Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 296: Nghiền ép chém giết, nhận lầm (1)

Chương 296: Nghiền ép chém giết, nhận lầm (1)Chương 296: Nghiền ép chém giết, nhận lầm (1)
 
 Chương 296: Nghiên ép chém giết, nhận lầm (1)
 
 Xi Xil
 
 Không khí giống như bị lưỡi dao sắc cắt qua.
 
 Người áo bào đen ra tay tàn nhẫn, mau lẹ.
 
 Hơn nữa lòng bàn tay Nhiếp Hắc Hổ còn bộc phát khí kình cường đại, nhất thời cát bay đá chạy.
 
 Bùm!
 
 Nắm tay của Lãnh Hối Thiện va chạm với nắm tay của Nhiếp Hắc Hổ.
 
 Bàn tay của người áo đen kia đã tiếp cận cổ họng Lãnh Hối Thiện.
 
 Âm!
 
 Nhưng khi bàn tay sắp chạm vào cổ họng Lãnh Hối Thiện lại bị một cỗ khí kình khổng lồ ngăn trở.
 
 Người áo đen biến sắc, thân hình cấp tốc lui vê phía sau.
 
 Bằng vào khí kình mà có thể ngăn trở công kích của hắn, tất nhiên thực lực của Lãnh Hối Thiện đã bước ra khỏi Luyện Phách cảnh.
 
 Biết không phải đối thủ nên hắn trực tiếp lui vê phía sau.
 
 Nhưng trong khoảnh khắc hắn lui ve phía sau, Nhiếp Hắc Hổ chính diện giao thủ với Lãnh Hối Thiện bị một quyền đánh bay ngược ra ngoài.
 
 Khoảnh khắc Nhiếp Hắc Hổ bay ngược ra ngoài.
 
 Lãnh Hối Thiện hóa thành một bóng đen trực tiếp vỗ một chưởng về phía người áo đen đang lui.
 
 Bàn tay rộng lớn trực tiếp chộp lấy mặt nạ trước ánh mắt kinh hãi của đối phương.
 
 Răng rắc!
 
 Trực tiếp ấn mặt nạ của đối phương bóp vào trong gương mặt thật.
 
 "Không!"
 
 Người áo bào đen phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
 
 Sau đó Lãnh Hối Thiện nhấc chân, mũi chân trực tiếp đá vào ngực đối phương đối phương.
 
 Khí kình xuyên qua trái tim để lại lỗ máu trên ngực.
 
 Người áo bào đen ngã trên mặt đất, thân thể co giật vài cái roi không còn hơi thở.
 
 Bên kia.
 
 Cánh tay Nhiếp Hắc Hổ rũ xuống, một cánh tay đã bị phế bỏ, sắc mặt hoảng sợ nhìn Lãnh Hối Thiện.
 
 "Thực lực của ngươi, là Thân phách hợp nhất!"
 
 Hắn kinh hãi lẩm bẩm.
 
 "Đúng!"
 
 Lúc Lãnh Hối Thiện nói chuyện, thân hình nhanh chóng xuất hiện trước mặt đối phương tung một chưởng vào đầu đối phương. Lúc này một luồng khí kinh cuồng bạo từ bên trong Hòa Phong Đường ua ra, theo khí tức cuồng bạo này là một bóng người vỗ một chưởng đánh về phía Lãnh Hối Thiện.
 
 Khóe miệng Lãnh Hối Thiện nhếch lên, nở nụ cười lạnh, bàn tay không hề dừng lại trực tiếp hạ xuống.
 
 Đầu của Nhiếp Hắc Hổ dưới bàn tay Lãnh Hối Thiện giống như quả dưa hấu bị đập nát.
 
 Một chưởng của người vừa xuất hiện cũng đập vào thân thể Lãnh Hối Thiện.
 
 "Lãnh Hối Thiện, ngươi quá tự đại, lại dám cứng rắn đón lấy một chưởng của ta, cho dù ngươi là cường giả Thần phách hợp nhất cũng phải trọng thương!"
 
 Người ra tay lạnh giọng nói.
 
 "Thật sao? Chút thực lực của ngươi không ảnh hưởng tới ta!"
 
 Lãnh Hối Thiện lạnh giọng nói.
 
 Lúc nói chuyện, bàn tay hắn nâng lên chộp về phía đối phương với tốc độ cực nhanh.
 
 Đối phương thấy thế thân hình chuyển động nhưng mà tốc độ của Lãnh Hối Thiện nhanh hơn nên bắt được một cánh tay của đối phương.
 
 Sau đó trực tiếp phát lực.
 
 Xil
 
 Cánh tay của đối phương bị xé xuống và ném sang một bên.
 
 Người bị Lãnh Hối Thiện xé rách cánh tay lui sang một bên, ôm lấy chỗ tay cụt của mình.
 
 Tên này là một là lão giả, trên mặt xuất hiện sự hoảng sợ.
 
 Lão giả này mặc cẩm bào, chính là đường chủ Kim Hải Dương của Hòa Phong Đường.
 
 "Lên, giết hắn!"
 
 Bị xé rách cánh tay, Kim Hải Dương lập tức ra lệnh cho đệ tử Hòa Phong Đường.
 
 Âm! Âm!
 
 Lãnh Hối Thiện trực tiếp đánh ra hai chưởng, những người đang muốn xông về phía Lãnh Hối Thiện lập tức bị quyên kình đánh nát, huyết nhục bay tứ tung.
 
 Cảnh tượng máu tanh diễn ra trước mắt.
 
 Kim Hải Dương thấy thế muốn trốn vào trong Hòa Phong Đường.
 
 Trong Hòa Phong Đường có cơ quan, hắn muốn dùng cơ quan để giết chết Lãnh Hối Thiện này.
 
 Bụp!
 
 Nhưng lúc này bàn tay Lãnh Hối Thiện lại chộp tới.
 
 Một cỗ lực lượng cuồng bạo từ bàn tay Lãnh Hối Thiện bộc phát.
 
 Kim Hải Dương đã mất cánh tay bị Lãnh Hối Thiện tóm lấy như tóm một con gà.
 
 Âm!
 
 Sau đó Lảnh Hối Thiện lại vỗ một chưởng, khí kình mênh mông từ lòng bàn tay bộc phát oanh vào thân thể Kim Hải Dương.
 
 Thân thể Kim Hải Dương, có tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên, sau đó hắn ngã nhoài trên mặt đất. "Hôm nay Hòa Phong Đường sáp nhập vào Kim Phong Tế Vũ Lâu tal"
 
 Tiếng Lãnh Hối Thiện vang lên trên đường phố.
 
 Giọng nói bá đạo, khí thế hùng hồn.
 
 Lúc này Tô Thần cũng đứng lên, nhìn khí thế mà Lãnh Hối Thiện bộc phát trong lòng cũng không khỏi tán thưởng.
 
 Lãnh Hối Thiện vừa nói xong có từng bóng người xuất hiện, nhanh chóng tiến vào bên trong Hòa Phong Đường.
 
 Mặc dù trong Hòa Phong đường có cơ quan nhưng đường chủ và phó đường chủ của bọn họ đều bị giết rồi.
 
 Đã vô lực phản kháng.
 
 Có rất nhiều người hèn nhát đầu hàng, đương nhiên cũng có người phản kháng, nhưng những người phản kháng nhanh chóng bị giết chết, trở thành một cỗ thi thể.
 
 Lãnh Hối Thiện không ở lại đây mà tiến về phía Bích Vân Hiên.
 
 Giải quyết Hòa Phong Đường xong rồi, còn lại Bích Vân Hiên cũng phải nhanh chóng giải quyết.
 
 Rất nhiều người đi theo Lãnh Hối Thiện hướng đến Bích Vân Hiên.
 
 Tô Thần thì không theo kịp.
 
 Hắn chuẩn bị tới Trường Hận cung một chuyến để dò hỏi Mai Huyền Sương chút tin tức về Hữu bố chính sử Địch Thiên Vân.
 
 Lúc này, trong một biệt viện có tường vây đỏ thẫm.
 
 Một lão giả mặc cẩm bào, thân hình gây gò đang ngồi trên thạch đài trong sân, tay đang cầm một quyển sách tập trung xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận