Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 815: Đế sư, nhị minh chủ của Ta minh, Thanh Long Hội nhất định phải giết

Chương 815: Đế sư, nhị minh chủ của Ta minh, Thanh Long Hội nhất định phải giếtChương 815: Đế sư, nhị minh chủ của Ta minh, Thanh Long Hội nhất định phải giết
 
 Chương 815: De sư, nhị minh chủ của Tà minh, Thanh Long Hội nhất định phải giết
 
 "Ta vốn là người của phủ Đế sư!"
 
 Thanh lão bình tĩnh đứng sau lưng Đế sư.
 
 Tình huống thay đổi.
 
 Nhưng sau đó không còn ai xuất hiện nữa.
 
 Chỉ là bầu không khí trở nên vô cùng ngột ngạt
 
 "Hiện tại là lúc ra tay, các hạ còn chờ đến bao giờ."
 
 Tần Cự Nguyên nhìn Đế Vũ Hầu nói.
 
 Cho dù Thanh lão phản bội thì sao, nơi này còn có nhiều cường giả Ngưng Thần như vậy, huống chỉ bên hắn còn có một dược nhân chưa xuất hiện.
 
 Những người này vây giết Đế sư, Đế sư cũng không thoát được.
 
 Lúc này Đế Vũ Hầu đeo mặt nạ trên người khí tức tăng vọt, Hạ Dịch Thương và Thái Kinh thì lui sang một bên.
 
 Trong đôi mắt lộ ra của Đế Vũ Hầu xuất hiện một tia sắc bén.
 
 Thân hình đột nhiên xoay chuyển, thế mà lại công kích Tân Cự Nguyên.
 
 Khí kình bùng nổ trong lòng bàn tay bùng nổ.
 
 Tần Cự Nguyên đang nói chuyện biến sắc, nhưng vì Thanh lão phản bộ nên hắn đã sinh cảnh giác.
 
 Thấy Đế Vũ Hầu ra tay với mình, bàn tay đột nhiên dùng sức vỗ một chượng đập vào lòng bàn tay của Đế Vũ Hầu.
 
 Hai luông lực lượng va chạm.
 
 Sóng khí cuồn cuộn, thân hình của cả hai đều lui lại.
 
 "Tà minh các ngươi muốn làm gì?"
 
 Tần Cự Nguyên xé mặt nạ xuống, ánh mắt như sói độc nhìn chằm chằm vào Đế Vũ Hầu.
 
 Hắn không hiểu tại sao Đế Vũ Hầu lại ra tay với hắn.
 
 "Tổng quản, e rằng chúng ta bị tính kế rồi, Tà minh này là một giuộc với Đế sư bọn họi"
 
 Bên cạnh Tần Cự Nguyên, nam tử cầm trường đao ngưng trọng nói.
 
 Nghe lời người cầm đao.
 
 Nam tử áo bạc và người mặc đồ đen hơi đổi sắc.
 
 Thân hình bọn họ xoay chuyển, muốn rời đi.
 
 Nhưng sau lưng Đế sư có hai đại hán mặc đồ bó sát hóa thành tàn ảnh xuất hiện trước mặt hai người đó.
 
 "Các ngươi không đi được!"
 
 Giọng nói trâm thấp phát ra từ miệng hai người đó, đồng thời lòng bàn tay đột nhiên vỗ ra, chặn đường đi của hai người. Nam tử áo bạc thấy vậy liền tung một quyên
 
 Còn trường kiếm trong tay nam tử mặc đồ đen thì bùng nổ kiếm khí, một đạo kiếm quang màu bạc trong nháy mắt lóe lên.
 
 Âm!
 
 Âm!
 
 Bốn người giao thủ, trong lúc nhất thời khí kình ngang dọc.
 
 "Thần thế, Tàn ngân thủ!"
 
 "Thân thế, Sát kiếm."
 
 Sau một kích, nam tử áo bạc và nam tử tóc đen trực tiếp thi triển thần thế.
 
 "Thần thế, Song vị nhất thể"
 
 Hai người trong Đế sư phủ bùng nổ thần thế, thần thế lại hợp một, hình thành một thần thế có uy lực khủng bố, cả hai cùng tung một quyền.
 
 Âm!
 
 Thần thế của nam tử áo bạc và nam tử mặc đồ đen bị chấn tan nhưng bóng dáng của bọn họ lại xuất hiện trước mặt hai người.
 
 Một người lòng bàn tay thành vuốt công kích.
 
 Một người kiếm quang sắc bén, không phải ngươi chết thì là ta vong.
 
 Trong lúc nhất thời khó phân thắng bại.
 
 Hạ Dịch Thương và Thái Kinh nhìn nhau, trong nháy mắt ra tay, bọn họ không phải riêng biệt công kích hai người mà đồng thời công kích nam tử áo bạc.
 
 Âm!
 
 Lòng bàn tay của hai người đồng thời đánh trúng lưng nam tử áo bạc.
 
 Nam tử áo bạc lập tức phun một ngụm máu tươi, thân thể cũng bị chưởng lực chấn cho lảo đảo.
 
 Ngay khoảnh khắc đó, nam tử mặc đồ bó sát ra tay, lòng bàn tay biến thành vuốt túm lấy đầu đối phương, sau đó đột nhiên dùng sức, trong nháy mắt đã bẻ đầu đối phương xuống.
 
 Phụt!
 
 Máu tươi phun ra...
 
 Kiếm khách mặc đồ đen khác thấy vậy sắc mặt đại biến, không kịp nhìn nhiều, một kiếm chấn lui đối, muốn lập tức đào tẩu.
 
 Xil
 
 Ngay lúc này, một luồng ánh sáng màu tím lóe lên rồi biến mất.
 
 Tốc độ cực nhanh, hướng về phía kiếm khách mặc đồ đen mà đi.
 
 Kiếm khách mặc đồ đen nghe thấy tiếng, trường kiếm trong tay xoay chuyển, va chạm với luông ánh sáng màu tím đó.
 
 Đangl
 
 Một lần đỡ, thân hình rơi xuống đất. Khi hắn rơi xuống đất, bốn bóng người lao về phía hắn.
 
 Hắn hoàn toàn không phải là đối thủ của bốn người nên cũng nhanh chóng bị giết.
 
 Trong lúc nhất thời, bau không khí trở nên ngưng trọng.
 
 "Tứ long thủ, Tà minh có thể cùng một giuộc với Đế sư!"
 
 Tống Luân Hồi truyền âm cho Phó Hồng Tuyết.
 
 Phó Hồng Tuyết bình tĩnh, sắc mặt không hề có gợn sóng.
 
 Trong lòng bọn họ trước đó còn nghi hoặc, vì sao Tà minh lại ra tay với Chân Võ Uyển, giờ thì đã biết, Đế sư chính là người của Tà minh, trận chiến ở Đế sư phủ này chính là một cái bẫy dẫn dụ Chân Võ Uyển, cao thủ Chân Võ Uyển xuất hiện ở đây, như vậy thì bên trong Chân Võ Uyển sẽ trống rỗng!
 
 Giết chết những người này, sau đó ra tay với Chân Võ Uyển sẽ không còn nhiều trở ngại.
 
 Sắc mặt Tần Cự Nguyên lạnh như sương giá.
 
 "Đế sư phủ và Tà minh cùng một giuộc, các ngươi dụng tâm như vậy là để đối phó với Chân Võ Uyển ta?
 
 Tần Cự Nguyên nhìn Đế sư và Đế Vũ Hầu lạnh lùng nói.
 
 Tần Cự Nguyên là tổng quản của Chân Võ Uyển, tâm tư ti mỉ, đến lúc này còn không biết ý đồ của đối phương thì hắn quá ngu ngốc rồi.
 
 Ánh mắt nhìn về phía Đế sư.
 
 "Đế sư, rốt cuộc ngươi và Tà minh có quan hệ gì?"
 
 “Tại sao lại giúp Tà minh? Lại bày trò như vậy với chúng ta."
 
 Tần Cự Nguyên có chút không hiểu.
 
 "Ta còn có một thân phận khác, chính là nhị minh chủ của Tà minh."
 
 Lúc này Đế sư lên tiếng.
 
 "Cái gì? Nhị minh chủ Tà minh?”
 
 Nghe Đế sư nói như vậy, ánh mắt Tần Cự Nguyên khẽ giật mình, không khỏi nhìn vê phía Hạ Dịch Thương.
 
 "Ta chỉ là thế thân của đại nhân mà thôi!"
 
 Hạ Dịch Thương lạnh lùng nói.
 
 Nghe lời Hạ Dịch Thương nói.
 
 Sắc mặt Tần Cự Nguyên xám như tro tàn, không ngờ lần này, Chân Võ Uyển của bọn họ lại bị tính toán đến mức chết không thể chết hơn.
 
 "Không ngờ lại là như vậy, nhưng chúng ta vẫn còn sức chiến đấu!"
 
 Khi Tần Cự Nguyên nói chuyện, miệng phát ra một âm thanh chói tai.
 
 Khi âm thanh chói tai này phát ra.
 
 Một bóng người trong nháy mắt rơi xuống trong sân, người tới mặc trường bào màu xám, khí tức trên người khủng bố nhưng ánh mắt lại có chút đờ đẫn, trên áo bào xuất hiện mấy vết đao.
 
 "Không ngờ lại không ngăn được dược nhân của ngươi!" Thanh lão bên cạnh Đế sư nhìn người mặc áo bào xám xuất hiện này, ánh mắt ngưng lại.
 
 "Thiết Trung Đường, Yêu Nguyệt, hẳn là các ngươi đã thỏa thuận với Tà minh nhưng ta đổi một điều kiện với các ngươi."
 
 Bây giờ người của Chân Võ Uyển ta đã đến Kim Phong Tế Vũ Lâu và Kim Tiền Bang, chỉ cần các ngươi giúp chúng ta rời đi, ân oán giữa Chân Võ Uyển và Thiên Nhai Các sẽ xóa bỏ, ta cũng sẽ lập tức cho người ra tay trở về Chân Võ Uyển!"
 
 Tần Cự Nguyên nhìn Thiết Trung Đường và Yêu Nguyệt, nói.
 
 Bên phía bọn họ còn lại ba người, cộng thêm một dược nhân, cùng với Khổ Hành Đà bị tập kích trọng thương, thực lực không chiếm ưu thế.
 
 Vì vậy tuyệt đối không thể để Thiên Nhai Các và Tà minh liên thủ.
 
 "Ngươi cho rằng chúng ta đến đây thì Kim Phong Tế Vũ Lâu và Kim Tiền bang sẽ không có người sao?"
 
 "Chúng ta hợp tác với Tà minh, chính là để diệt Chân Võ Uyển các ngươi, giết các ngươi rồi sẽ đến Chân Võ Uyển, sau hôm nay, Thiên Nhai Các sẽ thay thế Chân Võ Uyển."
 
 Thiết Trung Đường lạnh lùng nói.
 
 "Tổng quản, bây giờ chỉ có thể đột phá vòng vây!"
 
 Ở phía sau hắn, Ngụy Tam Đao lên tiếng.
 
 Trong lúc nói chuyện, hắc bào trên người hắn vỡ tan, lộ ra chân thân, người nam tử bên cạnh hắn cũng vỡ tan hắc bào, lộ ra một thân huyết bào, trong mắt phát ra ánh sáng sắc bén.
 
 Bây giờ chỉ có thể chiến đấu.
 
 Cường giả không bao giờ ngại chiến.
 
 Lúc này, Đế Vũ Hầu đeo mặt nạ nhìn về phía Phó Hồng Tuyết của Thanh Long hội.
 
 "Tứ long thủ, không biết Thanh Long Hội các ngươi sẽ quyết định như thế nào."
 
 Nghe được câu này, sắc mặt Phó Hồng Tuyết bình tĩnh.
 
 "Nhiệm vụ chúng ta Thanh Long Hội đến đây chỉ có một, cũng sẽ không thay đổi nhiệm vụ, đó chính là giết Đế sư!"
 
 Giọng nói Phó Hồng Tuyết bình tĩnh nhưng lại khiến không khí vốn yên tĩnh trở nên ngưng trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận