Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1021 - Kiếm Trảm Hoàng Phủ Phi Ưng, Lão Tổ Hoàng Phủ Thế Gia Nổi Điên



Chương 1021 - Kiếm Trảm Hoàng Phủ Phi Ưng, Lão Tổ Hoàng Phủ Thế Gia Nổi Điên




"Tạ Hiểu Phong, ngươi muốn nhúng tay vào chuyện của Hoàng Phủ gia ta sao?"
Hoàng Phủ Phi Ưng ánh mắt âm lãnh nhìn Tạ Hiểu Phong tay cầm trường kiếm.
Trong lòng lại là một mảnh kiêng kị.
Vừa rồi trên thân kiếm đối phương không hề có chút kiếm khí ba động nào, cứ như trường kiếm trong tay một gã võ giả bình thường.
Nhưng trong lòng hắn lại là một mảnh rung động.
Cảm giác chỉ cần bàn tay của mình hạ xuống, bàn tay sẽ bị trường kiếm kia chém đứt.
"Kiếm của ngươi!"
Hoàng Phủ Phi Ưng nhìn trường kiếm trong tay Tạ Hiểu Phong.
Lúc này kiếm đã được tra vào vỏ, nhìn qua hết sức bình thường.
"Ta muốn mang Hoàng Phủ Thiên Sách rời đi, ngươi thấy thế nào?"
Tạ Hiểu Phong nhìn Hoàng Phủ Phi Ưng, nói.
"Mang Hoàng Phủ Thiên Sách đi? Tạ Hiểu Phong, đây là chuyện của Hoàng Phủ gia ta, Thanh Long hội các ngươi đây là muốn nhúng tay sao?"
Hoàng Phủ Phi Ưng tuyệt đối sẽ không để Hoàng Phủ Thiên Sách rời đi.
"Nếu ngươi đã cho là vậy, cũng không thành vấn đề!"
Giọng điệu của Tạ Hiểu Phong rất bình thản.
Nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của Tạ Hiểu Phong, ánh mắt Hoàng Phủ Phi Ưng trở nên lạnh lẽo và dữ tợn.
"Ta muốn xem thử, Tạ Hiểu Phong ngươi có bản lãnh gì mà dám nói ra những lời như vậy!"
Hoàng Phủ Phi Ưng gầm lên.
Thân hình to lớn, trên người xuất hiện từng đợt sóng nước màu lam, những đợt sóng nước này tạo thành những cơn sóng khí màu lam đáng sợ, bao phủ về phía Tạ Hiểu Phong.
Cảm nhận được những cơn sóng khí ập tới.
Vẻ mặt Tạ Hiểu Phong vẫn bình tĩnh, trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, không hề có kiếm khí kinh thiên động địa gì.
Chỉ là một kiếm chém ra.
Cương khí bao phủ lấy hắn lập tức bị chém thành hai nửa.
Sau đó tiêu tán trong vô hình.
Nhìn thấy cảnh này.
Ánh mắt Hoàng Phủ Phi Ưng ngưng tụ.
Đối phương chỉ chém một kiếm đã phá vỡ khí kình của hắn.
Điều này có chút khó tin.
Địa phi đi theo sau nhìn thấy tình huống này, ánh mắt ngưng tụ lại.
"Kiếm đạo của Tạ Hiểu Phong này có chút đáng sợ, phản phác quy chân."
"Thế nhưng đối phương lại không có kiếm khí, chỉ có kiếm."
"Trông có vẻ là một thanh kiếm hết sức bình thường, lại có thể bộc phát ra lực lượng đáng sợ như vậy!"
"E rằng thực lực của Tạ Hiểu Phong đã vượt qua Ngưng Thần cảnh!"
Ánh mắt Địa phi ngưng tụ.
"Vậy thì dùng lực lượng nghiền nát ngươi!"
Nhìn thấy tình huống này, Hoàng Phủ Phi Ưng gầm lên.
Khí kình toàn thân đều dồn vào trong cơ thể, y bào phần trên người vỡ vụn, để lộ ra làn da màu đồng cổ.
Thân hình phồng lên, như một ngọn núi lớn đáng sợ, một quyền đánh về phía Tạ Hiểu Phong.
Không có khí kình, chỉ có lực lượng.
Tốc độ và lực đạo của nắm đấm vô cùng đáng sợ.
Nắm đấm ma sát với không khí phát ra những tiếng "bụp" "bụp".
Trường kiếm trong tay Tạ Hiểu Phong lại chém ra.
"Ầm!"
Trường kiếm va chạm với nắm đấm của Hoàng Phủ Phi Ưng.
"Oanh!"
Hoàng Phủ Phi Ưng chỉ cảm thấy trên nắm tay mình xuất hiện một cỗ lực lượng đáng sợ, sau đó cả người bị chấn bay ngược trở lại đại sảnh.
"Ầm!"
Cả đại sảnh rung chuyển.
"Chết đi! Ta muốn ngươi chết!"
Thế nhưng ngay sau đó, một bóng người từ trong đại sảnh lao vọt ra.
Nắm đấm hung hãn đánh về phía Tạ Hiểu Phong.
Vẻ mặt Tạ Hiểu Phong không thay đổi, trường kiếm lại chém ra.
Ngay lúc Tạ Hiểu Phong vung trường kiếm lên.
Hoàng Phủ Phi Ưng liền co tay thành vuốt, lưng cong xuống, chớp mắt đã vươn tới trước ngực Tạ Hiểu Phong.
Hắn muốn tránh trường kiếm trong tay Tạ Hiểu Phong.
Nhưng khi móng vuốt sắp chạm vào ngực Tạ Hiểu Phong thì thanh trường kiếm kia đã kề ngay trước mặt hắn.
Xoẹt!
Trường kiếm rung lên.
Bàn tay Hoàng Phủ Phi Ưng bị đánh bật ra.
Một kiếm đánh bật.
Tạ Hiểu Phong bất chợt động, thân ảnh như quỷ mị hiện ra trước mặt Hoàng Phủ Phi Ưng, trường kiếm bổ xuống.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ba kiếm liên tiếp.
Hoàng Phủ Phi Ưng phun ra ba ngụm máu tươi, khí kình trong cơ thể bị chấn tan hơn nửa, trừng mắt nhìn Tạ Hiểu Phong đầy kinh hãi.
Xoẹt!
Tạ Hiểu Phong lại chém thêm một nhát.
Hoàng Phủ Phi Ưng bị đánh bay, đập mạnh vào vách tường, máu tươi từ miệng không ngừng tuôn ra.
"Ngươi, thực lực của ngươi!"
"Làm sao có thể mạnh như vậy?"
Hoàng Phủ Phi Ưng nhìn chằm chằm Tạ Hiểu Phong, đối phương không hề bộc lộ quá nhiều kiếm khí, chỉ đơn giản là vung kiếm chém xuống, thế mà bản thân hắn đã trọng thương.
Vừa rồi hắn còn cười nhạo Hoàng Phủ Thiên Sách bị Tạ Hiểu Phong một kiếm đánh bại.
Không ngờ hiện tại hắn cũng giống hệt Hoàng Phủ Thiên Sách.
Kiếm pháp của Tạ Hiểu Phong quá khủng bố.
"Thiên Sách huynh, chuyện tiếp theo giao cho ngươi xử lý."
Tạ Hiểu Phong thu kiếm, nói với Hoàng Phủ Thiên Sách.
"Ta muốn phế võ công của hắn, tự mình áp giải hắn đến gặp lão tổ!"
Hoàng Phủ Thiên Sách đứng dậy, nhìn Hoàng Phủ Phi Ưng nói.
"Tạ Kiếm Tôn, người thật sự muốn nhúng tay vào chuyện của Hoàng Phủ gia sao?"
Lúc này Địa Phi từ trong bóng tối bước ra.
Nhìn Tạ Hiểu Phong nói.
"Chuyện Hoàng Phủ gia, Thiên Sách huynh sẽ xử lý, tại hạ không nhúng tay!"
Tạ Hiểu Phong lên tiếng.
"Xem ra Tạ Kiếm Tôn không nghe lời khuyên rồi, vậy thì đành vậy!"
Địa Phi thở dài.
Ngay lúc nàng thở dài.
Oanh!
Một tiếng sấm vang lên từ đằng xa.
Cùng với tiếng sấm kinh thiên động địa, một luồng khí tức khủng bố từ xa lao tới.
Chớp mắt một lão già tóc tai bù xù, bạc trắng, đôi mắt sâu hoắm đã xuất hiện trong sân.
Khí tức trên người lão giả cực kỳ khủng bố, không khí xung quanh như bị hút vào trong cơ thể lão.
Đôi mắt sâu hoắm của lão giả lóe lên tia sáng đỏ nhìn chằm chằm Tạ Hiểu Phong đầy hung ác.
Khí tức cực kỳ bất ổn.
"Lão tổ!"
Nhìn thấy lão giả xuất hiện.
Hoàng Phủ Thiên Sách vội vàng kêu lên.
Nhưng lão giả không để ý đến Hoàng Phủ Thiên Sách mà nhìn chằm chằm Tạ Hiểu Phong.
"Ngươi dám ra tay với Hoàng Phủ gia ta, giết!"
Chưa dứt lời, thân hình lão đã lao về phía Tạ Hiểu Phong.
Nhìn thấy vậy, ánh mắt Tạ Hiểu Phong lóe lên tia sắc lạnh.
Trường kiếm trong tay vung lên.
Kiếm khí va chạm với nắm đấm của lão giả.
Oanh!
Không khí ở nơi nắm đấm và trường kiếm va chạm bị nén lại hình thành một vùng chân không.
Cả hai đồng thời lùi lại.
Ánh mắt Tạ Hiểu Phong ngưng trọng.
Lão tổ Hoàng Phủ gia vừa xuất hiện đã ra tay với hắn.
Ánh mắt bất giác hướng về phía Địa phi ở bên cạnh.
Địa phi thần sắc bình tĩnh nhìn Tạ Hiểu Phong.
“Thiên Ma Lục Thần Chưởng!”
Trong khoảnh khắc này, lão tổ Hoàng Phủ gia gầm lên một tiếng.
Thân hình vọt tới, vỗ một chưởng về phía Tạ Hiểu Phong.
Đồng tử Tạ Hiểu Phong hơi co lại, e rằng vị lão tổ Hoàng Phủ gia này cũng đã xảy ra chuyện.
Ầm!
Trường kiếm hung hãn chém ra va chạm với chưởng lực của đối phương.
Hai cỗ khí kình đáng sợ giằng co.
Trong nháy mắt.
Khí tức trên người lão tổ Hoàng Phủ gia bắt đầu biến đổi, một cỗ chân khí ba động kinh người từ trên người lão tổ Hoàng Phủ gia tuôn ra.
“Cỗ lực lượng này, đã vượt qua Ngưng Thần!”
Sắc mặt Tạ Hiểu Phong biến đổi.
Sau lưng Tạ Hiểu Phong, sắc mặt Hoàng Phủ Thiên Sách cũng đại biến.
Oanh!
Lúc này Thiên Môn hiện ra trên bầu trời.
Chỉ là trong lúc Thiên Môn hiện ra, một đạo kình khí vô hình hiện lên trên không trung đại sảnh.
Thiên Môn kia giống như mất đi đối tượng nhắm tới.
Cùng với việc lực lượng tăng cường, lão tổ Hoàng Phủ gia quát to.
Lại có một cỗ lực lượng càng thêm khủng bố từ trên thân thể hắn bộc phát.



Bạn cần đăng nhập để bình luận