Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 342: Ra tay liền áp chế

Chương 342: Ra tay liền áp chếChương 342: Ra tay liền áp chế
 
 Chương 342: Ra tay liền áp chế
 
 Chu Huyền Sơn ngẩn ra.
 
 Sao Sơn Hà Môn lại có cao thủ thế này?
 
 "Tại hạ là trưởng lão Sơn Hà môn Nguyên Tùy Vân, các hạ từ Thiên Quyền môn đến đây muốn gặp chưởng giáo chúng ta sao?"
 
 Nguyên Tùy Vân nhìn Chu Huyền Sơn rồi nói.
 
 Trong khoảnh khắc nói chuyện, thân hình hắn chợt lóe xuất hiện trước mặt Chu Huyền Sơn.
 
 Khí tức trên người tăng vọt, thực lực Thiên Nhân nhị nạn bộc phát.
 
 Hắn không có bộc phát toàn bộ thực lực.
 
 Thực lực Thiên Nhân tam nạn mà gia nhập Sơn Hà Môn sẽ khiến người ta cảm thấy quá mức khó tin, suy đoán lung tung.
 
 Trong lúc nhất thời khí tức khủng bố tràn ngập, một ít đệ tử ở gần sơn môn kinh hãi nhìn Nguyên Tùy Vân.
 
 Đây chính là đại trưởng lão mà chưởng giáo mới bổ nhiệm!
 
 Chỉ phát ra khí thế mà đã đè ép bọn họ không thể động đậy, có chút khủng bố.
 
 "Lúc trước Thiên Quyền môn các ngươi làm mưa làm gió ở Sơn Hà môn ta, giờ còn đến bái sơn, ta rất muốn nhìn xem thực lực của Thiên Quyền môn các ngươi!"
 
 Trong lòng bàn tay Nguyên Tùy Vân xuất hiện khí kình màu đỏ.
 
 Chu Sa Chưởng!
 
 Một chưởng vỗ về phía Chu Huyền Sơn.
 
 Cảnh giới Chu Huyên Sơn ở Thiên Nhân nhất nạn, thân thể không tệ.
 
 Nguyên Tùy Vân vừa tới thế giới này, rất muốn biết thực lực cường giả nơi đây ra làm sao.
 
 "Ngươi.. "
 
 Chu Huyền Sơn nhìn thấy Nguyên Tùy Vân trực tiếp ra tay, lửa giận đè nén nháy mắt bùng nổ, hắn bộc phát khí kình.
 
 Khí kình Thiên Nhân nhất nạn cuồn cuộn, cánh tay hắn nâng lên mang theo một cỗ lực lượng cường đại tung ra một quyền.
 
 Quyền ra nhanh như chớp nen thẳng về phía bàn tay của Nguyên Tùy Vân.
 
 Hắn vốn muốn hỏi vì sao Sơn Hà Môn dám giết người của hắn.
 
 Hiện giờ người Sơn Hà Môn động thủ trước, dù khí kình của đối phương ở trên hắn nhưng hắn tu luyện công pháp cũng không tâm thường.
 
 Cho dù là Thiên Nhân nhị nạn thì thế nào, vẫn có thể đánh như thường.
 
 Âm!
 
 Khi công kích của hai người va chạm vào nhau, một âm thanh trâm thấp vang lên. Theo sát là khí lãng thổi quét ra bốn phương tám hướng.
 
 Một kích ngăn trở công kích của Nguyên Tùy Vân, sắc mặt Chu Huyền Sơn trở nên dữ tợn, vung nắm tay tiếp tục công kích.
 
 Nhưng thân ảnh Nguyên Tùy Vân lại hóa thành một đạo huyết quang biến mất.
 
 Lúc xuất hiện lần nữa đã ở phía sau hắn.
 
 Nguyên Tùy Vân lại vỗ một chưởng, một chưởng trực tiếp dán lên người đối phương.
 
 Đối phương cảm giác được Nguyên Tùy Vân ra tay, tình thế cấp bách chỉ có thể nhanh chóng ngựng tụ một cỗ khí kình ngăn trở một kích của Nguyên Tùy Vân.
 
 Nhưng một chưởng của Nguyên Tùy Vân lập tức đánh tan khí kình mà hắn vội vàng ngưng tụ.
 
 Bàn tay trực tiếp khắc ở sau lưng hắn, một cỗ khí kình trong nháy mắt tràn vào trong thân thể đối phương.
 
 Gaol
 
 Chu Huyền Sơn gầm nhẹ một tiếng, khí huyết trong cơ thể điên cuồng tuôn trào ngăn cản khí kình tràn vào cơ thể.
 
 Nhưng lúc này bàn tay của Nguyên Tùy Vân bỗng đỏ bừng lên, lại đánh ra một chưởng, lần này bàn tay mang theo khí kình nóng rực.
 
 Nhất thời có mùi khét bốc lên.
 
 Âm!
 
 Thân thể Chu Huyền Sơn bị đánh bay ra ngoài.
 
 Sau lưng xuất hiện một dấu tay nóng rực.
 
 Hỏa độc vọt vào trong cơ thể của hắn, thiêu đốt kinh mạch của hắn, bất quá hỏa độc chỉ oanh kích kinh mạch mà không có tràn vào trong tâm mạch, cho nên hắn ngược lại không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
 
 "Nếu như không phải chưởng giáo muốn gặp ngươi, hôm nay ngươi đã chết!"
 
 "Theo ta đi gặp chưởng giáo!"
 
 Nguyên Tùy Vân nhìn Chu Huyền Sơn nói.
 
 Khí kình trong cơ thể Chu Huyền Sơn vừa đạt tới Thiên Nhân nhất nạn, lực lượng và cường độ thân thể đều rất mạnh.
 
 Đầu tiên hắn vỗ một chưởng nhằm vào khí kình của đối phương rồi dùng Chu Sa Chưởng chuyên môn đả thương để phá phòng ngự mới có thể nhanh chóng đả thương đối phương như vậy.
 
 Tất nhiên, nếu chém giết thật sự.
 
 Dù Nguyên Tùy Vân không bộc phát thực lực Thiên Nhân tam nạn thì cũng có nhiều phương pháp để giết tên này.
 
 Nguyên Tùy Vân học rất nhiều võ công, hơn nữa hắn gần như phát huy tất cả võ công mình học được đến mức cực hạn.
 
 Một người thân kiêm nhiều loại võ công không đáng sợ, nhưng nếu có thể vận dụng mỗi một loại võ công nhuần nhuyễn thì thật đáng sợ, chiêu thức biến hóa tùy tâm sở dục. Người như vậy sẽ nhanh chóng phá giải công pháp của đối thủ.
 
 Chu Huyền Sơn nhìn Nguyên Tùy Vân nói:
 
 "Ta liên không gặp Tô chưởng giáo nữa, thiếu môn chủ Thiên Quyên môn chúng ta muốn hẹn gặp Tô chưởng giáo!"
 
 "Đây là thiếp mời của thiếu môn chủ chúng ta."
 
 Chu Huyền Sơn đưa ra, thiếp mời bay đến tay Nguyên Tùy Vân sau đó hắn xoay người xuống núi.
 
 Không trì hoãn thêm một khắc nào nữa.
 
 Nguyên Tùy Vân cầm thiếp mời tiến vào trong Sơn Hà Môn.
 
 Các đệ tử nhìn thấy Nguyên Tùy Vân ra tay bộc phát khí tức đáng sợ đều lo lắng.
 
 Cho đến khi Nguyên Tùy Vân và Chu Huyền Sơn rời đi thì tâm thần bọn họ mới khôi phục, há to miệng hít thở.
 
 Sau đó trong ánh mắt tràn ngập nóng bỏng, Sơn Hà Môn có cao thủ mạnh như vậy.
 
 Sơn Hà Môn có thể không hưng thịnh sao?
 
 Trong lòng hắn cũng không khỏi bội phục chưởng giáo.
 
 Có thể thu phục cường giả Thiên Nhân nhị nan.
 
 Ai mà có thể so sánh chứ?
 
 Trong chưởng giáo điện.
 
 Nguyên Tùy Vân đưa bái thiếp của thiếu môn chủ Thiên Quyền môn lên.
 
 "Han là Chu Huyền Sơn kia lợi dụng công pháp mà thiếu môn chủ Thiên Quyền môn sáng tạo để bước vào Thiên Nhân cảnh!"
 
 "Hắn có rất ít khí kình nhưng lực lượng thân thể cường đại, khi giao thủ với hắn ta áp chế thực lực ở Thiên Nhân nhị nạn."
 
 "Ta ra tay trước, lợi dụng nhược điểm khí kình của hắn phối hợp với công pháp phá phòng ngự thân thể."
 
 "Thực lực của hắn có thể giao thủ với cao thủ Thiên Nhân nhị nạn."
 
 Nguyên Tùy Vân nói.
 
 “Như vậy sao?"
 
 "Không thể coi thường Thiên Quyên môn này, nhưng thiếu môn chủ Thiên Quyên môn hẹn ta làm gì?"
 
 Tô Thần mở bái thiếp của Bạch Cực Chân ra xem.
 
 "Hắn muốn ngày mai lên núi bái phỏng tai"
 
 Tô Thần khẽ cau mày, Bạch Cực Chân không đơn giản, có thể nói là nhân vật thiên tài.
 
 Hơn nữa luôn luôn ở trong bóng tối.
 
 Hôm nay lại muốn đến bái phỏng hắn.
 
 Thật sự khiến cho hắn cảm thấy khó hiểu.
 
 "Ngày mai ta sẽ gặp Bạch Cực Chân, xem xem hắn có ý đồ gì!" Tô Thần không suy nghĩ nữa.
 
 "Mập mạp, chuyện làm ăn của tiền trang ở Lĩnh Nam quận thế nào rồi? Lý Duy còn phối hợp không?"
 
 Sau đó Tô Thần hỏi sang chuyện khác.
 
 Hắn trợ giúp Lý Duy đuổi Văn Dật Phàm đi, hiện giờ nhân vật quan phương ở Lĩnh Nam quận chỉ còn một mình Lý Duy.
 
 Hắn có thể trợ giúp nhiều.
 
 "Rất phối hợp, ta triển khai rất thuận lợi!"
 
 "Bất quá người Kim Tiền bang đã đến Lĩnh Nam quận, ta nhận được tin tức Kim Tiền bang sẽ thành lập tiền trang thứ nhất vào ba ngày saul"
 
 Mập mạp trâm giọng nói.
 
 "Tiền trang thứ nhất sao? Là vô thanh vô tức hay có mời người đến xem."
 
 Tô Thần hỏi.
 
 "Không có mời người khác, rất khiêm tốn."
 
 Mập mạp cau mày nói:
 
 Theo lý thì một thế lực như Kim Tiền bang mở tiền trang ở Lĩnh Nam quận sẽ mời rất nhiều người.
 
 Nhưng bọn họ lại không mời người nào, chỉ âm thâm công bố tin tức ba ngày sau khai trương tiền trang.
 
 "Bọn họ muốn xem ai sẽ đi chúc mừng bọn họ khai trương tiền trang!"
 
 Tô Thần lạnh giọng nói.
 
 "Ngày khai trương mập mạp ngươi đại biểu Sơn Hà Môn đi xem."
 
 "Xem xem có người nào đến tham dự nữa."
 
 Tô Thần mở miệng nói.
 
 "Trong số những người này chắc chắn sẽ có một đám đã ngã về phía Kim Tiền Bang, cần chú ý."
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Mập mạp khom người rời khỏi đại điện.
 
 "Chưởng giáo, còn muốn tiếp tục tiến hành chiêu mộ sao?"
 
 Sau khi mập mạp rời đi, Thôi Vũ Hổ tiến đến nói.
 
 "Tạm thời không chiêu mộ nữa, ngươi hỗ trợ Ngũ Độc Đồng Tử mau chóng giải quyết chuyện trong tay hắn!"
 
 "Phía sau còn có chuyện cho ngươi làm!"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Thống nhất nhiều thế lực như vậy, Tử Hàn Nguyệt và Mai Huyền Sương sẽ cần hắn làm việc.
 
 Hẳn là sẽ để cho hắn tìm kiếm gì đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận