Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 211: Kinh Vô Mệnh tự mình lên Sơn Hà môn

Chương 211: Kinh Vô Mệnh tự mình lên Sơn Hà mônChương 211: Kinh Vô Mệnh tự mình lên Sơn Hà môn
 
 Chương 211: Kinh Vô Mệnh tự mình lên Sơn Hà môn
 
 Trước một cứ điểm của tổ chức [Sương Diệp] .
 
 Một người mặc áo choàng xuất hiện.
 
 Sau khi bóng người này xuất hiện thì có một người trùm áo đen kín mít xuất hiện cách bóng người năm trượng.
 
 "Muốn giết ai?"
 
 Người áo đen mở miệng nói.
 
 "Giết đại trưởng lão Sơn Hà Môn Doãn Thiên Cừu."
 
 "Năm vạn lượng bạc, trả tiền thù lao trước."
 
 Nghe được lời của người áo đen, người tới áo choàng liên kinh ngạc.
 
 Tổ chức sát thủ bình thường đều có đối tượng không nhận giết.
 
 Ví dụ như tổ chức [Sương Diệp] lúc trước, bọn họ sẽ không động tới một vài nhân vật cao tâng ở các thế lực lớn.
 
 Tránh cho bị thế lực người ta tìm kiếm, vây quét.
 
 Nhưng hiện tại hắn vừa mới báo danh đối phương liền trực tiếp đòi thù lao, chứng tỏ đối phương không để Sơn Hà Môn vào trong mắt.
 
 Trong lòng người áo choàng không thoải mái lắm nhưng lại không cách nào phát tiết.
 
 "Đây là ngân phiếu năm vạn lượng, ta muốn các ngươi giết chết Doãn Thiên Cừu trong vòng ba ngày."
 
 Người áo choàng lấy năm vạn lượng ngân phiếu từ trong ngực ra đặt trên đất sau đó rời khỏi sơn động.
 
 Sau khi đối phương rời đi, người áo đen giơ tay hút ngân phiếu hút vào lòng bàn tay.
 
 Bên trong trụ sở tổ chức [ Sương Diệp].
 
 Kinh Vô Mệnh ngồi ngay ngắn trên ghế chính.
 
 Ánh mắt trầm tĩnh.
 
 Ở phía dưới hắn, Mục Hồng Sương cũng đứng trong đại điện.
 
 "Đại nhân, vừa mới nhận được một nhiệm vụ ám sát đại trưởng lão Sơn Hà Môn."
 
 Mục Hồng Sương khom người nói.
 
 "Đại trưởng lão Sơn Hà môn Doãn Thiên Cừu, thực lực Luyện Phách hậu kỳ, không nghĩ tới có người bỏ tiền ra mua mạng hắn."
 
 Kinh Vô Mệnh nhẹ giọng nói.
 
 "Nhiệm vụ này các ngươi không thể hoàn thành, ta tự mình đi giải quyết tên đại trưởng lão Sơn Hà môn này!"
 
 Kinh Vô Mệnh mở miệng nói.
 
 Lúc nói chuyện hắn đứng dậy khỏi ghế chính ôm trường kiếm rời đi. Sau khi Kinh Vô Mệnh rời đi.
 
 Một nam tử từ bên ngoài bước vào.
 
 "Thủ lĩnh, mấy tổ chức sát thủ khác liên hệ với ta, muốn gặp thủ lĩnh."
 
 Để ứng phó với tình hình hiện nay!"
 
 Người này mở miệng nói.
 
 "Ứng phó với tình hình trước mắt?"
 
 Ánh mắt Mục Hồng Sương ngưng tụ.
 
 "Bọn họ muốn ứng phó cái gì?"
 
 "Thủ lĩnh, đương nhiên là chuyện chúng ta bị [Thanh Long Hội] áp bách, bên ngoài đều truyền lời là [Thanh Long Hội] để cho chúng ta làm vật tế."
 
 "Chỉ có phản kháng [Thanh Long Hội] thì chúng ta mới có đường sống."
 
 Người tiến vào nói.
 
 Thế nhưng khi hắn dứt lời thì một thanh trường kiếm trực tiếp xuyên thủng ngực mà hắn không hề cảm giác được chút nào.
 
 "Thủ lĩnh, ngươi. . “
 
 Người này không nghĩ tới Mục Hồng Sương sẽ ra tay với mình.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 "Ngươi cho rằng đà chủ bọn họ để ý chúng ta sao?
 
 Ở trong mắt đà chủ, chúng ta giống như con kiến hôi, căn bản cũng không cần chúng ta làm quỷ chết thay.'
 
 "Đương nhiên giết ngươi chủ yếu là bởi vì ngươi không thương lượng với ta mà tự tiện tiếp xúc với tổ chức khác, ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi."
 
 Mục Hồng Sương rút về trường lại, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh.
 
 Làm thủ lĩnh tổ chức sát thủ.
 
 Bản thân Mục Hồng Sương là người vô tình nhưng đầu óc cũng suy nghĩ thấu đáo.
 
 Huống hồ nàng cảm giác được mình đã lên một chiếc thuyền lớn, con thuyền này còn rất khủng bố, nàng cũng không muốn xuống thuyền.
 
 [ Thanh Long Hội 】 dám giết tiểu hầu gia Hách Liên Xuân Thủy và thống lĩnh Bắc Trấn Phủ Ti Lĩnh
 
 Nam quận, do ba cao thủ ra tay.
 
 Những người này dám ra tay chứng tỏ người ta có lực lượng.
 
 Nếu không cũng không cần báo danh, cứ lén lút giết là được.
 
 Vì sao phải báo danh, báo danh là để cho thanh danh [Thanh Long Hội] vang vọng.
 
 Ngay cả tiểu hầu gia và Diêm Ngọc cũng dám giết, như vậy trong Lĩnh Nam quận này có ai mà bọn họ không thể giết đây?
 
 Sau khi giết tiểu hầu gia và Diêm Ngọc, bọn họ tiếp nhận càng nhiều nhiệm vụ hơn, lợi nhuận cũng càng lúc càng lớn. Đây là điều mà trước nay nàng không dám nghĩ đến.
 
 "Nên báo cho đà chủ biết!"
 
 Mục Hồng Sương thầm nghĩ.
 
 Ở một nơi khác.
 
 Tô Thần đang khoanh chân tu luyện bên trong động phủ.
 
 Đối với chuyện điều tra Bao Vi Thông, hắn cứ ngồi yên chờ kết quả là được.
 
 “Tô sư huynhl"
 
 Có tiếng gọi từ bên ngoài động phủ truyền đến.
 
 Tô Thân nhanh chóng ra khỏi động phủ, bên ngoài động phủ có một tên đệ tử tạp dịch hướng Tô Thần hành lễ.
 
 "Vào di
 
 Tô Thần xua tay.
 
 "Đây là mật thư từ dưới núi truyên đến."
 
 Sau khi đệ tử tạp dịch tiến vào móc mật thư ra đưa cho Tô Thần, sau đó rời khỏi sơn động.
 
 Tô Thần mở mật thư ra nhìn thoáng qua nội dung bên trên.
 
 “Trong mật thư có ba chuyện.
 
 Chuyện thứ nhất, tin tức chưởng giáo Sơn Hà môn bị người ta khống chế tâm thần và đả thương phong chủ Thiên La Chủ đã truyền khắp Lĩnh Nam quận."
 
 "Việc thứ hai chính là có người mời [Thanh Long Hội] giết đại trưởng lão Sơn Hà môn Doãn Thiên Cừu.
 
 Kinh Vô Mệnh đã tự mình tiến đến Sơn Hà Môn ra tay với Doãn Thiên Cừu."
 
 "Việc thứ ba, Kim Phong Tế Vũ Lâu bên này đã tra được khách hàng chính là Mộc lão bên cạnh Thiếu chưởng giáo Sơn Hà môn."
 
 Xem mật thư xong, Tô Thần đốt đèn dầu thiêu hủy mật thư.
 
 "Càn Mục muốn ra tay với Doãn Thiên Cừu, chẳng lẽ đã phát hiện cái gì rồi?"
 
 Tô Thân cảm thấy khó hiểu lẩm bẩm.
 
 Đại trưởng lão ngoài mặt chính là người có thực lực mạnh nhất Sơn Hà môn ngoại trừ chưởng giáo ra.
 
 Bây giờ Càn Mục muốn giết chết Doãn Thiên Cừu, đây không phải là làm cho Sơn Hà Môn rung chuyển sao?
 
 Càn Mục này đang nghĩ cái gì vậy?
 
 Tô Thân không hiểu được ý nghĩ của Càn Mục.
 
 "Để xem ngày mai như thế nào?”
 
 Kinh Vô Mệnh ra tay thì khả năng đại trưởng lão sống sót là rất nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận