Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1000 - Mộ Dung Thiên Nam chết



Chương 1000 - Mộ Dung Thiên Nam chết




"Hừ! Che giấu khí tức, Thiên Phi này rốt cuộc muốn làm gì?"
Từ tình hình hiện tại mà xem, e là Thiên Phi không chỉ muốn diệt Mộ Dung gia.
Nếu chỉ muốn diệt Mộ Dung gia, giết Mộ Dung Thiên Nam.
Hẳn là sẽ không bày ra nhiều trò như vậy.
Ánh mắt Tô Thần xuyên qua lớp huyết sắc kết giới nhìn vào bên trong.
Lúc này trong đại trận có năm đạo thân ảnh đồng loạt xuất hiện sau lưng Thiên Phi.
“Truyền hết lực lượng cho ta!"
Trên người Thiên Phi có huyết sắc phù văn quấn quanh, ánh mắt lạnh lẽo nói.
Ầm!
Năm đạo thân ảnh đồng thời bộc phát lực lượng ba động kinh khủng.
Lực lượng của những người này điên cuồng tràn vào cơ thể Thiên Phi.
Cơ thể Thiên Phi khi có được năm luồng lực lượng bộc phát ra khí tức đáng sợ.
“Giết chết ngươi, trạng thái điên cuồng bạo nhất, hấp thu oán hận của ngươi."
Thiên Phi lạnh lùng nói.
“Thiên Ma Vô Tướng! Huyễn hóa chúng sinh!”
Trong lúc nói, thân hình Thiên Phi biến hóa, từng đạo huyết ảnh từ trên người nàng bay ra.
“Giết!”
Mắt Mộ Dung Thiên Nam đỏ ngầu, như ma như quỷ, đánh ra từng quyền, đánh nát những huyết ảnh đó.
Chỉ là những huyết ảnh bị đánh nát kia lại dung nhập vào cơ thể Mộ Dung Thiên Nam.
Mộ Dung Thiên Nam tâm thần điên cuồng không để ý tới những huyết ảnh dung nhập vào cơ thể, tiếp tục lao về phía Thiên Phi.
Tay hạ xuống, quyền kình bộc phát, tạo thành gợn sóng.
Di hình hoán ảnh.
Nhưng ngay khoảnh khắc nắm đấm của hắn hạ xuống.
Thân hình Thiên Phi cùng đám người trong nháy mắt biến mất không thấy.
Mộ Dung Thiên Nam điên cuồng gầm lên.
Huyết khí toàn thân bộc phát ra xung quanh, chân khí như sóng biển tản ra bốn phía, muốn bức Thiên Phi ra.
Ngay khi chân khí bộc phát lan ra xung quanh.
Trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một thanh trường kiếm màu máu.
Trường kiếm tỏa ra ánh sáng đỏ rực rỡ.
Ngay sau đó, một đạo kiếm khí màu máu bao phủ xuống.
Chân khí và huyết khí đang bùng phát trong nháy mắt bị kiếm khí chấn vỡ.
"Kiếm gì đây?"
Ánh mắt Tô Thần ngưng tụ.
"Thanh kiếm kia không tầm thường!"
Mặc dù đang ở ngoài trận, nhưng Tô Thần vẫn có thể cảm nhận được thanh trường kiếm màu máu kia không hề tầm thường.
"Đây hẳn là át chủ bài của đối phương!"
Tô Thần thầm nghĩ.
"Thiên Ma Huyết Kiếm!"
Mộ Dung Thiên Nam gầm lên điên cuồng, nhưng trong tiềm thức, hắn nhận ra thanh kiếm này.
Thiên Ma Huyết Kiếm là bội kiếm của Lục Quân Sinh.
Pháp bảo Linh cấp thượng phẩm.
Năm đó bị Chu Đế chém nát, biến mất không thấy, không ngờ tới nay đã được phục hồi.
Thiên Ma Huyết Kiếm xuất hiện.
Sáu đạo thân ảnh cũng xuất hiện.
Sáu người đồng thời nâng tay, cùng nhau áp chế thanh trường kiếm màu máu kia.
Xuy!
Huyết sắc trường kiếm hóa thành một đạo huyết quang rơi xuống.
Rống!
Mộ Dung Thiên Nam cảm nhận được lực lượng của kiếm quang, sắc mặt đại biến, nắm tay oanh ra.
Ầm!
Quyền kình kinh khủng bùng phát muốn ngăn cản Thiên Ma Huyết Kiếm.
Thế nhưng khi quyền kình va chạm với Thiên Ma Huyết Kiếm thì lập tức bị chấn vỡ, huyết kiếm rơi xuống, đâm thẳng vào đầu Mộ Dung Thiên Nam.
Trong nháy mắt, thiên địa tĩnh lặng.
Thời gian như ngưng đọng.
Hừ!
Trường kiếm được rút về.
Thân thể Mộ Dung Thiên Nam ngã xuống đất.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Thiên Phi.
"Ngươi... Rốt cuộc muốn làm gì?"
Tuy bị đâm xuyên đầu, nhưng Mộ Dung Thiên Nam lại không chết ngay.
Vừa dứt lời.
Thiên Phi liền xuất hiện trước mặt Mộ Dung Thiên Nam.
Trong lòng bàn tay xuất hiện một viên châu màu đen.
Viên châu đen vừa xuất hiện liền bị Thiên Phi đánh vào vết thương trên đầu Mộ Dung Thiên Nam!
A!
"Ngươi!"
Mộ Dung Thiên Nam như cảm nhận được điều gì đó, phát ra tiếng kêu thảm thiết, muốn nói gì đó nhưng lại không còn hơi sức.
Vào lúc Mộ Dung Thiên Nam ngã xuống.
Đại trận trước đó đã biến mất không thấy.
Cùng lúc đó, Lôi Bất Hối đang giao đấu với Tôn Minh liền hóa thành một tia lôi đình bỏ chạy.
Mộ Dung Thiên Nam đã chết.
Hắn mà còn ở lại, đợi bọn họ vây công thì chắc chắn không thể chạy thoát.
"Ta mang thi thể đi, các ngươi hãy khởi động đại trận bên ngoài nơi bế quan của lão tổ Mộ Dung gia, đừng để hắn có cơ hội xuất quan!"
Thiên Phi nói với những kẻ còn lại.
"Tuân lệnh!"
Mấy người họ nhanh chóng biến mất.
Chỉ còn lại Thiên Phi một mình.
Một lát sau, ánh mắt Thiên Phi nhìn về phía Tô Thần.
"Tô thiếu long thủ, Tàng Thư Lâu sẽ không có vấn đề gì, ngươi có thể đến đó xem bất cứ lúc nào!"
Một giọng nói truyền âm vang lên bên tai Tô Thần.
Tô Thần nhìn Thiên Phi.
Lúc này, Thiên Phi xách thi thể Mộ Dung Thiên Nam lên rồi xoay người rời đi.
"Nàng ta... Rốt cuộc muốn làm gì?"
Ánh mắt Tô Thần ngưng tụ.
Oanh!
Một lát sau, từ một nơi nào đó trong Mộ Dung gia bỗng bộc phát ra một cỗ lực lượng đáng sợ.
Kẻ nào!
Một giọng nói khàn khàn già nua vang lên.
Nhưng giọng nói vừa dứt liền biến mất không còn tăm hơi.
Không còn chút khí tức nào.
"Xem ra Mộ Dung lão tổ đã bị tập kích rồi!"
"Mộ Dung gia coi như diệt vong rồi!"
Tô Thần thở dài một tiếng.
Một lát sau, Tô Thần nói với Nguyên Tùy Vân: "Chúng ta đến Tàng Thư Lâu thôi!"
Trên đường đi, Tô Thần không hề thấy bóng dáng ai.
Chẳng mấy chốc.
Bọn họ đã đến Tàng Thư Lâu.
Lão giả ở Tàng Thư Lâu có một vết kiếm giữa hai đầu lông mày, trên mặt đầy vẻ kinh hãi, có lẽ đã chết dưới Vô Ảnh Kiếm.
Bước vào Tàng Thư Lâu.
Chỉ còn tầng cao nhất là Tô Thần vẫn chưa xem.
Hắn quyết định xem hết sách trên tầng cao nhất, nếu đến trước khi trời sáng mà vẫn chưa xem xong thì sẽ mang đi.
Khi ánh đèn sáng lên.
Rầm!
Tiếng tủ sách đổ xuống đất.
"Là ai?"
Tô Thần nhìn về phía đó.
Một thiếu nữ đầu tóc rối bù đang đứng đó, ánh mắt căng thẳng nhìn Tô Thần.
"Thiếu long thủ, nàng là Mộ Dung Ngọc!"
Nguyên Tùy Vân bên cạnh lên tiếng.
"Xếp thứ hai trên Thiên Tiên Bảng!"
Tô Thần nhìn Mộ Dung Ngọc với mái tóc rối bù, ánh mắt hơi sững sờ.
Hắn không ngờ Thiên Phi ra tay lại tha cho một mạng.
Mộ Dung Tinh Thần và những người khác đều bị bắt, cuối cùng bị Mộ Dung Thiên Nam giết chết, còn Mộ Dung Ngọc với khí tức yếu ớt này lại không bị bắt.
"Ngươi là Tô thiếu long thủ, hãy báo thù cho ta!"
"Chỉ cần ngươi chịu báo thù cho ta, ta sẽ là người của ngươi!"
Mộ Dung Ngọc như nhận ra Tô Thần là ai, lên tiếng nói.
"Ngươi có biết ai là người diệt Mộ Dung gia các ngươi không mà muốn ta báo thù?"
Tô Thần khẽ nhíu mày.
“Ta biết, kẻ diệt Mộ Dung gia ta chính là Thiên Phi của Ma Môn!"
“Ngươi giúp ta giết Thiên Phi kia, ta sẽ là của ngươi, ta chính là Mộ Dung Ngọc xếp thứ hai trên Thiên Tiên Bảng."
Mộ Dung Ngọc nhìn Tô Thần nói.
Nàng ta có thể sống sót là bởi tỷ tỷ đã đưa nàng ta đến đây trước.
Ngoại nhân đều biết Thiếu long thủ Thanh Long Hội đang ở Tàng thư lâu của Mộ Dung gia bọn họ xem sách.
Tuy rằng Tô Thần đã rời đi, nhưng người của Ma Môn chưa chắc đã biết.
Vì vậy tỷ tỷ nàng ta cho rằng Tàng thư lâu tương đối an toàn nên liền đưa đến đây.
“Hay là ngươi sợ Thiên Phi của Ma Môn? Chẳng phải Thanh Long Hội các ngươi rất bá đạo sao?"
Mộ Dung Ngọc thấy Tô Thần không có phản ứng liền tiếp tục nói.
Xoẹt!
Lời nàng ta vừa dứt, một đạo kiếm quang hiện lên ở cổ họng.
Mộ Dung Ngọc kinh hãi nhìn Nguyên Tùy Vân.
Người ra tay là Nguyên Tùy Vân, một kiếm đâm vào cổ họng.
“Kẻ dám vô lễ với Thiếu chủ, chết!"
Nguyên Tùy Vân lạnh giọng nói.
Tô Thần lắc đầu.
“Mộ Dung gia đã bị diệt môn rồi, nếu như để ta đưa ngươi đi gặp Mộ Dung Khinh Trần, có lẽ ta còn có thể giúp ngươi!"
“Nhưng ngươi không nên nghĩ nhiều như vậy!"
Tô Thần ở Tàng thư lâu xem sách.
Nguyên Tùy Vân thì xách thi thể Mộ Dung Ngọc trên mặt đất lên.
Hắn ta ra tay, sẽ để lại một ít dấu vết, vẫn là xử lý đi thì hơn.
Lúc này, ở khu vực Lăng Giang.
Quan Ngự Thiên nhìn mật tín trước mặt, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.
“Độc Cô Vi Ngã mượn danh nghĩa giao thương vận chuyển thủy vận Nam Bắc vậy mà chỉ là bề ngoài, mục đích thực sự là muốn mượn cơ hội này chiếm cứ khu vực hai bên thủy vận, mở rộng phạm vi thế lực của bản thân!"
“Đến lúc đó phối hợp với thế lực của hắn ta ở khu vực Nam Hải, sẽ có năng lực lật đổ sự thống trị của Chu Đế."
“Không ngờ Độc Cô Vi Ngã có dã tâm lớn như thế."
Quan Ngự Thiên lẩm bẩm nói.
Bức mật tín này là do Liễu Như Thần từ khu vực Nam Hải truyền về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận