Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 355: Huyết Tích Bia Đá, Thiên Ma Cửu Âm Quyết

Chương 355: Huyết Tích Bia Đá, Thiên Ma Cửu Âm QuyếtChương 355: Huyết Tích Bia Đá, Thiên Ma Cửu Âm Quyết
 
 Chương 355: Huyết Tích Bia Đá, Thiên Ma Cửu Âm Quyết
 
 Đao nô thấy thế, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
 
 Một đao này diệt sạch tất cả, trảm tình diệt tính, hơn nữa trong đao khí sắc bén còn mang theo một cỗ tử khí khổng lồ.
 
 Toàn bộ không khí trong không gian bị đao này rút sạch, làm cho người ta cảm thấy hít thở không thông.
 
 Đao nô cũng không chút do dự, đao trong tay xoay một vòng.
 
 Hắn chém ra một đao, ánh đao thô bạo hung tàn va chạm với đao của Bạch Thiên Vũ.
 
 Âm!
 
 Đao khí khủng bố quét bốn phía.
 
 Đá từ trên vách xoành xoạch rơi xuống.
 
 Thân hình hai người tách ra.
 
 Bạch Thiên Vũ nắm chặt trường đao, chiến ý tràn ngập, mắt nhìn chằm chằm Đao nô.
 
 Đồng tử Đao Nô co lại nhìn Bạch Thiên Vũ, tâm thần khiếp sợ.
 
 Cảnh giới của đối phương ở Thiên Nhân nhất nạn nhưng chiến lực bộc phát lại cực kỳ mạnh.
 
 Thế mà có thể ngăn chặn một đao của hắn.
 
 Răng rắc!
 
 Đúng lúc này, trường đao trong tay hắn xuất hiện một vết nứt.
 
 Vết nứt rất nhỏ nhưng có thể thấy rõ.
 
 Nếu còn tiếp tục đối cứng, e là trường đao sẽ vỡ vụn.
 
 Đao Nô cả kinh đưa mắt nhìn về phía đao của Bạch Thiên Vũ.
 
 Thanh đao kia không có một chút, thân đao màu đen sáng bóng.
 
 "Thanh đá đó... "
 
 Tâm thần Đao nô run lên, hắn lập tức xoay người vọt về phía lỗ thủng mà Mạnh Thần Thông đánh ra trước đó.
 
 Đối phương không chỉ một người mà tận ba người.
 
 Khí tức của một người trong đó khiến hắn cảm thấy áp lực, thực lực tuyệt đối ở trên hắn.
 
 Một khi đối phương động thủ hắn không có cơ hội sống sót.
 
 Huống hồ tuy rằng thực lực của người cầm đao này không bằng hắn nhưng đao trong tay lại mang đến cho hắn áp lực.
 
 "Giết!"
 
 Trong khoảnh khắc Đao nô xoay người, Bạch Thiên Vũ như hóa thành một con hùng ưng nhào tới chém ra một đao. Không cho Đao nô cơ hội chạy trốn.
 
 Đao nô nâng trường đao trong tay lên, khí kình trong cơ thể tăng vọt hình thành một luồng khí lưu bao phủ trường đao.
 
 Sau đó trường đao va chạm với Ma đao của Bạch Thiên Vũ.
 
 Lúc này khí kình bao phủ trường đao của Đao Nô bị chém tan, nhưng lại không có thương tổn đến đao thể.
 
 Ngăn trở được một kích, Đao Nô giậm chân giết tới Bạch Thiên Vũ.
 
 Tốc độ cực nhanh, hung sát chỉ khí tràn ngập.
 
 Hắn như hóa thành một con viên hầu cuồng bạo, tay nắm trường đao chém thẳng.
 
 Một đao vô cùng hung hãn.
 
 Hắn muốn dùng lực lượng thuần túy áp chế Bạch Thiên Vũ.
 
 Bạch Thiên Vũ xuất đao ngăn cản sau đó trở tay chém ra một đao.
 
 Sau khi chém ra một đao, thân hình hắn lấn tới, trường đao không ngừng chém vào trường đao của đối phương.
 
 Hắn muốn đánh nát đao của đối phương trước sau đó mới chém giết đối phương.
 
 Trong lúc nhất thời song phương giao thủ sàn sàn nhau.
 
 Cảnh giới và khí kình của Bạch Thiên Vũ không bằng đối phương, nhưng thanh Ma đao trong tay hắn có thể chém vỡ khí kình, khiến Đao nô kiêng ki.
 
 Hai người không cách nào nhanh chóng phân ra thắng bại.
 
 Nhưng một lúc sau Bạch Thiên Vũ dần dần rơi vào thế hạ phong.
 
 Vì khí kình chênh lệch quá rõ ràng.
 
 Âm!
 
 Thân hình song phương lui ra.
 
 Lúc này Bạch Thiên Vũ bắt đầu thở dốc, trán đổ mồ hôi.
 
 Đối phương có khí kình hùng hậu, hắn lợi dụng Ma đao chỉ có thể chiến đấu được mấy hiệp thôi.
 
 Đao nô biết hai người còn lại có ý quan chiến, sẽ tìm cơ hội một kích chém giết mình nên hắn tạm thời không thể rời đi.
 
 Đao nô quyết định nhân cơ hội này chém giết Bạch Thiên Vũ cướp đoạt Ma đao.
 
 Một khi Ma đao vào tay hắn tin mình có thể ứng phó người mang đến áp lực kia.
 
 Chân lại đạp mạnh, Đao nô tiếp tục vung đao chém ra, tốc độ cực nhanh xuất hiện trước mặt Bạch Thiên Vũ.
 
 Bạch Thiên Vũ cũng vung đao nghênh đón.
 
 Hai thanh trường đao lại va chạm lần nữa phát ra một cỗ khí kình.
 
 "Giết ngươi trước!"
 
 Lúc trường đao va chạm, từ trong cơ thể Đao nô có một cỗ âm sát chỉ khí trào ra.
 
 Cỗ âm sát chi khí này theo trường đao truyền tới cổ tay Bạch Thiên Vũ. Nhất thời, Bạch Thiên Vũ cảm giác được một cỗ hàn ý chảy xuôi theo cánh tay.
 
 Cánh tay cứng ngắc, khí huyết không thông.
 
 Âm!
 
 Bạch Thiên Vũ tăng cường khí kình chấn tan hàn khí.
 
 Nhưng hành động này đã cho đối phương cơ hội xuất đao lần nữa.
 
 Đao nô xuất đao lần nữa, trường đao trong tay liên tục chém về phía Thiên Vũ.
 
 Bạch Thiên Vũ nhất thời bị động ngăn cản.
 
 Cánh tay Đao nô xuất đao cũng phát ra từng luồng âm sát chi khí.
 
 Âm!
 
 Đúng lúc này Tô Thần ra hiệu cho Hướng Ứng Thiên, Hướng Ứng Thiên nhấc tay vỗ một chưởng về phía Đao nô.
 
 Đao nô trở tay vung đao chém về phía Hướng Ứng Thiên.
 
 Đao khí khổng lồ va chạm với bàn tay.
 
 Có một cỗ lực lượng khủng bố tràn vào trường đao của Đao nô.
 
 Sau đó hắn cảm giác được thân thể mình bị chấn đến bay ngược ra ngoài.
 
 Trong khoảnh khắc Đao nô bị chấn bay, thân hình Hướng Ứng Thiên giống như quỷ ảnh xuất hiện trước mặt đối phương rồi vỗ về phía ngực đối phương.
 
 Phá Tâm Chưởng!
 
 Một chưởng thôi tâm, mệnh nhập quy thiên.
 
 Đao nô bị một chưởng đánh lui run rẩy, biết uy lực một chưởng tiếp đến kinh khủng nên lập tức ngưng tu khí kình.
 
 Lui thì không thể lui, chỉ có thể ra tay đón đỡ.
 
 Đao nô chém ra một đao, bàn tay lại va chạm với trường đao.
 
 Khí kình hai bên bộc phát, giờ khắc này, Hướng Ứng Thiên trực tiếp chộp lấy thân đao của Đao nô.
 
 Chưởng kình rơi vào trên trường đao.
 
 Răng rắc!
 
 Trường đao trước đó đã có vết nứt trong nháy mắt vỡ vụn.
 
 Lưỡi đao bị nghiền nát bắn thẳng về phía Đao nô.
 
 Xuy xuy!
 
 Một số lưỡi đao vỡ cắm vào cơ thể hắn.
 
 "Không!"
 
 Đao nô phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
 
 Nhưng ngay sau đó liền im bặt.
 
 Bàn tay Hướng Ứng Thiên đã rơi vào vị trí trái tim đối phương và đánh nát.
 
 "Chủ thượng, Mạnh thần thông đã chạy trốn, có muốn giải quyết luôn hay không?” Bạch Thiên Vũ nói.
 
 "Không cần, đồ vật bị người ta thu được, chỉ là không phải bị chúng ta thu mà là Đao nô thu."
 
 Tô Thần đi tới trước mặt thi thể lấy Hóa Thi Dịch ra nhỏ vài giọt.
 
 Thân thể Đao nô bắt đầu hòa tan, mùi vị gay mũi tràn ngập nơi đây.
 
 Tô Thần đi tới bên cạnh hộp gấm.
 
 "Chủ thượng, chờ một chút!"
 
 Hướng Ứng Thiên nhấc tay lên, một cỗ khí kình rơi vào trên hộp gấm, hộp gấm mở ra.
 
 Một hộp có đặt một tấm bia đá nhỏ, một hộp khác đựng một quyển bí tịch.
 
 Tô Thần tiến lên cầm lấy tấm bia đá.
 
 Khi tấm bia đá rơi vào tay hắn liền chuyển sang màu máu, hơn nữa có một ít chữ viết hiện, là mật văn, Tô Thân không nhận ra.
 
 [Đạt được Huyết Tích Bi Văn, thưởng một tấm thẻ rút thưởng màu cam. ]
 
 Sau đó Tô Thần nhấc tay thu lấy quyển bí tịch.
 
 [Thiên Ma Cửu Âm Quyết!]
 
 Tô Thần mở ra nhìn thoáng qua phát hiện văn tự trong bí tịch cũng là mật văn, cần tìm người giải mã.
 
 [Đạt được Thiên Ma Cửu Âm Quyết, thưởng một tấm thẻ rút thưởng màu cam. ]
 
 Sau khi thu hai món đồ vào trong không gian giới chỉ, Tô Thần nhìn thoáng qua đám bảo rương trong sơn động rồi cũng thu toàn bộ.
 
 "Lần này thu hoạch lớn, chúng ta rời đi thôi!"
 
 Tô Thần mang theo Hướng Ứng Thiên và Bạch Thiên Vũ xoay người rời đi.
 
 Bên ngoài sơn cốc.
 
 Mạnh Thần Thông đã mất một cánh tay không dừng lại chút nào, nhanh chóng chạy về phía chân núi.
 
 Hắn muốn truyền tin tức nơi này có ngoại động truyên ral
 
 Đến lúc đó Đao nô có chiếm được hai thứ kia cũng không cách nào mang ra khỏi Lĩnh Nam quận.
 
 Mối thù mất tay này hắn nhất định phải báo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận