Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 364: Thượng Quan Kim Hồng, Thái Hòa bang, Âu Dương Bạch Hiên

Chương 364: Thượng Quan Kim Hồng, Thái Hòa bang, Âu Dương Bạch HiênChương 364: Thượng Quan Kim Hồng, Thái Hòa bang, Âu Dương Bạch Hiên
 
 Chương 364: Thượng Quan Kim Hồng, Thái Hòa bang, Âu Dương Bạch Hiên
 
 "Xuất hiện tình huống gì!"
 
 "Toàn lực thúc đẩy hợp tác với Thiên Hạ Minh, còn nữa, để Tiền Các đưa vài tên cung phụng tới."
 
 Kim Ngọc Lăng mở miệng nói.
 
 Bên trong Kim Tiền Bang có hai cơ cấu vũ lực, một là Kim Ngân vệ đội, hai là Tiên Các.
 
 Trong đó Tiền Các do Kim Tiền Bang thu nạp một ít cao thủ đảm nhận chức cung phụng, nghe đồn những tên cung phụng này đều ở Thiên Nhân cảnh."
 
 "Thuộc hạ liền truyền tin cho tổng bộ."
 
 Âm Khoát Hải trả lời.
 
 "Nhìn chằm chằm Tứ Phương Hội, xem bọn giết Thượng Quan Kim Hồng, người còn lại mà Kim Phong Tế Vũ Lâu phái ra là ai?"
 
 Kim Ngọc Lăng hỏi.
 
 "Lãnh Hối Thiện, hôm nay vừa mới rời khỏi thành!"
 
 Âm Khoát Hải trả lời.
 
 "Lãnh Hối Thiện? Thân phách hợp nhất cảnh, chỉ có mình hắn ra khỏi thành?"
 
 Kim Ngọc Lăng trầm giọng hỏi.
 
 "Chỉ có một mình hắn rời đi trong đêm."
 
 Âm Khoát Hải trả lời.
 
 Nghe được lời Âm Khoát Hải nói, Kim Ngọc Lăng trầm tư, trong lòng bắt đầu tính toán.
 
 Nếu như là lúc trước, Lãnh Hối Thiện vừa ra khỏi thành hắn sẽ lập tức phái Âm Khoát Hải ra tay chém giết Lãnh Hối Thiện.
 
 Nhưng chuyện xảy ra ở Khánh Thành khiến trong lòng hắn không dám loạn động.
 
 Bỗng nhiên trong đầu hắn có linh quang chợt lóe, mở miệng nói:
 
 "Người phụ trách chín quận phương bắc bên Thất hoàng tử ở Lĩnh Nam quận, liên hệ hắn, mời hắn ra tay trợ giúp chúng ta giết người!"
 
 "Chủ thượng, tuy rằng người phụ trách bên Thất hoàng tử đang ở Lĩnh Nam quận nhưng rất ít lộ diện, chúng ta muốn liên hệ đối phương, phỏng chừng phải thông qua Kinh sư!”
 
 Âm Khoát Hải nói.
 
 "Chuyện này không vội, cứ thông qua Kinh sư đi."
 
 Kim Ngọc Lăng nói.
 
 Bụp!
 
 Ngay khi hắn nói xong, bên ngoài cửa sổ có một con bồ câu đưa thư màu xám trắng nhẹ nhàng đáp xuống bệ cửa.
 
 Âm Khoát Hải bắt lấy con bồ câu, rút một tờ giấy từ trong ống trúc dưới chân nó ra xem, sắc mặt trầm xuống, lập tức đưa tờ giấy cho Kim Ngọc Lăng.
 
 Kim Ngọc Lăng nhìn thoáng qua tờ giấy, sắc mặt cũng trầm xuống.
 
 "Đi rồi sao? Nhanh như vậy?"
 
 "Chủ thượng, những cao thủ này rút khỏi Thanh Long tự, người của Thanh Long tự thật sự nguyện ý phong tự.'
 
 Âm Khoát Hải trầm giọng nói.
 
 "Sẽ, bọn họ có nội tình, phỏng chừng còn muốn nhìn chín quận phương bắc có thế lực bá chủ mới."
 
 "Chỉ cần có thế lực bá chủ mới xuất hiện, bọn họ có thể trực tiếp phái cao thủ đến trấn áp, đây không phải là một lần vất vả suốt đời nhàn nhã sao?"
 
 "Một ít người rời đi, phỏng chừng bên kia sẽ thúc giục chúng ta hành động nhanh hơn!"
 
 Kim Ngọc Lăng thở dài một tiếng.
 
 "Ngươi đi làm việc trước đi!"
 
 Trong bàn tay Kim Ngọc Lăng xuất hiện ngọn lửa, tờ giấy hóa thành tro tàn.
 
 "Tuân lệnh!"
 
 Âm Khoát Hải gật đầu, khom người lui xuống.
 
 Ván này đầu voi đuôi chuột, xem ra kế hoạch phân hóa của Đại hoàng tử đã thành công.
 
 Sau khi Âm Khoát Hải rời đi, Kim Ngọc Lăng tram giọng nói.
 
 "Kim tam bang chủ!"
 
 Một bóng người lóe lên xuất hiện trước cửa phòng Kim Ngọc Lăng, mở miệng nói:
 
 "Đại nhân chúng ta muốn gặp ngài, không biết ngài có rảnh không."
 
 Người nọ vừa nói vừa lấy ra một lệnh bài có chữ [Thái].
 
 Nhìn thấy lệnh bài này, Kim Ngọc Lăng cả kinh.
 
 "Tiên bối muốn gặp ta, ta có thể tiếp bất kỳ lúc nào."
 
 Kim Ngọc Lăng vội vàng nói.
 
 "Vậy theo ta đi thôi!"
 
 Người tới xoay người rời đi, Kim Ngọc Lăng vội vàng theo sau.
 
 Trong một biệt viện ở Thái Nguyên quận.
 
 Thượng Quan Kim Hồng ngồi trên ghế thủ tọa đại sảnh.
 
 Ở chín quận phương bắc, Thái Nguyên quận mạnh hơn Lĩnh Nam không ít trên phương diện kinh tế.
 
 Lúc trước Nạp Lan Dung Yên có chút nội tình ở nơi đây cho nên Kim Phong Tế Vũ Lâu mới mở một phân lâu, thật ra cũng không thể gọi là phân lâu, hẳn nên gọi là trạm tình báo lớn.
 
 Phía dưới Thượng Quan Kim Hồng có một nam tử mặc áo bào xám đang đứng, nam tử có khuôn mặt bình thường.
 
 "Ngươi là người của Kim Phong Tế Vũ Lâu, điều tra được hung thủ của diệt Kim Phong Tế Vũ Lâu rồi sao?" Thượng Quan Kim Hồng mở miệng nói.
 
 "Đúng vậy đại nhân, người đang ở trong thành, thuộc Thái Hòa bang!"
 
 Nam tử áo xám nói.
 
 "Thái Hòa bang này là bang phái nào?”
 
 Thượng Quan Kim Hồng khẽ nhướng mày.
 
 "Bang chủ Tư Mã Đạm là một võ giả Luyện Phách hậu kỳ, có khoảng sáu trăm thành viên, chưởng quản bến tàu thủy vận quận phủ."
 
 Người áo xám mở miệng nói.
 
 "Như vậy sao? Vậy chúng ta đến Thái Hòa bang giết người ra tay, dẫn đường đi!"
 
 Thượng Quan Kim Hồng mở miệng nói.
 
 "Đại nhân, chúng ta cứ vậy mà tiến đến sao?"
 
 Nam tử áo xám nghe xong không khỏi lên tiếng.
 
 "Đây không phải là chuyện ngươi nên nghĩ!"
 
 Lúc Thượng Quan Kim Hồng nói chuyện, người đã đi tới cửa.
 
 Nam tử áo xám vội vàng theo sau dẫn Thượng Quan Kim Hồng tiến về phía cứ điểm Thái Hòa bang.
 
 Lúc này, trong một gian phòng rộng ở Thái Hòa bang.
 
 Một bàn ăn cực lớn được bày ra, trên bàn có rượu ngon đồ tốt, đặc biệt là iữa bàn ăn có một con dê nướng.
 
 Toàn thân dê nướng vàng óng, có mùi thơm mê người không ngừng tản mát ra.
 
 Ngồi ở vị trí đầu là một thanh niên, thiếu hội chủ Tứ Phương Hội Âu Dương Bạch Hiên.
 
 Bên cạnh hắn là một đại hán mặc cẩm bào, chính là bang chủ Thái Hòa bang Tư Mã Đạm.
 
 "Thiếu hội chủ đến Thái Hòa bang ta, thật sự là vinh hạnh của Thái Hòa bang, Tư Mã Đạm kính thiếu hội chủ một chén rượu!"
 
 Tư Mã Đạm bưng chén rượu uống một hơi cạn sạch.
 
 "Tư Mã bang chủ, khách khí rồi, lân này ta còn phải cảm tạ Tư Mã bang chủ."
 
 "Sau này Thái Hòa bang sẽ trực thuộc ta Tứ Phương hội, ta tin tưởng tại ở quận phủ này không có người dám làm khó dễ ngươi."
 
 Âu Dương Bạch Hiên bưng chén rượu, sau khi uống một ngụm, mở miệng nói.
 
 "Thuộc hạ bái kiến thiếu hội chủ!"
 
 Tư Mã Đạm lập tức di chuyển thân thể, quỳ một gối xuống.
 
 "Báo!"
 
 Lúc Tư Mã Đạm đang quỳ thì một tên thị vệ xuất hiện trước cửa.
 
 "Vào di
 
 Tư Mã Đạm mở miệng nói.
 
 Tên thị vệ kia nhanh chóng tiến vào, quỳ một gối nói: "Bang chủ, người của Kim Phong Tế Vũ Lâu đang trên đường đến Thái Hòa bang chúng ta.
 
 "Nhanh như vậy đã tới Thái Hòa bang chúng ta rồi!"
 
 Lúc này Tư Mã Đạm đã đứng dậy, trầm giọng nói.
 
 Sau đó ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Bạch Hiên.
 
 Kim Phong Tế Vũ Lâu chính là mục tiêu của Âu Dương Bạch Hiên.
 
 Thái Hòa Bang cũng chỉ hỗ trợ đánh tạp mà thôi, hết thảy đều phải xem Âu Dương Bạch Hiên.
 
 "Lui xuống đi!"
 
 Âu Dương Bạch Hiên khoát tay.
 
 Tên thị vệ kia khom người rời khỏi phòng.
 
 "Đi, đối phương tới thì chúng ta phải đi nghênh đón đối phương chứ!"
 
 Lúc Âu Dương Bạch Hiên nói chuyện, đã đứng dậy đi ra khỏi phòng.
 
 Tư Mã Đạm vội vàng đi theo phía sau.
 
 Đường phố trước mặt Thái Hòa Bang là đường Thái Hòa.
 
 Con đường này có thể xem là một con đường phồn hoa ở Thái Nguyên quận, người qua kẻ lại, có hàng rong san sát cùng với nhiều tửu lâu, cửa hàng.
 
 Đang là ban ngày, tự nhiên là thời gian tấp nập rồi.
 
 Nam tử áo xám mang theo Thượng Quan Kim Hồng đi về phía Thái Hòa bang.
 
 Trong lòng hắn khẩn trương, bàn tay toát mồ hôi.
 
 "Ngươi rất khẩn trương!"
 
 Thượng Quan Kim Hồng nhìn nam tử áo xám, nói.
 
 "Thuộc hạ có chút khẩn trương!"
 
 Nam tử áo xám đáp.
 
 "Ngươi chỉ là người dẫn đường, khẩn trương cái gì?"
 
 Thượng Quan Kim Hồng xoay người nhìn nam tử áo xám, hình như nhìn ra chuyện gì đó?
 
 Nam tử áo xám nhìn thấy ánh mắt của Thượng Quan Kim Hồng, tâm thần run lên, xoay người tiến vào trong đám người.
 
 Xil
 
 Chỉ là hắn vừa mới tiến vào đám người thì ngực đã bị một luồng chân khí đánh xuyên qua.
 
 "Không!"
 
 Tình huống này lập tức khiến cho có người hoảng sợ hét lên, người qua đường trong nháy mắt tản đi hết.
 
 Thượng Quan Kim Hồng không để ý đến thi thể trên mặt đất, tiếp tục tiến về phía Thái Hòa bang.
 
 Bởi vì hắn đã thấy được tấm biển của Thái Hòa bang, không cần người dẫn đường nữa.
 
 "Cứ điểm bị diệt, không nên có người sống sót."
 
 Nhưng nam tử áo xám này còn sống, còn xuất hiện trước mặt hắn, dẫn hắn đến Thái Hòa bang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận