Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1142 - Tam đại hộ pháp Ma Môn, Âu Kính Hào, Thiên Tàn Cước (1)



Chương 1142 - Tam đại hộ pháp Ma Môn, Âu Kính Hào, Thiên Tàn Cước (1)




Một cỗ xe ngựa đang trên đường tiến về kinh sư.
“Bẩm chủ thượng, Giang Ngọc Yến và Thiên Phi đã đi tới vùng biển Nam Hải, nhưng trước đó Thiên Phi nói Ma Thủ chuẩn bị đi tới Quỳnh Vân đảo ở Nam Hải, chỉ là bên Liễu Như Thần không tra được tin tức gì.”
“Không biết là hòn đảo ẩn thế, hay là mục đích của Ma Thủ căn bản không phải Quỳnh Vân đảo mà là nơi khác.”
Nguyên Tùy Vân nói.
“Từ tin tức thu được, Thiên Phi không rõ chuyện của Ma Thủ, cho nên có khả năng Quỳnh Vân đảo không tồn tại, bất quá phương hướng đi là vùng biển Nam Hải, vậy Ma thân của Ma Thủ hẳn đang ở khu vực Nam Hải.”
Nói đến đây, ánh mắt Tô Thần hơi ngưng tụ.
Nam Hải bây giờ có thể nói là không hề yên bình, Ma Thủ lại chọn thời điểm này đi tới vùng biển Nam Hải.
Chứng tỏ Yêu thân của Ma Thủ ở Nam Hải, còn có chính là Ma Thủ đi tới Nam Hải có thể có chút quan hệ với Độc Cô Vi Ngã.
“Báo Giang Ngọc Yến điều tra Thiên Phi và những người Ma Môn xuất hiện kia.
Trong những người đó, ta tin chắc có người biết kế hoạch của Ma Thủ!”
Tô Thần lên tiếng nói.
Đột nhiên, xe ngựa của Tô Thần dừng lại.
“Chủ thượng, xem ra có người muốn động tới chúng ta!”
Nguyên Tùy Vân ở bên cạnh Tô Thần cảm nhận khí tức bên ngoài, trầm giọng nói.
Lúc này.
Hắc Bạch Huyền Tiễn nhìn ba bóng người xuất hiện trước xe ngựa với ánh mắt sắc bén.
Ba bóng người đang đứng trước xe ngựa.
Ánh mắt ba người đều nhìn chằm chằm vào xe ngựa của Tô Chấn.
Hơn nữa ba luồng khí tức vô hình tỏa ra bao phủ lấy xe ngựa.
Người đến bất thiện!
Bầu không khí nhất thời trở nên ngưng trọng.
“Các ngươi là người phương nào?”
Nguyên Tùy Vân bước ra khỏi xe ngựa, nhìn ba tên áo đen trước mặt lạnh lùng nói.
“Chúng ta tới mời Tô thiếu long thủ đi một chuyến, không biết Tô thiếu long thủ có bằng lòng đi cùng chúng ta hay không!”
Một người trong đó lên tiếng.
“Các ngươi còn chưa đủ tư cách mời thiếu long thủ của chúng ta.”
Nghe được lời người tới, Nguyên Tùy Vân lạnh lùng hừ một tiếng.
“Xem ra Tô thiếu long thủ muốn tự chuốc lấy cực khổ, vậy thì đừng trách chúng ta!”
Tên cầm đầu nghe được lời nói của Nguyên Tùy Vân, mắt lóe lên hàn quang.
Bị chặn đường thế mà Tô Thần lại không ra mặt, chỉ phái Nguyên Tùy Vân ra, hoàn toàn không nể mặt bọn hắn.
“Hừ!”
“Chỉ bằng ba người các ngươi?”
Nguyên Tùy Vân khinh thường đáp lời.
Ba người đều ở Ngưng Thần cảnh, qua khí tức có thể thấy thực lực của ba người còn mạnh hơn hắn một chút.
Đương nhiên bất kể cường đại thế nào, trong mắt Nguyên Tùy Vân, ba người đã là người chết.
Bây giờ bên cạnh Tô Thần cao thủ như mây.
“Rất tự tin, để ta xem tự tin của ngươi ở đâu!”
Một tên nam tử vạm vỡ trong đó lên tiếng.
Lúc hắn nói chuyện, hai tay vốn đang khoanh lại chậm rãi buông ra, tay phải nắm chặt một một thanh phủ thô to.
Thanh phủ phát ra từng vòng hắc khí, lờ mờ có một cỗ khí tức bạo ngược.
Hắn cầm đại phủ bước tới, một cỗ khí tức khủng bố ập về phía xe ngựa.
“Một trong Tam đại hộ pháp của Ma Môn, Đồ Vạn Bình!”
Nhìn thân hình đối phương, Nguyên Tùy Vân trầm giọng nói.
Sau khi biết tình hình Ma Môn, hắn liền chú ý tới những nhân vật thuộc Ma Môn nhiều năm trước.
Trong Ma Môn có Tam đại hộ pháp, Tả Hữu nhị sứ, đều không vì Thiên Phi xuất hiện mà đầu nhập vào Thiên Phi.
Trong số đó, thân phận rõ ràng nhất là Tả Sứ Giả, hiện nay đang dùng biệt hiệu Kim Bắc Vọng hoạt động ở Giang Nam Thủy Vực Liên Minh, Dương Bách Nhẫn.
Bốn người còn lại đều chưa từng lộ diện.
Tuy bốn người này chưa từng lộ diện, nhưng Nguyên Tùy Vân lại từng chú ý tới bọn họ.
Trước đó không đoán ra được ba người chặn xe ngựa là ai, nhưng nhìn thấy binh khí của đối phương hắn liền nghĩ đến thân phận của bọn họ.
Ánh mắt hướng về phía hai người còn lại.
Một người khác mặc cẩm bào màu đen, dung mạo trung niên, trên người dâng lên từng đợt kình khí màu đen, cỗ kình khí này không ngừng tràn vào lòng bàn tay hắn.
Một trong Tam đại hộ pháp Yến Kinh Trần, tu luyện một loại quyền pháp tên là Hắc Di Thiên Quyền.
Người cuối cùng là lão giả mặc thanh sam, dung mạo nho nhã, có cảm giác như văn nhân.
Nhưng trong mắt lại có kiếm mang lóe lên.
Một trong Tam đại hộ pháp, Nguyên Lạc Trầm, tu luyện một loại Tâm Thần Kiếm Đạo rất là quỷ dị.
Lúc Đồ Vạn Bình bước ra, khí tức trên thân hai người còn lại có chút dao động, từng luồng năng lượng từ trên người bọn họ tràn vào trong cơ thể Đồ Vạn Bình, khiến khí huyết trên người Đồ Vạn Bình giống như khói đặc phóng lên trời.
Giờ khắc này.
Trong phiến khu vực này chỉ còn lại một mình Đồ Vạn Bình.
“Không ngờ ngươi lại có thể nhận ra chúng ta, Thanh Long Hội các ngươi dám phục kích Ma Thủ, hôm nay giết Thiếu long thủ của các ngươi, cho các ngươi một chút cảnh cáo!”
Đồ Vạn Bình nhìn Nguyên Tùy Vân lạnh giọng nói.
“Giết Thiếu long thủ!”
“Oanh!”
“Ngươi muốn chết!”
Hắc Bạch Huyền Tiễn bộc phát ra một cỗ thần thế khủng bố, màn đen xuất hiện trên không.
Hô!
Hai thanh trường kiếm rơi vào trong tay hắn.
Thân hình nhảy khỏi xe ngựa.
Thân hình không cao lớn nhưng lại mang theo một cỗ lực lượng bức người.
“Thần thế không tệ, nhưng vô dụng, một phủ giải quyết ngươi!”
Oanh!
Trong miệng Đồ Vạn Bình phát ra từng trận tiếng cười cuồng dã quanh quẩn trong phiến khu vực.
Từng luồng khí lưu màu đen phát tán, hắn như một tôn cuồng ma cái thế, cơ bắp toàn thân phồng lên, cường tráng hữu lực, đôi mắt sắc bén sáng ngời.
Lúc hắn cười lớn.
Thần thế hiện lên, phía sau hắn tràn ngập khí kình màu đen, cuối cùng khí kình ngưng tụ thành hư ảnh một thanh cự phủ.
Giơ tay lên, khí tức trong lòng bàn tay lưu chuyển tràn vào cự phủ.
Cự phủ dung hợp với phủ ảnh phía sau.
“Thanh Long Hộicác ngươi quá mức ngông cuồng, dám ra tay với Ma Thủ, hôm nay sẽ cho các ngươi biết, ra tay với Ma Thủ sẽ phải trả giá đắt!”
Đồ Vạn Bình lạnh lùng quát.
“Chiến!”
Hắc Bạch Huyền Tiễn di chuyển, cả người hóa thành một đạo lưu quang lao tới đối phương.
Thần thế xuất hiện.
Một cỗ trọng lực ép xuống Hắc Bạch Huyền Tiễn.
“Nhất Phủ Phá Thiên!”
Oanh!
Lúc này, cự phủ trong tay Đồ Vạn Bình trong nháy mắt chém ra.
Ầm ầm!
Giờ khắc này, thiên địa đột nhiên biến đổi, hắc vụ bao phủ phía dưới bị hư ảnh cự phủ này trực tiếp bổ đôi.
Một đạo quang mạc từ trong hắc vụ kia xuất hiện.
Thần thế bị chém vỡ, màn đen giống như thủy tinh vỡ vụn tiêu tán trong không trung.
Thần thế biến mất, nhưng Hắc Bạch Huyền Tiễn lại xuất hiện trước mặt đối phương, song kiếm trong tay trong nháy mắt chém về phía đối phương.
Kiếm như lưu quang!
Ánh mắt Tần Vạn Bình ngưng tụ.
“Huyết Sát Thiên Độ!”
Hắn quát to, trên người xuất hiện một đạo huyết quang tựa lưu ly phát ra những tiếng răng rắc, không gian trong nháy mắt bị huyết sát chi khí ngưng kết, hình thành Huyết Sát Không Gian.
Song kiếm Hắc Bạch Huyền Tiễn chém vào Huyết Sát Không Gian, tốc độ bỗng nhiên chậm lại.
Đồng tử Hắc Bạch Huyền Tiễn co lại.
Ngay trong khoảnh khắc này.
Xuy!
Thanh cự phủ trong tay Tần Vạn Bình đã bổ vào thân thể Hắc Bạch Huyền Tiễn, chẻ thân thể làm đôi.
“Hừ!”
Nhìn thấy tình huống này, Tần Vạn Bình ánh mắt lại ngưng tụ.
Bởi vì Hắc Bạch Huyền Tiễn bị hắn một phủ chẻ làm đôi hóa thành một đoàn hắc vụ.
Cẩn thận!
Ngay lúc này, lão giả thanh sam phía sau lên tiếng.
Giết!
Trường kiếm trong tay Hắc Bạch Huyền Tiễn nháy mắt dung hợp chém ra.
Tần Vạn Bình cảm thấy nguy hiểm nâng cự phủ ngênh đón.
Ầm!
Hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, thân ảnh Hắc Bạch Huyền Tiễn biến mất lần nữa rồi xuất hiện trước mặt Tần Vạn Bình.
“Rống!”
Tần Vạn Bình gầm lên.
Huyết sắc chân khí tràn ngập xung quanh dung hợp với Huyết Sát không gian, muốn tìm ra Hắc Bạch Huyền Tiễn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận