Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 434: Một thân là mồi, ngân lượng bị cướp

Chương 434: Một thân là mồi, ngân lượng bị cướpChương 434: Một thân là mồi, ngân lượng bị cướp
 
 Chương 434: Một thân là mồi, ngân lượng bị cướp
 
 Trong Trấn Phủ Ti Kinh sư.
 
 Tứ hoàng tử ngồi ngay ngắn trong một gian phòng có phong cách cổ xưa.
 
 Đối diện hắn là một nam tử có dáng người khôi ngô hùng tráng.
 
 Nam tử chừng bốn mươi, mặc võ bào, khuôn mặt thô kệch nhưng trên người tràn ngập khí chất của thượng vị giả, hai mắt lóe tinh quang, chỉ đứng nơi đó thôi mà đã làm cho người ta cói cảm giác áp bách rất mạnh.
 
 Người này tên là Nhạc Sơn, một trong năm đại phó điện chủ tổng điện Trấn Phủ Ti
 
 "Điện hạ, bên ta không có tra được manh mối, những người này bị giết, tất cả manh mối đều đứt đoạn!"
 
 Nhạc Sơn trâm giọng nói.
 
 "Cũng sẽ không đứt đoạn, ngươi biết vì sao ta muốn chém giết tất cả bọn họ sao?"
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long mở miệng nói.
 
 “Thuộc hạ không rõ, xin điện hạ chỉ r6
 
 Nhạc Sơn không rõ ý định của Tứ hoàng tử.
 
 "Hoàng Tuyên Bất Quy là tổ chức sát thủ, bọn họ chỉ lấy tiền giết người mà thôi, coi như bắt người sống cũng có ích gì chứ?"
 
 “Huống hồ mục đích của bọn họ hẳn không phải Khinh Trần, mà là tai”
 
 "Hiện tại manh mối đã đứt đoạn rồi, không thể điều tra nữa, ngươi nói kế tiếp bọn họ nên làm gì?"
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long vừa nói vừa đứng lên, hai mắt lóe sáng.
 
 “Kế tiếp, bọn họ muốn ra tay với điện hại”
 
 Nhạc Sơn không khỏi mở miệng nói.
 
 Hắn nói xong, sắc mặt chợt biến đổi.
 
 “Điện hạ, sao bọn họ dám ra tay với ngài, hoàng tử tranh vị, ai dám giết chóc như thế”
 
 “Chẳng lẽ bọn họ không sợ bệ hạ trách tội.”
 
 Nhạc Sơn không dám tưởng tượng.
 
 “Có lẽ không phải thủ đoạn của người trong hoàng tộc ta.”
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long trầm giọng nói.
 
 "Điện hạ, ý ngươi là có người ngoài ra tay!"
 
 Nghe vậy, Nhạc Sơn khẽ nhướng mày.
 
 Giữa các hoàng tử có thể tranh đấu nhưng mà thành viên hạch tâm hoàng tộc không thể tàn sát lẫn nhau.
 
 Đây là quy củ do Đại Chu đế quân định ra, bất kỳ hoàng tử nào dám vi phạm sẽ bị tước đoạt thân phận. “Điện hạ, như vậy thì ngươi nên ở lại Trấn Phủ Ti."
 
 “Chỉ cần ở trong Trấn Phủ Ti, ngươi tuyệt đối an toàn!”
 
 Nhạc Sơn mở miệng nói.
 
 “Ta không thể ở lại Trấn Phủ Ti, ta ở lại Trấn Phủ Ti làm sao đối phương có cơ hội ra tay, đây cũng là nguyên nhân mà ta không lưu người sống.”
 
 “Không có người sống, chuyện này chấm dứt, ta có thể rời Trấn Phủ Ti”
 
 “Chỉ cần bọn họ xuất thủ, như vậy ta sẽ để cho bọn họ có tới mà không có về.”
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long lạnh giọng nói.
 
 "Điện hạ, ngươi làm như vậy sẽ... …
 
 "Ta không có khả năng vĩnh viễn co đầu rút cổ ở Trấn Phủ Ti, ta rất muốn nhìn xem rốt cuộc là ai muốn giết tal"
 
 Giọng Tứ hoàng tử Lưu Long trở nên trầm thấp, lạnh lẽo.
 
 “Nhưng ma . …
 
 Nhạc Sơn còn muốn khuyên nhưng lại bị Tứ hoàng tử cắt lời.
 
 "Sau khi người trở vêm ngươi kết án đi, ta sẽ nhanh chóng trở về phủ đệ!"
 
 Tứ hoàng tử khoát tay nói.
 
 “Tuân lệnh!”
 
 Nhạc Sơn khom người nói sau đó rời khỏi phòng.
 
 "Khinh Trần, thù của ngươi ta sẽ báo, ta muốn bắt từng tên từng tên một!"
 
 Tứ hoàng tử thì thào nói.
 
 Chín vị hoàng tử giám quốc cũng không phải được tùy ý lựa. chọn
 
 Có thể trở thành hoàng tử giám quốc thì võ đạo và năng lực đều xuất chúng, không thể thiếu một phương diện nào.
 
 “Người đâu!”
 
 Có một nam tử áo đen từ trong bóng tối đi ra.
 
 “Đưa phong thư này đến tay Tô Thần Sơn Hà Môn.”
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nói.
 
 Ở Sơn Hà môn Lĩnh Nam quận.
 
 Tô Thân tới chỗ Mai Huyên Sương ở.
 
 "Đây là tin tức từ Kinh sư truyền đến, Tứ hoàng tử động thủ, tiêu diệt đám người ra tay với Khinh Trân!"
 
 Tô Thân đưa mật thư mình nhận được cho Mai Huyền Sương.
 
 “Tứ hoàng tử ra tay, còn diệt đám người ra tay với Khinh Trần?”
 
 Mai Huyền Sương tỏ vẻ kinh ngạc, nàng không nghĩ tới chuyện này.
 
 “Là ngươi xem thường Tứ hoàng tử rồi!”
 
 "Có thể trở thành một trong chín vị hoàng tử giám quốc của vương triều Đại Chu, sao có thể là người đơn giản chứ?"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 Mai Huyền Sương mở mật thư ra xem.
 
 Sau khi xem xong, nàng không khỏi nhíu mày.
 
 "Đều giết sạch, không lưu người sống, Tứ hoàng tử muốn làm gì đây?”
 
 Mai Huyền Sương cảm thấy khó hiểu.
 
 Không nên để lại vài người sống sao?
 
 "Người sống có ý nghĩa không lớn, Hoàng Tuyền Bất Quy là tổ chức sát thủ, những người đó chỉ là sát thủ mà thôi, có thể biết gì?"
 
 Tô Thân mở miệng nói.
 
 “Nhưng không phải làm vậy thì manh mối sẽ đứt đoạn sao?”
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 “Có lẽ Tứ hoàng tử có tin tức khác, hoặc thủ đoạn nào khác!”
 
 "Ngươi nên tập trung tu dưỡng kinh mạch, nhanh chóng khôi phục thực lực bản thân rồi trở về Trường Hận cung nhai"
 
 Tô Thần nói.
 
 Tô Thân cũng không một mực ở Sơn Hà Môn, cho nên hắn không hy vọng Mai Huyền Sương một mực ở Sơn Hà Môn.
 
 “Ngươi đang muốn đuổi ta đi sao?”
 
 Nghe được lời Tô Thần, Mai Huyền Sương nhìn chằm chằm Tô Thần.
 
 Nhìn thấy bộ dạng của Mai Huyền Sương, Tô Thần cảm giác được qua chuyện lần này, tính cách của Mai Huyền Sương có chút thay đổi.
 
 Lúc trước nàng đến quận Lĩnh Nam rất lãnh khốc.
 
 "Ta sẽ không ở Sơn Hà Môn lâu, đúng rồi, ngươi có muốn tiếp xúc với Tử Hàn Nguyệt của Hàn Nguyệt giáo không, ta biết nàng ở nơi nào?"
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 “Chẳng lẽ Tử Hàn Nguyệt còn chưa rời Lĩnh Nam quận!”
 
 Tô Thần có ấn tượng sâu sắc với Tử Hàn Nguyệt.
 
 Dù sao Tử Hàn Nguyệt từng giả làm kế mẫu của hắn một thời gian.
 
 “Hàn Nguyệt Giáo còn chưa tìm được bí tàng, làm sao có thể rời khỏi Lĩnh Nam quận chứ!”
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 “Không phải nghe đồn bí tàng ở Khánh Thành sao?”
 
 “Đó là một ngoại động bí tàng mà thôi!”
 
 Mai Huyền Sương nói một chút.
 
 “Bây giờ Sơn Hà Môn ngươi một nhà độc đại Lĩnh Nam quận, hoàn toàn có thể hợp tác với Hàn Nguyệt giáo, có lẽ sẽ lấy được bảo vật.” Mai Huyền Sương nói.
 
 “Thực lực của Hàn Nguyệt giáo thế nào chứ?”
 
 Lúc Tô Thần vừa nói vừa lắc đầu.
 
 “Ngươi không cho rằng Hàn Nguyệt Giáo chỉ có chút thực lực này đi?”
 
 Mai Huyền Sương nhìn thấy biểu tình của Tô Thần, không khỏi nói.
 
 “Hàn Nguyệt Giáo pháp vương, hộ pháp, trưởng lão đều có thực lực quá yếu, không cần hợp tác!”
 
 Tô Thần cũng không rõ Hàn Nguyệt giáo chỉ có chút thực này làm sao có thể sinh tôn ở vương triều Đại Chu lâu như vậy.
 
 Vương triều Đại Chu vẫn luôn buông thả sao.
 
 "Ngươi đây là xem thường Hàn Nguyệt giáo, Hàn Nguyệt giáo chia làm nội ngoại giáo, những người mà ngươi nhìn thấy đều là thành viên Hàn Nguyệt giáo ngoại giáo, thành viên nội giáo không có đơn giản như vậy.'
 
 "Nếu không thì ngươi cho rằng vì sao Hàn Nguyệt Giáo có thể tôn tại ở vương triều Đại Chu lâu như vậy!"
 
 Mai Huyền Sương nhìn về phía Tô Thần, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc.
 
 “Nội giáo không đơn giản sao?”
 
 Tô Thần cũng chỉ có cho là thế này thôi.
 
 “Ngươi có thể suy nghĩ một chút, nếu như có được một ít bảo vật trong bí tàng, ta tin tưởng địa vị của ngươi ở Thanh Long hội sẽ được nâng cao hơn một chút.”
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 “Ta vẫn nên củng cố Sơn Hà Môn của ta trước đi!”
 
 Tô Thần lắc đầu nói, tạm thời hắn còn không muốn hợp tác với Hàn Nguyệt Giáo.
 
 Tô Thần nói xong liên có tiếng thở dốc truyền tới.
 
 Là tiểu đệ mập mạp.
 
 “Chúng ta vận chuyển 50 vạn lượng bạc từ tiền trang Bắc Địa quận về, nửa đường bị cướp đi, không có một người sống sót!"
 
 Mập mạp thở xong lập tức nói.
 
 "Có người cướp ngân lượng của chúng ta sao, có biết là bên nào ra tay không?”
 
 Nghe vậy, Tô Thần nhướng mày, mở miệng hỏi.
 
 “Có thể là người của Thiên Hạ Minhy
 
 Map map tram tư một lát rồi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận