Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 74: Chết đạo hữu bất tử ban đạo (1)

Chương 74: Chết đạo hữu bất tử ban đạo (1)Chương 74: Chết đạo hữu bất tử ban đạo (1)
 
 Chương 74: Chết đạo hữu bất tử ban đạo (1)
 
 Sau khi nam tử áo xám rời đi.
 
 Một lão giả mặc cẩm bào từ trong bóng tối đi ra.
 
 "Thiếu gia, chuyện này hẳn là không phải do Trình Dương gây ra, Trình Dương hắn còn chưa to gan như vậy."
 
 "Bất quá tin tức thiếu gia tới nơi này cũng chỉ có hắn biết, vẫn cần muốn điều tra một chút."
 
 Lão giả trâm giọng nói.
 
 - Nhạc lão, hiện giờ chuyện Khánh Thành này có chút nằm ngoài dự liệu của chúng tal
 
 "Tình hình bên trong Tần Thúy Sơn, Nhạc lão điều tra như thế nào rồi?"
 
 Diêm Mộc mở miệng nói.
 
 "Là có chút ngoài dự liệu, không biết Bạch Thiên Vũ từ nơi nào xuất hiện, tin tức điều tra được cũng có hạn.”
 
 "Tần Thúy Sơn bên kia, từ trong miệng một ít người Lôi gia còn sống sót điều tra ra được lúc ấy hẳn là có hai người tiến vào trong cốc, là một nam một nữ."
 
 "Bọn họ bị Lôi Diệu cùng người hắn dẫn theo phát hiện, Lôi Diệu và người đó đuổi giết đối phương, cuối cùng bị người ta giết ngược."
 
 "Qua thi thể, người tới là một người dùng kiếm, một người dùng đao."
 
 "Bất quá một nam một nữ kia cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là người Lôi Diệu dẫn vào trong cốc, ta hoài nghi người nọ là người của Hàn Nguyệt giáo."
 
 Đang cho người điều tra những người mà Lôi Diệu tiếp xúc!
 
 "Bất quá thiếu gia, ta muốn đến Kim Phong Tế Vũ Lâu một chuyến, bọn họ là địa đầu xà Khánh Thành này, có lẽ có thể giúp chúng ta tìm được người nọ."
 
 "Vừa lúc ta cũng muốn gặp Bạch Thiên Vũ kia."
 
 Lão giả mở miệng nói.
 
 "Nhạc lão, nếu ngài đã đoán ra người đi xem Huyết Ma Hoa là người của Hàn Nguyệt giáo, như vậy chứng tỏ đối phương đã mắc câu, chúng ta chỉ cần chờ đối phương xuất hiện trong sơn cốc là được."
 
 "Cần gì phải đi điều tra đối phương là ai? Điều này có thể khiến chúng ta bại lộ."
 
 Diêm Thuật mở miệng nói.
 
 "Theo tình báo chúng ta biết Tử Hàn Nguyệt đã ở Lĩnh Nam quận mấy năm, nhưng hành tung vẫn không bị nắm giữ."
 
 -Có thể thấy được người này có tâm tư kín đáo, cực kỳ cẩn thận, Huyết Ma Hoa quan trọng nhưng đối phương có thể không tự mình tiến đến!
 
 "Nếu như nàng không đi, bố cục của chúng ta đã thất bại, tốn công vô ích”"
 
 Lão giả cẩm y mở miệng nói. "Hiểu rồi, vậy ta sẽ thông tri phụ thân điều thêm một nhóm người tới đây!"
 
 Diêm Thuật gật đầu nói.
 
 Bố trí một cục lớn như vậy làm sao có thể cho phép tốn công vô ích?
 
 Một nơi khác.
 
 Trong đại sảnh Thiện Đường.
 
 Tần Thiên Hàn ngồi ngay ngắn trên ghế chính, tay đang lau vết máu trên mũi thương sắc bén của cờ XÍ.
 
 Phó đường chủ Độc Cô Hạo của Thiện Đường cung kính đứng trước mặt Tần Thiên Hàn.
 
 Trong lòng tràn ngập sợ hãi.
 
 Hôm qua Tần Thiên Hàn này một mình tiến vào Thiện Đường bọn họ, bắt đầu giết chóc, cuối cùng cao tang Thiện Đường chỉ còn lại hắn cùng một người khác.
 
 Chỉ là người nọ hiện giờ đang nằm trước mặt.
 
 Cổ họng còn chảy máu.
 
 Vừa mới bị lá cờ trong tay Tần Thiên Hàn xuyên qua cổ họng.
 
 "Không biết Độc Cô đường chủ có điều tra ra được ai là người ra tay với đệ đệ ta không?”
 
 Tần Thiên Hàn nhìn đối phương mở miệng nói.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 Ngữ khí lạnh như băng làm cho Độc Cô Hạo mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
 
 "Nhị thiếu, bên này ta không tra được manh mối gì, nhưng theo tình huống nắm giữ thì phân tích được có thể là Tô Thần ra tay với Tam thiếu?"
 
 Độc Cô Hạo nhỏ giọng nói.
 
 Âm ầm!
 
 Khi hắn vừa nói xong.
 
 Thân hình Tần Thiên Hàn đang ngồi trên ghế lập tức biến mất xuất hiện sát trước mặt hắn.
 
 Sau đó đưa bắt lấy cổ họng hắn, lạnh lùng nói:
 
 "Ngươi nói thực lực của đệ đệ ta không bằng Tô Thần kia."
 
 "Khu khụ, không phải, không phải!"
 
 Độc Cô Hạo lập tức nói.
 
 "Nhị thiếu, đây chỉ là suy đoán của ta, Tô Thần dám giao dịch với Bạch Thiên Vũ để tiêu diệt Lôi Đường, cũng có thể mời người đi giết Tam thiếu."
 
 Độc Cô Hạo mở miệng nói.
 
 Hắn không có tìm ra bất kỳ manh mối nào.
 
 Nhưng hắn biết rằng hắn không thể không nói.
 
 Không nói thì hôm nay chắc chắn phải chết, nói mới có cơ hội sống sót.
 
 Vừa rồi ở thời khắc sinh tử linh quang chợt lóe, hắn nghĩ đến Tô Thần. Cho nên trực tiếp nói ra.
 
 Đây chính là "bân đạo không chết thì đạo hữu chết".
 
 Trước tiên để cho mình tránh được một kiếp rồi tính sau.
 
 Huống chỉ mình đầy đủ lý do để suy đoán.
 
 Nghe được lời của Độc Cô Hạo.
 
 Tần Thiên Hàn buông bàn tay đang nắm cổ đối phương ra.
 
 "Ngươi nói có đạo lý, vậy ngươi liền mang Tô Thần này đến Thiện Đường!"
 
 "Đêm nay, ta muốn gặp mặt hắn ở Thiện đường."
 
 "Nếu như hắn không có ở đây, ngươi liền đi cùng một đám huynh đệ của ngươi đi."
 
 Tần Thiên Hàn nói xong xoay người ra khỏi đại sảnh Thiện Đường.
 
 Bum bùm!
 
 Độc Cô Hạo vừa rồi còn miễn cưỡng đứng được bây giờ trực tiếp quỳ rạp trên mặt đất.
 
 Hắn không có đứng dậy mà là lau mồ hôi trên trán mình, một lúc sau mới đứng dậy đi đến chỗ ngồi ngồi xuống, uống từng ngụm trà.
 
 "Người đâu!"
 
 Sau khi sắc mặt khôi phục một chút, hắn hét lên một tiếng.
 
 Một hồi sau, hai gã đệ tử Thiện Đường đi vào nhìn thấy thi thể trên mặt đất, hai người có chút tê dại.
 
 Miệng lắp bắp nói:
 
 "Đường chủ có phân phó gì."
 
 "Xử lý thi thể này, không cần tiết lộ ra ngoài, còn nữa, các ngươi điều tra Tô Thần một chút, xem hiện tại hắn ở địa phương nào, sau khi điều tra được mau chóng tới báo cáo ta."
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Hai đệ tử kéo thi thể mang ra ngoài, sau đó đi điều tra hành tung của Tô Thần.
 
 Tại thời điểm này.
 
 Tô Thần ra khỏi Tô phủ, đi tới Ngọc Xuân Uyển, hắn muốn từ Liễu Vô Mi bên này biết được một ít tình huống Bắc Trấn Phủ Ti.
Bạn cần đăng nhập để bình luận