Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 672: Am sát tại Đế Vũ Hầu phủ, Hầu phủ vây Chân Võ Uyển

Chương 672: Am sát tại Đế Vũ Hầu phủ, Hầu phủ vây Chân Võ UyểnChương 672: Am sát tại Đế Vũ Hầu phủ, Hầu phủ vây Chân Võ Uyển
 
 Chương 672: Am sát tại Đế Vũ Hầu phủ, Hầu phủ vây Chân Võ Uyển
 
 Sau khi mọi người rời đi, đại sảnh nghị sự trở nên yên tĩnh.
 
 Kim Phi Hồng nhìn Dương tổng quản bên cạnh: "Ngươi nói cho ta biết, trong năm người bọn họ, ai sẽ là kẻ phản bội, Thượng Quan Hạc mới đến, có phải hắn không?”
 
 "Bang chủ, mặc dù Thượng Quan Hạc đã trở thành quản sự, nhưng thâm niên cạn nhất, địa bàn quản lý cũng nhỏ nhất, hiện tại hắn hẳn là người không muốn chúng ta giao thủ với Sở Thiên Đường nhất."
 
 Dương quản gia đã nhận tiền thì phải giúp Thượng Quan Kim Hồng nói đỡ.
 
 "Thế sao? Người đầu tiên đi ra là ai?"
 
 Kim Phi Hồng không nói tiếp, mà hỏi về Kinh Vô Mệnh đã đi ra trước.
 
 "Hắn tên là Kinh Nhất, tính tình tàn nhẫn, ra tay là lấy mạng người, là người nhị gia chiêu mộ trước đây."
 
 Dương quản gia nghĩ một lúc rồi nói.
 
 "Người này không đơn giản, chú ý một chút!"
 
 Kim Phi Hồng lên tiếng.
 
 Ngay khoảnh khắc Kinh Vô Mệnh ra ngoài, hắn đã nhìn thấy đôi mắt của đối phương, xám xịt, không có tình cảm, cũng không có sự sống!
 
 Mặc dù thực lực chỉ có Thiên Nhân ngũ nạn, nhưng lại rất đáng sợ.
 
 Loại người này nếu thu phục được thì sẽ trở thành kẻ trung thành đến chết.
 
 "Nếu hắn mang đầu lâu của phu nhân Sở Thiên Bá về, lập tức dẫn hắn đến gặp ta."
 
 Kim Phi Hồng lên tiếng.
 
 Hắn có một linh cảm, Kinh Nhất này có thể mang đầu phu nhân Sở Thiên Bá về.
 
 Một nơi khác, Sở Thiên Bá đi ra từ một tòa lầu các tường đỏ.
 
 Một đệ tử của Sở Thiên Đường vội vàng chạy đến.
 
 "Tổng đường chủ, bên phía Kim Phi Hồng đã ra lệnh giết người, ai tối nay giết được phu nhân, mang đầu của phu nhân trở vê Kim Tiên Bang, người đó sẽ là quản sự thứ sáu của Kim Tiền Bang."
 
 Đệ tử này kể lại những chuyện xảy ra trong Kim Tiền Bang cho Sở Thiên Bá nghe.
 
 "Kim Phi Hồng đáng chết, phu nhân ngươi chết thì liên quan gì đến ta, ngươi lại muốn giết phu nhân tai"
 
 Sở Thiên Bá tức giận mắng chửi.
 
 "Chúng ta mau trở về đường, ta muốn xem ai dám đến Sở Thiên Đường của ta, còn nữa, chỉ cần người của Kim Tiền Bang bước vào địa bàn của chúng ta, không cần báo cáo, giết thẳng tay."
 
 Sở Thiên Bá bước lên cỗ xe ngựa đã chuẩn bị sẵn bên ngoài, nhanh chóng trở về Sở Thiên Đường.
 
 Từ tình hình hiện tại có thể thấy, Kim Phi Hồng đã không còn kiêng nể gì nữa.
 
 Hắn cũng không cần phải kiềm chế.
 
 Huống hồ hắn vừa được người kia cho phép, không cần phải kiêng dè.
 
 Nói cách khác, bên phía hắn cũng có thể hoàn toàn buông tay. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong Sở Thiên Đường và Kim Tiên Bang đều rất ngột ngạt
 
 Đáng lẽ phải là đêm say giấc.
 
 Nhưng trong đường khẩu của hai bang lại sáng đèn như ban ngày
 
 Ước chừng cả đêm sẽ không tắt.
 
 Sau khi Sở Thiên Bá trở về, liền trấn giữ tại Sở Thiên Đường.
 
 Trong đường khẩu
 
 Ngoài Lục Bưu ra, chỉ còn lại bốn đường chủ, những đường chủ khác đã tử trận trong cuộc chiến gần đây với Kim Tiền Bang.
 
 "Tổng đường chủ, người do Kim Phi Hồng phái đến khi vào địa giới của chúng ta đã bị vây giết chết."
 
 "Hiện tại xung quanh đường khẩu đều là người của chúng ta, một con ruồi cũng không bay vào được."
 
 Lục Bưu đang báo cáo với Sở Thiên Bá.
 
 "Đừng chú trọng vào việc đấu tay đôi, chỉ cần nhìn thấy người của chúng thì vây giết."
 
 Sở Thiên Bá lạnh lùng nói.
 
 Trong lúc Kim Tiền Bang và Sở Thiên Đường thu hút sự chú ý của một số người.
 
 Ở Đế Vũ Hầu phủ, có ba bóng quái xâm nhập.
 
 Ba bóng đen này rất quen thuộc với tình huống trong phủ, bọn hắn đi qua sân, tránh binh lính tuần tra.
 
 Xuất hiện bên ngoài phòng của Đế Vũ Hầu.
 
 Trong sân là một mảnh tĩnh lặng.
 
 Ba bóng đen nhìn nhau.
 
 Một bóng đen rơi xuống sau một cây cổ thụ trong sân rồi hòa vào bóng cây.
 
 Một bóng đen khác rơi xuống hành lang.
 
 Bóng đen còn lại nhảy lên bám vào hành lang, hòa vào mái ngói.
 
 Một người khác thì nhìn chằm chằm vào phòng ngủ của Đế Vũ Hầu, tay giơ lên, năm viên phích lịch xuất hiện giữa năm ngón tay hắn.
 
 Xoetl
 
 Năm viên phích lịch lập tức bay về phía phòng Đế Vũ Hầu.
 
 Âm!
 
 Ngay sau đó có tiếng nổ lớn vang lên.
 
 Gian phòng lập tức tan nát, có lửa bùng cháy.
 
 Nhưng bên trong không hề có tiếng kêu thảm thiết nào phát ra.
 
 Mặc dù không phát ra tiếng kêu thảm thiết, nhưng lại có một luông đao cương từ trong ngọn lửa xông ra chém về phía người áo đen.
 
 Một đao như sấm sét, tốc độ cực nhanh.
 
 Người áo đen cầm đầu biến sắc.
 
 Trong tay lại có thêm năm viên phích lịch, phích lịch bị phóng về phía đao cương rồi nổ tung. Nhưng người ra tay lại dùng cương khí bao quanh thân thể chống đỡ.
 
 Lúc này một thanh đao đã chém tới trước mặt người áo đen.
 
 Người áo đen xoay người tránh được.
 
 Âm!
 
 Vị trí hắn vừa đứng xuất hiện một rãnh sâu.
 
 "Đế Vũ Hầu phủ là nơi ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?"
 
 Người dùng đao lập tức bay lên truy đuổi người áo đen đang rút lui.
 
 Ngay lúc này toàn bộ Đế Vũ Hầu phủ sáng đèn, hàng trăm thủ vệ xuất hiện bên ngoài phủ, chặn đường bóng đen đó.
 
 Người áo đen muốn bay lên nhưng có hàng trăm binh lính đồng thời bùng phát khí huyết, sau đó gầm lên.
 
 Gầm!
 
 Tiếng gam mạnh mẽ của hàng trăm người tụ lại với nhau như có thể rung chuyển trời đất, tạo thành sóng âm xung kích.
 
 Người áo đen đang chạy trốn trúng phải sóng âm xung kích, thân hình khựng lại, sau đó như con rối rơi xuống đất.
 
 Miếng vải che mặt rơi rớt, có máu chảy ra từ mũi và mắt hắn.
 
 Lúc này người dùng đao vung đao trong tay chém một nhát.
 
 Xoetl
 
 Người áo đen bị chém làm đôi.
 
 "Không ngờ vừa treo thưởng đã có người đến ám sát, gan rất lớn!"
 
 "Kéo hai nửa thi thể này ra bãi đất trống ngoài Hầu phủ phơi nắng một ngày rồi kéo đi, cho người dập lửa."
 
 Người cầm đao quát lớn.
 
 “Tuân lệnh!"
 
 Lúc này có hai tên thủ vệ kéo hai nửa thi thể này đi.
 
 Người cầm đao quay người nhìn xung quanh, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn về phía căn phòng đang cháy.
 
 Đột nhiên có một bóng đen từ hành lang lao đến đâm hắn một kiếm.
 
 Tốc độ cực nhanh, người cầm đao theo bản năng chống đỡ.
 
 Nhưng đối phương đột nhiên xoay người lao vê một hướng khác.
 
 "Truy đuổi!"
 
 Người cầm đao lập tức dẫn người truy đuổi.
 
 Nhưng khi hắn truy đuổi thì lại có thêm một bóng đen từ gốc cây chạy trốn.
 
 "Còn có người!"
 
 Khi hắn định hành động thì một tên thủ vệ phát giác được động tĩnh quát lớn. Xoetl
 
 Bóng đen đó dùng trường kiếm trong tay đâm xuyên cổ họng thủ vệ sau đó quay người bỏ chạy.
 
 "Truy đuổi, nhất định phải truy đuổi cho ta, ta muốn lột da hắn!"
 
 Thấy vậy, người cầm đao gầm lên chuyển sang truy đuổi người này.
 
 Một nhóm người khác thì đuổi theo người trước đó.
 
 Hai bóng đen lao ra khỏi Đế Vũ Hầu phủ chạy về hai hướng khác nhau.
 
 Người đi sau không may bị người cầm đao đuổi kịp.
 
 "Huyết Sát Liệt Hổ Đaol"
 
 Đao khí đỏ như máu như sấm sét lao về phía đối phương.
 
 Người áo đen thấy vậy vung tay rải phấn độc, đồng thời trường kiếm trong tay lập tức đâm ra, dưới sự phụ trợ của phấn độc hắn xuất hiện trước mặt người cầm đao trong chớp mắt.
 
 Lúc này, sắc mặt người cầm đao tái mét.
 
 Hắn hít phải phấn độc, đầu óc choáng váng, vội vàng nín thở và né tránh.
 
 Nhưng vẫn bị mũi kiếm đâm trúng, chỉ là khi kiếm quang chạm vào quần áo đối phương thì có hỏa tinh bắn ra.
 
 Người cầm đao mặc áo giáp.
 
 Trúng đòn không bị thương, người cầm đao lập tức vung đao ngang.
 
 Xoetl
 
 Lưỡi đao sắc bén chém đôi thân thể người áo đen.
 
 Sau đó bắt đầu ép độc trong cơ thể ra ngoài.
 
 Một lúc lâu sau có một tên thủ vệ vội vã chạy vào.
 
 "Thống lĩnh, tên thích khách đó chạy vào Chân Võ Uyển, chúng ta đã bao vây Chân Võ Uyển, nhưng Chân Võ Uyển không cho chúng ta lục soát."
 
 Nghe lời thủ vệ nói, sắc mặt thống lĩnh cam đao thay đổi: "Ngươi đi gặp Hầu gia, bẩm báo chuyện này, ta sẽ đích thân đến Chân Võ Uyển, dám ám sát Hầu gia, dù có vào Chân Võ Uyển ta cũng phải tìm ra hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận