Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 392: Tứ Phương hội, trọng quyền

Chương 392: Tứ Phương hội, trọng quyềnChương 392: Tứ Phương hội, trọng quyền
 
 Chương 392: Tứ Phương hội, trọng quyên
 
 Nghe Địch Tư Nghiên nói.
 
 Rất nhiều người nhìn về phía Tô Thần, bây giờ Lĩnh Nam quận khá sóng gió, võ giả chín quận phương bắc đều biết một ít tin tức.
 
 Ngoại giới đồn đoán Tô Thần là người của Thập tam công chúa, bản thân không có thực lực gì.
 
 Người như vậy cũng dám tham dự chuyện này.
 
 Chẳng lẽ là nhận được chỉ thị của Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Tâm tư mọi người bắt đầu chuyển động.
 
 Ánh mắt Âu Dương Phi Hiên đứng bên cạnh Nghê Lưu Vân hơi ngưng tụ.
 
 Hắn từ Kinh sư trở về nên biết tình huống Kinh sư hiện giờ.
 
 Biết được lúc này Tứ hoàng tử không có ý tưởng gì với chín quận phương bắc.
 
 Bất quá Tô Thần này không phải trọng điểm hôm nay.
 
 Trọng điểm vẫn là ba thế lực khác.
 
 Hưul
 
 Đúng lúc này bên ngoài Thái Hòa lâu có một tín hiệu bắn lên không.
 
 Tứ Phương hội bắt đầu triệu tập nhân thủ.
 
 "Nghê lão, bắt Bạch Cực Chân của Thiên Quyền Môn trước đãt"
 
 Âu Dương Phi Hiên mở miệng nói.
 
 Đao Minh Quan Thiên Cừu là một người rất tự phụ, phụ thân hắn không xuất hiện thì hẳn là Quan Thiên Cừu cũng sẽ không ra tay.
 
 Cho nên hắn mới bảo Nghê Lưu Vân ra tay bắt Bạch Cực Chân.
 
 Bạch Cực Chân tuy rằng không hiển sơn lộ thủy, nhưng hắn đã đạt được một phân tư liệu, Bạch Cực Chân không chỉ là thiếu chủ Thiên Quyền môn mà còn là đệ tử của Đao Minh minh chủ Quan Thiên Cừu.
 
 Hắn suy đoán người đứng sau thúc đẩy chuyện hôm nay có thể chính là Bạch Cực Chân.
 
 Cho nên bắt được Bạch Cực Chân, bọn hắn có thể uy hiếp Thiên Quyền Môn và Đao Minh.
 
 Đương nhiên cũng có ý thăm dò, xem rốt cuộc còn cao thủ nào khác đang ẩn nấp hay không.
 
 Khí kình xung quanh Nghê Lưu Vân tăng vọt, thân hình như quỷ mị công kích bọn Bạch Cực Chân.
 
 Lòng Bạch Cực Chân đột nhiên run lên, cảm giác được nguy hiểm.
 
 Hắn không nghĩ tới Nghê Lưu Vân lại không để ý thân phận mà ra tay với tiểu bối.
 
 "Thiên Đao, Cực Trảm!"
 
 Đúng lúc này, một ánh đao từ trên lầu rơi xuống.
 
 Nghê Lưu Vân vội vàng ra quyên nghênh đón ánh đao rơi xuống, quyền kình tăng vọt va chạm với ánh đao. Bùm!
 
 Hai cỗ lực lượng giao thoa, khí kình nổ tung tạo thành kình phong.
 
 Kính phong chấn Nghê Lưu Vân lui về phía sau mấy bước.
 
 "Nghê lão đầu, ngươi càng sống càng thụt lùi, lại ra tay với tiểu bối, thật sự làm cho thế hệ chúng ta mất mặt."
 
 Lúc này một giọng nói già nua vang lên trong đại sảnh.
 
 Một lão thân hình thô cuồng, trong tay cam trường đao lão xuất hiện, cười nhạo nhìn chằm chằm Nghê Lưu Vân.
 
 "Hồng Điền, không ngờ ngươi cũng tới!"
 
 "Vừa vặn hôm nay giải quyết ân oán giữa chúng ta!"
 
 Nghê Lưu Vân nhìn lão giả này, trong mắt tràn ngập sát ý, xem ra hai người có thù hận rất sâu.
 
 Trong lúc nói chuyện, Nghê Lưu Vân liên bước ra thu nhỏ khoảng cách giữa hai người, sau đó đánh ra một quyền.
 
 Một quyền ngưng tụ quyên kình tráng kiện, quyền kình giống như bão táp vô cùng cương mãnh.
 
 Thật sự không có nương tay, hoàn toàn muốn lấy mạng đối phương.
 
 Âm!
 
 Lão giả cũng chém ra một đao, đao khí ngưng tụ đao cương oanh kích đối phương.
 
 "Năm đó Nghê Lưu Vân giết chết thê tử của Hồng Điền, Hồng Điền giết chết đứa con xuất sắc nhất của Nghê Lưu Vân, hai bên nhiều năm không gặp mặt, không nghĩ tới vừa gặp mặt chính là sinh tử chiến!"
 
 Một số người nói ra ân oán giữa hai bên.
 
 Âm!
 
 Đao Cương va chạm với nắm đấm, khí kình tán loạn.
 
 Giao thủ kịch liệt nhưng trong lúc nhất thời không thể phân thắng bại.
 
 "Hai vị thấy Âu Dương Phi Hiên thế nào?"
 
 Bạch Cực Chân nhìn Tô Thần và Lạc Thiên Tuyệt nói.
 
 Tâm tình của người này từ đầu đến cuối đều không có sự biến hóa quá lớn, hắn có hậu thủ.
 
 Tô Thần trâm giọng nói.
 
 Tô Thần vẫn luôn chú ý Âu Dương Phi Hiên, lúc trước Âu Dương Phi Hiên tỏ vẻ kinh ngạc nhưng tinh thần chẳng dao động bao nhiêu.
 
 Điều này nói rõ hắn có chỗ ỷ vào.
 
 "Vậy ta thăm dò Âu Dương Phi Hiên một chút."
 
 Lạc Thiên Tuyệt mở miệng nói.
 
 Nói xong hắn giậm chân một cái, nắm chặt trường đao trong tay, sau đó vọt về phía Âu Dương Phi Hiên chém ra một đao.
 
 Âu Dương Phi Hiên nhìn thấy Lạc Thiên Tuyệt ra tay, thần sắc lạnh lùng.
 
 Nhưng vẫn không nhúc nhích. "Âu Dương Phi Hiên, ngươi đang xem thường ta sao?"
 
 Lạc Thiên Tuyệt thấy Âu Dương Phi Hiên không động thủ, có chút phẫn nộ.
 
 "Dám ra tay với thiếu chủ, muốn chết!"
 
 Lúc này có một âm thanh như sấm sét vang lên bên tai mọi người, chấn động màng nhĩ.
 
 Một tên đại hán với dáng người tráng kiện xuất hiện, hắn trợn mắt nhìn Lạc Thiên Tuyệt.
 
 Nương theo thanh âm, người xuất hiện liên cất bước, cánh tay tráng kiện mang theo lực lượng cường đại đập về phía trường đao của Lạc Thiên Tuyệt.
 
 Quyền kình chưa tới thì một cỗ áp lực nặng nề đã ập tới làm cho trường đao của Lạc Thiên Tuyệt trầm xuống.
 
 "Tứ Phương hội, một trong tứ phương sứ giả, Trọng quyền Tào Tứ Hải!"
 
 Khí kình trên thân Lạc Thiên Tuyệt tăng vọt, đao khí va chạm với nắm đấm của đối phương.
 
 Bùm!
 
 Công kích của người bùng nổ, thân hình Lạc Thiên Tuyệt bị đánh bay.
 
 Keng keng kengl
 
 Lạc Thiên Tuyệt chạm đất lui về sau, dùng trường đao làm tốc độ lui, lưu lại dấu chân trên đất.
 
 Phốc!
 
 Sau đó hắn phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Còn Trọng quyền Tào Tứ Hải thì hạ xuống.
 
 Chân hắn đạp ra một cái hố trên nên, một cỗ khí kình từ dưới bàn chân hắn bộc phát.
 
 Răng rắc!
 
 Đá lát nền tửu lâu vỡ nát.
 
 "Thực lực của Lạc Thiên Tuyệt, không bằng đối phương!"
 
 "Tào Tứ Hải này có thực lực ở Thiên Nhân tam nạn hay tứ nạn, Lạc Thiên Tuyệt thua kém hơi nhiều, chẳng lẽ Đao Minh chỉ có một người tới sao?"
 
 Tô Thân thầm nghĩ.
 
 "Tô Thần huynh, người chúng ta tới không nhiều, chỉ sợ cần Nguyên huynh ra tay!"
 
 Lúc này Bạch Cực Chân nói với Tô Thần.
 
 Tô Thần nghe vậy, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
 
 Nhưng cũng không nói gì, gật đầu với Nguyên Tùy Vân bên cạnh.
 
 Thân hình Nguyên Tùy Vân lóe lên, giống như một con doi đen xông về phía đối phương.
 
 Trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt đối phương, trực tiếp thi triển Đông doanh đại phách thủ.
 
 "Giao thủ chính diện với ta sao?"
 
 Tào Tứ Hải nhìn thấy bàn tay tràn ngập khí kình, mắt lóe hàn mang, nâng nắm tay công kích Nguyên Tùy Vân.
 
 Nhưng trong khoảnh khắc nắm tay của hắn đánh ra, thân hình Nguyên Tùy Vân lại hóa thành một đạo huyết ảnh xuất hiện sau lưng hắn.
 
 Hơn nữa còn đánh ra một chưởng.
 
 Bàn tay có khí kình màu đỏ thẫm bao trùm.
 
 "Chu sa chưởng!"
 
 Tào Tứ Hải đang ra quyền nhất thời cảm thấy lòng phát lạnh.
 
 "Thiên cương khí kình, khí huyết kim thân!"
 
 Hắn không chút do dự lập tức thi triển hộ khí kình thân, quanh thân có một tầng khí kình phòng ngự xuất hiện.
 
 Bùm!
 
 Một chưởng cường đại khắc ở trên lưng đối phương, Tào Tứ Hải chỉ cảm giác một cỗ nhiệt lưu và lực lượng cường đại ập tới, thân hình không khỏi lảo đảo, thiếu chút nữa té úp mặt xuống đất.
 
 Phốc!
 
 Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
 
 Nguyên Tùy Vân chuẩn bị thừa thắng xông lên nhưng lòng đột nhiên run lên.
 
 Thân hình cấp tốc lui về phía sau.
 
 Xil
 
 Lúc này một mũi tên nhọn màu đen rơi vào chỗ hắn vừa mới đứng.
 
 Bát Bal Bái
 
 Nhưng người ra tay không có dừng lại, lập tức có thêm ba tiếng xé gió vang lên, ba mũi tên sắc nhọn bắn về phía Nguyên Tùy Vân.
 
 Nguyên Tùy Vân nhanh chóng tránh né, hơn nữa còn vung tay áo cuốn lấy ba mũi tên nhọn đảo ngược hướng.
 
 Bum bum buml
 
 Ba tiếng nổ tung vang lên trên không.
 
 Đối phương lại tiếp tục bắn ra ba mũi tên.
 
 "Tứ Phương hội, tứ phương sứ giả Tiễn nộ Triệu Đào."
Bạn cần đăng nhập để bình luận