Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 429: Bạch Sầu Phi, lô đỉnh Thu Thải Điệp

Chương 429: Bạch Sầu Phi, lô đỉnh Thu Thải ĐiệpChương 429: Bạch Sầu Phi, lô đỉnh Thu Thải Điệp
 
 Chương 429: Bạch Sầu Phi, lô đỉnh Thu Thải Điệp
 
 "Cung chủ, ngươi thấy chuyện này thế nào?"
 
 Thượng Quan Nộ mở miệng hỏi Bách Lý Diêm.
 
 "Chuyện này không phải Mộc gia phụ trách sao? Vậy để đám Mộc trưởng lão đi làm chuyện này."
 
 Tiền Côn Luân ngồi đối diện trầm giọng nói.
 
 Từ trong giọng nói có thể thấy được Tử Đàn cung Hữu hộ pháp Tiền Côn Luân chướng mắt Mộc gia.
 
 "Có thể để Mộc gia đi, nhưng nếu chúng ta không làm gì, e là chuyện này sẽ liên lụy đến Tử Đàn cung."
 
 "Ta cũng biết, theo Tất Kình Thiên đến đây có Thiên Sơn phái Nguyệt Trung Đình, Nguyệt Trung Đình có thực lực ở Thiên Nhân thất nạn, sắp bước vào Thiên Nhân bát nạn."
 
 "Hắn hộ tống Tất Kình Thiên mà người còn bị bắt, vậy thực lực của người ra tay sẽ như thế nào, ta sợ bên trong liên lụy quá nhiều."
 
 Thượng Quan Nộ nhíu mày nói.
 
 "Tuy Thiên Sơn phái mạnh, nhưng mà người dám đối ra tay với Thiên Sơn phái tuyệt đối không đơn giản."
 
 "Ngươi nghi ngờ thế lực ma đạo tái ngoại đang lợi dụng Tất Kình Thiên thăm dò thái độ của Thiên Sơn phái."
 
 Tiên Côn Luân nói.
 
 "Thiên Sơn phái xuất thế làm cho rất nhiêu người cảm thấy nguy cơ, bọn họ ra tay cũng không có gì kỳ quái."
 
 Thượng Quan Nộ trầm giọng nói.
 
 "Không cần để ý, để người Mộc gia tự mình đưa phong thư này đến Thiên Sơn phái."
 
 "Côn Luân, ngươi âm thầm điều tra xem rốt cuộc là ai ra tay!"
 
 Dù sao đối phương thăm dò phái Thiên Sơn thế này cũng là đang đánh vào mặt chúng tai"
 
 Cung chủ Bách Lý Diêm mở miệng nói.
 
 "Tuân lệnh, ta sẽ nhanh chóng điều tra!"
 
 Tiên Côn Luân đáp.
 
 "Vậy ta đưa phong thư này đến Mộc gia, để người của Mộc gia đến Thiên Sơn phái."
 
 Thượng Quan Nộ cũng đứng dậy hành lễ với Bách Lý Diêm rồi rời khỏi cung điện.
 
 Trong cung điện trở nên yên tĩnh.
 
 Có một lão giả đi ra từ hậu đường.
 
 Nhìn thấy Bách Lý Diêm, lão giả lập tức tiến lên quỳ lạy nói:
 
 "Cung chủ, người phải cứu Mộc gia chúng ta."
 
 Nếu như hai người kia nhìn thấy lão giả này sẽ kinh ngạc. Lão giả này chính là lão tổ Mộc gia.
 
 "Ta đã sai người đi xử lý, Mộc gia các ngươi không có việc gì, cứ yên tâm, nhanh chóng phái người đến Thiên Sơn phái đưa phong thư cho Mộ Phong Vân.”
 
 Bách Lý Diêm nhìn lão tổ Mộc gia rồi nói.
 
 Từ trong lời nói của hắn, có thể thấy được chuyện liên hôn với Thiên Sơn phái không phải ý của lão tổ Mộc gia mà là ý của cung chủ Tử Đàn cung Bách Lý Diêm.
 
 "Cung chủ yên tâm! Ta lập tức sẽ phái người đến Thiên Sơn phái."
 
 Mộc gia lão tổ nói.
 
 "Thời gian này ngươi bắt đầu bế quan đi, chờ gió lặng rồi xuất hiện."
 
 Bách Lý Diêm nói.
 
 "Tuân lệnh cung chủ!"
 
 Lão tổ Mộc gia quỳ lạy xong nhanh chóng theo đường cũ trở về.
 
 "Là ai phá hỏng kế hoạch của lão phu, lão phu mà biết sẽ tự tay giết chết các ngươi."
 
 Sau khi Mộc gia lão tổ rời đi.
 
 Vẻ mặt cung chủ Tử Đàn cung vốn hiền lành bỗng trở nên dữ tợn.
 
 Hắn muốn muốn muon lực lượng của Thiên Sơn phái kiềm chế [Thanh Long tự], để cho người của Tử Đàn cung có cơ hội tiến vào chín quận phương bắc.
 
 Tuy rằng phong tư nhưng cao thủ của Thanh Long Tự vẫn còn đó.
 
 Một khi [Thanh Long Tự] phát hiện Tử Đàn cung xuất hiện, có thể sẽ lấy cớ mà xuất hiện.
 
 Cho nên sau khi Thiên Sơn phái xuất thế, hắn để cho lão tổ Mộc gia đi gặp Nam Sơn chi chủ Mộ Phong Vân, thúc đẩy hôn sự.
 
 Nhưng mà không nghĩ tới đám người Tất Kình Thiên lại bị bắt mất.
 
 Ở một khách điếm bên trong Mông thành.
 
 Nguyên Tùy Vân khoanh chân ngồi trên giường tu luyện, còn Bạch Sầu Phi thì đang xem tin tức Nạp Lan Dung Yên truyền đến.
 
 "Đêm nay Thu Thải Điệp sẽ ra ngoài Thái phủ thành, ra tay với nhị công tử Thái phủ Thái Nam.
 
 Xem tin tức xong, Bạch Sầu Phi vận khí kình nghiền nát tờ giấy.
 
 Nguyên Tùy Vân đang nhắm mắt luyện công mở miệng nói:
 
 "Như vậy chúng ta sẽ ngăn cản Thu Thải Điệp giữa đường sao?"
 
 Nguyên Tùy Vân nhìn Bạch Sầu Phi hỏi.
 
 "Đúng vậy, đến lúc đó cần Nguyên huynh hỗ trợ ứng phó người bên cạnh Thu Thải Điệp."
 
 Bạch Sầu Phi nói.
 
 "Đây là việc ta phải làm!"
 
 Nguyên Tùy Vân nói.
 
 Sau khi nghe được lời Nguyên Tùy Vân, Bạch Sầu Phi nở nụ cười. Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.
 
 Lúc chạng vạng tối.
 
 Nguyên Tùy Vân và Bạch Sầu Phi đội đấu lạp lên đi ra khách điếm, hướng tới bên ngoài thành.
 
 Bọn họ phải ở ngoài thành chờ Thu Thải Điệp xuất hiện.
 
 Trên một con đường.
 
 Một bóng người đang dùng thân pháp cực nhanh hướng về phía trang viên Thái gia.
 
 Nhưng bóng người chạy như bay này đột nhiên dừng lại, một cỗ chưởng lực mênh mông xuất hiện trước mặt, không kịp nghĩ nhiều bóng người liên xoay chuyển tránh đi một chưởng này, sau đó đưa mắt nhìn.
 
 Lúc này có hai bóng người từ trong chỗ tối đi ra, hai người mặc đồ đen đội đấu lạp, chỉ để lộ đôi sắc bén.
 
 "Hai vị, không biết vì sao muốn ngăn cản tai"
 
 Thu Thải Điệp đeo mạng che mặt nhìn hai người, nói.
 
 Vẻ mặt thì ung dung tự nhiên nhưng trong lòng lại kinh hãi vạn phần.
 
 Nàng không biết hành tung của mình bị đối phương nắm giữ từ lúc nào.
 
 "Một thân công lực của ngươi rất thích hợp với ta!"
 
 Bạch Sầu Phi vừa nói vừa đạp bước tiến tới.
 
 "Muốn một thân công lực của tai"
 
 Nghe vậy, hai mắt Thu Thải Điệp lóe hàn mang.
 
 Tuy rằng nàng rất thích dùng người khác làm lô đỉnh, nhưng lại không hy vọng mình bị người ta xem là lô đỉnh.
 
 Nàng nâng bàn tay lên, một cỗ khí kình mênh mông xuất hiện trong lòng bàn tay.
 
 Đồng thời quát to một tiếng, thân hình vọt về phía Bạch Sầu.
 
 Thân hình chưa tới nhưng đã có tiếng sấm chớp từ bàn tay truyền tới.
 
 Bạch Sầu Phi nhìn thấy nàng công kích nhưng sắc mặt không hề thay đổi, lúc bàn tay sắp hạ xuống, thân hình hóa thành một tàn ảnh biến mất.
 
 Một kích thất bại, sắc mặt Thu Thải Điệp biến đổi.
 
 Đột nhiên sau lưng nàng có thêm một cỗ hàn ý, nàng quay đầu nhìn lại.
 
 Bạch Sầu Phi đang giơ ngón tay mang theo một đạo khí kình âm hàn cực điểm chỉ tới.
 
 Tốc độ cực nhanh khiến lòng Thu Thải Điệp phát lạnh.
 
 Nàng xoay người đánh ra một chưởng.
 
 Xi!
 
 Ngón tay Bạch Sầu Phi trực tiếp xuyên thấu khí kình của nàng, điểm vào giữa bàn tay.
 
 Nhất thời một cỗ khí kình giống như thủy triều bộc phát.
 
 Thân hình Thu Thải Điệp bị cỗ khí kình này đánh lui, lòng bàn tay có một lỗ máu, quanh lỗ máu vẫn còn khí kình cực hàn làm cho nàng nhất thời không thể cầm máu. Bạch Sầu Phi thấy thế cấp tốc áp sát.
 
 Hắn muốn bắt đối phương rồi hấp thu công lực trên người đối phương.
 
 Đột nhiên Bạch Sầu Phi dừng lại, tóc gáy dựng thẳng.
 
 Có một cỗ kiếm khí khóa chặt hắn.
 
 Kiếm khí vô cùng sắc bén, mang đến cho Bạch Sầu Phi cảm giác nguy hiểm cực độ.
 
 Hắn không phải đối thủ của người ra tay.
 
 Nếu đối phương mà chém ra một kiếm thì hắn không ngăn được.
 
 Đúng vào lúc này, Nguyên Tùy Vân đột nhiên nâng bàn tay, nháy mắt phát ra đạo hào quang màu bạc từ trong bàn tay hắn bay ra.
 
 Nguyên Tùy Vân không chỉ có nhiều võ học mà còn am hiểu ám khí Đường Môn.
 
 Người trong bóng tối chỉ có thể xuất kiếm ngăn cản ám khí bắn tới.
 
 Bạch Sầu Phi cảm giác được kiếm khí khóa chặt mình biến mất, thân hình nhanh chóng xuất hiện trước mặt Thu Thải Điệp.
 
 Ngón tay chỉ ra.
 
 Trong nháy mắt vô số ngón tay bao phủ thân thể Thu Thải Điệp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận