Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 993 - Âm Dương Giáo, Tả Vô Đao xuất hiện



Chương 993 - Âm Dương Giáo, Tả Vô Đao xuất hiện




Tái ngoại, một thân bóng người mặc trường bào đen đang độc hành trên sa mạc.
Hướng hắn đi là Thiên Sơn.
Mặt trời thiêu đốt khiến sa mạc bốc lên từng đợt sóng nhiệt.
Từng đợt sóng nhiệt cuồn cuộn như sóng triều dâng về phía thân ảnh kia, nhưng khi đến gần lại bị một lực lượng vô hình hút vào trong cơ thể, tiêu tán không còn tung tích.
Nam tử thần sắc lạnh lùng, trong mắt ẩn chứa một tia không cam lòng.
Tay nắm chặt một thanh trường đao.
Từng luồng đao khí có thể nhìn thấy bằng mắt thường đang lan tỏa trong lòng bàn tay hắn.
“Thiên Nhai Các, Đông Các các ngươi chắn đường ta! Nếu không phải các ngươi, ta đã không bị phế tu vi đến bước đường này."
Nam tử dừng bước, nhìn về phía Thiên Sơn ở đằng xa,
Trong mắt lóe lên sát ý ngập trời.
Người này chính là Tả Vô Đao do Thánh nữ Âm Dương Giáo phái xuống.
Tuy tên là Tả Vô Đao nhưng tuyệt học lừng danh của hắn lại là đao pháp chí dương chí nhiệt.
Vì đột phá Hóa Vực cảnh, hắn đã lén lút giết hại mấy trăm nữ đệ tử trong giáo, hút lấy chân âm của các nàng để âm dương điều hòa, từ đó bước chân vào Hóa Vực Cảnh.
Song tu bình thường thì Âm Dương Giáo không để tâm.
Nhưng giết người đoạt lấy chân âm thì trong Âm Dương Giáo là trọng tội, sẽ bị phế bỏ tu vi, đánh vào Âm Dương Cốc, trở thành nô lệ luyện đan.
Tả Vô Đao làm việc rất kín đáo, nhưng không biết vì sao lại bị Thánh nữ Tiết Lệ Linh biết được.
Tiết Lệ Linh liền dùng chuyện này uy hiếp hắn.
Để hắn đến đây giúp nàng ta làm một việc.
Chỉ cần hoàn thành việc này,
Nàng ta không chỉ giúp hắn che giấu chuyện kia mà còn ban thưởng cho hắn một quả Âm Dương Thánh Quả.
Để đến đây hắn phải tự phế đi tu vi Hóa Vực cảnh mà mình phải khó khăn lắm mới có được.
Nếu không, hắn còn chưa đến đây đã bị thiên lôi mà Lôi Đế lưu lại thế gian này đánh thành tro bụi.
Âm Dương Thánh Quả có thể giúp hắn khôi phục tu vi, giúp hắn một lần nữa bước chân vào Hóa Vực Cảnh.
Lúc đó hắn chính là đường đường chính chính bước vào Hóa Vực Cảnh.
Đương nhiên, cho dù hắn đã tự phế một tầng tu vi nhưng khi vượt qua không gian đến đây vẫn gặp phải nguy hiểm.
Khi đến nơi cũng đã trọng thương.
Thiên Môn, có đôi khi ra ngoài còn dễ hơn bước vào.
Trong khoảng thời gian này.
Hắn đã khôi phục được một chút thực lực, nhân tiện tìm hiểu chút tình hình của Thiên Sơn phái lúc đó.
Biết được Thiên Sơn phái bị người của Thiên Nhai Các, Đông Các tiêu diệt.
Vừa khôi phục thương thế, hắn liền lập tức đến Thiên Sơn phái.
“Nghe đồn các chủ Đông Các Thiên Nhai Các phòng ngự vô địch, không biết có thể đỡ được một đao của ta hay không!”.
Tả Vô Đao vừa vuốt ve trường đao trong tay vừa lạnh lùng nói.
Tuy tu vi bị phế đi một tầng nhưng hắn tin tưởng vào đao của mình, trên đời này không có nhiều người có thể đỡ được.
Tiếp tục đi.
Rất nhanh hắn đã xuất hiện dưới chân Thiên Sơn.
“Nơi này là Thiên Nhai Các, Đông Các! Ngươi là người phương nào?”.
Mấy thân ảnh từ trong bóng tối đi ra.
Chíu!
Tả Vô Đao giơ tay phải lên, đao khí vô hình trong lòng bàn tay bộc phát.
Một đạo đao mang nóng rực phát ra từ tay hắn.
Mấy người vừa xuất hiện kia dưới đao mang này liền kêu lên thảm thiết, thân thể nổ tung.
Tả Vô Đao không hề thay đổi sắc mặt, tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi, hắn không cần rút đao, đao khí trong tay cũng đủ khiến vạn người khiếp sợ.
Ở Đại điện Đông Các trên Thiên Sơn.
Cổ Tam Thông ngồi trên ghế chủ tọa.
Quan Thất và Chu Vô Thị ngồi ở hai bên trái phải.
Chu Vô Thị bên trái, Quan Thất bên phải.
Phía dưới Chu Vô Thị là ba vị mật thám, phía dưới Quan Thất là Bán Thiên Nguyệt.
Người dưới trướng của Chu Vô Thị dần dần thâu tóm toàn bộ các thế lực nhỏ xung quanh vào Đông Các.
“Báo!”
Một đệ tử Đông Các nhanh chóng tiến vào đại điện.
“Các chủ, một đao khách vô danh kia đã sắp đến trước đại điện rồi!”
Tên đệ tử này bẩm báo.
“Đối phương một đường đồ sát đến đây, rất là hung hăng, chỉ là không biết hắn ta có lai lịch gì mà dám xông vào Đông Các của Thiên Nhai Các ta.”
Cổ Tam Thông lên tiếng.
“Các chủ, xin giao việc này cho thuộc hạ!”
Quan Thất đứng dậy, mở miệng nói.
Quan Thất sau khi thực lực tăng mạnh, rất muốn tìm người giao thủ một phen.
Cho nên hắn xin được xuất chiến.
“Vậy chuyện này, giao cho Quan Thất huynh, Thiên Nguyệt huynh, ngươi đi cùng Quan Thất phó các chủ đi.”
Kẻ thiện không đến, kẻ đến không thiện.
Đối phương đã dám đến, chắc chắn không phải hạng tầm thường.
Vì vậy hắn để Quan Thất ra tay.
Quan Thất có được Thái Thượng Bá Huyết, thực lực càng tiến thêm một bậc.
Đơn thuần dựa vào lực công kích, Tiên Thiên Vô Hình Kiếm Khí cực kỳ sắc bén.
Kim Phật Bất Hoại Thân của Bán Thiên Nguyệt, khả năng phòng thủ cũng tương tự như Kim Cang Bất Hoại Thần Công của hắn, nếu có biến cố gì cũng có thể đỡ được một chút.
Chủ thượng gửi thư, Long Hồn Đao của Bán Thiên Nguyệt đang được đưa đến, đến lúc đó thực lực của Bán Thiên Nguyệt cũng sẽ tăng mạnh.
Không giống như công pháp có thể truyền thụ từ xa.
Những thứ như một giọt máu được đặt trong một vật chứa đặc biệt đều có thể được vận chuyển bởi phi cầm.
Long Hồn Đao quá lớn, chỉ có thể cho người mang đến.
“Quan Thất huynh, giết địch không phải là mục đích, chúng ta cần biết người này là ai.”
Chu Vô Thị lên tiếng.
Kẻ địch không quan trọng, quan trọng là biết kẻ địch là ai.
“Chu huynh yên tâm, ta sẽ hỏi rõ hắn ta là người phương nào.”
Quan Thất đáp.
Nói xong liền động thân, Bán Thiên Nguyệt cũng theo sau đứng dậy, cùng nhau đi ra khỏi đại điện.
Cổ Tam Thông và Chu Vô Thị không hề nhúc nhích.
Bên ngoài sơn môn.
Tả Vô Đao nhìn hai hàng chữ tách biệt trước mặt.
Thiên Nhai Các, Đông Các.
Hắn lên núi không hề che giấu hành tung, một đường đi đến đâu là đồ sát đệ tử Đông Các đến đấy.
Đệ tử bình thường bên Đông Các căn bản không phải là đối thủ, cho nên Cổ Tam Thông đã hạ lệnh không được ngăn cản.
Sau khi hắn bước qua tấm biển hiệu.
Ánh mắt khẽ nheo lại.
Ngẩng đầu nhìn về phía hai bóng người đang đi về phía hắn, trong đó có một người ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn, trên người tỏa ra kiếm khí đáng sợ.
“Hừm! Kiếm khí, vô kiếm!”
Tả Vô Đao là cao thủ đao đạo, tuy kiếm thuật không phải sở trường nhưng hắn có thể cảm nhận được kiếm khí trên người đối phương.
Thế nhưng đối phương lại không đeo kiếm.
Còn người còn lại đeo mặt nạ.
Thấy hai người xuất hiện nhưng ánh mắt Tả Vô Đao không hề có chút biến hóa nào.
Tay phải tiếp tục nâng lên.
Ầm!
Một luồng đao mang chói lòa như mặt trời đỏ rực xuất hiện, giống như ngọn lửa hung hãn oanh kích về phía Quan Thất.
Ánh mắt Quan Thất ngưng tụ.
Tiên Thiên Vô Hình Kiếm Khí ngưng tụ trên nắm tay hắn.
Kiếm khí lao ra va chạm với luồng đao mang rực lửa kia.
Thấy Quan Thất xuất quyền có kiếm khí bắn ra, Tả Vô Đao lập tức liên tiếp tung ra ba đạo đao khí.
Quan Thất cũng không do dự, tung ra một quyền, kiếm khí bắn ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
“Cũng có chút thực lực!”
Nhìn Quan Thất đỡ được ba chiêu của mình, ánh mắt Tả Vô Đao khẽ nheo lại, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
“Ngươi là Cổ Tam Thông hay là Chu Vô Thị?”
Tả Vô Đao nhìn Quan Thất, lên tiếng hỏi.
Đông Các, Thiên Nhai Các.
Hắn đã điều tra, nơi đây có hai đại cường giả, một là Các chủ Cổ Tam Thông, hai là Chu Vô Thị, còn những kẻ còn lại không đáng bận tâm.
“Hừ, bản tọa Quan Thất, Phó Các chủ Đông Các Thiên Nhai Các.”
Quan Thất lạnh lùng nói.
“Quan Thất! Phó Các chủ sao? Vậy thì một đao chém chết ngươi, rồi sau đó đến những kẻ còn lại!”
Tên Quan Thất này là Phó Các chủ, chính là mục tiêu của hắn.
Xác định mục tiêu.
Vậy thì giết!
Sát ý trong mắt Tả Vô Đao bùng phát.
Hắn phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để quay về, khôi phục thực lực.
Tả Vô Đao nắm chặt chuôi đao.
Trong nháy mắt có một luồng đao ý khủng bố ngưng tụ trên người hắn.
Đao ý vừa xuất hiện, không gian xung quanh bắt đầu dao động, lực lượng vô hình như cuồng phong càn quét bốn phía.
Trong chớp mắt, gió mây vần vũ, thanh thế vô cùng to lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận