Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 241: Một kiếm chém giết, thản nhiên rời đi

Chương 241: Một kiếm chém giết, thản nhiên rời điChương 241: Một kiếm chém giết, thản nhiên rời đi
 
 Chương 241: Một kiếm chém giết, thản nhiên rời đi
 
 Sau khi đón một kiếm, Càn Thiên Trần cũng không có dừng lại mà tiếp tục ra quyền, khí tức màu xám bao bọc nắm tay bắt đầu trở nên nông đậm hơn.
 
 Âm!
 
 Trường kiếm trong tay Tiêu Thu Thủy lại chém ra, kiếm khí va chạm với tử khí.
 
 Âm ầm ầm!
 
 Âm thanh trầm thấp vang lên, khí kình va chạm tạo thành một cỗ sóng khí tản ra bốn phía.
 
 Thân hình hai người cũng nhanh chóng tách ra.
 
 Tiêu Thu Thủy lui về phía sau hai bước, còn Can Thiên Trân thì chỉ lui một bước.
 
 Tình hình này cho thấy Càn Thiên Trần chiếm chút thượng phong.
 
 Trong đám người có tiếng hoan hô truyền ra.
 
 Chỉ là sau khi Càn Thiên Trân ổn định thân thể thì đồng tử co rụt lại.
 
 Tử khí trên nắm tay vừa va chạm với trường kiếm trong tay Tiêu Thu Thủy lại bị kiếm khí xé rách.
 
 Một ít kiếm khí còn đâm thủng tử khí công kích nắm tay của hắn.
 
 Kiếm khí thật sắc bén!
 
 Trong lòng hắn thầm nghĩ.
 
 Mặc dù gọi là Sinh tử quyền kình thế nhưng Sinh tử quyền kình này chính là quyền pháp hắn tìm hiểu sáng tạo Sinh Tử Đại Tàng Kinh.
 
 Hạch tâm thật sự vẫn là [Sinh Tử Đại Tàng Kinh].
 
 Nếu như ngươi chỉ có chút thực lực này, thật sự khiến ta có chút thất vọng.
 
 Tiêu Thu Thủy nhìn Càn Thiên Trần.
 
 Hắn đến thế giới này với thực lực Thần phách hợp nhất.
 
 Nhưng không biết cao thủ Thần phách hợp nhất ở thế giới này có thực lực như thế nào.
 
 Cho nên hắn trợ giúp Càn Thiên Trần gia tăng thực lực đến Thần phách hợp nhất.
 
 Nhưng bây giờ hắn có chút thất vọng.
 
 Trong lúc Tiêu Thu Thủy nói chuyện thì kiếm khí trên người hắn tăng vọt.
 
 Kiếm khí mang theo sự sắc bén lạnh lẽo.
 
 Nhất thời người đang quan chiến nổi da gà, không ngừng lui về phía sau.
 
 Kiếm khí lân này khác với kiếm khí áp chế trước đó.
 
 Tương như như kiếm khí lúc giết Tư Đồ Duệ.
 
 Nhưng đã sắc bén hơn một phân.
 
 Càn Thiên Trân cũng cảm giác được áp lực tăng chợt tăng.
 
 Đồng tử hắn co lại: "Vậy sao, ta có một chiêu, xem ngươi có thể tiếp được hay không!"
 
 Đến nước này rồi Càn Thiên Trân cũng không che giấu gì nữa.
 
 Hắn muốn thi triển ra chiêu mạnh nhất mà mình lĩnh ngộ được từ trong Sinh Tử Đại Tàng Kinh.
 
 Sơn hà khí kình lưu chuyển trong cơ thể hắn, không chỉ có Sơn hà khí kình lưu chuyển, trong cơ thể hắn còn xuất hiện một cỗ tử khí.
 
 Sơn hà khí kình đại biểu sinh cơ, cộng thêm tử khí từ Sinh tử quyền kình.
 
 Hai luồng khí kình này lưu chuyển trong cơ thể hắn sau đó điên cuồng tràn vào bàn tay.
 
 Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một cỗ khí màu xám trắng.
 
 Cỗ khí màu xám trắng mang đến sự rét lạnh khiến người ta kinh hãi.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 Âm!
 
 Bàn chân Càn Thiên Trần giậm một cái, thân hình giống như con báo vô mồi tung một chưởng đánh về phía Tiêu Thu Thủy.
 
 Lúc này ánh mắt Tiêu Thu Thủy tập trung cao độ.
 
 Hắn không hề né tránh.
 
 Chỉ giơ tay chém ra một kiếm.
 
 Một kiếm kinh thiên!
 
 Hắn muốn một kiếm chém giết đối phương.
 
 Hắn đã biết rõ thực lực của đối phương cho nên không cần phải nương tay nữa.
 
 Âm!
 
 Lực lượng thiên địa toàn bộ hướng vào trường kiếm trong tay hội tụ.
 
 Một kiếm này so với một kiếm lúc trước càng thêm cuồng bạo, càng thêm kinh người, thiên địa biến sắc.
 
 Một đạo lôi đình lóe lên.
 
 Kiếm quang hạ xuống va chạm với bàn tay của Càn Thiên Trần.
 
 Cũng không giống như mọi người tưởng tượng.
 
 Kiếm khí trực tiếp xé rách khí kình xám trắng rồi chém thẳng tới Càn Thiên Trần.
 
 Càn Thiên Trần lúc này giống như muốn nghênh đón một kiếm của Tiêu Thu Thủy.
 
 Xi Xil
 
 Kiếm quang lóe lên.
 
 Toàn bộ dị sắc trong thiên địa biến mất.
 
 Tiêu Thu Thủy cũng thả người nhảy lên rời khỏi.
 
 Trong quảng trường, người quan chiến còn chưa kịp phản ứng.
 
 Chờ bọn họ phản ứng lại thì chỉ nhìn thấy Càn Thiên Trần đang còn trong tư thế công kích đứng giữa quảng trường. Trong ánh mắt Can Thiên Trần lúc này tràn ngập sự không cam lòng.
 
 "Tần tiên sinh, Càn Thiên Trân đây là... “
 
 Mộ Dung Khinh Trân nhìn thấy Càn Thiên Trân đứng yên mà không khỏi hỏi.
 
 "Một kiếm chém giết, kiếm khí của Tiêu Thu Thủy quá sắc bén, ta cũng không ngăn được một kiếm này!
 
 Nam tử áo xám kinh hãi nói.
 
 "Đường chủ Chính Nguyệt Đường [Thanh Long Hội] Tiêu Thu Thủy, từ khi nào mà có cường giả Thần Phách cảnh bực này xuất hiện ở Lĩnh Nam?”
 
 Tần tiên sinh áo xám lẩm bẩm.
 
 "Tần tiên sinh, ý ngươi là?"
 
 Mộ Dung Khinh Trân không khỏi nhìn về phía Càn Thiên Trân lần nữa.
 
 Lúc này thân thể Càn Thiên Trần ngã về phía trước, nhưng thời điểm ngã xuống hân thể phát ra tiếng rầm ram.
 
 Có kiếm khí vô tận từ trong thân thể hắn, kiếm khí xé nát toàn bộ thân thể.
 
 Máu tươi và thịt vụn bay tán loạn.
 
 Một ít đệ tử Sơn Hà môn muốn đến gần bị máu thịt mang theo kiếm khí bắn trúng, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
 
 "Chưởng giáo!"
 
 Một vài tên trưởng lão khẽ rống lên.
 
 Đương nhiên chủ yếu là do bọn họ biết Tiêu Thu Thủy đã rời đi, nếu không cũng không dám rống lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận