Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 173: Bảo khố, tiền của phi nghĩa

Chương 173: Bảo khố, tiền của phi nghĩaChương 173: Bảo khố, tiền của phi nghĩa
 
 Chương 173: Bảo khố, tiền của phi nghĩa
 
 "Ngươi nói sư tôn ngươi thật sự không biết Tiễn Vũ này có quan hệ với Lâu Vô Hối sao?
 
 Tô Thần nhìn Liễu Vô Mi, có chút nghi hoặc hỏi.
 
 Nghe Tô Thần nói, Liễu Vô Mi hơi ngẩn ra.
 
 "Ngươi không cần khiêu khích quan hệ giữa ta và sư tôn?
 
 Chuyện của ngươi ta sẽ không nói với sư tôn, chuyện bên này ta xử lý, ngươi có thể trở về trước."
 
 Liễu Vô Mi nhìn Tô Thần nói.
 
 "Ta cũng không khiêu khích quan hệ của ngươi với sư tôn ngươi, chỉ là có loại hoài nghi này!
 
 "Bất quá hiện tại ta còn không thể đi, hai người này bị ta chém giết, ta làm sao tay có thể tay không rời đi đây?"
 
 Tô Thân nói.
 
 Hai người đều do hắn giết, chiến lợi phẩm chỉ có thể thuộc về hắn.
 
 Lâu Vô Hối chính là điện chủ phân điện Trường Hận Cung Lĩnh Nam quận, làm sao mà không có bảo vật?
 
 Nghe Tô Thần nói, Liễu Vô Mi mở miệng đáp:
 
 "Nhưng mà trong Trường Hận cung này đều là người của hắn, ngươi muốn lấy đồ vật trong phân điện căn bản không có khả năng, chờ ta hoàn toàn khống chế phân điện, đến lúc đó sẽ dẫn ngươi đi lựa chọn một chút."
 
 "Ngươi nhìn gương mặt của ta đi."
 
 Lúc Liễu Vô Mi nói chuyện, gương mặt Tô Thần bắt đầu biến hóa, trong nháy mắt liền biến thành bộ dáng Lâu Vô Hối.
 
 Hơn nữa thân hình cũng trở nên giống như đúc.
 
 Nhìn thấy gương mặt Tô Thần biến hóa, Liễu Vô Mi cảm thấy khiếp sợ.
 
 "Lần này cũng sẽ không có người hoài nghi, dẫn ta đi bảo khối"
 
 "Còn phải có chìa khóa bảo khố, hẳn là ngươi biết đi."
 
 Tô Thần nhìn Liễu Vô Mi.
 
 Liễu Vô Mi nghe Tô Thần nói, khôi phục tinh thần, mở miệng nói:
 
 "Dịch dung thuật của ngươi thật sự không đơn giản.
 
 Ta xử lý hai thi thể này trước đã."
 
 Trong tay Liễu Vô Mi có thêm một cái bình ngọc, nàng muốn trút miệng bình xuống hai thi thể.
 
 Thế nhưng thân hình Tô Thần chợt lóe xuất hiện bên cạnh, bắt đầu lục lọi thi thể.
 
 Mò được một quyển bí tịch trên người Lâu Vô Hối, Tô Thần không nhìn mà nhanh chóng nhét vào trong ngực, ngân phiếu chỉ có ba trăm lượng, còn có một khối ngọc bội thượng đẳng cùng một chuỗi chìa khóa. Hơn nữa hắn còn cởi áo trên người Lâu Vô Hối.
 
 Về phần Tiễn Vũ, chỉ có một quyển tiễn phổ cùng với hơn mười lượng bạc.
 
 Hai tên này đều là quỷ nghèo.
 
 Tô Thần lắc đầu nói với Liễu Vô Mi:
 
 "Có thể xử lý."
 
 Liễu Vô Mi nhìn thấy bộ dạng này của Tô Thần cũng không khỏi lắc đầu, sau đó nhỏ hai giọt Hóa thi dịch, thi thể hai người trong nháy mắt hóa thành hai bãi nước đậm đặc.
 
 "Đi, chúng ta đi tới bảo khổ."
 
 Liễu Vô Mi nói.
 
 Tô Thần vào chỗ tối đổi sang một thân trang phụ của Lâu Vô Hối rồi đi theo Liễu Vô Mi ra khỏi cung điện.
 
 Chẳng bao lâu sau hắn đến bảo khố.
 
 Bên ngoài bảo khố có người trông coi, nhìn thấy Lâu Vô Hối và Liễu Vô Mi lập tức tiến lên khom người hành lễ.
 
 "Gặp qua điện chủ, phó điện chủ!
 
 Thị vệ trông coi bảo khố hành lễ.
 
 "Ngươi ở bên ngoài chờ ta."
 
 Tô Thân dùng giọng của Lâu Vô Hối phân phó.
 
 Chính mình đi hướng vào bên trong bảo khố.
 
 Liễu Vô Mi nghe Tô Thần phân phó ở bên ngoài chờ hắn.
 
 Nhìn Tô Thần tiến vào bảo khố, trong đôi mắt đẹp của Liễu Vô Mi có sự tức giận, nhưng nàng cũng không phản bác mà an ổn đứng bên ngoài chờ đợi.
 
 Trên đường tới, Liễu Vô Mi đã cho Tô Thần biết tình huống bảo khố thế nào.
 
 Cho nên Tô Thần dễ dàng mở cửa lớn của bảo khố ra và tiến sâu vào bên trong.
 
 Bên trong bảo khố là một loạt kệ, trên kệ đặt các quyển sách và một số cái rương.
 
 Tô Thân nhìn cũng không nhìn, trực tiếp hốt hết mấy thứ này cho vào trong nhẫn trữ vật của mình.
 
 Vì sao không để Liễu Vô Mi tiến vào, chính là vì vét hết đồ vật bên trong nha.
 
 Nội tình của Kim Phong Tế Vũ Lâu có chút cạn cho nên Tô Thần đang gia tăng nội tình cho Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Đồ đạc bên trong bảo khối nhanh chóng bị Tô Thần thu hết vào bên trong nhẫn trữ vật.
 
 Giờ phút này nhẫn của hắn đã bị nhồi đầy đồ.
 
 Liễu Vô Mi ở bên ngoài vẫn chưa hết tức giận liên nhìn thấy Tô Thần đi ra.
 
 Vừa đi ra vừa dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn thủ vệ.
 
 "Vì sao trong bảo khố không có một chút đồ đạc nào vậy.
 
 Tô Thần lớn tiếng nói. Nghe vậy, hai tên thủ vệ có vẻ mời mịt.
 
 Còn Liễu Vô Mi nhanh chóng đi tới bên cạnh Tô Thần
 
 "Ngươi nói đồ đạc bên trong bảo khố không còn?"
 
 "Các ngươi tiến vào xem."
 
 Tô Thần giả vờ tỏ vẻ vô cùng phẫn nộ.
 
 Liễu Vô Mi thấy thế, sắc mặt thay đổi mang theo người xông vào, khi nàng tiến vào bảo khố sắc mặt liền trở nên khó coi.
 
 Còn sắc mặt hai tên thủ vệ đi theo thì trắng bệch, toàn thân run rẩy.
 
 Đêm nay tới phiên hai người bọn họ canh giữ, nhưng hiện tại bên trong bảo khố không còn thứ gì cả, bọn họ tuyệt đối gặp xui xẻo.
 
 "Chuyện này. . . làm sao có thể, làm sao mà bên trong không có gì cả?"
 
 Liễu Vô Mi nhìn bảo khố trống rỗng, lẩm bẩm hỏi.
 
 "Trước tiên theo ta trở về cung điện."
 
 "Các ngươi tiếp tục trông coi nơi này, còn nữa, điều tra mấy người tiến vào bảo khố trong mấy ngày gần đây cho tal"
 
 Liễu Vô Mi ra lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận