Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 177: Dạ tập, giao thủ (2)

Chương 177: Dạ tập, giao thủ (2)Chương 177: Dạ tập, giao thủ (2)
 
 Chương 177: Dạ tập, giao thủ (2)
 
 Khi người áo đen vọt đến trước mặt Liễu Vô Mi, trong khoảnh khắc xuất quyền nắm tay của hắn giống như một ngọn núi đập tới Liễu Vô Mi.
 
 Ngay khi nắm tay hắn hạ xuống, thân hình Liễu Vô Mi chuyển động.
 
 Tiếp theo công kích của người áo đen trực tiếp xuyên thấu qua thân thể Liễu Vô Mi.
 
 "Tàn ảnh."
 
 Một kích đã thất bại.
 
 Ánh mắt người áo đen ngưng tụ, hắn không hề do dự, bàn tay hóa thành trảo chộp tới.
 
 Móng vuốt sắc bén, va chạm với không khí phát ra tiếng rít bén nhọn.
 
 Đúng lúc này có một bóng trắng lướt qua, xuyên thấu trảo ảnh mà đâm tới cổ họng người áo đen.
 
 Thân hình người áo đen di động, giống như quỷ mị phiêu đãng, cũng lưu lại một tàn ảnh.
 
 Nhưng khi để lại tàn ảnh thì có một bóng người màu đen lại mượn lực phản chấn khi giậm chân trực tiếp nhảy lên không trung tung mấy quyền hướng về phía Liễu Vô Mi.
 
 Nhất thời trong mắt Liễu Vô Mi tràn ngập quyền ảnh của đối phương.
 
 Nàng căn bản cũng nhìn không ra lộ tuyến xuất quyền của đối phương.
 
 Liễu Vô Mi đối mặt với thế công mãnh liệt của người áo đen, thân hình giống như con bướm lướt trong điện.
 
 "Ta xem ngươi còn có thể tránh thêm mấy quyền nữa."
 
 Phanhl Phanhl Phanh!
 
 Thế công của người áo đen mãnh liệt như mưa rền gió dữ nhưng mà vẫn không thể bắt được Liễu Vô Mi, hắn bắt đầu có chút phẫn nộ.
 
 Âm ầm!
 
 Khí kình khổng lồ từ trong cơ thể hắn trào ra, giống như phong bạo bao trùm nội bộ cung điện, hắn dùng lượng khí kình hùng hậu áp chế Liễu Vô Mi kia.
 
 Khiến cho nàng không còn đủ không gian để di chuyển, tốc độ nhanh chóng giảm xuống.
 
 Tốc độ của Liễu Vô Mi giảm xuống, nam tử áo đen trong nháy mắt xuất hiện phía sau Liễu Vô Mi.
 
 Một chưởng võ về phía nàng.
 
 Nhưng thân hình Liễu Vô Mi đột nhiên thân dừng lại, khí kình từ cơ thể truyên vào trường kiếm trong nháy mắt, sau đó nàng trở tay vung kiếm công kích đối phương.
 
 Tốc độ xuất kiếm cực nhanh, thân kiếm xé rách không khí đâm thẳng đến cổ người áo đen.
 
 Tuy rằng Liễu Vô Mi đột nhiên lấy công làm thủ khiến cho người áo đen giật mình nhưng mà hắn cũng không có luống cuống.
 
 Bàn tay va chạm mũi thanh kiếm.
 
 Đinhl Có âm thanh như kiêm thiết giao nhau.
 
 Một kiếm này của Liễu Vô Mi không có cắt vỡ bàn tay đối phương.
 
 "Trường hận kiếm, hàn sương đầy trời."
 
 Đột nhiên Liễu Vô Mi khẽ quát một tiếng, hàn khí trong cơ thể bộc phát tràn vào trường kiếm, nàng lại tiếp tục công kích người áo đen.
 
 Hàn khí dẫn động khí lưu chung quanh hạn chế chuyển động của đối phương.
 
 Giống như lúc trước đối phương thi triển Thiên Trọng Sơn Kình.
 
 "Có chút thực lực, nhưng phải dừng lại ở đây."
 
 Trong lúc người áo đen nói chuyện thì thân hình của hắn đã vọt tới.
 
 Bàn tay vỗ về phía Liễu Vô Mi với tốc độ cực nhanh.
 
 Trong khoảnh khắc bàn tay sắp chạm vào trường kiếm, ngón tay bỗng nhiên co lại chộp lấy trường kiếm.
 
 Vô Mi có chút sửng sốt, khí kình trong cơ thể điên cuồng tuôn ra muốn đẩy lùi bàn tay đối phương.
 
 Nhưng mà đối phương bắt đầu dồn sức.
 
 Liễu Vô Mi chỉ cảm giác được một cỗ lực lượng to lớn tác động lên trường kiếm kéo cả người nàng vọt tới.
 
 Nhất thời sắc mặt biến đổi.
 
 Trong khoảnh khắc thân thể nàng bị kéo tới, giữa các ngón tay trên bàn tay còn lại của người áo đen xuất hiện khí kình huyết sắc.
 
 Ánh mắt lóe lên sự hung tàn.
 
 Thân hình tiến về phía trước đưa tay chộp lấy đầu Liễu Vô Mi.
 
 Giờ phút này Liễu Vô Mi muốn vứt bỏ thanh kiếm.
 
 Nhưng mà bàn tay đối phương đã rơi vào đầu nàng, khí kình huyết sắc quấn quanh ngón tay trực tiếp xuyên thủng đầu Liễu Vô Mi.
 
 "Thiên Kim Thủ Nghê Khôn."
 
 Liễu Vô Mi nói ra lời này.
 
 "Biết roi cũng có ích gì chứ?"
 
 Phốc xuy.
 
 Người áo đen vặn đầu Liễu Vô Mi xuống rồi ném sang một bên.
 
 Sau đó thân hình chợt lóe nhanh chóng rời đi.
 
 Không lâu sau khi hắn rời đi.
 
 Trường Hận cung đèn đuốc sáng trưng, tiếng kinh hô nối nhau vang lên không dứt.
 
 Rất nhanh, tin tức phó điện chủ phân điện Trường Hận cung Lĩnh Nam quận bị giết chết nhanh chóng lan truyền ra ngoài.
 
 Tô Thần ở trong Sơn Hà môn nên không biết mấy chuyện này.
 
 Ngày hôm sau. Tô Thần ngồi dậy rời khỏi giường, ra nhà ăn ăn một chút cho bữa sáng liền chuẩn bị trở về.
 
 Nhưng khi đi ngang qua một chỗ, có một người nói nhỏ bên tai hắn:
 
 "Phân điện Trường Hận Cung, Liễu Vô Mi bị giết."
 
 Người này nói xong liền lướt qua Tô Thần.
 
 Tô Thần nghe được tin tức bỗng nhiên ngẩn ra.
 
 Liễu Vô Mi bị giết mất rồi.
 
 "Các ngươi có nghe nói không?”
 
 Điện chủ phân điện Trường Hận cung Lâu Vô Hối biến mất, tối qua phó điện chủ Liễu Vô Mi bị người ta vặn đầu xuống."
 
 Nghe nói dáng người của Liễu Vô Mi rất quyến rũ, gương mặt xinh đẹp diễm lệ, sao lại có người có thể xuống tay được chứ?
 
 Một số người mở miệng bàn tán.
 
 "Ai biết được.
 
 Bất quá gần đây Lĩnh Nam quận quả thật có chút loạn."
 
 Hai người nói chuyện lướt ngang qua Tô Thần.
 
 Tô Thần không có dừng lại, chuẩn bị xuống núi tiến đến quận phủ xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận