Ngự Thiên hừ lạnh giơ bàn tay lên, khí kình trong lòng bàn tay bùng nổ va chạm với bóng thương.
 
 Khí kình cường đại trực tiếp áp chế một thương bạo ngược, sau đó lòng bàn tay xoay chuyển hóa thành vuốt rồng bắt lấy đầu thương.
 
 Sau đó hắn dùng sức đẩy mạnh, cán thương xuyên qua lòng bàn tay đâm ngược vào ngực đối phương.
 
 Bùm!
 
 Thân thể đối phương bị chấn lui, miệng phun một ngụm máu tươi.
 
 Hôi Hôi Hôi Hôi
 
 Lúc này lại có bốn bóng người từ bên ngoài bay vọt vào.
 
 Một người trong tay cầm một thanh trường kiếm màu đen, thanh kiếm dưới ánh trăng tản ra hàn mang lạnh lẽo, hẳn là người cuối cùng trong ba cao thủ kiếm đạo bên cạnh Bộ Vân Tiêu, Tà kiếm.
 
 Trường kiếm trong tay hắn có thể hút máu người.
 
 Ba người còn lại đều có thân hình to lớn cam ba thanh trường đao khác nhau, ngoại trừ Bá đao đã chết thì đây là ba đao khách còn lại bên cạnh Bộ Vân Tiêu.
 
 Cộng thêm nam tử bị chấn lui đang chống thương là năm người năm người mạnh nhất còn lại dưới trướng Bộ Vân Tiêu.
 
 Người cầm trường thương chính là Huyết thương.
 
 Lúc này Nhan Âm Tuyệt từ trong đống đổ nát đi ra, quần áo xộc xệch nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Quan Ngự Thiên.
 
 Sắc mặt vô cùng ngưng trọng,
 
 Vừa rồi nàng lợi dụng thần thể để ép Quan Ngự Thiên ra tay.
 
 Huyết thương bất ngờ tung một kích nhưng thực lực của đối phương quá mạnh, căn bản không cho bọn họ một chút cơ hội nào.
 
 "Còn một người cũng ra đi, trốn ở trong bóng tối hạ độc là vô dụng, tiên thiên cương khí của ta vận chuyển toàn thân, chỉ cần tiên thiên cương khí của ta không bị phá, các ngươi không có cơ hội."
 
 Quan Ngự Thiên nhìn về một chỗ rồi nói.
 
 Một nam tử đeo mặt quỷ đi ra.
 
 Hắn biết Quan Ngự Thiên nói thật.
 
 "Các ngươi cùng ra tay đi, nếu có thể hạ được ta hoặc đánh bại ta, chuyện Thiên Hạ Minh Quan Ngự Thiên ta sẽ không xen vào, nhưng nếu các ngươi bại, ngày sau phải quy thuận ta!"
 
 Quan Ngự Thiên nhìn những người trước mặt nói.
 
 Hắn muốn thu phục một số người để sử dụng, về phần trung thành hay không trung thành, trước thực lực tuyệt đối, không trung thành chỉ có chết.
 
 Huống hồ chờ qua một thời gian, người bên cạnh chủ thượng đủ đầy, Thập phương sứ giả của hắn cũng tề tụ, có nhiều biện pháp ước chế những người này.
 
 Về phần Nhan Âm Tuyệt, phu nhân của Bộ Vân Tiêu, thủ lĩnh Ám Lưu Sa.
 
 Nếu thu phục được nàng đối với hắn mà nói có tác dụng rất lớn.
 
 "Giết!"
 
 Huyết thương lập tức ra tay.
 
 Đây là cơ hội của bọn họ, là võ giả lấy mục đích cuối cùng làm chủ, hắn vẫn luôn tuân thủ nguyên tắc cơ hội đến thì ra tay. "Huyết nhiễm thần long!"
 
 Hắn rót toàn bộ rót vào trường thương trong tay, trường thương hóa thành một bóng thương màu đỏ máu đâm nhanh về phía Quan Ngự Thiên.
 
 "Liệt diễm cuồng đao!"
 
 "Thiên hổ thí huyết!"
 
 "U minh huyết trảm!"
 
 "Phù đồ tà kiếm!"
 
 Nghe Quan Ngự Thiên nói, bốn người khác cũng động, hung bạo công kích.
 
 Còn người đeo mặt nạ quỷ kia thì nâng bàn tay lên.
 
 "Hắc ảnh liệt thần!"
 
 Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một đạo hắc quang khủng bố, hắc quang vô củng sắc bén có thể xé rách tất cả nhắm vào Quan Ngự Thiên.
 
 Mặc dù thực lực của người này không đạt tới trong biển ngưng thần nhưng công kích cũng không tâm thường.
 
 Nhan Âm Tuyệt như một ngọn lửa đen bùng cháy mãnh liệt, phát ra thần thế là hư ảnh hắc phượng, nàng đưa bàn tay ra, muốn dùng thần thế của mình phá vỡ tiên thiên cương khí của Quan Ngự Thiên.
 
 Giúp những người khác có cơ hội giết Quan Ngự Thiên.
 
 Nháy mắt có một cỗ lực lượng cuồng bạo bùng nổ.
 
 “Tiên thiên cương khít"
 
 Quan Ngự Thiên quát to, mấy đạo công kích đều rơi vào tiên thiên cương khí trên thân hắn.
 
 Âm ầm ầmIII
 
 Sóng xung kích khủng bố điên cuồng khuếch tán ra xung quanh.
 
 Âm ầm ầm!
 
 Công kích vẫn không ngừng, nhưng lại không phá vỡ được tiên thiên cương khí của Quan Ngự Thiên.
 
 "Có chút thất vọng!"
 
 "Uy long thần chưởng!"
 
 Khí kình trên người Quan Ngự Thiên bạo phát kịch liệt hơn.
 
 Trong nháy mắt thân hình động đậy hóa thành mấy đạo thân ảnh.
 
 Âm! Âm! ẦmI
 
 Sau đó mấy người công kích hắn lần lượt bay ngược ra ngoài.
 
 Phốc!
 
 Mỗi người đều phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Ánh mắt tràn ngập kinh hãi nhìn Quan Ngự Thiên.
 
 Bọn họ đồng loạt dồn hết sức công kích thế mà không phá vỡ được phòng ngự của đối phương.
 
 "Các ngươi bại rồi, nên thực hiện lời hứa của các ngươi đi! Nhan Âm Tuyệt, cơ hội chỉ có một lần, nếu ngươi nói không thì các ngươi đều chết."
 
 Ánh mắt Quan Ngự Thiên nhìn Nhan Âm Tuyệt.
 
 Chỉ cần nàng đồng ý, những người khác sẽ đáp ứng.
 
 "Chỉ cần ngươi giúp ta giết Phong Lang Cư và Độc Cô Bắc Đẩu, ta đáp ứng ngươi!"
 
 Nhan Âm Tuyệt mở miệng nói.
 
 Bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Quan Ngự Thiên, nếu chết, thật sự báo không được thùi
 
 Nếu Quan Ngự Thiên có thể giết chết Độc Cô Bắc Đẩu và Phong Lang Cư, đầu nhập vào Quan Ngự Thiên cũng không sao.
 
 "Bọn hắn không ra khỏi Thiên hạ thành được!"
 
 Quan Ngự Thiên nói. Chương 658: Thập phương sứ giả, Hach Liên Bá, Liễu Như Thần
 
 Trong một sân viện ở Thiên Hạ Thành.
 
 Phong Lang Cư nhảy vọt lên cao xuất hiện trên đỉnh một lầu các, ánh mắt nhìn về phía vừa có thần thế xuất hiện.
 
 Mặc dù thời gian chiến đấu rất ngắn, nhưng là cường giả, Phong Lang Cư vẫn cảm nhận được ngay, hắn nhanh chóng di chuyển tới gần nơi chiến đấu.
 
 Nhưng thần thế đó xuất hiện trong thời gian rất ngắn, không lâu sau đã biến mất.
 
 Độc Cô Bắc Đẩu ở một góc sân khác cũng phát hiện dị tượng, xuất hiện trên đỉnh lầu.
 
 "Thế thúc, vừa rồi là?"
 
 "Có cường giả trong biển ngưng thần ra tay."
 
 Phong Lang Cư nói.
 
 "Cường giả trong biển ngưng thần, Thiên Hạ Thành còn có cường giả trong biển ngưng thần?"
 
 Ánh mắt Độc Cô Bắc Đẩu ngưng lại.
 
 "Ta đi xem trước, đợi ta về rồi nói tiếp!" Phong Lang Cư nhảy lên hóa thành một bóng đen biến mất trước mắt Độc Cô Bắc Đẩu.
 
 Còn Độc Cô Bắc Đẩu trở về sân viện.
 
 Sắc mặt có chút ngưng trọng.
 
 Lúc này xuất hiện cường giả trong biển ngưng thần, không phải là một chuyện tốt.
 
 "Ngày mai nhất định phải bắt bằng được những cường giả còn lại của Thiên Hạ Minh, tiếp quản Thiên Hạ Minh."
 
 Trong lòng Độc Cô Bắc Đẩu khẽ động.
 
 Một nơi khác, trong khách điếm.
 
 Lúc này Tô Thân đang đứng bên cửa sổ nhìn thần thể vừa xuất hiện kia.
 
 "Không ngờ ở Thiên Hạ Minh còn có cường giả trong biển ngưng thần?"
 
 Tô Thần biết là Quan Ngự Thiên đang giao chiến với đối phương. Tô Thần hoàn toàn không can lo lắng cho Quan Ngự Thiên.
 
 Bởi vì quá trình chiến đấu diễn ra rất nhanh, hẳn là Quan Ngự Thiên nghiền ép đối phương.
 
 [Quan Ngự Thiên thu phục thủ lĩnh Ám Lưu Sa Nhan Âm Tuyệt và tàn quân Thiên Hạ Minh, thưởng hai tấm thẻ rút thưởng màu cam. ]
 
 "Ừm!"
 
 "Quan Ngự Thiên thu phục Nhan Âm Tuyệt và tàn quân Thiên Hạ Minh, như vậy có nghĩa là Quan Ngự Thiên đã nắm giữ Thiên Hạ Minh."
 
 Tô Thần vui mừng.
 
 Ban đầu còn định để Quan Ngự Thiên từ từ bắt lấy.
 
 Không ngờ người ta căn bản không cần, trực tiếp dùng vũ lực đàn áp, thu phục đám người kia. "Độc Cô Bắc Đẩu, đã như vậy thì ngươi cũng không cần phải rời khỏi Thiên Hạ Thành nữa!"
 
 Tô Thần lạnh lùng nói.
 
 Không cần nghĩ cũng biết là Độc Cô Bắc Đẩu để người Am Lưu Sa ám sát hắn
 
 Ban đầu còn định chờ chuyện thủy vận xuôi rồi mới ra tay.
 
 Bây giờ Quan Ngự Thiên đã nắm giữ Thiên Hạ Minh thì không cần nữa.
 
 Cho nên Độc Cô Bắc Đầu có thể chết rồi.
 
 Sau đó Tô Thần sử dụng hai tấm thẻ rút thưởng màu cam.
 
 [Nhận được thẻ nhân vật Hách Liên Bá, nhận được thẻ nhân vật Liễu Như Thần]
 
 "Hai tấm thẻ cho ra hai nhân vật, quá tốt!"
 
 Hách Liên Bá và Liễu Như Thần đều là nhân vật trong Ma Kiếm Sinh Tử Kỳ.
 
 Hách Liên Bá, cung chủ Hải Sa Cung, tuyệt kỹ là Ma Ảnh Phân Thân, một lòng muốn thống nhất võ lâm, trước dùng kế đánh bại Quan Ngự Thiên đoạt được Chí Tôn Minh, sau lại mưu đoạt Lăng Sương Kiếm, kết quả bị Kiếm Tôn đánh trọng thương, thất bại trở về.
 
 Cuối cùng vẫn bị Quan Ngự Thiên giả dạng Mộ Dung Hoa giết chết, tất cả cố gắng đều trở thành một giấc mộng.
 
 Liễu Như Thần, đại bá của nhân vật chính Yến Tàng Phong trong Ma Kiếm Sinh Tử Kỳ, tinh thông Dịch Kinh tướng học, đệ tử Thiên Cơ Môn, được xưng là trí giả đệ nhất võ lâm, từng giữ chức quân sư của Chí Tôn Minh, là một kẻ có mưu mô thật sự.
 
 Hắn một mực muốn đoạt được Mộng Huyễn Vô Cực, nhưng đó lại là một cái bẫy mà sư phụ hắn giăng ra, chính vì hắn tu luyện Mộng Huyễn Vô Cực giả nên cuối cùng bạo thể mà chết!
 
 "Không biết nếu triệu hồi tới, Liễu Như Thần thi triển Mộng Huyễn Vô Cực có còn bạo thể nữa không."
 
 Tô Thần xem xét tin tức về hai người này.
 
 Thực lực cả hai đều ở Hóa Hải cảnh.
 
 Nhưng Liễu Như Thần có chút đặc biệt, có thêm ghi chú mỗi tháng có thể thi triển Mộng Huyễn Vô Cực một lần, nhưng không thể tích lũy, tức là thi triển một lần thì cần qua một tháng nữa mới có thể thi triển lần thứ hai.
 
 Sau khi Liễu Như Thần thi triển Mộng Huyễn Vô Cực, thực lực sẽ đạt đến cảnh giới trong biển ngưng thân, tiếp cận Phá Toái.
 
 "Trước đó còn thấy Thập phương sứ giả không đủ, giờ thì đã có thêm hai người, để cho hai người trở thành Thập phương sứ giả của Thiên Nhai Các, quy phục dưới trướng Quan Ngự Thiên."
 
 Tô Thần thầm nghĩ.
 
 Mặc dù hai người này đều có dã tâm, nhưng Quan Ngự Thiên trong Ma Kiếm Sinh Tử Kỳ đều có thể chế ngự được bọn họ.
 
 Ở thế giới này bọn họ chỉ có thể bỏ qua ân oán, hợp tác với nhau mới có thể tiến xa hơn.
 
 Tô Thần triệu hoán hai người ra rồi để Nguyên Tùy Vân trở về dẫn họ đi gặp Quan Ngự Thiên và nói cho họ biết sơ về thế giới này.
 
 Lúc này, Phong Lang Cư đã tới sân viện hoang tàn kia. Nhìn cảnh tượng đổ nát xung quanh, trong không khí vẫn còn sót lại độc tố và khí kình lưu động.
 
 "Ít nhất có tám người ra tay, rốt cuộc là những kẻ nào? Tại sao lại ra tay?"
 
 Phong Lang Cư thì thào.
 
 Nhưng không có dấu vết gì khác.
 
 Hắn cũng không nán lại lâu mà nhanh chóng quay về.
 
 Độc Cô Bắc Đẩu đang ở trong sân.
 
 Đợi Phong Lang Cư trở về.
 
 "Bên thế thúc thế nào?”
 
 "Có tám cường giả giao thủ, trong đó có ít nhất một cường giả trong biển ngưng thần!"
 
 Phong Lang Cư nói.
 
 "Bảy người còn lại vây giết cường giả trong biển ngưng thần kia sao?
 
 Độc Cô Bắc Đẩu nói.
 
 "Tình hình cụ thể không rõ, nhưng rất nhiều dấu vết chiến đấu đã bị hủy, nhưng có thể khẳng định trong thành có một cường giả trong biển ngưng thần."
 
 "Kế hoạch của chúng ta ngày mai phải tiến hành, nhanh chóng nắm giữ Thiên Hạ Minh, đây không phải địa bàn của chúng ta, hiện tại chúng ta không có cao thủ nào khác!" Phong Lang Cư nói.
 
 "Ta cũng nghĩ vậy, ta sẽ thông báo cho Hoa Ly Nguyệt để nàng ta mời Quan Ngự Thiên đến."
 
 Độc Cô Bắc Đẩu nói, Phong Lang Cư gật đầu.
 
 Ở một nơi khác.
 
 Hoa Ly Nguyệt đang ở trong tiểu viện của Trang Toàn Cơ.
 
 "Toàn Cơ, ta muốn nhờ ngươi giúp một việc!"
 
 Hoa Ly Nguyệt nhìn Trang Toàn Cơ nói.
 
 Độc Cô Bắc Đẩu để nàng đi vay tiền Trang Toàn Cơ, nàng vẫn phải hoàn thành.
 
 Tạm thời nàng vẫn chưa muốn đoạn tuyệt quan hệ với Độc Cô Bắc Đẩu và những người khác.
 
 "Ly Nguyệt tỷ, tỷ nói đi!"
 
 Trang Toàn Cơ và Hoa Ly Nguyệt ở chung một thời gian, cũng đã có chút thân thiết.
 
 "Độc Cô Bắc Đẩu muốn vay ba trăm vạn lượng bạc từ tiền trang Nhà Cái các ngươi, hắn muốn dùng sản nghiệp của Thiên Hạ Minh làm vật thế chấp!"
 
 "Với sản nghiệp của Thiên Hạ Minh, ba trăm vạn lượng chắc chắc được! Đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi ép giá những sản nghiệp tốt đó xuống một chút rồi bán lại cho ngươi, như vậy ngươi cũng có lợi!"
 
 Hoa Ly Nguyệt nói.
 
 "Nhưng hiện tại vẫn chưa chiếm được Thiên Hạ Minh mà?"
 
 "Đợi chiếm được rồi chúng ta sẽ bàn!"
 
 Trang Toàn Cơ nói.
 
 Sản nghiệp của Thiên Hạ Minh chắc chắn có giá trị, cọc sinh ý này có thể làm. "Ý của hắn là vay ba trăm vạn lượng bạc này trước, mỗi nơi rút một ít, ba trăm vạn lượng rất đơn giản!"
 
 "Chúng ta có thể ký kết thỏa thuận trước!"
 
 Hoa Ly Nguyệt nói.
 
 "Không có khế đất sản nghiệp ta sẽ không đưa ra nhiều bạc như vậy, tỷ cũng đừng nói nữa, đưa ra khế đất hoặc hàng hóa trị giá ba trăm vạn lượng bạc, ta sẽ giúp tỷ huy động!"
 
 Trang Toàn Cơ nhìn Hoa Ly Nguyệt nói.
 
 Không có gì đảm bảo, nàng ta không muốn bị lừa.
 
 Hoa Ly Nguyệt cũng không nói thêm nữa, đúng như Trang Toàn Cơ nói vậy, không có thứ gì thế chấp không được.
 
 "Nếu ta thế chấp Nam Hải thương hội khu vực Lăng Giang cho tiền trang các ngươi thì thế nào?"
 
 Hoa Ly Nguyệt nói.
 
 "Mang khế đất đến, tiền trang chúng ta có người chuyên môn xem xét!"
 
 Trang Toàn Cơ nói.
 
 "Được, lát nữa ta sẽ bảo người chuẩn bị!"
 
 Hoa Ly Nguyệt gật đầu, sau đó lại trò chuyện với Trang Toàn Cơ một lúc rồi cáo từ rời đi.
 
 "Độc Cô Bắc Đẩu cần nhiều bạc như vậy để làm gì? Bọn hắn mới lấy được hơn trăm vạn lượng bạc từ Hải Sa Bang mà."
 
 Trang Toàn Cơ có chút nghi hoặc.
 
 "Xem ra cần phải nói với chưởng giáo một tiếng."
 
 Trang Toàn Cơ thì thào.
 
 Hoa Ly Nguyệt rời khỏi viện của Trang Toàn Cơ, chuẩn bị đến chỗ Quan Ngự Thiên, nàng phải chuyển lời của Độc Cô Bắc Đẩu cho Quan Ngự Thiên.
 
 Khi nàng bước vào viện của Quan Ngự Thiên thì thấy có hai bóng người đang ngôi.
 
 Hai người này chính là Hách Liên Bá và Liễu Như Thần vừa đến.
 
 Trên đường tới, Nguyên Tùy Vân đã giới thiệu sơ lược về thế giới này, những chuyện còn lại phải do bản thân bọn họ trải nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận