Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 554: Liễu Thanh Dao hung ác, chết đạo hữu không chết bần đạo

Chương 554: Liễu Thanh Dao hung ác, chết đạo hữu không chết bần đạoChương 554: Liễu Thanh Dao hung ác, chết đạo hữu không chết bần đạo
 
 Chương 554: Liễu Thanh Dao hung ác, chết đạo hữu không chết ban đạo
 
 Cái Bang hành động rất nhanh.
 
 Tửu lâu, khách điếm, tiền trang và thanh lâu mà Liệt Ngao khống chế bị vây công trước.
 
 Đệ tử Cái Bang xuất hiện như nước lũ, căn bản không cho đối phương phản ứng.
 
 Đương nhiên cũng có kẻ phản kháng, nhưng trong đám ăn mày này có ba trăm đệ tử chính thức của Cái Bang, thực lực rất mạnh, cho dù phản kháng cũng không có tác dụng gì.
 
 Chỉ nhiều hơn một bãi máu tươi.
 
 Về phần Liệt phủ cũng bị một đám đệ tử Cái Bang bao vây, nhanh chóng dời đồ bên trong Liệt phủ.
 
 "Bang chủ, lân này chúng ta đã có tài nguyên, kế tiếp tập trung phát triển là được, thảo được trong nhà kho hậu viện đã được vận chuyển ra ngoài, âm thầm phân tán rồi chuyển đến Lạc Thành, tin rằng có thể hạn chế ôn dịchl"
 
 Lục Hữu Vi xuất hiện trước mặt Kiều Phong, nói.
 
 Giờ phút này trên cánh tay phải của hắn có một vết thương, do giao thủ với tử vệ của Liệt gia lưu lại.
 
 Dù tử vệ Liệt gia dùng phương pháp đặc thù bước vào Thiên Nhân cửu nạn nhưng thực lực cũng rất mạnh mẽ, Lục Hữu Vi phải một cái trả giá nhất định mới có thể giết chết đối phương.
 
 "Tình hình sẽ không quá tốt, kế tiếp còn phải đối mặt Liệt gia, còn có đồ vật đệ tử Thái Thượng Vô Cực Môn Bạch Vô Cực mang theo, ta nghĩ vật kia hữu dụng với chủ thượng, chúng ta cần đoạt lấy!"
 
 Kiều Phong trầm giọng nói.
 
 "Bang chủ dự định ra tay với Bạch Vô Cực của Thái Thượng Vô Cực Môn!"
 
 "Chúng ta chống lại Liệt gia, lại chống thêm Thái Thượng Vô Cực Môn, chỉ sợ..."
 
 Lục Hữu Vi trâm giọng nói.
 
 "Lợi dụng Diêm Vương Trại một chút!"
 
 Kiều Phong lạnh giọng nói.
 
 "Nhưng người Diêm Vương Trại muốn gặp người của Liệt gia, chúng ta không thể tiếp xúc!"
 
 Lục Hữu Vi mở miệng nói.
 
 "Vậy giả làm người của Liệt gia, dù sao chuyện Thái Thượng Vô Cực Môn và Cái Bang chúng ta không liên quan gì.'
 
 Lúc nói chuyện Kiều Phong giơ tay lên, lệnh bài Liệt gia bên hông Liệt Hổ bay vào trong tay.
 
 "Điền trưởng lão, ngươi lập tức lưu ý hành tung của Bạch Vô Cực và Diêm Vương Trại."
 
 Kiều Phong phân phó.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Điền Hổ lập tức lĩnh mệnh rời đi.
 
 Trong phủ quận thủ, Liễu Thanh Dao đang nghe thủ hạ báo cáo.
 
 "Ngươi nói người Cái Bang giết Liệt Hổ và Liệt Ngao, còn cướp hết tài nguyên của Liệt gia, đang vận chuyển ra ngoài thành." Liễu Thanh Dao khó tin hỏi lại.
 
 "Đúng vậy, quận thủ, chúng ta làm sao bây giờ, muốn cho người chặn lại sao?"
 
 "Nếu như chúng ta không làm gì hết chỉ sợ Liệt gia sẽ tìm chúng ta gây phiền toái."
 
 Một nữ tử mặc áo xanh phía dưới nói.
 
 "Điều động một ít nhân thủ, duy trì trật tự bên trong quận phủ, không cần tiếp xúc với người Cái Bang, tranh cho bạo phát xung đột, nếu đối phương dám động Liệt gia, chúng ta cùng người ta là địch, ta nghĩ đối phương cũng sẽ không lòng từ nương tay, làm bộ dáng là được!"
 
 Liễu Thanh Dao bình phục tâm tình nói.
 
 Lúc trước nàng chỉ nghĩ Cái Bang sẽ ép Liệt Ngao rời đi nhưng bây giờ không chỉ Liệt Ngao bị giết mà cả Liệt Hổ cũng bị giết, sự tình hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
 
 Bọn họ làm sao dám giết Liệt Hổ và Liệt Ngao, muốn sống mái với Liệt gia sao?
 
 Người Cái Bang có thực lực mạnh như?
 
 Liễu Thanh Dao nói tới đây, khẽ nhướng mày.
 
 Chẳng lẽ mục tiêu lúc trước của Cái Bang chính là Liệt Hổ và Liệt Ngao?
 
 "Có lẽ ta bị Kiều Phong tính kết"
 
 Liễu Thanh Dao thì thào nói.
 
 Kiều Phong đến gặp nàng trước thúc đẩy hợp tác, một khi sự tình bại lộ, bên Kiều Phong hoàn toàn có thể nó là chủ ý của quận thủ.
 
 Bởi vì trong chuyện này Kiêu Phong được lợi, nàng cũng được lợi.
 
 Khi đó nàng phải đối mặt với Liệt gia.
 
 Nàng mà đối mặt Liệt gia tuyệt đối không có đường sống, muốn sống sót chỉ có thể dựa vào Kiều Phong hoặc Cái Bang.
 
 “Tính toán thật sâu!"
 
 "Bất quá cũng hi vọng Cái Bang các ngươi có thực lực, nếu không chúng ta đều phải chôn cùng Liệt Hổ và Liệt Ngao!"
 
 Liễu Thanh Dao thầm hận.
 
 "Các ngươi tiếp tục thu thập tin tức về Cái Bang, thế lực quy mô lớn như thế chắc chắn phải để lộ nhiều tin tức, ta muốn hiểu rõ thực lực của bọn họi"
 
 Liễu Thanh Dao mở miệng nói.
 
 “Tuân lệnh
 
 Nữ tử nhanh chóng lui ra để lại Liễu Thanh Dao tiếp tục trâm tư.
 
 Không chỉ có nàng, hiện giờ các thế lực lớn ở quận phủ đều đang chú ý chuyện này.
 
 Liệt Ngao, Liệt Hổ không chết thì bọn họ sẽ động, nhưng Liệt Ngao và Liệt Hổ chết trong tay Cái Bang, bọn họ ra tay không khác gì muốn đối nghịch với Liệt gia, cho nên tất cả đều bất động.
 
 Bất quá cũng phái ra rất nhiều thám tử dò xét tin tức vê Cái Bang, chú ý hướng đi của Cái Bang.
 
 Ngày hôm sau quận thành khôi phục sự yên bình, trên đường phố người qua người lại nối liền không dứt, giống như không có bị biến cố Liệt gia ảnh hưởng, đương nhiên trong các tửu lâu, quán trà đều có người sôi nổi thảo luận.
 
 Đương nhiên hiện giờ trên đường phố cũng có một ít khất cái, những người này đều không phải đệ tử Cái Bang, chỉ là khất cái bình thường.
 
 Sự trả thù của Liệt gia nhất định sẽ nhanh chóng đến.
 
 Đệ tử Cái Bang cơ bản đều đã rút lui.
 
 Trong đại sảnh phủ quận thủ, thủ lĩnh nhiều thế lực đến bái phỏng quận thủ.
 
 Liệt Ngao đã xảy ra chuyện, hiện giờ người chủ sự chỉ còn mỗi quận thủ Liễu Thanh Dao, bọn họ chỉ có thể tìm nàng thương lượng đối sách.
 
 Liễu Thanh Dao ngồi ngay ngắn trên ghế dài, đưa mắt nhìn hơn mười người phía dưới mà không nói gì.
 
 Hơn mười người đang ngồi dưới, không ai dám xem thường Liễu Thanh Dao, bọn họ đều biết võ công cùng thủ đoạn của nàng, đắc tội nữ nhân này không có kết quả tốt."
 
 "Liễu quận thủ, Liệt Ngao công tử và Liệt Hổ đại nhân chết ở Trường Hà quận, chúng ta nên nghĩ chút biện pháp đi?"
 
 Một nam tử trung niên mặc hoàng bào mở miệng nói.
 
 Ô bang Trường Hà quận chưởng quản thế lực đường thủy, nam tử hoàng bào chính là bang chủ Ô bang Tào Chí Hữu, lúc trước làm việc dưới tay Liệt Ngao.
 
 "Tào bang chủ, ngươi nói nghĩ biện pháp, không biết ngươi có biện pháp gì, người Cái Bang còn chưa đi xa, ngươi có thể suất lĩnh người Ô Bang truy kích, có lẽ là một chủ ý không tồi."
 
 Liễu Thanh Dao nhìn Tào Chí Hữu, trâm giọng nói.
 
 "Liễu quận thủ, ngươi nhưng là người đứng đầu quận thành, hiện tại Cái Bang ở quận thành làm loạn cướp giết, phủ quận thủ nên quản mới đúng, chúng ta có thể ở bên cạnh hiệp trợt"
 
 Một nam tử mặc trường bào tử kim, hình thể cao lớn giống như hùng sư, vẻ mặt cương nghị mở miệng nói.
 
 Đây là bang chủ Hùng Sư Bang Tư Đồ Hùng hắn giống như Tào Chí Hữu, đều làm việc cho Liệt Ngao.
 
 Khi Liệt Ngao vừa đến Trường Hà quận hắn đầu nhập vào Liệt Ngao.
 
 Hiện giờ Liệt ngao chết, bọn họ nóng lòng biểu hiện, nhưng người Cái Bang có thể giết chết Liệt ngao cùng Liệt Hổ, có thể thấy được thực lực mạnh mẽ, bọn họ căn bản không dám ra tay.
 
 Cho nên hai người bọn họ muốn uy hiếp Liễu Thanh Dao, để Liêu Thanh Dao ra tay.
 
 "Chẳng lẽ Liễu quận thủ ngươi không muốn phái người ra tay, chẳng lẽ Liễu quận thủ ngươi có quan hệ với Cái Bang kia, muốn bao che người Cái Bang."
 
 Thấy Liễu Thanh Dao không lên tiếng, Tư Đồ Hùng lại mở miệng nói.
 
 Lúc này bầu không khí trở nên áp lực.
 
 Một số người thấy Tư Đồ Hùng và Tào Chí Hữu lên tiếng, bọn họ nhìn nhau nhưng lại không hùa theo.
 
 "Tư Đồ Hùng, ngươi lặp lại lời vừa nói lân nữa!"
 
 Mắt đẹp của Liễu Thanh Dao lóe hàn quang, nàng hỏi lại Tư Đồ Hùng.
 
 Trong giọng nói tràn ngập uy nghiêm, giống như muốn nhìn thấu tâm tư của Tư Đồ Hùng. Thấy cảnh này, sắc mặt Tư Đồ Hùng có chút khó coi, nhưng hắn đã đâm lao thì phải theo lao.
 
 "Ngươi không phái người ra tay truy kích đệ tử Cái Bang, ta có lý do cho rằng ngươi có quan hệ với Cái Bang, nếu không hiện tại ngươi liền dẫn người ra tay truy đuổi người Cái Bang."
 
 Tư Đồ Hùng lớn tiếng nói.
 
 'Làm cànH"
 
 Nữ hầu ở bên cạnh Liễu Thanh Dao lớn tiếng nói.
 
 "Một nha hoàn nho nhỏ, không có phần ngươi nói chuyện."
 
 Tư Đồ Hùng hừ lạnh một tiếng, Liễu Thanh Dao hắn còn dám nói, sẽ ngại một nha hoàn.
 
 "Muốn chết!"
 
 Đột nhiên Liễu Thanh Dao giống như quỷ mị vọt tới, kiếm quang lóe lên quét về phía Tư Đồ Hùng.
 
 Bóng người tập kích, kiếm quang đầy trời.
 
 "Liễu Thanh Dao, ngươi dám!"
 
 Tư Đồ Hùng gầm nhẹ một tiếng.
 
 Bàn tay hắn nắm lấy trường đao đặt trên bàn bên cạnh mình.
 
 Trong khoảnh khắc kiếm quang quét đến mặt hắn, đao quang cuồng bạo cũng chém về phía kiếm quang.
 
 Keng keng keng keng kengl
 
 Trong khoảnh khắc tiếp theo, hỏa tinh văng khắp nơi, đao quang kiếm ảnh đan xen khiến cho những người khác nhao nhao lui sang một bên.
 
 Bọn họ không nghĩ tới nói đánh là đánh.
 
 Hai bóng người tách ra, Liễu Thanh Dao cầm trường kiếm đứng đối diện Tư Đồ Hùng.
 
 "Tiện nhân, kính ngươi thì gọi ngươi một tiếng quận thủ, ngươi cho rằng ngươi là ai?"
 
 Tư Đồ Hùng lạnh giọng nói.
 
 Liễu Thanh Dao không nói gì cất bước, kiếm quang như sấm đánh ra, nhắm vào các chỗ yếu hại của Tư Đồ Hùng.
 
 Tư Đồ Hùng không cam lòng yếu thế.
 
 Trường đao trong tay nghênh đón kiếm quang của đối phương, một ít đá vụn từ nơ bọn họ giao thủ bắn ra bên ngoài.
 
 "Liễu Thanh Dao, thực lực của ngươi cũng không gì hơn, nếu như không phải Liệt Ngao thiếu gia không muốn đối phó ngươi, ngươi đã sớm tiện nghi lão tử, lão tử đã sớm cho ngươi biết thế nào gọi là nữ nhân!"
 
 Tư Đồ Hùng xuất đao cười to.
 
 Lúc tiếng cười vang lên, Liễu Thanh Dao tức giận tăng tốc độ công kích, trong mắt tràn ngập sát ý.
 
 Kiếm quang đột nhiên biến mất.
 
 Sau đó liền thấy một đạo hồng quang lóe lên xuyên qua cổ họng Tư Đồ Hùng.
 
 "Muốn chết như vậy, lão nương thành toàn ngươi!" Giọng nói lạnh lẽo của Liễu Thanh Dao vang lên trong đại sảnh.
 
 Thân thể Tư Đồ Hùng ngã xuống đất, trên cổ họng có cắm mấy cây châm màu đỏ.
 
 Thấy thế, những người khác không khỏi hít sâu một hơi.
 
 "Kéo xuống, tránh làm bẩn mặt đất!"
 
 Liễu Thanh Dao trở lại ghế ngồi lớn tiếng nói.
 
 Có hai người từ bên ngoài tiến vào kéo thi thể Tư Đồ Hùng đi.
 
 Đại sảnh trở nên yên tĩnh.
 
 Lúc này một nam tử mặc áo xanh mở miệng nói:
 
 "Quận thủ đại nhân, Ô bang đông đảo nhân thủ, đúng là có thể dùng để đối phó Cái Bang."
 
 Cái Bang và Liệt gia không bên nào dễ chịu, ai động thì người đó chết.
 
 Tư Đồ Hùng đã chết rồi, như vậy chỉ có thể cho Ô Bang đi.
 
 Tào Chí Hữu không nghĩ tới lời nói của mình trước đó lại dẫn lửa thiêu thân.
 
 "Quận thủ đại nhân, nếu Tào bang chủ nguyện ý xuất động nhân mã, truy kích người Cái Bang, ta thấy nên để Tào bang chủ lập tức đuổi theo, nếu không người Cái Bang liền chạy mất!"
 
 Chết đạo hữu không chết bần đạo.
 
 Muốn cho Liệt gia một ít công đạo chỉ có thể dùng mạng người khác.
 
 "Đúng vậy, chúng ta cũng cho là như vậy.'
 
 Những người khác cũng nhao nhao phụ họa. Chương 555: Diêm Vương Trại, Tà Minh, Bạch Vô Cực
 
 "Nếu tất cả mọi người đồng ý, như vậy các nhà ra một chút nhân thủ cho Tào bang chủ, do Tào bang chủ dẫn dắt nhanh chóng ra khỏi thành truy kích Cái Bang!"
 
 Liễu Thanh Dao khoát tay nói.
 
 "Quận thủ đại nhân, ta không có ý này!"
 
 Tào Chí Hữu không nghĩ tới kết quả như vậy, thần sắc biến đổi, lập tức nói.
 
 "Tào bang chủ, Liệt Ngao công tử đến Trường Hà quận, quan hệ gần gũi với Ô bang và Hùng Sư bang các ngươi nhất, Tư Đồ Hùng đã đi cùng Liệt Ngao công tử, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi cùng Liệt Ngao công tử sao?
 
 Sát ý trong mắt Liễu Thanh Dao chợt lóe lên.
 
 Thấy thế, Tào Chí Hữu hoảng hốt.
 
 Mẫu thân ngươi, ngươi đây là muốn cho ta đi chịu chết!
 
 Tào Chí Hữu chửi rủa trong lòng nhưng ngoài miệng chỉ có thể nói:
 
 "Quận thủ đại nhân, ta đây liền dẫn người truy kích Cái Bang."
 
 "Hai người các ngươi đi cùng Tào bang chủ."
 
 Liễu Thanh Dao nói với hai thị nữ bên cạnh.
 
 Thấy thế, sắc mặt Tào Chí Hữu tối sầm, vốn còn muốn làm bộ nhưng Liễu Thanh Dao phái người theo bên cạnh hắn, muốn làm bộ có chút khó khăn.
 
 Lúc này ở bên ngoài thành có một người đội nón lá, uống trà trong trà quán.
 
 Ở dưới nón lá là một mặt nạ màu bạc.
 
 Một bóng người nhanh chóng tới trước mặt người đội nón lá.
 
 Người đội nón chậm rãi đứng lên ra khỏi trà quán.
 
 "Tình huống trong thành thế nào!"
 
 Người đội nón lá đi theo người vừa tới, hỏi:
 
 "Khởi bẩm đại nhân, Liệt gia đã xảy ra chuyện, Liệt Hổ và Liệt Ngao bị người của Cái Bang chém giết, tài nguyên của Liệt gia ở Trường Hà quận bị vận chuyển đi hết rồi."
 
 "Cái gì?"
 
 Nghe được tin tức này, người đội nón lá kinh ngạc.
 
 "Cái Bang, đây là thế lực nào?"
 
 Sau khi kinh ngạc, người đội nón lá trâm giọng hỏi.
 
 "Là một thế lực mới quật khởi ở Trường Hà quận, bang phái do khất cái tạo thành, nghe đồn có trưởng lão từ một túi đến chín túi!"
 
 "Tối hôm qua ra tay với Liệt gia là bang chủ Cái Bang, một trưởng lão chín túi một trưởng lão tám túi, trưởng lão chín túi là cao thủ Thiên Nhân cửu nạn, hai trưởng lão tám túi có thực lực Thiên Nhân bát nạn." "Cái Bang lại có thực lực mạnh như vậy, Liệt gia không còn người nào khác sao?”
 
 Người đội nón trâm giọng nói.
 
 "Tạm thời liên lạc với chúng ta là ám vệ mà Liệt Hổ lưu lại, hắn báo cho chúng ta biết Liệt gia nhị trưởng lão sẽ khởi hành đến đây tiếp xúc với chúng ta."
 
 "Để cho ta giết chết Bạch Vô Cực trước, đoạt lấy đồ vật trong tay hắn."
 
 "Liệt gia nhị trưởng lão, Liệt Phượng Miên, muốn tự mình đến."
 
 "Xem ra Liệt gia nhất định phải có được thứ trong tay Bạch Vô Cực!"
 
 "Nói cho bọn họ biết, chúng ta không lấy được một nửa đồ đạc thì sẽ không ra tay."
 
 Người đội nón lá lạnh giọng nói.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Người tới nhanh chóng rời đi, người đội nón lá cũng trở vào trong thành.
 
 Ở phủ quận thủ, Liễu Thanh Dao an bài Tào Chí Hữu rời đi rồi cũng cho mọi người rời đi, còn nàng tiến vào trong hậu viện.
 
 Kiều Phong đang há to miệng uống rượu tại hậu viện.
 
 "Kiều bang chủ, thật sự sảng khoái nha, sau khi giết Liệt Hổ và Liệt Ngao lại không có rời khỏi quận phủ, chẳng lẽ sẽ không sợ người Liệt gia tới đối phó ngươi!"
 
 "Không biết Liễu cô nương có ý kiến gì về việc Liệt Hổ đến Trường Hà quận không?"
 
 Kiau Phong uống một ngụm rượu rồi nói.
 
 "Chẳng lẽ Liệt Hổ đến Trường Hà quận không phải để đối phó với Cái Bang các ngươi, còn có mục đích khác."
 
 Nghe Kiều Phong nói vậy, Liễu Thanh Dao khẽ cau mày nói:
 
 Kiều Phong sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, chắc chắn Liệt Hổ có mục đích khác.
 
 "Hắn là Liễu cô nương biết Thái Thượng Vô Cực Môn, Bạch Vô Cực."
 
 Kiều Phong mở miệng nói.
 
 "Bạch Vô Cực, nghe đồn trên người hắn có Đạo môn tàn quyển, chẳng lẽ Liệt Hổ vì tàn quyển kia mà đến."
 
 Liễu Thanh Dao khẽ động nói:
 
 "Đây chỉ là tàn quyển, Liệt gia tranh đoạt vật kia có ích gì chứ, cho dù nghe đồn Đạo quyển ghi lại phương pháp bước vào Thiên Môn nhưng không trọn vẹn mà?”
 
 "Nhiều năm qua trong thiên hạ có nhiều mật quyển tàn phá nhưng vẫn chưa có người nào có thể bước vào Thiên Môn!"
 
 Từ trong lời nói có thể biết được Liễu Thanh Dao không quan tâm tới tàn quyển.
 
 "Han là Đạo quyển này không tầm thường, nếu không Liệt gia cũnh sẽ không để Liệt Hổ mời người Diêm Vương Trại ra tay!"
 
 "Han là người của Diêm Vương Trại đã đến Trường Hà quận rồi, ta muốn mời Liễu cô nương giúp chúng ta tìm được người của Diêm Vương Trại!" Kiều Phong mở miệng nói.
 
 "Cái gì, ngươi nói người Diêm Vương Trại đến Trường Hà quận của ta, ngươi biết là ai đến sao?"
 
 Sắc mặt Liễu Thanh Dao trở nên khẩn trương.
 
 Người của Diêm Vương Trại thích giết chóc, thích lợi dụng máu người để tăng cường thực lực.
 
 Tam đại Diêm Vương, tùy tiện một người tới cũng đủ dẹp Trường Hà quận rồi.
 
 Liễu Thanh Dao không thể không khẩn trương.
 
 Hiện giờ Liệt gia xuất hiện biến cố, người của Diêm Vương Trại không tìm được người giao dịch, chắc chắn sẽ không chịu tay không trở về.
 
 "Cụ thể là ai ta cũng không biết, cho nên muốn Liễu cô nương tìm ra người Diêm Vương Trại này, chúng ta bây giờ đã là người ngồi trên một chiếc thuyền, ta nghĩ Liễu cô nương có thể mau chóng tìm được người."
 
 Kiều Phong mở miệng nói.
 
 "Kiêu bang chủ, ta với Cái Bang các ngươi không phải cùng một thuyền!"
 
 "Cái Bang các ngươi là Cái Bang các ngươi, ta là tai"
 
 "Nếu như không phải chúng ta giết Liệt Hổ và Liệt Ngao, e là sau này ngươi cũng khó sống, ta nghe được, đối phương muốn diệt trừ ngươi!"
 
 Kiều Phong nhẹ giọng nói.
 
 "Ngươi nói Liệt Ngao muốn giết ta?"
 
 "Bọn hắn có gan sao? Ta xuất thân từ Tử Sam Cung, Tử Sam Cung chúng ta trung thành với Thất hoàng tử.
 
 Liệt gia bọn họ động thủ với chúng ta thì ăn nói với Thất hoàng tử thế nào?"
 
 Liễu Thanh Dao trâm giọng nói.
 
 "Ngươi chết trong tay Diêm Vương Trại cần giải thích gì khác sao? Huống hồ Tử Sam Cung có thể so sánh với Liệt gia?"
 
 "Có đôi khi cần suy nghĩ cho mình, nói thật, Cái Bang chúng ta không để Liệt gia vào trong mắt."
 
 Lúc Kiều Phong nói chuyện tràn ngập khí thế tự tin.
 
 Hắn tới nơi này chủ yếu là để thu phục Liễu Thanh Dao.
 
 Liễu Thanh Dao chính là đệ tử cung chủ của Tử Sam Cung, địa vị không tâm thường.
 
 Tử Sam Cung coi như thế lực nhất đẳng ở khu vực Giang Nam.
 
 Huống hồ có địa vị không nhỏ ở một số thành trì, cho nên có thể có minh hữu như vậy đối với Cái Bang mà nói cũng có ích cho sự phát triển.
 
 "Kiều bang chủ đây là muốn thu phục ta?"
 
 Lúc này thân hình Liễu Thanh Dao quỷ mị xuất hiện trước mặt Kiều Phong, ngón tay ngọc tinh tế dán vào cổ Kiều Phong.
 
 Đôi môi đỏ mọng dán vào bên tai Kiêu Phong, nhẹ giọng nói.
 
 "Không phải thu phục, là hợp tác, cũng là cho Liễu cô nương sự đảm bảo." Kiều Phong không đổi sắc, tiếp tục uống rượu.
 
 "Bảo đảm, chẳng lẽ Tử Sam Cung không thể bảo đảm ta sao?"
 
 "Tử Sam Cung ở khu vực Giang Nam tạm được, nhưng nếu xét ở vương triều Đại Chu thì không đáng nhìn, đúng rồi, lần này Liệt Ngao trữ thảo dược vì muốn liên thủ với Tà Minh."
 
 "Ta nghĩ nếu như Tà Minh biết được Kiều Phong ta ở chỗ này, ngươi nói Tử Sam Cung có thể ngăn trở người Tà Minh sao?”
 
 Kiều Phong nói xong, Liễu Thanh Dao biến sắc, trở lại vị trí đối diện Kiều Phong.
 
 "Ngươi nói xem người của Tà Minh đến Trường Hà quận để làm gì đây?"
 
 Liễu Thanh Dao chính là quận thủ Trường Hà quận, Tà Minh sẽ không xuất hiện nếu không có chuyện, có chuyện thì thì quận thủ như nàng sẽ đứng mũi chịu sào.
 
 "Chế tạo ôn dịch, bây giờ ôn dịch xuất hiện trong thành trì hạ lưu Trường Hà chính là do Tà Minh làm Tal
 
 "Nếu tình thế không khống chế được, đến lúc đó ôn dịch sẽ lan tràn toàn bộ Trường Hà quận."
 
 "Trường Hà quận sẽ xuất hiện bạo loạn, Cái Bang chúng ta cướp lấy những thảo dược kia cũng là vì giúp quận thủ ngươi bề bộn."
 
 Kiều Phong mở miệng nói.
 
 Nghe Kiều Phong nói, Liễu Thanh Dao trầm giọng đáp:
 
 "Cho dù có thảo dược, chỉ sợ cũng không ức chế được ôn dịch phát triển đi!"
 
 "Tà Minh ra tay rồi, hẳn là sẽ không để cho các ngươi khống chế ôn dịch."
 
 Liễu Thanh Dao nói.
 
 "Cái Bang chúng ta chỉ làm sự tình trong khả năng, có thể cứu bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, còn lại không phải chuyện của Cái Bang!"
 
 "Là chuyện của quận thủ Trường Hà quận ngươi."
 
 Kiều Phong nhìn Liễu Thanh Dao nói.
 
 "Với lực lượng của ta, đối phó Diêm Vương Trại hay Tà Minh đều không đối được!"
 
 "Kiêu bang chủ, chúng ta là đồng minh, ta nghĩ ngươi sẽ trợ giúp ta."
 
 Liễu Thanh Dao nhìn Kiều Phong, bây giờ chỉ Kiều Phong mới có thể giúp nàng.
 
 "Vậy ta nghĩ Liễu quận thủ có thể giải quyết Ô Bang Tào Chí Hữu kia."
 
 Kiều Phong muốn Liễu Thanh Dao trả giá nhiều hơn một chút.
 
 "Chỉ cần hắn ra khỏi thành, hắn sẽ chết!"
 
 Liễu Thanh Dao gật đầu.
 
 Bản thân Tào Chí Hữu chính là kẻ chết thay bị đẩy ra ngoài, cũng là công đạo cho Liệt gia.
 
 Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện ở trong sân.
 
 "Bang chủ, Liễu quận thủ!"
 
 Người tới chính là Kim Nguyên Linh của Cái Bang.
 
 Hắn nhanh chóng tới bên tai Kiều Phong nhỏ giọng nói một câu. "Diêm Vương Trại Ngân Diêm Vương tiếp xúc với người của Tà Minh!"
 
 Kiều Phong thì thào nói.
 
 "Liễu quận thủ, ta muốn đi gặp người Tà Minh cùng Diêm Vương Trại, lần sau chúng ta lại nói chuyện!"
 
 Kiều Phong đứng dậy.
 
 "Chỉ là lúc Kiều Phong đứng dậy, Liễu Thanh Dao cũng đi theo.
 
 “Ta cùng đi xem một chút!"
 
 Kiều Phong gật đầu, ba người rời khỏi phủ quận thủ.
 
 Chỉ là lúc đi ra ba người đều đội đấu lạp.
 
 Xuyên qua đám người nối liền không dứt đường phố, ba người dừng lại bên ngoài một trang viên.
 
 "Bang chủ, người của Tà Minh và Diêm Vương Trại đều ở bên trong!"
 
 Kim Nguyên Linh mở miệng nói.
 
 "Ngươi lưu thủ ở bên ngoài, ta đi vào gặp người của Diêm Vương Trại, Liễu quận thủ thật sự muốn đi cùng ta."
 
 Kiều Phong nhìn Liễu Thanh Dao nói.
 
 "Nếu đã đến thì phải vào xem một chút, bằng không ta làm sao biết Kiêu bang chủ ngươi nói đúng hay không?”
 
 Liễu Thanh Dao nhìn Kiều Phong nói.
 
 Kiều Phong tiến vào trong trang viên.
 
 Trang viên yên tĩnh đến lạ thường, không có người hầu.
 
 Trong đại sảnh có một nữ tử mặc váy đen đang đứng.
 
 Đối diện nàng là một người đeo mặt nạ màu bạc.
 
 "Ngân Diêm Vương, giao dịch giữa các ngươi cùng Liệt gia xem như xong rồi, làm một khoản giao dịch với Tà Minh chúng ta không?”
 
 Nữ tử váy đen nhìn Ngân Diêm Vương, mở miệng nói.
 
 "Làm giao dịch với các ngươi, chúng ta cũng không có tâm tính như Liệt Ngao, thay vì tích trữ thảo dược, Diêm Vương Trại chúng ta thích tiền mặt."
 
 Ngân Diêm Vương lạnh giọng nói.
 
 "Đương nhiên là tiền mặt, hôm nay Cái Bang giết Liệt Hổ và Liệt Ngao cướp tài nguyên của Liệt gia ở quận thành."
 
 "Nhưng Liệt Ngao chỉ chiếm cứ một ít sinh ý ở Trường Hà quận thành, quận thành lớn như vậy, còn có rất nhiều tiền trang, khách điếm, tửu lâu vân vân, Diêm Vương Trại hoàn toàn có thể diệt thế lực quận thành để cướp đoạt tài nguyên, sau đó giá họa cho Cái Bang là được."
 
 "Chuyện tốt như vậy, Diêm Vương Trại các ngươi không muốn làm sao?"
 
 Nữ tử váy đen nhìn Ngân Diêm Vương.
 
 "Cái Bang cũng không đơn giản, ngươi muốn Diêm Vương Trại chúng ta đắc tội Cái Bang? Ngươi tính toán không tệ." "Một đám khất cái thôi, chẳng lẽ Diêm Vương Trại các ngươi lại e ngại?"
 
 "Huống hồ chúng ta sẽ giúp các ngươi xóa sạch dấu vết, không ai biết là các ngươi ra tay."
 
 "Nơi này là địa bàn của Liệt gia địa bàn, các ngươi hợp tác với Liệt gia, Liệt gia cũng sẽ đẩy hết tội cho Cái Bang, đối với Diêm Vương Trại các ngươi mà nói chính là chuyện tốt, cớ sao mà không làm đây?"
 
 Nữ tử váy đen tiếp tục dụ dỗ nói.
 
 "Chuyện này có gì tốt đối với Tà Minh các ngươi?"
 
 "Tử vong và hỗn loạn đối với Tà Minh chúng ta đều có lợi."
 
 Nữ tử váy đen nói.
 
 Vốn muốn cùng Liệt Ngao hợp tác tích trữ thảo dược, mở rộng ôn dịch.
 
 Nhưng thảo dược đã bị Cái Bang chiếm lấy, như vậy cho dù có ôn dịch, chết không ít người nhưng cũng bị khống chế tương ứng, không chiếm được kết quả bọn họ mong muốn.
 
 Cho nên nữ tử váy đen này tìm người của Diêm Vương Trại hợp tác.
 
 "Nếu là như vậy, Diêm Vương Trại ta đương nhiên muốn làm rồi!"
 
 "Bất quá Liệt gia muốn chúng ta cướp đoạt đồ trên người Bạch Vô Cực, chúng ta vẫn phải hoàn thành trước, dù sao chúng ta đã lấy tiền đặt cọc của Liệt gia, tuy rằng Liệt Hổ đã chết nhưng Liệt gia vẫn còn."
 
 Ngân Diêm Vương nói:
 
 "Bạch Vô Cực đã vào thành. đêm nay Ngân Diêm Vương đại nhân có thể xuất thủ, bất quá Bạch Vô Cực chính là đại đệ tử Thái Thượng Vô Cực môn, thực lực không tâm thường, Ngân Diêm Vương đại nhân nên cẩn thận!"
 
 Nữ tử váy đen nói.
 
 "Bạch Vô Cực đã vào thành, các ngươi đúng là có chút năng lực."
 
 Ngân Diêm Vương không khỏi gật đầu.
 
 Diêm Vương Trại bọn họ một mực tìm Bạch Vô Cực mà không tìm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận