Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 383: Liều mạng, quỷ dị chém giết

Chương 383: Liều mạng, quỷ dị chém giếtChương 383: Liều mạng, quỷ dị chém giết
 
 Chương 383: Liều mạng, quỷ dị chém giết
 
 Kình phong sắc bén va chạm với trường kiếm của đối phương.
 
 Âm!
 
 Hai cỗ lực lượng va chạm.
 
 Tần Vô Sương chỉ cảm thấy trong lòng bàn tay mình có thêm một cỗ lực lượng phản chấn.
 
 Để cho trường kiếm của hắn thiếu chút nữa rời tay.
 
 Khí kình lưu chuyển tiêu trừ lực lượng, thân hình cũng không thối lui mà tiếp tục vọt về phía trước.
 
 Trường kiếm trong tay giống như kiếm võng bao phủ Tô Thần.
 
 Kiếm khí tung hoành.
 
 Vừa giao thủ một chiêu hắn liền biết Tô Thân không hề đơn giản như mọi người nghĩ, cho nên toàn lực bộc phát.
 
 Hai người giao thủ, một bên kiếm khí bay múa, một bên chưởng lực như thiên quân.
 
 Keng keng kengl
 
 Bàn tay và kiếm quang đan xen phát ra từng tiếng kim loại va chạm.
 
 Cùng với tiếng kim loại va chạm còn có tiếng khí kình nổ tung.
 
 Khiến cho cả khu loạn táng cương đều chấn động.
 
 Sau một lúc giao thủ, sắc mặt Tân Vô Sương trở nên ngưng trọng.
 
 Tuy rằng hắn là cao thủ Thiên Nhân cảnh nhưng thân thể đối phương vô cùng cường hãn, kiếm khí của hắn va chạm với bàn tay đối phương căn bản không cách nào tạo ra thương tổn.
 
 "Ngươi chỉ có chút năng lực này sao?”
 
 Tô Thần giao thủ với Tần Vô Sương lạnh giọng nói.
 
 Giờ phút này Tô Thần có vẻ rất hưng phấn, lực lượng bản thân không ngừng được điều động.
 
 Hắn có loại cảm giác nếu tiếp tục chiến đấu liên có khả năng đột phá đến Thiên Nhân cảnh.
 
 "Tàn kiếm, Huyết minh"
 
 Tần Vô Sương lui lại một đoạn, khí huyết cuồn cuộn bắt đầu tràn ngập trên thân kiếm của hắn, tung một kích cuồng bạo nhắm thẳng tới Tô Thần.
 
 "Để ta xem ngươi có thể cản được bao nhiêu kiếm của tal"
 
 Giọng nói thô bạo, kiếm quang liên miên không dứt công kích Tô Thần.
 
 Huyết khí, sát ý khủng bố và kiếm khí lạnh ập tới.
 
 "Lúc này mới khiến cho ta có chút áp lực!"
 
 Khi đối mặt với công kích liên miên của Tân Vô Sương, trong mắt Tô Thần có chiến ý dâng trào.
 
 Bất Động Ma Thần Công toàn lực vận chuyển, khí kình Sơn hà công lưu chuyển trong lòng bàn tay, công kích đối phương tới gần hắn liên đánh tan. Sóng nhiệt cuồn cuộn từ trên người Tô Thần bộc phát ra khiến sắc mặt Tần Vô Sương tram xuống.
 
 Giao thủ thời gian dài như vậy mà hắn không có chiếm được chút ưu thế nào.
 
 Tô Thần này thật sự là võ giả Thân phách hợp nhất sao?
 
 Khí tực bộc phát ra đang lừa gạt hắn sao?
 
 "Huyễn Ảnh Phiến, Thiên Huyễn!"
 
 Đột nhiên kiếm quang biến mất, cái quạt trước đó lại xuất hiện trong tay Tần Vô Sương, một đám sương mù từ quạt trào ra bao phủ Tô Thần.
 
 Tô Thần lập tức ngừng lại, quanh thân có thêm một cỗ khí huyết đánh tan sương mù.
 
 "Giết ngươi!"
 
 Lúc này một bóng người đã xuất hiện trước mặt Tô Thần, hai tay vỗ tới.
 
 Kiếm khí không thể đâm qua thân thể đối phương.
 
 Như vậy chỉ có thể dùng khí kình chấn nát tâm mạch.
 
 Khí kình của hắn mạnh hơn Tô Thần mấy lần, một chưởng có thể đánh chết Tô Thần.
 
 Tô Thân thấy thế cũng giơ bàn tay lên, hai bàn tay va chạm.
 
 Thời điểm chạm vào bàn tay đối phương, một cỗ khí lực khổng lồ giống như sông ngòi tuôn hướng về cơ thể hắn.
 
 Khí kình của Tô Thần bị khí kình của đối phương đánh tan.
 
 Chênh lệch trên phương diện khí kình có chút lớn!
 
 Ánh mắt Tô Thần ngưng tụ nhưng sắc mặt lại không có chút biến hóa.
 
 Tuy khí kình của hắn không bằng đối phương nhưng khí huyết của bản thân cũng không bình thường.
 
 Bùm!
 
 Huyết khí quanh thân nhộn nhạo như thủy triều, hai bàn tay ngăn trở khí kình của đối phương.
 
 Trong lúc nhất thời hai người hình thành cục diện giằng co.
 
 Sắc mặt Tần Vô Sương cực kỳ khó coi, đây cũng không phải là cục diện hắn muốn.
 
 Bởi vì một người của Thanh Long Hội vẫn còn đang rảnh tay.
 
 Hắn liều mạng với Tô Thần thì sau đó người kia có thể tùy ý đâm hắn một kiếm, hắn sẽ chết.
 
 Lúc trước hắn chuẩn bị dùng khí kình đè ép Tô Thần rồi đánh bại.
 
 Nhưng mà khí huyết của Tô Thần cường hãn vượt quá tưởng tượng.
 
 Hai người cứ giằng co như vậy, khí huyết của Tô Thần tiêu hao rất nhanh nhưng khí kình của Tần Vô Sương cũng vậy.
 
 Trên trán hai người xuất hiện mồ hôi.
 
 Thân thể Tô Thần có chút run rẩy, tuy rằng công pháp hắn tu luyện cường đại, thân thể cường hãn, nhưng cảnh giới của đối phương đã sắp đạt tới Thiên Nhân tam nạn.
 
 "Khí huyết của ngươi tiêu hao nhanh gấp mấy lần ta, ta thấy khí huyết trong cơ thể ngươi sắp tiêu hao sạch rồi, một khi tiêu hao sạch ta sẽ chấn nát tâm mạch của ngươi!" Tần Vô Sương nhìn Tô Thần, hung tàn nói.
 
 Đấu với Tô Thần, người của Thanh Long Hội cũng không ra tay.
 
 Hắn đoán là Tô Thần chỉ thuê [Thanh Long hội] giết hai người.
 
 Nếu không người của Thanh Long Hội sẽ không đứng yên mà không động thủ như vậy.
 
 Thời gian trôi qua.
 
 Khí huyết trong cơ thể Tô Thần tiêu hao het.
 
 Âm!
 
 Tô Thần lui vê phía sau còn Tần Vô Sương không lùi mà lập tức công kích Tô Thần.
 
 Xil
 
 Đúng lúc này, một đạo kiếm quang từ sau lưng đâm tới trực tiếp xuyên thủng trái tim Tân Vô Sương.
 
 Hắn quay đầu nhìn về phía Tiết Tiếu Nhân, trong ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu, hắn không hiểu vì sao Tiết Tiếu Nhân lại ra tay.
 
 Chỉ là hắn không đợi được đáp án.
 
 Trường kiếm rút ra khỏi cơ thể, Tân Vô Sương ngã xuống đất, máu tươi từ trong miệng vết thương ồ ạt chảy ra, rất nhanh hình thành vũng máu.
 
 Tô Thân móc ra đan dược nuốt vào khôi phục khí huyết.
 
 Vừa rồi khí huyết tiêu hao sạch, không khôi phục thì đi đường cũng khó.
 
 Trong lòng hắn sáng tỏ, chỉ cần lại chiến đấu thêm một trận thì hắn liên có thể bước vào Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Âm!
 
 Lúc này Liên Thành Bích và Vũ Túc cũng tách ra.
 
 Ánh mắt hai bên đều khẩn trương nhìn đối phương, hai tay Vũ Túc cầm đao, Liên Thành Bích thì tay nắm thành quyền.
 
 "Rốt cuộc ngươi luyện công pháp gì, tại sao đao của ta không thể chém nát bàn tay ngươi!"
 
 Vũ Túc nhìn Liên Thành Bích nói.
 
 Nhưng Liên Thành Bích không để ý tới hắn mà tiếp tục công kích.
 
 Nắm tay đánh ra, quyền kình cường đại bạo liệt ập đến đối phương.
 
 Vũ Túc chém ra một đao.
 
 Lần này khi nắm tay va chạm với trường đao, đột nhiên cả người Liên Thành Bích hóa thành một đoàn nước màu bạc, giống như rắn nước cuốn quanh trường đao xuất hiện trước mặt đối phương.
 
 Thân thể lại khôi phục tung một chưởng đánh vào vị trí trái tim của đối phương.
 
 Bùm!
 
 Vũ Túc bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi.
 
 Trong khoảnh khắc thân hình rơi xuống đất, hắn xoay người muốn thoát đi.
 
 Nhưng có một đạo ngân quang xuất hiện trước mặt hắn sau đó biến mất, lại một chưởng võ vào vị trí trái tim. Bùm!
 
 Lúc này trái tim đang đập của hắn đã bị đánh nát.
 
 Một chưởng trước đó có khí kình bảo vệ trái tim nên chỉ bị thương, khí kình đã bị chấn nát nên một chưởng tiếp theo mới có thể giết chết đối phương.
 
 Võ công của Liên Thành Bích rất mạnh và quỷ dị.
 
 Trong Tiêu thập nhất lang chỉ có đao cắt hươu mới có thể đả thương hắn.
 
 Đáng tiếc đao trong tay Vũ Túc là đao bình thường.
 
 Cho nên thực lực của Liên Thành Bích không thể thật sự định nghĩa ở Thiên Nhân Ngũ Nan.
 
 Tô Thần khôi phục một ít khí huyết đi tới trước người Vũ Túc, lục soát thi thể tìm được một tấm lệnh bài trưởng lão Thiên Hạ Minh vài tờ ngân phiếu, không còn gì khác.
 
 Tần Vô Sương cũng không có gì, chỉ có một ít độc dược, mê dược. . .
 
 Không chút tác dụng đối với Tô Thần.
 
 Cuối cùng Tô Thần đi tới thi thể người áo đen.
 
 Tên này là thủ hạ của Thái Hư chân nhân, hẳn là trên người có đồ tốt.
 
 Sau khi lục soát một phen chỉ tìm được một phong thư.
 
 Là thư Thất hoàng tử từ Kinh sư gửi tới cho Thái Hư chân nhân.
 
 Tô Thần thu lá thư lại sau đó lấy Hóa thi phấn hủy thi thể.
 
 Đúng lúc nơi này là một khu mộ địa, coi như cho bọn họ yên nghỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận