Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 443: Thức thời, ám sát

Chương 443: Thức thời, ám sátChương 443: Thức thời, ám sát
 
 Chương 443: Thức thời, am sát
 
 "Phụ thân, e là ý đồ của Nguyên Tùy Vân không đơn giản!"
 
 Bạch Cực Chân nói.
 
 "Đối với Tô Thần, ngươi từng tiếp xúc với hắn, ngươi thấy hắn như thế nào?"
 
 Bạch Đông Thăng nói.
 
 "Thời gian tiếp xúc không dài nhưng ta thấy đây là một người rất nhẫn nại, bình thường không lộ sơn không lộ thủy, nhưng làm việc bá đạo."
 
 Bạch Cực Chân nói.
 
 "Như vậy sao? Căn cứ theo quan sát của ngươi, thái độ của những người đó đối với Tô Thần như thế nào? Hắn có phải là khôi lỗi hay không?"
 
 Bạch Đông Thăng nói ra nghi hoặc trong lòng.
 
 "Khôi lỗi sao, Tô Thần tuyệt đối không phải khôi lỗi của Thanh Long Hội!"
 
 Bạch Cực Chân lập tức lắc đầu nói:
 
 "Tô Thần làm việc bá đạo, tràn ngập tự tin rất mạnh, người như vậy tuyệt đối sẽ không trở thành khôi lỗi."
 
 "Nói như vậy xem ra ta phải đưa ra quyết định rồi!"
 
 Bạch Đông Thăng nói tới đây không khỏi nhíu mày.
 
 "Phụ thân, ý của ngươi là lần này Nguyên Tùy Vân đến đây để cho cho chúng ta lựa chọn?"
 
 Bạch Cực Chân nói.
 
 "Đúng vậy, hẳn là có hai lựa chọn, một là ở lại, hai là rời đi."
 
 Bạch Đông Thăng trầm giọng nói.
 
 Nghe Bạch Đông Thăng nói, Bạch Cực Chân bắt đầu trầm tư.
 
 "Theo tình hình hiện tại, quả thật chỉ có hai lựa chọn này."
 
 "Lựa chọn của ngươi là gì?"
 
 Bạch Đông Thăng mở miệng nói.
 
 "Lưu lại thì chúng ta phải thân phục Tô Thần, tuyệt đối không được, chúng ta nguyện ý nhưng Bạch gia bên kia sẽ không nguyện ý, cho nên chỉ có thể lựa chọn rời khỏi chín quận phương bắc!"
 
 "Nhưng di chuyển môn phái không phải chuyện dễ dàng, chúng ta cần chọn địa phương tốt trước mới được.'
 
 Bạch Cực Chân nói.
 
 "Không cần lo lắng, thời gian trước ta đã liên hệ với Bạch gia liên lạc, bọn họ bảo ta chuyển Thiên Quyền môn đến một ngọn núi nhỏ bên ngoài Kinh sư."
 
 "Ngọn núi nhỏ kia đã được Bạch gia mua lại cho chúng ta, làm nơi tọa lạc mới cho Thiên Quyền Môn."
 
 Bạch Đông Thăng mở miệng nói. "Phụ thân, sao Bạch gia có thể bỏ vốn gốc cho người trở ve Kinh sư?”
 
 Bạch Cực Chân không khỏi hỏi.
 
 "Có lẽ do thực lực của ta sắp bước vào Thiên Nhân cửu nạn nên Bạch gia mới làm như vậy."
 
 Võ giả Thiên Nhân cửu nạn nhất định được Bạch gia tìm mọi cách thu vào.
 
 "Phụ thân, người sắp đột phá đến Thiên Nhân cửu nạn?”
 
 Bạch Cực Chân nói.
 
 "Trong vòng một tháng ta có thể bước vào Thiên Nhân cửu nạn."
 
 Bạch Đông Thăng mở miệng nói.
 
 Trong lúc hai người nói chuyện.
 
 Một tên đệ tử đến báo cáo, nói Nguyên Tùy Vân đã đến.
 
 "Đi, chúng ta đi gặp Nguyên Tùy Vân!"
 
 Bạch Đông Thăng sải bước di ra, tự mình đi nghênh đón Nguyên Tùy Vân.
 
 Bạch Cực Chân đi theo phía sau.
 
 Hướng đại sảnh mà đi.
 
 "Bạch môn chủ, thiếu môn chủ, đây là thiệp mời tham dự đại điển chưởng giáo trở thành võ lâm minh chủ!"
 
 Sau khi tiến vào đại sảnh, Nguyên Tùy Vân đưa ra một phần thiệp mời.
 
 "Đa tạ Nguyên trưởng lão, bất quá chỉ sợ chúng ta không thể tự mình chúc mừng Tô chưởng giáo trở thành võ lâm minh chủ chín quận phương bắc được!"
 
 Nghe Bạch Đông Thăng nói vậy, Nguyên Tùy Vân không khỏi ngẩn ra.
 
 Hắn không hiểu ý Bạch Đông Thăng.
 
 "Chúng ta chuẩn bị rời khỏi chín quận phương bắc đi tới Kinh sư, sẽ xây dựng môn phái trên một ngọn núi nhỏ ngoài thành, nếu như Nguyên trưởng lão và Tô chưởng giáo tới Kinh sư có thể ghé thăm một chút."
 
 Bạch Cực Chân mở miệng nói.
 
 Nghe Bạch Cực Chân nói xong.
 
 Sắc mặt Nguyên Tùy Vân khôi phục bình thường, thâm nghĩ phụ tử Bạch Đông Thăng và Bạch Cực Chân không đơn giản.
 
 Lần này hắn đến đây để buộc Thiên Quyên Môn đưa ra lựa chọn.
 
 Miệng còn chưa mở mà đối phương đã biết hắn tính toán thế nào.
 
 Dẫn đầu nói ra chuyện Thiên Quyên môn di chuyển.
 
 Bất quá nghe được Thiên Quyên Môn sắp di chuyển đến Kinh sư, hắn vẫn có chút kinh ngạc.
 
 Lấy được một ngọn núi nhỏ bên ngoài thành, có thể thấy được lực lượng của Bạch gia ở Kinh sư rất cường đại.
 
 Sau đó ba người hàn huyên thêm vài câu.
 
 Nguyên Tùy Vân không nán lại lâu, nhanh chóng trở vê Sơn Hà Môn. Ở Kinh sư.
 
 Trước cửa phủ đệ Tứ hoàng tử, Tứ hoàng tử một thân cẩm y từ trong phủ đi ra tiến vào xe ngựa đã chờ sẵn.
 
 Xe ngựa chậm rãi lăn bánh, chung quanh không có ai theo hầu, chỉ xuất hành đơn giản xuyên qua dòng người, hướng về phía cửa thành đông.
 
 Ngoài cửa thành phía đông có một khu lăng một hoàng gia, Mộ Dung Khinh Trần được an táng ở đó.
 
 Trong một gian khách điếm trên đường.
 
 Một người đeo mặt nạ Diêm Vương, sau lưng có một người đeo trường thương.
 
 Chính là thủ lĩnh Hoàng Tuyền Bất Quy, hai người bọn họ đưa mắt nhìn chằm chằm xe ngựa của Lưu Long.
 
 "Cuối cùng Lưu Long cũng ra khỏi thành, là cơ hội cho chúng ta sao?"
 
 Nam tử đeo mặt nạ thì thào nói.
 
 "Đi thôi!"
 
 Nói xong xoay người ra khỏi khách điếm.
 
 Ở một chỗ khác.
 
 Trong một tiểu viện không lớn.
 
 Bàn tay Mộ Dung Phục chuyển động, giống như đang thi triển tuyệt học gì đó.
 
 Lúc này cửa tiểu viện bị đẩy ra, Tiếu Nhược Yến bước vào.
 
 "Đại nhân, hôm nay Đan Dương quận chúa và Thất hoàng tử xuất phát đi Tiểu Tướng tự ở thành tây!"
 
 Tiêu Nhược Yến nói.
 
 Lúc Tiếu Nhược Yến nói chuyện, nàng lấy ra một tấm bản đồ.
 
 Bản đồ này chính là bản đồ kiến trúc Tiểu Tướng tự.
 
 "Theo lệ cũ, Đan Dương quận chúa sẽ đi thẳng vào thiền phòng."
 
 "Thất hoàng tử sẽ ngồi thiền trao đổi với thiên sư Thiên Tuệ của Tiểu Tướng tự."
 
 "Đan Dương quận chúa vào trong thiên phòng chính là cơ hội cho chúng ta!"
 
 Mộ Dung Phục thu công nói với Tiếu Nhược Yến:
 
 "Đúng là cơ hội, ta mang bản đồ đi, ngươi ở trong tiểu viện chờ tal"
 
 "Đại nhân, ta muốn nhìn Đan Dương quận chúa chết."
 
 Mộ Dung Phục trầm tư một lát, cuối cùng gật đầu:
 
 "Ngươi thay quần áo đi, giả làm thị nữ của ta, bây giờ chúng ta đi tới Tiểu Tướng tự."
 
 Tiểu Tướng tự, chính là một trong tam đại tự có hương khói cường thịnh ở Kinh sư.
 
 Hôm nay thích hợp cầu phúc, cho nên người dâng hương không ít.
 
 Mộ Dung Phục bộ dáng công tử nho nhã mang theo Tiếu Nhược Yến đi tới bên ngoài chùa, theo đám người nối nhau không dứt tiến vào trong.
 
 "Từ bên nà chúng ta có thể đi đến phía sau chùa!" Tiếu Nhược Yến mang theo Mộ Dung Phục tiến đến hậu viện.
 
 Hậu viện rất yên tĩnh.
 
 Đan Dương quận chúa đang ngồi trong một thiền phòng.
 
 Nàng không thích đến nơi đây lắm nhưng Thất hoàng tử thích lễ Phật.
 
 Có lẽ không thể nói là thích.
 
 Bởi vì Thất hoàng tử đến đây có mục đích, hắn muốn lôi kéo cao tăng Tiểu Tướng tự trở thành trợ lực của hắn.
 
 "Tiếu Nhược Yến thật sự là phế vật, giết một tên chưởng giáo Sơn Hà môn cũng không làm được, còn để cho đối phương trở thành minh chủ võ lâm ở chín quận phương bắc!"
 
 "Hiện tại ta hoài nghi nàng nói làm Tô Thần bị thương là tin giả, tiện nhân dám gạt tai"
 
 Đan Dương quận chúa nói tới đây, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.
 
 Nàng vẫn luôn chú ý tình huống chín quận phương bắc.
 
 Hôm qua nàng nhận được tin tức Tô Thần sắp trở thành minh chủ của chín quận phương bắc.
 
 Nếu như Tô Thần bị thương, đang dưỡng thương, làm sao có thể trở thành minh chủ võ lâm gì chứ.
 
 Cho nên nàng cho rằng Tiếu Nhược Yến lừa nàng.
 
 "Ngươi thông báo cho Tiếu Nhược Yến, bảo nàng trở về!"
 
 "Sau khi trở vê ta muốn tự tay giết nàng!"
 
 Trong mắt Đan Dương quận chúa tràn ngập sát ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận