Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 597: Đấu chuyển tỉnh di, chết dưới đao của mình

Chương 597: Đấu chuyển tỉnh di, chết dưới đao của mìnhChương 597: Đấu chuyển tỉnh di, chết dưới đao của mình
 
 Chương 597: Đấu chuyển tỉnh di, chết dưới đao của mình
 
 Trăng sáng sao thưa.
 
 Ở một quán rượu trong một con hẻm.
 
 Chỉ có một nam tử áo đen cắm đao ngắn bên hông đang uống rượu, cách hắn không xa là lão bản tửu quán đang tỉ mỉ chuẩn bị thức ăn.
 
 Hán tử áo đen trước mắt là khách nhân quen thuộc của lão bản, sẽ đến uống rượu vào đêm khuya, tuy rằng trong lòng mình không muốn phục vụ khách nhân này nhưng mỗi lần ngồi uống rượu đối phương đều trả nhiều ngân lượng.
 
 Huống hồ hắn biết đối phương là ai.
 
 Đường chủ Hắc Viêm Đường thuộc Sở Thiên Đường, Nhị Bả Đao Liễu Tam Thùy.
 
 Đối với bình dân như lão bản mà nói thì đối phương chính là đại nhân vật, tiến vào sạp nhỏ của hắn uống rượu tuyệt đối là để mắt đến hắn.
 
 Cũng bởi vì có nhân vật như này thường xuyên tới uống.
 
 Một số người thấy lão bản hắn đều muốn lấy lòng.
 
 Hôm nay, hẻm nhỏ yên tĩnh lạ thường.
 
 "Thứ lỗi!"
 
 Một tiếng bước chân cực kỳ nhỏ truyền tới, ánh mắt Liễu Tam Thùy đột nhiên trở nên sắc bén.
 
 "Không ngờ tối nay lại có người đến tìm ta."
 
 Liễu Tam buông chén rượu trong tay xuống, chậm rãi đứng lên, để lại một thỏi bạc rồi bước về phía cuối hẻm nhỏ.
 
 Ở cuối con hẻm có một người áo đen đang đợi hắn.
 
 "Liễu Tam Thùy, ta rất muốn xem thanh đao thứ hai của ngươi ở đâu!"
 
 Giọng nói trầm thấp giống như đang chờ đợi Liễu Tam Thùy.
 
 "Xem ra lần này các ngươi bố cục rất lớn, ta muốn biết các ngươi là ai?"
 
 Liễu Tam Thùy nhìn đối phương, trầm giọng hỏi.
 
 Ban ngày Kim Ngọc Đình chết dưới Thiên Diệt Tuyệt Hồn Chưởng của tổng đường chủ, Liễu Ngọc của Kim Tiền Bang và Tư Mã Cuồng đến đòi công đạo bị đả thương.
 
 Ban đêm liền có người tìm tới hắn.
 
 Hắn tin tưởng đêm nay không chỉ có hắn bị tìm tới, những đường chủ khác cũng gặp phải.
 
 "Chuẩn bị chết rồi, còn cần phải biết nhiêu như vậy sao?"
 
 Người áo đen hìn Liễu Tam Thùy lạnh giọng nói.
 
 Người áo đen này chính là Mộ Dung Phục, Liễu Tam Thùy là người cuối cùng hắn muốn giết, tổng cộng giết bốn người bên Sở Thiên Đường.
 
 Đương nhiên thực lực của Liễu Tam Thùy tiếp cận Thiên Nhân bát nạn.
 
 Là một kình địch giúp hắn rèn luyện, tăng cường thực lực. Giết kẻ yếu nhiều thì chính mình cũng sẽ biến thành kẻ yếu, cho nên hắn chọn người cuối cùng là Liễu Tam Thùy Thiên Nhân bát nạn.
 
 "Được người ta gọi là Nhị Bả Đao, nhưng đến bây giờ không ai nhìn thấy thanh đao thứ hai của hắn."
 
 "Hoặc có thể nói người nhìn thấy thanh đao thứ hai của hắn, đã chết."
 
 Liễu Tam Thùy nghe Mộ Dung Phục nói xong, sắc mặt không có chút biến hóa.
 
 "Vậy để ta xem ngươi có thực lực hay không!"
 
 Lúc nói chuyện, Liễu Tam Thùy cúi người, giống như quỷ ảnh lướt tới trước mặt Mộ Dung Phục.
 
 Hắn sử dụng đoản đao, nếu không thể tới gần thì hoàn toàn không thể phát huy ưu thế, cho nên hắn động thủ trước.
 
 Sau đó đột nhiên quát to, tay phải nắm chuôi đoản đao rút ra, ánh đao như ánh sét.
 
 Tốc độ cực nhanh, thế đao mãnh liệt.
 
 Mộ Dung Phục ra tay, bàn tay hóa thành trảo, trảo phong sắc bén chộp về phía cổ tay đối phương.
 
 Ngoại trừ tinh thông Đấu Chuyển Tinh Di, Mộ Dung Phục còn biết trăm loại võ học, ra tay có chút mùi vị như Thiếu Lâm Long Trảo Thủ.
 
 Bàn tay tràn ngập khí kình va chạm với đoản đao của đối phương.
 
 Tốc độ đoản đao của đối phương cực nhanh, lực lượng trùng kích mạnh, va chạm với bàn tay hắn phát ra tiếng nổ vang.
 
 Thấy thế, đối phương trở tay, trên thân đoản đao có khí kình tạo thành đao mang sắc bén, Mộ Dung Phục nắm chặt tay cứng rắn lay động đao mang sắc bén của đối phương.
 
 Hai bên va chạm, khí kình tản ra hình thành khí lưu bắn loạn xạ.
 
 Thân hình hai người cũng nhanh chóng tách ra.
 
 "Thực lực chỉ có thế này mà đã muốn ra tay với ta?"
 
 Ánh mắt Liễu Tam Thùy âm lãnh nhìn Mộ Dung Phục.
 
 Giao thủ qua một kích, hắn không rơi vào thế hạ phong.
 
 Trong lúc nói chuyện hắn lại lao ra, đoản đao trong tay dùng một góc độ không thể tưởng tượng nổi chém tới ngực Mộ Dung Phục.
 
 Ánh mắt Mộ Dung Phục ngưng tụ, thân hình lui về sau.
 
 Nhưng hắn lui thì đối phương lại áp sát.
 
 Thấy Mộ Dung Phục lui lại, sát ý trong mắt Liễu Tam Thùy dâng trào.
 
 Mộ Dung Phục lui về phía sau nhưng ánh mắt vẫn bình thản, không chút hốt hoảng.
 
 Sau đó thân hình đột ngột xoay chuyển, bàn tay phóng ra một cỗ khí kình khổng lồ tạo thành cuồng phong bao phủ đối phương.
 
 Bị cỗ khí kình khổng lồ này ngăn cản, thân hình Liễu Tam Thùy khựng lại, nhưng hắn cũng bùng nổ khí kình, thân thể và đoản đao trong tay hợp thành một thể tiếp tục chém tới Mộ Dung Phục.
 
 Sát cơ bao phủ khiến Mộ Dung Phục nhất thời hoảng hốt.
 
 Hai mắt hắn lấp lóe thi triển Đấu Chuyển Tinh Di. Khoảnh khắc doan đao của đối phương xuất hiện trước mặt thì bàn tay hắn di chuyển, khi ánh mắt đối phương chưa kịp phát giác được, trực tiếp cầm lấy cổ tay đối phương rồi đọat lấy đoản đao cắm vào ngực đối phương.
 
 Hành động chỉ trong khoảnh khắc, đối phương còn chưa kịp phản ứng kịp.
 
 "Ngươi cũng không thể để cho ta sử dụng đoản đao thứ hai."
 
 Liễu Tam Thùy nói.
 
 Nhưng sau đó hắn cảm giác được ngực mình đau nhói, phát hiện một đao mình đâm ra lại cắm trên ngực mình.
 
 "Ngươi... Sao có thể?"
 
 "Sao ta lại trúng đao?”
 
 Liễu Tam Thùy có chút khó tin nhìn đoản đao cắm trên ngực mình.
 
 "Không có gì là không có khả năng, chết dưới đao của mình cũng một kết cục tốt, đao thứ hai của ngươi hẳn là cơ quan trên đoản đao đi, có thể trong nháy mắt biến đoản đao thành trường đao.
 
 Như vậy tại thời điểm giao thủ có thể làm cho đối phương không thể tránh được đao thứ hai!"
 
 Mộ Dung Phục lạnh giọng nói.
 
 Vừa rồi lúc bàn tay đụng vào đoản đao của đối phương hắn phát hiện trọng lượng của đoản đao lớn hơn đoản đao bình thường rất nhiều, đoán là có thêm một ít cơ quan.
 
 "Ngươi!"
 
 Liễu Tam Thùy nói xong một chữ liền ngã ra đất.
 
 "Đêm nay kết thúc công việc, hi vọng Sở Thiên Đường và Kim Tiền Bang sẽ đại chiến, ngày mai ta còn phải đi gặp Thập Nhị hoàng tử, nhìn xem có thể trợ giúp Thượng Quan bang chủ tìm một ít cao thủ hay không!"
 
 Mộ Dung Phục thầm nghĩ sau đó thân thể chìm vào trong bóng tối.
 
 Ngay sau đó lão bản quán rượu đi tới bên này, nhìn thấy thi thể Liễu Tam Thùy trên mặt đất hắn kinh hãi hô to.
 
 Theo tiếng hô, ở các đường khẩu khác của Sở Thiên Đường cũng có tiếng hô vang lên.
 
 Thi thể của ba đường chủ bị Mộ Dung Phục giết chết trước đó được phát hiện.
 
 Một ít người chủ sự đường khẩu lập tức đưa bốn cỗ thi thể tới tổng đường Sở Thiên Đường.
 
 Sở Thiên Bá đang tu luyện bị từng tiếng báo cáo quấy ray.
 
 Sắc mặt hắn âm trâm xuất hiện trong phòng nghị sự tổng đường.
 
 Nhìn bốn cỗ thi thể trên mặt đất, ánh mắt tràn ngập sự hung tàn.
 
 "Bọn họ chết như thế nào?"
 
 Sở Thiên Bá mở miệng nói.
 
 "Ngoại sự đường chủ Đoan Mộc Thanh chết bởi công pháp có chút giống với công pháp của Tư Mã Cuồng, về phần ba người khác, một người bị đánh lén đâm thủng yết hầu mà chết, một người bị đoạn tâm mạch, người chết quỷ dị nhất là Liễu Tam Thùy đường chủ, hắn chết bởi đoản đao của mình, có thể làm được như vậy, thực lực của đối phương ít nhất phải ở Thiên Nhân cửu nạn. Bang chủ, lần này chúng ta gặp phải kinh địch." Một lão giả miêu tả đơn giản nguyên nhân cái chết của bốn người một lần, tram giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận