Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 300: Vừa tới chạm liền nổ

Chương 300: Vừa tới chạm liền nổChương 300: Vừa tới chạm liền nổ
 
 Chương 300: Vừa tới chạm liền nổ
 
 Ở bên trong sơn trang.
 
 Tô Thần có chút khó hiểu, hắn cho rằng Quỷ Sát phủ còn có tính toán khác.
 
 Dù sao cho dù thiếu phủ chủ Nhiếp Côn Luân của Quỷ Sát phủ không thông minh, chẳng lẽ phủ chủ Nhiếp Phong Hàn của Quỷ Sát phủ cũng không có đầu óc sao?
 
 Nếu như không có đầu óc thì Quỷ Sát phủ cũng sẽ không trở thành tổ chức sát thủ đệ nhất chín quận phương bắc.
 
 Trong sơn trang có không ít người đeo mặt nạ giống như Tô Thần.
 
 Có vài người đang nói chuyện.
 
 Một số người thì đứng ở một chỗ chờ đợi Chính Nguyệt đường Tiêu Thu Thủy đến.
 
 "Các ngươi nói xem, Tiêu Thu Thủy sẽ tới sao?"
 
 Có vài người mở miệng nói.
 
 "Nghe nói Tiêu Thu Thủy đã nhận được thiếp mời, tối nay nhất định sẽ đến."
 
 "Chỉ là không biết có thể đi ra khỏi sơn trang này hay không."
 
 Người ở bên cạnh hắn nói.
 
 Tô Thần không có để ý bọn họ nói chuyện mà đứng dưới một tán cây, cảm nhận tình huống chung quanh.
 
 Thực lực đạt tới Luyện Phách cảnh, hắn có thể cảm giác được động tĩnh chung quanh.
 
 Đột nhiên từ trên bầu trời có một ít bông tuyết rơi xuống.
 
 Những bông tuyết này rơi vào trên thân mấy người trong viện nhanh chóng bị khí kình làm bốc hơi.
 
 Bất quá trên mặt đất lại xuất hiện một lớp tuyết mỏng.
 
 Thời tiết hơi rét lạnh, những bông tuyết phủ trên mặt đất cũng không tan mất.
 
 "Cũng không biết khi nào người Thanh Long hội đến."
 
 Có người bắt đầu lẩm bẩm.
 
 Tuy rằng bọn họ là võ giả, khí kình có thể làm tan những bông tuyết này nhưng khí kình có hạn.
 
 Theo những tiếng lầm bầm nói thầm.
 
 Bỗng có bốn bóng người từ bên ngoài tiến vào.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu Bạch Sầu Phi, Nạp Lan Dung Yên còn có Trường Hận Cung Mai Huyền Sương và một lão giả.
 
 "Đó chính là Bạch Sầu Phi của Kim Phong Tế Vũ Lâu, hôm nay bọn họ đã thôn tính Bích Vân Hiên và Hòa Phong Đường."
 
 "Kim Phong Tế Vũ Lâu trở thành thế lực tình báo lớn nhất Lĩnh Nam quận, không biết giá tình báo có thay đổi hay không."
 
 Một số người mở miệng nói. Bọn họ kinh ngạc khi Kim Phong Tế Vũ Lâu tiêu diệt Hòa Phong Đường và Bích Van Hiên.
 
 Nhưng điều bọn họ quan tâm nhất lại là giá cả tin tức tình báo.
 
 Ba nhà cạnh tranh, giá cả càng có ưu thế.
 
 Một nhà độc đại, giá cả cũng không thấp.
 
 Lúc này Nhiếp Côn Lôn vẫn đang tiếp đãi một số người trong đại sảnh.
 
 Những người này đều do người hắn mời tới, mượn cơ hội đối phó mời những người này.
 
 Bình thường thì tổ chức sát thủ không nên làm như vậy.
 
 Nhưng Nhiếp Côn Luân thật sự muốn đưa Quỷ Sát phủ ra ngoài sáng.
 
 Trở thành một thế lực chân chính.
 
 Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn lại lộ mặt, còn mời người của nhiều thế lực như vậy đến.
 
 Hôm nay chỉ cần giết chết Tiêu Thu Thủy, hắn sẽ tuyên bố chuyện này.
 
 Hiện giờ chín quận phương bắc gió nổi mây phun, là cơ hội cho Quỷ Sát phủ bọn họ chuyển biến.
 
 Lúc này sắc mặt Đoạn Thanh Nhai đứng bên cạnh hắn trở nên rất khó coi.
 
 Hắn đã biết ý nghĩ của Nhiếp Côn Luân.
 
 Không nghĩ tới lần này Cực Nhạc lâu bị Quỷ Sát phủ, hoặc có thể nói là bị Nhiếp Côn Luân lợi dụng.
 
 Cũng không biết ngoài Quỷ nô bên cạnh Nhiếp Côn Luân còn có người nào khác hay không.
 
 Đây là điều Đoạn Thanh Nhai đang lo lắng.
 
 Mặc kệ, đợi lát nữa động thủ giải quyết những người đã âm thầm bố trí trước.
 
 Đoạn Thanh Nhai gạt hết lo lắng.
 
 Nếu đã lựa chọn rồi thì hắn cũng không có đường lui.
 
 "Đoàn phó lâu chủ, ngươi xem thanh thế như thế nào?”
 
 Nhiếp Côn Luân đi tới trước mặt Đoạn Thanh Nhai mở miệng nói.
 
 "Nhiếp Thiếu phủ chủ thật sự giỏi tính toán, Cực Nhạc lâu ta hoàn toàn làm nền!"
 
 Đoạn Thanh Nhai lạnh giọng nói.
 
 "Không phải mục tiêu của Cực Nhạc lâu các ngươi là tổ chức sát thủ đệ nhất chín quận phương bắc sao?”
 
 Sau khi phong ba ở chín quận phương bắc kết thúc, phủ Quỷ Sát chúng ta có thể nhường lại danh hiệu tổ chức sát thủ đệ nhất cho các ngươi."
 
 Nhiếp Côn Luân nói.
 
 "Ngươi không sợ có chuyện ngoài ý muốn!"
 
 Đoạn Thanh Nhai nhìn thoáng qua Nhiếp Côn Luân rồi không nói gì nữa.
 
 Nhiếp Côn Luân muốn lộ diện.
 
 Nhưng Đoạn Thanh Nhai hắn còn không muốn cho nên hắn muốn tận lực làm cho mọi người bỏ qua sự tồn tại của hắn.
 
 Nhìn Đoạn Thanh Nhai, Nhiếp Côn Luân nhếch mép cười lạnh. Đột nhiên bên ngoài sơn trang có một cỗ kiếm khí kinh thiên xuất hiện, cỗ kiếm khí này sắc bén bá đạo, tràn ngập sát phạt chỉ ý.
 
 Mọi người nhìn về phía cửa sơn trang.
 
 Có ba bóng người đứng đó.
 
 Dẫn đầu là Tiêu Thu Thủy tay cầm trường kiếm chậm rãi bước vào.
 
 Ở phía sau hắn là Kinh Vô Mệnh và A Phi bình tĩnh đi theo.
 
 Bất quá tay của bọn họ lại đặt trên chuôi kiếm, giống như có thể rút kiếm khỏi vỏ bất kỳ lúc nào.
 
 "Thanh Long Hội Chính Nguyệt Đường, Tiêu Thu Thủy, Kinh Vô Mệnh và A Phi."
 
 Khách giang hồ trong trang viên nhìn thấy ba người liền hô.
 
 Tiêu Thu Thủy nhìn đám khách giang hồ trong sơn trang, khẽ nhướng mày.
 
 Trong nhận thức của hắn, Quỷ Sát phủ và Cực Nhạc lâu hẹn bọn họ gặp mặt phải nên lén lút, tại sao lại gióng trống khua chiêng như này
 
 Nhiếp Côn Luân ở trong đại sảnh nói với Đoạn Thanh Nhai:
 
 "Đoạn phó lâu chủ, khách đến rồi, chúng ta nên nghênh đón thôi."
 
 Đoạn Thanh Nhai không nói gì.
 
 Thân hình chợt lóe lướt ra bên ngoài đại sảnh.
 
 Thân hình Nhiếp Côn Luân chợt lóe lên.
 
 Ở phía sau hắn có một lão giả dáng người gầy gò theo sát.
 
 Người trong đại sảnh cũng đứng dậy.
 
 Bọn họ tới nơi này chính là muốn xem thực lực của Thanh Long Hội.
 
 Lúc này bên ngoài đại sảnh có không ít người tụ tập nhưng đường di chính giữa lại được nhường ra.
 
 Có lẽ là Nhiếp Côn Luân lựa chọn trang viên để cho người ta xem cuộc chiến nên bên trong trang viên cũng khá rộng rãi.
 
 Ánh mắt Tô Thần nhìn về phía Nhiếp Côn Luân đang đi ra.
 
 Thân mặc cẩm bào, có bộ dáng công tử nhẹ nhàng.
 
 "Nhiếp Côn Luân, thiếu phủ chủ Quỷ Sát phủ, ta rất muốn xem ngươi đang giở trò gì."
 
 Tô Thân thầm nghĩ.
 
 Lúc này Tiêu Thu Thủy cũng nhìn về phía Nhiếp Côn Luân.
 
 Thực lực Luyện Phách trung kỳ, xem như một nhân vật thiên tài.
 
 "Tham kiến đường chủ Chính Nguyệt đường Tiêu tiên sinh, hôm nay mời Tiêu tiên sinh đến đây chủ yếu là muốn Tiêu tiên sinh mang theo người Chính Nguyệt đường rời khỏi Lĩnh Nam quận, rời khỏi chín quận phương bắc."
 
 Nhiếp Côn Luân tiến lên, câu trước coi như khách khí.
 
 Câu sau lại trực tiếp yêu cầu Tiêu Thu Thủy dẫn người của Thanh Long Hội rời đi.
 
 Yêu cầu có chút bá đạo. Bầu không khí trở nên ngưng trọng trong nháy mắt.
 
 Ánh mắt của một số người nhìn về phía Tiêu Thu Thủy.
 
 Tiêu Thu Thủy vẫn bình tĩnh.
 
 A Phi phía sau hắn tiến lên một bước:
 
 "Nhiếp Côn Luân, ngươi đang dạy Í Thanh Long hội ] chúng ta làm việc sao?"
 
 "Không biết mệnh ngươi cứng hay là kiếm của ta nhanh."
 
 Trong lúc A Phi nói chuyện, khí kình Luyện Phách đỉnh phong lập tức bùng nổ.
 
 Khí kình khủng bố hóa thành kiếm khí sắc bén áp tới Nhiếp Côn Luân.
 
 Lão giả bên cạnh Nhiếp Côn Luân nhanh chóng chắn trước người hắn.
 
 Trên người lão giả cũng có một cỗ khí kình lưu chuyển ngăn cản khí kình xen lẫn kiếm khí của A Phi.
 
 Khí kình của hai bên va chạm.
 
 Âm!
 
 Không khí giống như sóng nước dập dờn sau đó bạo tán.
 
 "Thiết sơn không bối!"
 
 Lão giả ra tay ngăn cản khí kình của A Phi, trong thân thể lại có cỗ huyết khí cuồng bạo tuôn trào.
 
 Cỗ khí huyết này khiến thân thể lão giả phồng lên, thân hình già nua trở nên khôi ngô hơn, khí kình Thần phách hợp nhất cũng hoàn toàn bộc phát.
 
 Bupl
 
 Chân lão giả đạp mạnh lên mặt đất, mặt đất có chút rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận