Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 812: Đêm trăng tròn, tụ họp trong sơn cốc, mượn vận thế để bước vào Thiên Môn

Chương 812: Đêm trăng tròn, tụ họp trong sơn cốc, mượn vận thế để bước vào Thiên MônChương 812: Đêm trăng tròn, tụ họp trong sơn cốc, mượn vận thế để bước vào Thiên Môn
 
 Chương 812: Đêm trăng tròn, tụ họp trong sơn cốc, mượn vận thế để bước vào Thiên Môn
 
 Đêm trăng tròn.
 
 Ở Hắc Mai sơn ngoại thành Kinh sư, có hai bóng người đang đứng yên trên một tảng đá.
 
 Toàn thân hai người được áo choàng đen bao bọc, trên mặt cũng bịt khăn đen trắng, chỉ lộ ra đôi mắt sắc bén khác thường.
 
 "Đại ca, không ngờ Tà minh này lại mời được nhiều người đến như vậy."
 
 Một người trong số đó lên tiếng.
 
 "Nếu không phải người đông, huynh đệ chúng ta cũng sẽ không tham gia vào chuyện này, chỉ cần lấy được Lạc Thần châu, nhất định có thể bán được giá tốt, biết đâu, huynh đệ chúng ta có thể tá thử bước vào Ngưng Thần cảnh."
 
 Người bên cạnh hắn lên tiếng.
 
 "Đại ca, đệ luôn cảm thấy chuyện này có gì đó kỳ lạ, huynh nói xem Đế sư chính là lão sư của Chu Đế, một người như vậy lại bị vây giết."
 
 "Chẳng lẽ Chu Đế giống như lời đồn, lúc đột phá đã bị thương nặng, cảnh giới tụt dốc, giờ đang muốn đột phá lần nữa?"
 
 Người áo đen nói trước đó.
 
 "Cái này thì không biết, năm xưa Chu Đế võ công vô song thiên hạ, thêm vào đó dưới trướng có vô số cường giả, trấn áp toàn bộ giang hồ Đại Chu, khiến cho toàn bộ giang hồ không dám có chút ý định trái nghịch nào."
 
 "Một nhân vật như vậy, không phải chúng ta có thể đoán được, chúng ta chỉ cần tùy cơ ứng biến, một là xem có thể nhân cơ hội ra tay không, nếu không ra tay được thì hãy ra tay với những người khác trong phủ Đế sư, bảo vật trong phủ Đế sư không phải là ít, lấy đi vài món cũng không uổng công chúng ta đi một chuyến."
 
 Nam tử được gọi là đại ca lên tiếng.
 
 "Đi thôi, chúng ta vào!"
 
 Sau đó tiếp tục nói.
 
 Nhưng khi bước chân cần di chuyển, đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn về một nơi trong sơn cốc.
 
 Không xa, có hai bóng người đang từ từ tiến về phía sơn cốc.
 
 Một nam một nữ, người nam thân hình vạm vỡ, đeo một lá cờ có mũi giáo, người còn lại mặc váy dài màu trắng, búi tóc cao, trên tóc cài một chiếc trâm bạc, trên mặt mang một tấm vải trắng, lộ ra một đôi mắt sáng lạ thường, chỉ là ánh mắt lạnh lùng như hàn tỉnh.
 
 "Bọn họ là?"
 
 "Phó các chủ Nam các Thiên Nhai các Yêu Nguyệt mới nổi gần đây và phó các chủ Bắc các Thiết Trung Đường."
 
 "Không ngờ Tà minh cũng mời họ đến."
 
 "Thật là một thịnh hội, chúng ta đi thôi!" Nói xong, hai người nhanh chóng đi về phía sơn cốc.
 
 "Hai người đó có công phu ẩn nap không tệ!"
 
 Đi trước, Yêu Nguyệt liếc nhìn nơi hai người vừa đứng.
 
 "Lần này Tà minh mời không ít cao thủ, chúng ta cũng có thể nhân cơ hội này xem xét tình hình của các võ giả giang hồ."
 
 Thiết Trung Đường lên tiếng.
 
 Hai người vừa đi vừa trò chuyện, tiến về phía sơn cốc.
 
 Một luồng gió nhẹ yếu ớt lướt qua bên cạnh họ, đó là một người mặc đồ đen, đeo mặt nạ, thân pháp cực nhanh, trong chớp mắt đã đến cửa sơn cốc.
 
 Hoàn toàn không để ý đến Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt, đi thẳng vào trong sơn cốc.
 
 Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt bước đi không nhanh.
 
 Bọn họ đang quan sát thực lực của những người đến trước.
 
 Khi một người vận công hoặc đi lại, họ sẽ mang theo hơi thở của chính mình, như vậy có thể cảm nhận được một số thực lực của đối phương, nếu một người đứng yên ở đó, ẩn núp và thu liễm hơi thở, muốn thăm dò thực lực rất khó.
 
 Lần này Tà minh tập hợp không ít người.
 
 Là địch hay bạn còn chưa rõ, cho nên vẫn cần phải điều tra một chút.
 
 Ngay khi hai người tiến lên, không xa lắm.
 
 Năm bóng người từ một nơi phi nhanh tới, hơi thở phát ra khủng bố.
 
 Những người này đều mặc áo choàng đen, trên mặt đeo mặt nạ, không nhìn rõ dung mạo và hình dáng.
 
 Chỉ là người đứng đầu khi nhìn thấy Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt, đôi mắt trên mặt nạ lóe một tia hàn quang.
 
 Nhưng cũng không dừng lại, nhanh chóng dẫn người đi về phía sơn cốc.
 
 "Người đứng đầu kia đối với chúng ta có sát ý, có thể là người của Chân Võ Uyển”"
 
 Yêu Nguyệt truyên âm.
 
 "Đi thôi, chúng ta cũng tăng tốc!"
 
 Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt hai người bước nhanh, tiến về phía sơn cốc.
 
 Ở cửa sơn cốc, một lão giả mặc áo choàng đen đang đứng ở cửa sơn cốc.
 
 "Xin đưa thiếp mời!"
 
 Lão giả áo đen nhỏ giọng nói.
 
 Trong tay Thiết Trung Đường xuất hiện một tấm thiếp mời.
 
 Ánh mắt đối phương rơi vào tấm thiếp mời, gật đầu: "Mời, dẫn khách quý vào sơn cốc!"
 
 Một thanh niên mặc áo choàng đen đi ra, dẫn Thiết Trung Đường và những người khác vào trong sơn cốc.
 
 Bên trong sơn cốc có một tòa tiểu lâu đơn giản vừa mới dựng xong. Thanh niên dẫn Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt đến tiểu lâu.
 
 Còn trong sơn cốc, còn có một số người đeo mặt nạ, cũng có một số người không đeo mặt nạ, những người này trên người tỏa ra sát khí.
 
 Những người này không phải là lực lượng chiến đấu chính, cho nên không có tư cách lên tiểu lâu.
 
 Bên trong tiểu lâu.
 
 Phó Hồng Tuyết của Thanh Long Hội và những người khác đang ngồi ở một chỗ, năm người vượt qua Yêu Nguyệt trước đó cũng ở một chỗ khác.
 
 Trên những chiếc bàn khác, rải rác ngồi một số người.
 
 Có người mặc áo choàng dài màu bạc, đeo mặt nạ màu bạc.
 
 Có người mặc áo choàng đen ẩn núp ở góc.
 
 Cũng có nam tử trung niên thân hình vạm vỡ, dung mạo bình thường
 
 Những người này trên người tỏa ra hơi thở vô cùng khủng bố, đều là những cường giả Ngưng Thần cảnh.
 
 Đội hình vô cùng mạnh mẽ.
 
 Giữa đại sảnh.
 
 Một bóng người vạm vỡ đang ngồi ngay ngắn ở giữa, đeo mặt nạ, trong mắt lộ ra một tia sắc bén.
 
 Mặc dù ngồi ở đó nhưng hơi thở tỏa ra lại vô cùng khủng bố.
 
 Đẳng sau hắn ta có hai bóng người, một trong số đó chính là Hạ Dịch Thương, không đeo mặt nạ, còn lại là Thái Kinh thì đeo mặt nạ.
 
 "Bản tọa là đại minh chủ của Tà minh, lần này mời các vị đến đây để đối phó với Đế sư, thù lao trước đó đã nói rõ ràng rồi, không cần nói nhiều nữa, quan trọng nhất là Lạc Thần châu, được đặt trong Thất khiếu linh lung các, ai giết được Đế sư, Thất khiếu linh lung các sẽ đưa đồ vật đến tay người đó."
 
 "Uy tín của Thất khiếu linh lung các thì ta không cần phải nói nhiêu nữa."
 
 Đại minh chủ của Tà minh lên tiếng.
 
 Lúc này Yến Thập Tam đang nhắm mắt đột nhiên truyền âm cho Phó Hồng Tuyết và những người khác.
 
 "Đại minh chủ Tà minh này chính là Đế Vũ hầu."
 
 Khi Yến Thập Tam nhìn thấy đại minh chủ Tà năng này, cảm thấy có chút quen thuộc, giờ đây đối phương lên tiếng, mặc dù giọng nói có chút khàn khàn thay đổi nhưng Yến Thập Tam có thể khẳng định người này chính là Đế Vũ hầu.
 
 Dù sao Đế Vũ hầu trước đó giả chết, Yến Thập Tam đã từng nghi ngờ.
 
 "Đế Vũ Hầu!"
 
 Phó Hồng Tuyết bọn họ không quá kinh ngạc nhưng Tống Luân Hồi thực sự kinh ngạc.
 
 Hắn không ngờ đại minh chủ Tà minh trước mắt lại là Đế Vũ hầu.
 
 "Đại minh chủ, cũng đừng nói nhiều nữa, bắt đầu lên đường thôi!"
 
 "Thời gian không thể kéo dài quá lâu!" Trong đó người mặc áo choàng dài màu bạc lên tiếng.
 
 "Được, vậy chúng ta lên đường!"
 
 "Những người bên ngoài kia, vây giết những người khác trong phủ Đế sư, chúng ta thẳng tiến đến chỗ Đế sư, hôm nay nhất định phải giết chết Đế sư!"
 
 Đế Vũ hầu đứng dậy nói.
 
 "Đại minh chủ, ta có chút nghi hoặc, tại sao các ngươi Tà minh lại muốn ra tay với Đế sư."
 
 Một người ẩn núp trong bóng tối lên tiếng.
 
 "Thiên hạ này, không cần có thế lực uy hiếp toàn bộ giang hồ như vương triều Đại Chu tồn tại."
 
 "Chỉ cần Đế sư chết, Chu Đế bế quan không ra, giang hồ Đại Chu triều sẽ gió nổi mây phun, chẳng lẽ không phải là cơ hội cho chúng ta, người trong giang hồ đoạt được khí vận, bước vào Thiên môn sao?"
 
 Đế Vũ hầu đeo mặt nạ lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận