Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 421: Mai Huyền Sương âm thầm rời Kinh sư, Vạn Độc Tiên Ông tới tái ngoại

Chương 421: Mai Huyền Sương âm thầm rời Kinh sư, Vạn Độc Tiên Ông tới tái ngoạiChương 421: Mai Huyền Sương âm thầm rời Kinh sư, Vạn Độc Tiên Ông tới tái ngoại
 
 Chương 421: Mai Huyền Sương am thầm rời Kinh sư, Vạn Độc Tiên Ông tới tái ngoại
 
 Trong phủ đệ Tứ hoàng tử ở Kinh sư, ánh mặt trời loang lổ chiếu vào tường viện.
 
 So với sự phồn hoa trước đó, bây giờ trông phủ đệ Tứ hoàng tử có vẻ hơi cô quạnh.
 
 Trong một gian sương phòng.
 
 Mai Huyền Sương đang khoanh chân ngồi trên giường, vận chuyển khí kình trong cơ thể, muốn điều tức thương thế.
 
 Phốc!
 
 Nhưng còn chưa vận chuyển được một vòng đã phun ra một ngụm máu tươi.
 
 "Diệp Văn Tuyết, ta nhất định sẽ báo thù này, ta muốn ngươi chết!"
 
 Mai Huyền Sương lau vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt trở nên dữ tợn.
 
 Nàng muốn tiếp tục tu hành.
 
 "Chết tiệt! Chết tiệt!"
 
 Lúc này cửa sương phòng có tiếng gõ, Mai Huyên Sương chậm rãi đứng lên đi tới.
 
 Ngoài cửa là một nam tử mặc cẩm bào, tướng mạo không tính là anh tuấn nhưng cũng rất dễ nhìn.
 
 Trong ánh mắt nam tử có một tia sâu bi, trong sầu bi lại có sự kiên định.
 
 "Bái kiến điện hại"
 
 Mai Huyền Sương vội vàng hành lễ.
 
 Nam tử lập tức nâng nàng dậy:
 
 "Huyền Sương, chúng ta là đồng bạn cùng nhau lớn lên, không cần gặp mặt là hành lễ!"
 
 Người này chính là tứ hoàng tử vương triều Đại Chu Lưu Long, thân ca ca cùng một mẫu với Mộ Dung Khinh Trần.
 
 "Điện hạ, chuyện Khinh Trần điều tra thế nào rồi, là Bất Quy Nhân ra tay sao?"
 
 Mai Huyền Sương nói tới đây, trong ánh mắt tràn ngập hận thù.
 
 Có đôi khi nàng và Mộ Dung Khinh Trân không hợp ý nhau nhưng các nàng là bằng hữu cùng nhau lớn lên.
 
 Tuy rằng đám người kia tự xưng là Bất Quy Nhân, nhưng rốt cuộc có phải hay không thì ai biết đây?
 
 "Ta còn đang điều tra, lần này ta đến đây là muốn đưa ngươi rời khỏi Kinh sư."
 
 "Ngươi ở Kinh sư có chút nguy hiểm."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long mở miệng nói.
 
 "Bọn họ đã đoạn mất mấy kinh mạch trong cơ thể ta, chẳng lẽ bọn họ còn muốn giết ta."
 
 Mai Huyền Sương không khỏi lạnh giọng nói.
 
 "Bọn họ muốn giết ngươi, nếu không Diệp Văn Tuyết không cần phải đoạn kinh mạch ngươi!"
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long mở miệng nói. "Chẳng lẽ bọn họ không sợ mẫu thân ta?"
 
 Mai Huyền Sương trầm giọng nói.
 
 "Có lẽ bọn họ muốn giết ngươi, nhìn xem có thể dẫn Phượng di ra hay không, nếu như giết ngươi mà Phượng di còn chưa xuất hiện, như vậy bọn họ sẽ chiếm cứ Trường Hận Cung, nếu như Phượng di xuất hiện sẽ giá họa cho Hoàng Tuyền Bất Quy Nhân."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long trâm giọng nói.
 
 "Ngươi ở chỗ của ta vốn không có bất kỳ vấn đề gì, nhưng Thái sư lại an bài ta tiến đến tổng điện Trấn Phủ Tị hỗ trợ điều tra chuyện Hoàng Tuyền Bất Quy Nhân!"
 
 "Một khi ta rời khỏi vương phủ, e là bọn họ sẽ ra tay với ngươi, nhưng ngươi theo ta tiến vào tổng điện Trấn Phủ T¡ cũng nguy hiểm không kém, cho nên ta muốn đưa ngươi đến Tam Nguyên cung."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nói.
 
 Nói tới đây, trong ánh mắt Lưu Long tràn ngập sự không cam lòng.
 
 Hắn không nghĩ tới mình lại bị ép đến nước này, còn hại chết Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Tam Nguyên Cung chính là một trong những thế lực ủng hộ Tứ hoàng tử ở Kinh sư, có không ít cường giả.
 
 Hiện giờ Mai Huyên Sương dưỡng thương ở Tam Nguyên cung là thích hợp nhất.
 
 "Sao Thái sư lại ra tay chứ ?”
 
 Mai Huyền Sương có chút khó hiểu.
 
 "Lúc Tô Thần diệt Tứ Phương Hội giết người phủ Thái sư, Thái sư mượn cơ hội này áp chế ta."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long trầm giọng nói.
 
 "Tô Thần!"
 
 Khi nghe thấy cái tên Tô Thần, hai mắt Mai Huyên Sương đột nhiên sáng ngời.
 
 "Điện hạ, tuy thương thế của ta rất nặng nhưng chỉ cần ta không vận chuyển khí kình đi đường không ngại, ngày mai cho người cải trang ta đưa đến Tam Nguyên cung."
 
 "Ta âm thâm đến Lĩnh Nam quận một chuyến gặp Tô Thần, thuận tiện dưỡng thương ở Sơn Hà môn."
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 "Ở chỗ Tô Thần dưỡng thương?"
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nghe Mai Huyền Sương nói xong trâm tư một lát rôi gật đầu nói:
 
 "Tới chỗ hắn cũng tốt, hắn có cao thủ Í Thanh Long hội ]_ bảo hộ, hẳn không có vấn đề gì!"
 
 "Ngươi dưỡng sức, ta đi sắp xếp một chút, ngày mai đưa ngươi rời khỏi."
 
 Tứ hoàng tử Lưu Long nói.
 
 "Tạ ơn Tứ hoàng tử!"
 
 Mai Huyền Sương mở miệng cảm ơn.
 
 Lưu Long lắc đầu xoay người rời đi.
 
 Đóng cửa lại, Mai Huyền Sương không vận chuyển khí kình trong cơ thể nữa.
 
 Tiếp tục vận chuyển thì mấy kinh mạch còn lại có thể đứt đoạn. Nàng nuốt một viên Khí huyết đan khôi phục khí lực.
 
 "Diệp Văn Tuyết, lần này ta về Lĩnh Nam quận, đến lúc đó nhất định sẽ mời người của Thanh Long hội giết chết ngươi."
 
 Mai Huyền Sương không đi Tam Nguyên cung là vì muốn báo thù.
 
 Hiện giờ người bên Tứ hoàng tử không thể trợ giúp nàng.
 
 Còn có Trường Hận cung nữa.
 
 Nàng bị đưa vào thiên lao Kinh sư thế mà không có một người nào ra mặt giúp nàng, có thể thấy được trong Trường Hận cung đã xuất hiện vấn đề.
 
 Có thể nói là bây giờ nàng không có nhà để về.
 
 Cho nên nàng chuẩn bị về Lĩnh Nam quận nhờ Tô Thần
 
 Hoặc có thể nói là tìm [Thanh Long Hội] hỗ trợ.
 
 Ngày hôm sau, một chiếc xe ngựa đi ra từ trong phủ Tứ hoàng tử, xe ngựa chậm rãi đi về phía Tam Nguyên cung ngoài thành.
 
 Dọc theo đường không có chuyện gì.
 
 Tứ hoàng tử tự mình đưa tiễn cho nên nhiều người không dám động thủ.
 
 Đương nhiên nữ tử trong xe ngựa là giả, Mai Huyên Sương chân chính đã cải trang rời đi thông qua mật thất trong phủ Tứ hoàng tử, hướng về Lĩnh Nam quận. ...
 
 Ở tái ngoại.
 
 Bên trong Vô Địch Môn.
 
 Độc Cô Vô Địch và Lôi Hưng Xuyên đang ngồi trong một đình nghỉ mát hâm rượu trò chuyện.
 
 "Ta đã tra được hành tung của Tất Kình Thiên, Độc Cô huynh, không biết khi nào chúng ta xuất thủ?"
 
 Lúc Lôi Hưng Xuyên nói chuyện, hắn đưa cho Độc Cô Vô Địch một phần tư liệu về Tất Kình Thiên.
 
 Độc Cô Vô Địch cẩn thận xem tư liệu về Tất Kình Thiên, sau đó không khỏi nhíu mày đặt tư liệu sang một bên, mở miệng nói:
 
 "Căn cứ vào thời gian, ngày mai Tất Kình Thiên sẽ đến địa vực của Tử Đàn Cung, chúng ta nên động thủ."
 
 "Đúng vậy!"
 
 Lôi Hưng Xuyên gật đầu:
 
 "Không biết khi nào cao thủ bên Độc Cô huynh đến."
 
 Độc Cô Vô Địch muốn nói gì đó nhưng lúc này Côn Vũ bỗng từ bên ngoài đi vào.
 
 Hắn nhanh chóng nói nhỏ bên tai Độc Cô Vô Địch.
 
 Nghe Côn Vũ nói xong, Độc Cô Vô Địch tỏ vẻ vui mừng.
 
 "Lôi huynh, người ta mời đã tới, ta đi nghênh đón."
 
 Độc Cô Vô Địch đứng dậy.
 
 "Vậy ta đi cùng Độc Cô huynh.”
 
 Lôi Hưng Xuyên cũng muốn xem người Độc Cô Vô Địch mời tới. Lúc này trong đình viện của Vô Dich Môn có hai bóng người đang đứng.
 
 Một người cao lớn nhưng không có cao lớn như Côn Vũ, trên người lại tản ra dao động khí kình khủng bố.
 
 Người tới chính là Quan Thất từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Lĩnh Nam quận.
 
 Bên cạnh hắn có một lão giả, tóc bạc đồng nhan, chính là thủ hạ đời trước của Độc Cô Vô Địch, một trong tứ đại hộ pháp, Vạn Độc Tiên Ông.
 
 Nhìn thấy Vạn Độc Tiên Ông, Độc Cô Vô Địch không khỏi kích động.
 
 Còn có thể gặp người kiếp trước ở kiếp này là chuyện may mắn đến cỡ nào.
 
 "Độc Cô huynhil"
 
 "Bái kiến môn chủ!"
 
 Quan Thất và Vạn Độc Tiên Ông đồng thời lên tiếng, một người xưng hô Độc Cô huynh, một người xưng hô môn chủ.
 
 "Không nghĩ tới Quan Thất tiền bối tự mình đến, như vậy kế hoạch của chúng ta được đảm bảo rồi, Độc Cô huynh, bây giờ ta trở về chuẩn bị, sáng sớm ngày mai hội tụ ở chỗ đó."
 
 Lôi Hưng Xuyên nói.
 
 "Được!"
 
 Độc Cô Vô Địch gật gật đầu.
 
 "Quan Thất huynh, Tiên Ông, chúng ta đến hậu viện uống một trận!"
 
 Độc Cô Vô Địch mang theo hai người đi hướng về hậu viện.
 
 Độc Cô Vô Địch được Tô Thần cho phép, cảm giác lực lượng bên mình có hạn cho nên liên hệ với Quan Thất.
 
 Quan Thất có thực lực cường hãn, bản thân còn mang Kim Mai Bình, coi như có cao thủ Thiên Sơn phái theo bảo hộ bọn họ cũng có thể bắt được Tất Kình Thiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận