Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 391: Quyền kinh bắn ra bốn phía, bất ngờ

Chương 391: Quyền kinh bắn ra bốn phía, bất ngờChương 391: Quyền kinh bắn ra bốn phía, bất ngờ
 
 Chương 391: Quyền kinh bắn ra bốn phía, bất ngờ
 
 Hai mắt Nhiếp Tín lướt qua bốn phía, muốn nhìn xem có ai dị động hay không.
 
 Nhưng lại không có phát hiện gì.
 
 Ánh mắt trở nên âm trầm.
 
 "Ta giết chết bọn họ trước!"
 
 Lúc này, Trần Cố mở miệng nói.
 
 Thời điểm mở miệng, bàn chân Trần Cố đạp mạnh xuống đất, thân hình vọt về phía Bạch Sầu Phi.
 
 Bởi vì tốc độ rất nhanh cho nên chỉ để lại một tàn ảnh, chớp mắt xuất hiện trước mặt Bạch Sầu Phị, Trân Cố đánh ra một quyền.
 
 Quyền chưa tới mà quyền kình cuồng bạo đã mang theo kình phong sắc bén giống như mãnh hổ gào thét.
 
 Uy áp khổng lồ bao phủ ba người Bạch Sầu Phi.
 
 Đổi lại là võ giả bình thường mà nói, phỏng chừng trực tiếp bị khí thế của mãnh hổ áp chế, không cách nào nhúc nhích.
 
 Sắc mặt Bạch Sầu Phi không thay đổi chút nào, thân hình cũng không nhúc nhích.
 
 Thực lực của Trân Cố mạnh hơn hắn, hắn không đối phó được.
 
 Động và bất động không có khác nhau nhiều.
 
 Hắn không nhúc nhích, Quan Thất ở bên cạnh hắn nhúc nhích.
 
 Quan Thất nâng một bàn tay lên nắm thành quyền, giống như bắt lấy một luồng khí.
 
 Sau đó đánh ra, muốn đối cứng với nắm tay của Trần Cố.
 
 "Quan Thất, ngươi cũng muốn đấu quyền với tat"
 
 Trân Cố nhìn thấy Quan Thất ra tay, ánh mắt có chút khinh thị.
 
 Tứ Phương hội đã sớm thu thập tư liệu vê các nhân vật của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Thực lực của Quan Thất ở Thiên Nhân tứ nạn mà dám đấu với hắn.
 
 Trực tiếp đánh nổ nắm tay thôi.
 
 Thình thịchI
 
 Hai nắm tay va chạm, một tiếng nổ vang lên, có gió lốc tản ra bốn phương tám hướng.
 
 Một số người cách không xa bị khí lãng quét qua mà cả người cuồn cuộn, nhanh chóng lui về phía sau vài bước.
 
 Bùm!
 
 Sau đó bước chân hai người vừa giao thủ hạ xuống đất, trên nen đá cứng rắn xuất hiện từng vết nứt, vết nứt lan tràn, toàn bộ tửu lâu cũng bắt đầu lắc lư một chút.
 
 Hả? Sau khi Trân Cố đối quyên với Quan Thất, sắc mặt đại biến, Quan Thất lại có thể cứng rắn tiếp một quyền của hắn, thực lực tuyệt đối không phải Thiên Nhân tứ nạn.
 
 "Không nghĩ tới các ngươi còn che giấu thực lực, bất quá cho dù che giấu thực lực thì hôm nay các ngươi cũng không thể ra khỏi Thái Hòa lâu."
 
 Trần Cố không nói nhảm, vặn vặn cổ, phát rat tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt.
 
 Khí tức quanh thân hắn bắt đầu tăng vọt lên, hư ảnh một con mãnh hổ hình thành phía sau hắn.
 
 "Xích hổ cự lực!"
 
 Trân Cố gam nhẹ một tiếng, nắm tay có khí kình cuồng bạo tràn ra.
 
 Tuy rằng thân hình Trần Cố khôi ngô, khí huyết đồi dào, nhưng mạnh nhất vẫn là khí kình.
 
 Nhìn thân hình của đối phương biến hóa, lực lượng trong cơ thể Quan Thất cũng tăng vọt, tiên thiên vô hình kiếm khí gào thét quanh thân hắn.
 
 Tuy rằng cảnh giới của hắn kém hơn đối phương một bậc.
 
 Nhưng tiên thiên vô hình kiếm khí, vô cùng sắc bén, chuyên phá khí kình.
 
 Căn bản không cần để ý Trần Cố.
 
 Lúc này Bạch Sầu Phi và Lãnh Hối Thiện lui về phía sau.
 
 "Chúng ta đều đã ra tay, các ngươi cũng không cần lưu thủ, giết chết ba người này rồi tiến vào Tứ Phương hội vây giết Âu Dương Phi Ưng."
 
 Tiếng Bạch Sầu Phi quanh quan trong tửu lâu.
 
 Bạch Cực Chân và Lạc Thiên trên lầu hai nhìn nhau, đồng thời gật gật đầu.
 
 Địch Tư Nghiên vẫn luôn chú ý tới bọn họ liên biến sắc.
 
 Thời điểm Bạch Sầu Phi xuất hiện, trong lòng nàng đã suy đoán chuyện này, không nghĩ tới đúng là sự thật.
 
 "Bọn họ muốn diệt Tứ Phương hội, thực lực của Âu Dương Long Ưng rất bất phàm, sao bọn họ dám làm như vậy.'
 
 Địch Tư Nghiên cảm thấy khó hiểu.
 
 Nhưng bây giờ không phải là lúc để suy nghĩ.
 
 Để xem người Thiên Quyền Môn và Đao Minh ra tay là ai.
 
 Trước ánh mắt chăm chú của mọi người có hai thân hình xuất hiện giữa đại sảnh.
 
 Hai người mặc trường bào màu xám tro, trang phục đơn giản nhưng lại tản ra một cỗ khí kình khủng bố.
 
 "Thiên Quyền môn tả hữu quyền sứ, các ngươi cấu kết với Kim Phong Tế Vũ Lâu."
 
 Nhìn hai người xuất hiện, sắc mặt Nghê Lưu Vân trở nên ngưng trọng, nói.
 
 "Giang hồ phân tranh, Thiên Quyên Môn chúng ta muốn sinh ý và địa bàn của Tứ Phương hội, đương nhiên phải xuất thủ."
 
 Tả sứ Thiên Quyên môn mở miệng nói.
 
 Lúc nói chuyện hắn bước về phía Nghê Lưu Vân. Hữu sứ bên cạnh thì hướng về phía Nhiếp Tín.
 
 Chỉ là Nhiếp Tín lại xuất hiện ở trước mặt Nghê Lưu Vân đánh ra một quyên, quyền như sóng võ công kích hai người.
 
 Khí kình phun trào va chạm với không khí, tiếng bạo liệt nối liền không dứt.
 
 Tả hữu quyền sứ Thiên Quyền Môn biến đổi sắc, hai người vội vàng ngăn cản.
 
 Bùm!
 
 Ba cỗ quyền kình va chạm.
 
 Tả hữu quyền sứ của Thiên Quyền môn bị chấn lui về phía sau mấy bước, lưu lại dấu chân thật sâu trên nền.
 
 Bọn họ nhìn về phía Nhiếp Tín, trong mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
 
 "Thực lực của ngươi!"
 
 "Các ngươi kinh ngạc với thực lực của ta đúng không?”
 
 "Thiên Quyền môn xuất hiện, như vậy có thể là người Đao Minh cũng tới, không biết có phải Quan minh chủ Đao Minh tự mình tới hay không?"
 
 "Ta rất muốn lĩnh giáo thực lực của Đao Minh Quan minh chủ."
 
 Tiếng Nhiếp Tín vang vọng khắp tửu lâu nhưng lại không nhận được hồi đáp.
 
 "Hừ, thực lực của ngươi bước vào Thiên Nhân bát nạn nhưng chỉ vừa bước vào, muốn giao thủ với Quan tiền bối vẫn còn kém một chút!"
 
 Tả sứ Thiên Quyền môn trâm giọng nói.
 
 "Xem ra Quan minh chủ vì hội trưởng mà đến, ta đây giải quyết hai người các ngươi trước!"
 
 Nhiếp Tín nhìn Tả hữu sứ Thiên Quyền môn, nói.
 
 Trên tâng hai, sắc mặt Bạch Cực Chân không tốt lắm, Lạc Thiên Tuyệt cũng vậy, bọn họ không nghĩ tới Nhiếp Tín lại bước vào Thiên Nhân bát nạn.
 
 Mặc dù là vừa mới bước vào, nhưng cũng ngoài dự liệu của bọn họ.
 
 "Tứ Phương hội là thế lực gần với Thanh Long Tự ở chín quận phương bắc, quả nhiên không đơn giản!"
 
 Tô Thần nhìn Nhiếp Tín bên dưới mà âm thâm tán thưởng.
 
 Tuy rằng Tứ Phương hội, Thiên Quyên Môn và Thanh Long Tự là ba thế lực lớn ở chín quận phương bắc.
 
 Nhưng Tô Thần vẫn không để ý đến hai thế lực này.
 
 Bất quá hôm nay nhìn thấy, đúng là cảm giác được cái nhìn của mình có chút thiển cận, có thể trở thành ba thế lực lớn ở chín quận làm sao mà đơn giản được.
 
 "Giết bọn họ!"
 
 Đúng lúc này, Nghê Lưu Vân quát.
 
 Trong tửu lâu có năm bóng người máu xám tro xuất hiện.
 
 Hai bóng người bay về phía Lãnh Hối Thiện và Bạch Sầu Phi, còn ba bóng người thì hướng về phía Tô Thần. "Muốn chết!"
 
 Lạc Thiên Tuyệt giơ tay cam trường đao, thân hình vọt về phía ba người đang tới chém ra một đao.
 
 Đao ra, đao khí lưu chuyển bổ một bóng người thành hai nửa.
 
 Sau đó thân hình Lạc Thiên Tuyệt xoay tròn trên không trung, nháy mắt vung đao chém tới hai người còn lại.
 
 Xoet, xoetl
 
 Đao khí bắn ra, trong nháy mắt giết chết hai người rồi thân hình hạ xuống đại sảnh bên dưới.
 
 Lúc này Bạch Sầu Phi cũng ra tay, thân hình quỷ mị, ngón tay thò ra chọc vào mi tâm một người.
 
 Lãnh Hối Thiện tung quyền, tung chưởng.
 
 Khí kình lưu chuyển đánh chết hai người.
 
 "Thiên Nhân cảnh, đều là Thiên Nhân cảnh!"
 
 Âu Dương Phi Hiên của Tứ Phương hội nhìn Bạch Sầu Phi và Lạc Thiên Tuyệt, hai mắt có hàn mang chợt lóe.
 
 Mấy người vừa rồi chỉ là bọn họ phái ra thăm dò.
 
 "Các vị cũng có thể xuống rồi!"
 
 Âu Dương Phi Hiên nhìn Tô Thần và Bạch Cực Chân.
 
 Hai người đồng thời hạ xuống đại sảnh.
 
 Ngũ Độc Đồng Tử và Nguyên Tùy Vân đi theo sau Tô Thần.
 
 Bốn người hạ xuống, bầu không khí nhất thời trở nên yên tĩnh.
 
 "Thiên Quyên Môn, Đao Minh, còn người kia là ai?"
 
 Có vài người không biết Tô Thần là ai.
 
 "Chưởng giáo Sơn Hà Môn Lĩnh Nam quận, Tô Thần."
 
 Lúc này, Địch Tư Nghiên xuất hiện nói ra thân phận của Tô Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận