Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 594: Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã Cuồng

Chương 594: Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã CuồngChương 594: Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã Cuồng
 
 Chương 594: Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Ma Cuồng
 
 Chương 594: Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã Cuồng
 
 Dương quản gia nhìn thi thể trầm tư một lát rồi đi về phía hậu viện của Kim Tiền bang.
 
 Trong một khoảng sân rộng rãi ở hậu viện.
 
 Một nữ tử mặc váy dài màu tím đang đứng, mái tóc dài đen nhánh được búi lên trông phong tình quyến rũ.
 
 Gương mặt như trứng ngỗng, ngũ quan tỉnh xảo, trang điểm nhẹ, da thịt trắng nõn như tuyết, đôi mắt như nước mùa thu gân như không tỳ vết.
 
 Váy dài màu tím để lộ xương quai xanh tinh xảo, tóc cài trâm phỉ thúy phối hợp, xinh đẹp động lòng người.
 
 Có hai người đang đứng phía sau nàng, một nữ tử thì bại lộ da thịt, hai mắt nàng lóe hàn mang, vừa nhìn liền biết là người không dễ chọc.
 
 Một người khác là đại hán khôi ngô, đứng ở đó trông như một tòa tháp tản ra sát khí nông đậm, ánh mắt buông xuống, giống như không có chú ý cái gì giống nhau.
 
 Dương quản gia từ phòng nghị sự rời đi xuất hiện trong sân, đi tới trước mặt nữ tử khom người hành lễ nói:
 
 "Phu nhân!
 
 Ở Kim Tiền Bang, có thể được gọi là phu nhân chỉ có phu nhân của bang chủ Kim Tiền Bang Bang Kim Phi Hồng, Lạc Tử Yên.
 
 Năm đó nàng là một trong hai hoa khôi nổi danh nhất Ngưng Tuyết phường ở Kinh sư.
 
 [Tử Diễm bán khai mê Kinh sư, Hồng Y lạc tẫn thiên hạ trầm. ]
 
 Trong một câu thơ này, Tử Diễm chính là chỉ Tử Yên.
 
 "Từ vết thương có thể thấy được gì?"
 
 Lạc Tử Yên lạnh lùng nói.
 
 "Phu nhân, từ vết thương thì nhị hai bang chủ chết dưới Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng, còn Tân Xuyên thì chết dưới một kiếm tốc độ cực nhanh tốt."
 
 Dương quản gia mở miệng nói.
 
 "Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng thì để Sở Thiên Đường cho chúng ta một câu trả lời thuyết phục."
 
 "Ta để cho ngươi thả ra lời nói ai tìm được hung thủ thì người đó có thể trở thành phó bang chủ, ngươi đã nói sao?"
 
 "Hồi bẩm phu nhân, đã nói rồi!"
 
 Dương quản gia trả lời.
 
 "Tốt, ta rất muốn xem xem Kim Tiền Bang chúng ta có cao thủ nào xuất hiện hay không?”
 
 "Kim Tiền Bang quá yên lặng, không có sức sống, bây giờ bang chủ đang ở giai đoạn quan trọng không thể xuất hiện, ta sợ có người có thể dùng phương thức này thăm dò tình hình, cho nên Kim Tiền Bang nhất định phải làm thật hung ác." Lạc Tử Yên mở miệng nói.
 
 "Ngươi lập tức đi tới bên Thanh Y Lâu treo giải thưởng hai ngàn vạn lượng, mặc kệ như thế nào, giết người ra tay với Kim Ngọc Đình trước!"
 
 "Ta nghĩ sẽ có rất nhiều người động tâm với hai ngàn vạn lượng bạc này!"
 
 Trong mắt Lạc Tử Yên tràn ngập sát ý.
 
 "Thuộc hạ lập tức an bài!"
 
 Dương quản gia nói.
 
 "Các ngươi đến Sở Thiên Đường gặp Sở Thiên Bá một lần."
 
 Treo thưởng của Kim Tiên Bang nhanh chóng xuất hiện ở Thanh Y Lâu, trong lúc nhất thời khiến Kinh sư oanh động.
 
 Rất nhiều người nhìn thấy số tiên treo giải thưởng cũng không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
 
 Ở tổng đường Sở Thiên Đường
 
 Bởi vì chuyện của Kim Tiên Bang mà Sở Thiên Bá nhanh chóng tụ tập các đường chủ.
 
 "Tham kiến Tổng đường chủ.
 
 Chín tên đường chủ lục tục cất bước tiến vào, khom người hành lễ với Sở Thiên Bá.
 
 Mắt Sở Thiên Bá lạnh lùng giống như mắt chim ưng, quét nhìn chín người, ánh mắt sắc bén dị thường để cho mấy người đều cảm thấy da đầu tê dại, tim đập nhanh.
 
 "Nói cho ta biết chuyện Kim Tiền Bang, Kim Ngọc Đình là chuyện gì, vì sao bên ngoài đồn đãi do Sở Thiên Đường phái người động thủ?"
 
 Sở Thiên Bá âm lãnh hỏi.
 
 "Bẩm báo tổng đường chủ, chuyện này không liên quan đến chúng ta, là người của Kim Tiền bang truyền bái"
 
 "Kim Ngọc Đình chết bởi Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng, bọn họ liền lan truyền bên chúng ta ra tay, tổng đường chủ, chúng ta nên cảnh cáo Kim Tiền Bang."
 
 Lục Bưu của Thiên Mãng Đường mở miệng nói.
 
 "Lục đường chủ, nếu chúng ta làm như vậy Kim Tiền Bang sẽ cảm thấy chúng ta khinh người quá đáng, đến lúc đó có thể nổi lên tranh đấu."
 
 "Chuyện này rõ ràng là vu oan hãm hại, một khi chúng ta giao thủ với Kim Tiên Bang, người khác sẽ làm ngư ông đắc lợi."
 
 Một tên đường chủ mở miệng nói.
 
 "Chẳng lẽ cứ để cho chuyện này càng lúc càng nghiêm trọng, chỉ sợ sẽ có người động thủ với Sở Thiên Đường chúng ta.'
 
 Một người đứng cách Lục Bưu không xa lên tiếng.
 
 Người này mặc đồ đen, bên hông cắm một thanh đoản đao, ánh mắt vô cùng sắc bén.
 
 "Lúc này không phải là lúc nhún nhường, phải cường thế"
 
 "Nếu như Sở Thiên Đường bất động, người khác sẽ động." "E là chúng ta sẽ trở thành mục tiêu của rất nhiều người."
 
 Kinh sư từ trước tới nay đều là cá lớn nuốt cá bé.
 
 Một khi ngươi yếu thế, vậy chỉ có thể trở thành thức ăn của người khác.
 
 Mặc kệ có phải bọn họ động thủ hay không, hiện tại phải cường thế.
 
 Sở Thiên Bá bất động nghe người phía dưới nói chuyện.
 
 Đột nhiên sắc mặt hắn trâm xuống, thân hình đột nhiên lao ra khỏi đại sảnh xuất hiện ngoài sân.
 
 "Không!"
 
 "Không!"
 
 Vài tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên.
 
 Sau đó là mấy thi thể bị người ném từ bên ngoài ném vào trong sân.
 
 Lồng ngực thi thể bị đánh nát, máu thịt mơ hồ.
 
 Chín tên đường chủ theo Sở Thiên Bá lao ra đều biến sắc.
 
 "Làm càn!"
 
 Một tên đường chủ lớn tiếng quát, có một bóng người từ bên ngoài vọt vào.
 
 Đúng là nữ tử xinh đẹp bên cạnh Lạc Tử Yên.
 
 "Sở tổng đường chủ, chúng ta phụng mệnh bang chủ đến đây muốn các ngươi cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng."
 
 "Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng là tuyệt học của Sở tổng đường chủ ngươi, người có thể sử dụng Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng chắc chắn có quan hệ sâu xa với Sở tổng đường chủ."
 
 Nữ tử xinh đẹp nhìn Sở Thiên Bá rồi nói.
 
 "Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, ngươi tới giết đệ tử của ta, còn muốn ta giải thích cho ngươi, thật sự không để Sở Thiên Bá ta vào mắt."
 
 Ánh mắt Sở Thiên Bá âm lãnh nhìn Liễu Ngọc.
 
 Phượng Vũ Yêu Cơ Liễu Ngọc, Loạn Thế Cuồng Hán Tư Mã Cuồng chính là hai thủ hạ mạnh nhất của Kim Phi Hồng, thực lực của hai người chỉ đứng sau Kim Phi Hồng ở Kim Tiền Bang.
 
 Từ sau khi Kim Phi Hồng bế quan, hai người này liền biến mất.
 
 Không nghĩ tới lại xuất hiện vào lúc này.
 
 Chẳng lẽ Kim Phi Hồng xuất quan rồi.
 
 Sở Thiên Bá suy nghĩ nhưng lại lạnh giọng nói:
 
 "Hôm nay ta liền lưu ngươi lại để cho Kim Phi Hồng tự mình đến chuộc người!"
 
 Trong lúc nói chuyện, Sở Thiên Bá bộc phát khí tức.
 
 "Người Kim Tiền Bang đến Sở Thiên Đường, giết đệ tử Sở Thiên Đường, mặc kệ như thế nào thì Sở Thiên Bá hắn đều phải cho những đệ tử này một cái công đạo."
 
 "Xem ra Sở tổng đường chủ không muốn nói gì nữa."
 
 Ánh mắt nữ tử xinh đẹp ngưng tụ, đột nhiên vung tay. Xuy Xuy xuy!
 
 Hàn tinh từ trong tay nàng bắn về phía Sở Thiên Bá.
 
 "Muốn chết!"
 
 Sở Thiên Bá quát to, một cỗ khí kình cường đại từ bàn tay bộc phát ngăn trở hàn tỉnh.
 
 Sau đó vỗ một chưởng về phía nữ tử xinh đẹp.
 
 Thời điểm ra tay nữ tử đã nhanh chóng lui về phía sau.
 
 Giống như đã sớm đoán trước công kích của Sở Thiên Bá, tay nàng khẽ động, có kiếm quang trắng xóa lóe lên.
 
 Leng kengl
Bạn cần đăng nhập để bình luận