Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 717: Đấu chuyển tỉnh di, ăn miếng trả miếng

Chương 717: Đấu chuyển tỉnh di, ăn miếng trả miếngChương 717: Đấu chuyển tỉnh di, ăn miếng trả miếng
 
 Chương 717: Đấu chuyển tỉnh di, an miếng trả miếng
 
 Chưa kịp nói gì thì Bạch Sầu Phi đã bắn ra mấy luồng kiếm khí từ đầu ngón tay.
 
 Khuất Sơn kinh sợ, áp chế thương thế, nhanh chóng tránh né kiếm khí tấn công tới.
 
 Ngay lúc hắn tránh được kiếm khí.
 
 Bạch Sầu Phi thi triển chỉ pháp, chỉ kình xé rách không khí nháy mắt phóng đến.
 
 Xoetl
 
 Máu tươi bắn tung tóe, trên cánh tay Khuất Sơn xuất hiện một lỗ máu.
 
 Cả cánh tay nhất thời không thể cử động, thân hình hắn ta nhanh chóng lùi lại kéo dài khoảng cách, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay Bạch Sầu Phi.
 
 Trên tay Bạch Sầu Phi xuất hiện một đôi bao tay bằng kim loại lóe lên hàn quang.
 
 "Vũ khí Khí cấp, không ngờ trên người Bạch Sầu Phi ngươi lại có vũ khí Khí cấp, thực lực còn đạt đến Thiên Nhân cửu nạn."
 
 Ánh mắt Khuất Sơn tràn ngập phẫn nộ và sát ý.
 
 Trước đây hắn không để Bạch Sầu Phi vào mắt, không ngờ Bạch Sâu Phi lại ẩn giấu thực lực, trong tay còn có vũ khí Khí cấp.
 
 Trong lúc sơ ý để đối phương phá vỡ cương khí của mình, làm mình trọng thương.
 
 "Bây giờ thực lực của ngươi không bằng tai"
 
 Bạch Sầu Phi lạnh lùng nói.
 
 Khi nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía cỗ xe ngựa.
 
 Tần Cự Nguyên đang ngồi trên xe ngựa.
 
 Vừa rồi sau khi Khuất Sơn bị thương ở cánh tay, hướng né tránh rất gần với xe ngựa của Tần Cự Nguyên.
 
 Vì vậy hắn không ra tay.
 
 Có thể làm Khuất Sơn bị thương nhưng nhất định không thể làm Tân Cự Nguyên bị thương.
 
 Hắn cảm nhận được nếu vừa rồi mình tiếp tục truy kích, có thể sẽ chết.
 
 "Thực lực của Bạch Sầu Phi này mạnh như vậy, không ngờ lại có thể làm Khuất Sơn bị thương, thật không ngờ.”
 
 "Nghe lời Khuất Sơn nói hẳn là do hắn sơ ý, coi thường đối phương mới bị thương nặng."
 
 Một số võ giả ở bên ngoài Kim Tiền Bang, không biết tình hình bên trong Kim Tiền Bang, mở miệng bàn tán.
 
 "Ngươi nói xem sao Bạch Sầu Phi này lại ở Kim Tiền Bang? Tại sao hắn lại ra tay giúp Thượng Quan Hạc."
 
 Một số người không hiểu tại sao Bạch Sầu Phi lại xuất hiện ở đây, nghi hoặc hỏi.
 
 Trên lầu các, Thiên Quân Mặc nhìn thấy Bạch Sầu Phi xuất hiện, ánh mắt hơi ngưng lại.
 
 "Thiếu gia, chẳng lẽ Thượng Quan Hạc này có quan hệ với Kim Phong Tế Vũ Lâu?" Bên cạnh hắn, Nhu Hương phu nhân tram giọng nói.
 
 Thiên Quân Mặc không lên tiếng, tram tư một lát rồi nói: 'Hoặc là Thượng Quan Hạc có quan hệ với Thiên Nhai Các đằng sau Kim Phong Tế Vũ Lâu, thật thú vị."
 
 Khi nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía đại sảnh Kim Tiền Bang.
 
 Vừa rồi còn có một người đi vào.
 
 Không biết đang giao thủ với ai.
 
 Âm!
 
 Khi hắn đang nghĩ thì có hai bóng người từ bên trong bay ra.
 
 Một bóng người cường tráng hung bạo, một bóng người khác phiêu dật, thân hình như quỷ mị, hai người liên tục va chạm, khí kình từ lòng bàn tay hai người bùng nổ, bức tường bị Khuất Sơn đâm thủng dưới khí kình của hai người bị san bằng.
 
 Lộ ra tình hình bên trong Kim Tiền Bang.
 
 Một người toàn thân bao phủ áo choàng đen.
 
 Người giao thủ với hắn chính là người còn lại của Chân Vũ Viện, Lộ Khinh Thiên, thực lực của người áo đen đã đạt đến cảnh giới Hóa Hải, khí kình trong lòng bàn tay cuồn cuộn, chưởng kình cực kỳ sắc bén, hơn nữa chiêu thức khác nhau nhưng lại có thể kết nối một cách hoàn hảo.
 
 Đại hán cường tráng bị ép phải từng bước lùi lại.
 
 Sau khi bị ép ra khỏi Kim Tiền Bang, Lộ Khinh Thiên gầm lên, ngưng tụ chân khí toàn thân, lòng bàn tay như một hố đen vô hình vỗ về phía Mộ Dung Phục.
 
 Trong lòng hắn đang gào thét, chân khí trong cơ thể người này quá kỳ lạ, thân pháp càng thêm sắc bén.
 
 Đòn tấn công của hắn không bị ngăn cản thì cũng bị hóa giải.
 
 Mộ Dung Phục đối diện hắn vẫn bình tĩnh, khi bàn tay đối phương xuất hiện trước mặt hắn, thân hình đột nhiên phân thành nhiều bóng, lòng bàn tay đánh ra.
 
 Bóng chương đồng loạt tấn công vào các huyệt đạo trên người Lộ Khinh Thiên.
 
 Âm! Ầm! Âm!
 
 Lòng bàn tay Mộ Dung Phục rơi vào trên người đối phương tạo ra từng tiếng nổ.
 
 Thân hình Lộ Khinh Thiên bị chấn lùi lại mấy bước, bước chân giậm thủng mấy lỗ trên mặt đất.
 
 Nhưng trên người Lộ Khinh Thiên lại không có bất kỳ vết thương nào.
 
 Chỉ là áo ngoài bị khí kình của Mộ Dung Phục chấn nát lộ ra làn da màu đồng.
 
 Vừa rồi Mộ Dung Phục tấn công không gây ra nhiều tổn thương cho đối phương.
 
 "Quả nhiên là như vậy!"
 
 Mộ Dung Phục khẽ nói, lực lượng thân thể của đối phương kết hợp với khí huyết, chưởng lực bình thường không thể phá vỡ được thân thể của đối phương.
 
 "Chết tiệt, chết tiệt!"
 
 Lộ Khinh Thiên nổi giận, gân xanh bò đầy trán. Đối đầu với Mộ Dung Phục hắn lại không chiếm được thế thượng phong.
 
 "Quá coi thường ta.'
 
 Lộ Khinh Thiên gam lên.
 
 Trên người xuất hiện một luồng khí huyết khủng bố lưu chuyển cực nhanh, da thịt đỏ bừng, cơ bắp như kim loại, cơ thể trở nên nóng rực.
 
 "Khí tức thật đáng sợi"
 
 Một số võ giả đang xem nhìn thấy sự thay đổi của Lộ Khinh Thiên mà kinh ngạc.
 
 Ánh mắt Mộ Dung Phục ngưng lại, khí tức trên người đối phương hiện tại không tầm thường.
 
 Âm!
 
 Ngay lúc hắn suy nghĩ thì Lộ Khinh Thiên động, thân hình cường tráng ma sát với không khí phát ra tiếng nổ, tốc độ nhanh hơn trước, như một luồng sáng đỏ lóe lên.
 
 Đây là dùng lực lượng thân thể để gia tăng tốc độ.
 
 "Lần này ta xem ngươi tránh như thế nào!"
 
 Trong mắt Lộ Khinh Thiên lóe lên một tia hung ác khiến người ta rùng mình, hai tay đồng thời võ ra.
 
 Đôi bàn tay đỏ như máu mang theo khí lãng khủng bố xuất hiện trước mặt Mộ Dung Phục.
 
 Trong lòng bàn tay, chân khí đỏ như máu khóa chặt thân hình Mộ Dung Phục và phạm vi di chuyển xung quanh hắn.
 
 Đối mặt với một kích này.
 
 Mộ Dung Phục ngưng lại, chân khí trong lòng bàn tay bùng nổ, cũng đồng thời vỗ ra hai chưởng.
 
 Lần này Mộ Dung Phục muốn cứng đối cứng với đối phương.
 
 "Đối đầu trực diện với Lộ Khinh Thiên, chân khí và khí huyết của hắn hẳn là không bằng Lộ Khinh Thiên?"
 
 Bàng Thống ở bên cạnh Thập Nhị hoàng tử lên tiếng.
 
 Chỉ là hắn còn chưa dứt lời thì lòng bàn tay đã va chạm vào nhau.
 
 Lần này người bay ngược ra ngoài không phải Mộ Dung Phục mà là Lộ Khinh Thiên.
 
 Đến nhanh đi cũng nhanh.
 
 Toàn bộ thân hình cao lớn như ngựa hoang mất cương bay ngược, hơn nữa hai cánh tay đối chưởng với Mộ Dung Phục đồng thời nổ tung, máu thịt văng tung tóe, xương cốt vỡ vụn.
 
 AI
 
 Lộ Khinh Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết.
 
 "Chuyện gì xảy ra?"
 
 Một số người không hiểu có chuyện gì?
 
 Hai mắt mở to, một kích của Lộ Khinh Thiên mang theo lực lượng vô cùng to lớn, tại sao Mộ Dung Phục không bị thương, người bị thương lại là Lộ Khinh Thiên.
 
 Tất cả mọi người đều nhìn về phía Mộ Dung Phục.
 
 Ánh mắt Mộ Dung Phục bình đạm. Tất nhiên chân khí trong cơ thể hắn cũng bi chấn động, vừa rồi hắn dùng Đấu Chuyển Tinh Di, lấy đạo của đối phương, trả lại cho đối phương.
 
 Lực lượng mà đối phương dùng để công kích hắn đều bị trả về hai tay của đối phương.
 
 Cho nên cánh tay của Lộ Khinh Thiên mới nổ tung.
 
 Ánh mắt nhìn về phía Lộ Khinh Thiên bị thương, trong mắt lóe lên sát ý, đối phương bị thương chính là cơ hội đánh giết.
 
 "Một chiêu mượn lực trả lực rất tốt!"
 
 Ngay khi hắn muốn động, tiếng Tan Cự Nguyên từ trong xe ngựa dừng lại ở cửa Kim Tiền Bang, truyền ra.
 
 Mộ Dung Phục chuẩn bị di chuyển dừng lại.
 
 Đối phương lên tiếng, hắn không có cơ hội ra tay.
 
 Xil
 
 Ngay lúc này có một đạo lưu quang màu vàng từ trong Kim Tiền Bang bắn ra.
 
 Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lộ Khinh Thiên đang phát ra tiếng kêu thảm.
 
 Sắc mặt Lộ Khinh Thiên đại biến, theo bản năng muốn giơ tay lên đỡ nhưng hai cánh tay đều bị thương, căn bản không thể cử động.
 
 Hắn quên mất việc di chuyển né tránh.
 
 Không di chuyển nên lưu quang đã xet qua cổ họng hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận