Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 37: Mưa rền gió dữ, một đao chém thành hai nửa

Chương 37: Mưa rền gió dữ, một đao chém thành hai nửaChương 37: Mưa rền gió dữ, một đao chém thành hai nửa
 
 Chương 37: Mưa ren gió dữ, một đao chém thành hai nửa
 
 Ban đầu bọn họ đã phỏng đoán bên cạnh Lăng Thiên Hà có người.
 
 Cho nên mới mời Mạc Bắc Minh ra tay.
 
 Mạc Bắc Minh có thực lực Luyện Thần trung kỳ, chính là cao thủ tuyệt đối ở Khánh Thành.
 
 Bọn họ tin tưởng dù cho Lăng Thiên Hà mời được người giúp đỡ thì cũng không mời được cao thủ Luyện Thần trung kỳ.
 
 "Trước nhìn kỹ hãng nói, người này miệt thị Mạc Bắc Minh như thế, sao Mạc Bắc Minh có thể nhịn được chứ?"
 
 Ánh mắt Lôi Mục chợt lóe.
 
 Tuy rằng hắn cảm thấy kinh ngạc vì sự xuất hiện của Bạch Thiên Vũ.
 
 Nhưng hắn cũng tin tưởng thực lực của Mạc Bắc Minh.
 
 Trên đường phố.
 
 Ánh mắt Mạc Bắc Minh trở nên u ám, người ôm đao này thế mà không để hắn vào trong mắt.
 
 "Vậy để ta nhìn xem ngươi có mấy phần năng lực!"
 
 Mạc Bắc Minh ngửa bàn tay, chân khí bùng nổ, hội tụ mưa phùn trong không trung vào trong lòng bàn tay sau đó đánh ra một chưởng.
 
 Những giọt mưa hôi tụ gào thét giống như hóa thành mũi đồng loạt bắn về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Nhìn thấy vô số hạt mưa gào thét bắn đến, sắc mặt Bạch Thiên Vũ vẫn bất biến.
 
 Trên người có một cỗ đao khí toát ra, hình thành một lá chắn.
 
 Những hạt mưa gào thét bắn tới va chạm vào lá chắn chỉ nhấc lên từng gợn sóng, không thể phát nát.
 
 Nhìn thấy công kích của mình bị chặn lại, sắc mặt Mạc Bắc Minh trở nên ngưng trọng, không nghĩ tới công kích của mình lại bị đối phương nhẹ nhàng ngăn chặn như thế.
 
 Nhưng mà thời điểm đao khí từ tràn ra từ thân thể Bạch Thiên Vũ lại không khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm.
 
 Cho đạp chân xuống đất một cái, thân hình hóa thành bóng đen lướt tới, chớp mắt xuất hiện trước mặt Bạch Thiên Vũ.
 
 Bàn tay có ánh sáng đỏ máu lóe lên, có một cỗ huyết khí dao động mãnh liệt xuất hiện, hắn không do dự mà vỗ một chưởng về phía Bạch Thiên Vũ.
 
 Chưởng an gào thét xé rách màn mưa phùn.
 
 Tiếng ù ù vang lên, Bạch Thiên Vũ có thể ngửi được mùi máu tanh tưởi.
 
 Chân Bạch Thiên Vũ di chuyển, thân hình như quỷ mị tránh né một chưởng này.
 
 Mạc Bắc Minh một chưởng thất bại, lại trở tay, bàn tay thành trảo trực tiếp quét qua bụng Bạch Thiên Vũ.
 
 Khí kình huyết sắc lưu chuyển trên đầu ngón tay trông có vẻ sắc bén dị thường. Thân thể Bạch Thiên Vũ lại đi chuyển, hóa thành tàn ảnh.
 
 Dùng tốc độ mắt thường khó có thể bắt được thoát ly khỏi phạm vi công kích của Mạc Bắc Minh.
 
 Lại thất thủ lân nữa, lòng Mạc Bắc Minh chợt lạnh lẽo, hắn dừng lại, ánh mắt cảnh giác nhìn Bạch Thiên Vũ.
 
 Hai lần công kích của mình đều bị đối phương dễ dàng tránh né.
 
 Bước chân và khinh công của đối phương tuyệt đối ở trên hắn.
 
 Huống hồ đối phương vẫn còn ôm trường đao, tuyệt đối là cao thủ dùng đao, uy lực chắc chắn bất phàm.
 
 "Ngươi rốt cuộc là ai?"
 
 Hắn nhìn Bạch Thiên Vũ, trâm giọng nói.
 
 "Bổn tọa, Bạch Thiên Vũ, ta đã kiến thức thực lực của ngươi, như vậy hiện tại liền đưa ngươi lên đường."
 
 Bạch Thiên Vũ vừa nói xong, thân hình hóa thành một tàn ảnh xuất hiện trước mặt Mạc Bắc Minh.
 
 Sau đó có một đạo hàn quang lóe lên từ tay hắn.
 
 Trong lòng Mạc Bắc Minh có cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên.
 
 Thân hình xoay chuyển, hắn muốn thoát đi.
 
 Nhưng mà Bạch Thiên Vũ đã xuất đao.
 
 Người bên ngoài quan sát chỉ nhìn thấy một ánh đao lóe lên.
 
 Theo ánh đao là tiếng than khóc bén nhọn vang lên, đao khí sắc bén tàn sát bừa bãi.
 
 Mưa phùn trên không trung tạm thời ngừng lại.
 
 Chỉ nhìn thấy một ánh đao xuất hiện trước mặt Mạc Bắc Minh rồi sau đó ánh đao chợt biến mất.
 
 Những hạt mưa phùn tiếp tục rơi xuống.
 
 Trên đường phố.
 
 Mạc Bắc Minh vẫn còn đứng đó.
 
 Đôi mắt mở to, bên trong đôi mắt còn tàn lưu ánh đao, sau khi ánh đao tan rã.
 
 Thân thể hắn trực tiếp từ một phân thành hai.
 
 Máu tươi từ hai nửa thân thể ồ ạt chảy ra, hòa cùng với nước mưa trên mặt đất.
 
 "Này!"
 
 Mấy người quan chiến ở các nơi xung quanh lập tức đứng lên, trong ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi.
 
 Chỉ với một đao.
 
 Đao khách tự xưng là Bạch Thiên Vũ này dùng một đao chém giết Luyện Thần trung kỳ Mạc Bắc Minh.
 
 Tí tách!
 
 Tiếng mưa phùn trơi quanh quẩn trên đường phố.
 
 Một lúc sau mới có từng tiếng hô hấp dồn dập vang lên.
 
 Thời điểm bọn họ nhìn về phía Bạch Thiên Vũ lần nữa. Bạch Thiên Vũ đã xoay người tiến vào bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu.
 
 Sau lưng hắn là Lăng Thiên Hà vẫn còn chưa hết kinh hãi, một đao liền chém giết Mạc Bắc Minh.
 
 Rốt cuộc Bạch tiền bối đã tới cảnh giới nào.
 
 Đêm đó, người khiến gây áp lực cho hắn hẳn là Bạch tiền bối.
 
 Bên cạnh lâu chủ có một vị cường giả thế này.
 
 Xem ra chuyện ở Khánh Thành không có gì khó khăn.
 
 Tạm thời hắn cũng sẽ không có nguy hiểm.
 
 Hơn nữa còn có thể ngang hàng nói chuyện với Tần Hạo kia, đến lúc đó có thể trợ giúp lâu chủ biết được mục đích Tần Hạo tiến đến.
 
 Ánh mắt không tự giác nhìn về một hướng.
 
 Đúng là chỗ sương phòng mấy người Lôi Đường đang trú ngụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận