Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 302: Quỷ nô, Kinh diễm nhất thương, xuyên thủng ngực

Chương 302: Quỷ nô, Kinh diễm nhất thương, xuyên thủng ngựcChương 302: Quỷ nô, Kinh diễm nhất thương, xuyên thủng ngực
 
 Chương 302: Quỷ nô, Kinh diễm nhất thương, xuyên thủng ngực
 
 “Chuyện này... .ˆ
 
 Tâm thần nam tử gầy gò áo đen đen tập trung hết vào Gia Cát Chính Ngã.
 
 Hoàn toàn không nghĩ tới Đoạn Thanh Nhai bên cạnh sẽ ra tay với mình.
 
 Hắn quay đầu nhìn về phía Đoạn Thanh Nhai.
 
 Đoạn Thanh Nhai rút trường kiếm về, lạnh giọng nói:
 
 "Ta đã gia nhập Thanh Long Hội."
 
 "Không! Không! Không!"
 
 Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
 
 Người mai phục không phải là người của Đoạn Thanh Nhai đều bị chém giết.
 
 Đoạn Thanh Nhai an bài toàn sát thủ, sát thủ chú trọng một kích mất mạng, cho nên sau khi tiếng kêu thảm thiết vang lên liên không còn động tĩnh.
 
 Bùm!
 
 Thân thể nam tử gầy gò cũng ngã xuống.
 
 Nhìn thấy cảnh này, gương mặt Nhiếp Côn Luân đứng cách không xa trở nên dữ tợn.
 
 Hắn không nghĩ tới Đoạn Thanh Nhai lại xuất thủ vào lúc này.
 
 Hơn nữa còn giết chết người mà hắn bố trí mai phục.
 
 Hiện tại hắn hận không thể băm Đoạn Thanh Nhai thành vạn đoạn.
 
 Nhưng lúc này Đoạn Thanh Nhai không để ý đến hắn mà xoay người nhìn về phía Liệt Diễm Cuồng.
 
 Hôm nay giữa ta và ngươi, chỉ có một người có thể rời khỏi nơi này.
 
 Đoạn Thanh Nhai nhìn chằm chằm Liệt Diễm Cuồng.
 
 Lúc này Liệt Diễm Cuồng cũng nhìn về phía Đoạn Thanh Nhai.
 
 "Không nghĩ tới ngươi ẩn nhẫn nhiều năm như vậy lúc này mới bộc phát, chẳng lẽ ngươi cho rằng bọn họ có thể giúp ngươi sao?"
 
 Liệt Diễm Cuồng nhìn Đoạn Thanh Nhai, lạnh giọng nói.
 
 Trong lúc nói chuyện, quanh thân Liệt Diễm Cuồng có một cỗ khí kình hòa diễm nồng đậm bao lấy, khí kình sôi trào kịch liệt.
 
 Không khí chung quanh giống như bị khí kình này thiêu đốt phát ra tiếng lộp bộp.
 
 "Trước kia không có cơ hội giết ngươi, bây giờ có cơ hội, vậy để ta xem đệ nhất phó lâu chủ có xứng với danh xưng hay không?”
 
 Trong lúc Liệt Diễm Cuồng nói chuyện thì thân thể hắn đã vọt lên không, giống như một con chim vút cao, song chưởng hóa thành trao chộp về phía Đoạn Thanh Nhai.
 
 Trường kiếm trong tay Đoạn Thanh Nhai xoay chuyển, kiếm quang sắc bén bá đạo như lưu quang quét tới. Khí kinh hỏa diễm va chạm với trường kiếm.
 
 Khí kình của Đoạn Thanh Nhai và khí kình hỏa diễm giằng co, có ánh lửa lóe lên.
 
 Đoạn Thanh Nhai không chiếm được chỗ tốt.
 
 Kiếm chiêu lập tức biến hóa, người đi theo kiếm giống như linh xà đâm về phía những vị trí yếu hại của đối phương.
 
 Chỉ là bàn tay Liệt Diễm Cuồng linh hoạt được khí kình hỏa diễm bao bọc nhanh chóng ngăn trở trường kiếm thiên biến vạn hóa kia.
 
 Tô Thần quan chiến thấy cảnh này, mắt híp lại.
 
 Tuy rằng trông Đoạn Thanh Nhai không có ưu thế gì nhưng khí kình trên người Liệt Diễm Cuồng lại đang nhanh chóng tiêu hao.
 
 Nếu cứ tiếp tục như vậy e là Liệt Diễm Cuồng sẽ chết dưới kiếm của Đoạn Thanh Nhai.
 
 Ánh mắt chuyển đến trên người Nhiếp Côn Luân.
 
 Sắc mặt tên này trông cực kỳ dữ tợn, bọn hắn vốn đang chiếm ưu thế, ưu thế lập tức không còn, chuyển biến thành yếu thế.
 
 Nếu như có thể dùng ánh mắt giết chết người, không biết Đoạn Thanh Nhai đã bị Nhiếp Côn Luân giết bao nhiêu lần rồi.
 
 Đương nhiên những người khác trong trang viên chứng kiến tình cảnh này, sắc mặt biến hóa muôn vẻ, bọn họ không nghĩ tới tình huống sẽ phát triển theo hướng này.
 
 Đệ nhất phó lâu chủ Cực Nhạc lâu phản bội gia nhập Thanh Long hội.
 
 Còn phá hủy hết bố trí của Quỷ Sát phủ và Cực Nhạc lâu trước đó, theo tình hình hiện tại, bên Quỷ Sát phủ không có phần thắng.
 
 Có người nhìn về phía Nhiếp Côn Luân, không biết hắn còn chuẩn bị gì không.
 
 "Quỷ nô, Tần lão, các ngươi hiện thân đi!"
 
 Nhiếp Côn Luân thấp giọng nói.
 
 Thực lực của Gia Cát Chính Ngã cường hãn, một thương liền giải quyết Lâm lão bên cạnh hắn, có lẽ chỉ có cường giả Thiên Nhân cảnh mới có thể chém giết thôi.
 
 Giờ này chỉ có thể mời người trong tối hiện thân.
 
 "Thì ra là Tân Thiên Sở, cường giả thứ hai của Quỷ Sát phủ, không nghĩ tới Nhiếp Phong Hàn vì kế hoạch lần này điêu động không ít người."
 
 Mạnh Thần Thông bên cạnh Mai Huyền Sương mở miệng nói.
 
 "Nói vậy e là Gia Cát Chính Ngã sẽ không phải là đối thủ rồi, không biết Thanh Long Hội còn có cao thủ nào không."
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 Lúc nói xong, nàng đưa mắt nhìn về phía một lão giả có dáng người khô héo, nếp nhăn trên da gấp sâu, mang đến cho người ta cảm giác rất khủng bố.
 
 ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
 
 Đây chính là Quỷ nô bên cạnh Quỷ Sát phủ chủ. Trong tay Tần Thiên Sở cầm một thanh trường côn tiến về phía Tiêu Thu Thủy.
 
 Tần Thiên Sở muốn đối chiến với Tiêu Thu Thủy, về phần Gia Cát Chính Ngã thì giao cho Quỷ nô giết.
 
 Quỷ nô không giống hắn, chỉ chấp hành mệnh lệnh giết người.
 
 Đối thủ nào đối với hắn mà nói đều giống nhau.
 
 Thời điểm Tần Thiên Sở bước đi, khí tức quanh thân bắt đầu bộc phát, trên thân trường côn trong tay xuất hiện một luồng khí lưu màu đen.
 
 Hắn nâng trường côn lên.
 
 "Giết!"
 
 Hắn quát khẽ một tiếng giết tới Tiêu Thu Thủy.
 
 Trường côn trong tay giống như trường long, muốn một côn đánh nát kiếm khí của Tiêu Thu Thủy.
 
 Mặt Tiêu Thu không đổi sắc, trường kiếm quét ra.
 
 Âm!
 
 Trường kiếm va chạm với trường côn bộc phát ra một cỗ khí kình.
 
 Sau đó song phương so đấu khí kình,
 
 Trong lúc nhất thời chỉ thấy côn ảnh cùng kiếm ảnh giao nhau.
 
 Kiếm của Tiêu Thu Thủy Kiếm không chỉ công kích mạnh mà còn phòng thủ tốt.
 
 Về phần Quỷ nô, ánh mắt hắn âm trầm lại nhìn Gia Cát Chính Ngã.
 
 "Trước tiên giết ngươi, sau đó vây giết Tiêu Thu Thủy."
 
 Thân ảnh Quỷ nô hóa thành một đạo hắc quang, bàn tay thành trảo chộp tới Gia Cát Chính Ngã.
 
 Gia Cát Chính Ngã không lùi không tránh, ánh mắt trở nên sắc bén, trường thương trong tay nháy mắt đâm ra.
 
 Trường thương sắc tạo thành vòng xoáy ngăn trở khí kình từ bàn tay sau đó va chạm với móng tay của đối phương.
 
 Tiếng ken két như kim loại giao nhau vang lên.
 
 Ánh mắt Gia Cát Chính Ngã ngưng tụ.
 
 Hắn không nghĩ tới móng tay đối phương lại cứng như kim thiết.
 
 Sắc mặt Quỷ nô biến đổi, hắn không nghĩ tới tốc độ ra tay của đối phương lại vượt qua hắn.
 
 Tốc độ bàn tay của hắn lại tăng.
 
 Hơn nữa khí thế trên người cũng bắt đầu biến hóa.
 
 Giữa Thiên Nhân cảnh và Thần phách hợp nhất vẫn có sự chênh lệch rất lớn.
 
 Thiên nhân đã bắt đầu người bắt đầu tách khỏi phạm trù con người, bọn họ đã lĩnh ngộ thiên địa thế.
 
 Xuất thế có thể áp chế người khác.
 
 Để cho đối thủ không cách nào thi triển lực lượng bản thân.
 
 Quỷ nô một kích không thành công lại dùng thế ra áp chế Gia Cát Chính Ngã.
 
 Móng tay sắc bén chộp tới mặt Gia Cát Chính. Nhận ra khí kinh của mình bị áp chế, đồng tử Gia Cát Chính Ngã co lại.
 
 Nhưng tâm thần lại bắt đầu biến hóa dưới cỗ áp lực này.
 
 Gia Cát Chính Ngã tu luyện thương đạo.
 
 Tuyệt học của hắn là Kinh diễm nhất thương.
 
 Một thương giải quyết đối thủ.
 
 Giao thủ với Quỷ nô một lúc rồi mà hắn vẫn chưa vận dụng tuyệt học của mình.
 
 Hắn muốn tìm được cơ hội một kích tất sát.
 
 Bụp!
 
 Chịu áp lực, Gia Cát Chính Ngã đâm ra một thương phản kháng.
 
 Trường thương va chạm với bàn tay đối phương, Quỷ nô trực tiếp bắt lấy trường thương của Gia Cát Chính Ngã.
 
 Khí kình cường đại áp chế trường thương.
 
 Sau đó hắn đột nhiên kéo mạnh, muốn kéo cả người lẫn thương tới để một trảo xuyên thấu cổ họng Gia Cát Chính Ngã.
 
 Lực lượng của Quỷ nô không hề nhỏ.
 
 Thân thể Gia Cát Chính Ngã không khỏi nhào về phía đối phương.
 
 Nhưng thời điểm thân thể chuẩn bị tiếp xúc với bàn tay của Quỷ nô.
 
 Ánh mắt Gia Cát Chính Ngã ngưng tụ, trong lòng bàn tay xuất hiện một cỗ khí kình, nhất thời nắm chặt trường thương, trường thương xoay tròn chấn bàn tay Quỷ nô văng ra.
 
 Hắn thi triển Kinh diễm nhất thương.
 
 Mọi người cảm thấy trường thương giống như một ngôi sao băng trực tiếp xuyên qua thân thể Quỷ nô sau đó ghim chặt trên trên vách tường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận