Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1104 - Bí Long Quật Mở Ra, Lôi Đế Chi Đỉnh



Chương 1104 - Bí Long Quật Mở Ra, Lôi Đế Chi Đỉnh




"Ngươi có thể mở được? Vậy mau mở đi!"
Người nói trước đó nhìn Tử Hàn Nguyệt, rồi nhường lối.
Những người khác cũng lần lượt tránh sang một bên.
Tử Hàn Nguyệt tiến lên, từ tay nàng xuất hiện một miếng ngọc bội màu tím. Khí kình từ lòng bàn tay bùng phát bao quanh ngọc bội, rồi nàng trực tiếp ấn ngọc bội vào trong cánh cửa đá.
Ngay lập tức, những tia sáng màu tím từ ngọc bội lan tỏa bao phủ toàn bộ bề mặt cánh cửa đá.
"Ầm!"
Lúc này, khí tức trên người Tử Hàn Nguyệt bùng nổ, một luồng kình khí bao trùm lên bàn tay nàng. Nàng giơ tay mạnh mẽ đánh vào một điểm trên cánh cửa đá.
"Rầm rầm!"
Cánh cửa đá khổng lồ lập tức mở ra.
Khi cửa đá vừa mở, một luồng khí tức kinh khủng từ bên trong cuốn ra ngoài.
"Ầm!"
Bên ngoài cửa đá, mọi người vận khí hộ thể, ngăn chặn luồng khí hung bạo này.
Sau khi khí lãng tan đi, đám người lập tức xông vào bên trong.
"Chà!"
Vừa bước vào, Tô Thần lập tức khựng lại.
Trước mắt là một đại điện rộng lớn, có thể chứa cả vạn người.
Xung quanh đại điện là nhiều lối đi, ở trung tâm là một đỉnh đá khổng lồ, trên đỉnh khắc những văn tự cổ xưa, không rõ thuộc về thời đại nào.
"Vút!"
Khi mọi người đang chăm chú quan sát đỉnh đá, bất ngờ có năm bóng người lao ra hướng về năm lối đi khác nhau.
Người vừa động, những người khác cũng lập tức đuổi theo.
Lý Tầm Hoan và A Phi cũng nằm trong số đó.
Những người này rời đi rất nhanh, dường như chẳng ai mấy quan tâm đến đỉnh đá.
Tô Thần tiến đến gần đỉnh đá, nhìn lướt qua nhưng không thấy điều gì đặc biệt.
Hắn giơ tay sờ lên bề mặt đỉnh đá.
[Phát hiện Lôi Đế Chi Đỉnh tàn phá, mất linh tính, thưởng ba thẻ rút thưởng cam, phá vỡ vách đá bên ngoài sẽ nhận được cự đỉnh.】
[Phát hiện Lôi Đế Chi Đỉnh tàn phá, mất linh tính, thưởng ba thẻ rút thưởng cam, phá vỡ vách đá bên ngoài sẽ nhận được cự đỉnh.】
"Cái này!"
Tô Thần giật mình. Hắn không ngờ đỉnh đá khổng lồ này lại chính là Lôi Đế Chi Đỉnh.
Chỉ là đã bị phá hủy và mất linh khí.
"Cho dù nát vụn thì vẫn là Lôi Đế Chi Đỉnh..."
Không chút do dự, Tô Thần giơ nắm tay đánh mạnh vào đỉnh.
"Bốp!"
Khi nắm tay của hắn va chạm với đỉnh đá, một lực phản chấn kinh khủng từ đỉnh đá bộc phát ra.
"Rắc..."
Cánh tay của Tô Thần bị lực phản chấn làm cho gãy lìa.
"Một quyền thế mà không đập vỡ được đỉnh đá, còn bị phản lực làm gãy tay!"
Khí huyết trong người Tô Thần vận chuyển mạnh mẽ, cánh tay gãy nhanh chóng hồi phục.
"Nếu không đập vỡ được, vậy chỉ có thể mang đi!"
Tô Thần giơ tay, mạnh mẽ nhấc đỉnh đá lên.
"Đi thôi!"
Hắn quay người tiến về phía lối đi mà Tử Hàn Nguyệt đã rời đi.
Hàn Nguyệt Giáo có liên quan đến Đại Sở Vương Triều, hơn nữa lại xuất hiện ở đây, chắc chắn bên trong có không ít bảo vật và bí tịch.
Nghĩ đến đây, trên mặt Tô Thần hiện lên vẻ vui mừng.
Hai người nhanh chóng biến mất khỏi đại điện.
Khi họ vừa tiến vào lối đi, một số người khác cũng đuổi theo.
Họ nhìn thấy bóng lưng Tô Thần vác đỉnh đá khổng lồ rời đi, nhìn lại vị trí đặt đỉnh đá ở trung tâm đại điện, trên mặt đất vẫn còn vết tích rõ rệt, có thể thấy đỉnh đá lớn đến mức nào.
"Tên kia vác luôn cái đỉnh sao!"
Một số người khẽ nói.
"Nhìn vết tích trên mặt đất kìa, đỉnh đá khổng lồ như vậy mà hắn vác đi được, thật sự quá cường đại."
Những người vừa lao vào đại điện nhanh chóng rẽ sang các lối đi khác.
Bọn họ không chọn lối mà Tô Thần đã đi qua.
Đỉnh đá kia quá lớn, chỉ sợ họ đi vào sẽ bị đỉnh đá đè chết.
Quá nhiều lối đi như vậy, không cần thiết phải bước vào lối mà Tô Thần đã chọn.
Bên trong đường đi tối đen như mực.
Thị lực của Tô Thần cũng bị ảnh hưởng, chỉ lờ mờ nhìn được khoảng cách ba trượng phía trước.
"Chủ thượng, theo ta đi!"
Nguyên Tùy Vân thì không bị ảnh hưởng gì.
Lúc này, Tô Thần đặt đỉnh đá vào trong nhẫn không gian.
Trên một khối đá bên ngoài hang động có ba bóng người đang đứng.
Người đứng đầu là một lão giả mặc áo bào xanh, trên áo bào thêu những đường viền sóng nước màu đen, lấp lánh ánh sáng nhàn nhạt.
Ngoài ánh sáng nhấp nháy trên áo bào, thân thể lão giả không hề toát ra chút khí tức nào, đôi mắt mờ đục như gỗ mục nát.
Lão đang nhìn về phía Bí Long Quật trước mặt.
Bên cạnh lão còn hai người nữa, một người là sư huynh của Lôi Bất Hối, người kia khoác áo bào đen thêu kim tuyến, đứng đó tỏa ra một áp lực vô hình, trong mắt thỉnh thoảng lóe lên tia chớp màu đen.
"Hòa Đường, bên trong có mấy chục cao thủ Ngưng Thần cảnh, còn rất nhiều võ giả bình thường, lần này chúng ta không chỉ thu được đủ lượng huyết khí, mà còn cung cấp đủ huyết nhục cho Ngạc đại nhân."
Lão giả mặc áo bào xanh nói.
Người được gọi là Hòa Đường chính là sư huynh của Lôi Bất Hối, cũng là vị phú thương Nguyên Hòa Đường mà Tô Thần đã điều tra trước đó.
Lúc này, ánh mắt của hắn khẽ động, lòng nổi lên một tia nghi hoặc.
Trước đó hắn chưa từng nghe qua về Ngạc đại nhân.
"Vị Ngạc đại nhân này là ai?"
Trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng trên mặt lại không biểu lộ gì.
Nam tử mặc áo đen bên cạnh hắn ta thoáng giật mình, đồng tử co rụt lại. Hắn biết rõ sự đáng sợ của vị Ngạc đại nhân này.
"Đại trưởng lão, sao không đợi thêm chút nữa? Đợi thêm, chắc sẽ có thêm nhiều người đến."
Nguyên Hòa Đường lên tiếng.
"Bí Long Quật này do vị hoàng đế đầu tiên của Đại Sở dựng lên, bên trong rất rộng, cho bọn hắn năm bảy ngày cũng chưa chắc ra được."
"Năm ngày này chắc chắn sẽ có thêm võ giả đến!"
"Nên không cần bận tâm thiếu người tiến vào."
Đại trưởng lão trầm giọng nói.
"Đại trưởng lão, bao giờ chúng ta tiến vào?"
Người mặc áo bào đen hỏi.
"Thạch Uyên, ta rất muốn thử thực lực của Nhị Long Thủ Lý Tầm Hoan của Thanh Long Hội. Ngươi cùng ta đi gặp tên Lý Tầm Hoan kia, Thanh Long Hội đã giết người của chúng ta, bọn chúng phải trả giá."
"Hòa Đường, ngươi ở lại đây canh chừng!"
Đôi mắt của đại trưởng lão lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
"Tuân lệnh!"
Nam tử áo đen đứng bên cạnh hắn lên tiếng.
Lúc này, một con chim bay đến đậu lên vai của nam tử áo đen.
Thạch Uyên lấy một mảnh giấy từ chân chim mở ra đọc, ánh mắt lập tức trở nên nghiêm trọng.
"Đại nhân! Phía Kinh Sư truyền tin, người của Thanh Long Hội đã ra tay diệt trừ cứ điểm của Thiên Giám Ti do Tôn giả Từ Thanh Sơn phụ trách, Từ Thanh Sơn và Tình Vân phu nhân cũng tử trận."
Đọc xong, gương mặt của nam tử áo đen trở nên u ám.
Nghe đến đây, sắc mặt của Nguyên Hòa Đường khẽ biến đổi, nhưng không ai để ý đến.
"Tình Vân phu nhân chết thì chết, đã sắp xếp nàng ta vào đó lâu như vậy mà không thể khống chế được Từ Thanh Sơn, thật sự vô dụng."
"Nhưng mà người của Thanh Long Hội giết Từ Thanh Sơn, xem ra Thanh Long Hội đang muốn đối đầu trực tiếp với Thiên Giám Ti! Sắp tới e là Kinh Sư Đại Chu sẽ nổi phong ba!"
Khuôn mặt u ám của Đại trưởng lão treo một nụ cười đầy âm hiểm.
"Hòa Đường, ngươi hãy cho người bên Kinh Sư theo dõi sát tình hình, có bất kỳ tin tức gì lập tức báo cho ta!"
Đại trưởng lão nhìn Nguyên Hòa Đường, ra lệnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận