Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 465: Liau Sinh Nhất Kiếm, không hối hận

Chương 465: Liau Sinh Nhất Kiếm, không hối hậnChương 465: Liau Sinh Nhất Kiếm, không hối hận
 
 Chuong 465: Lieu Sinh Nhat Kiem, khong hoi han
 
 Bên trong đại điện.
 
 Vết thương trên ngực Độc Cô Vô Địch chảy máu, sinh cơ trên người không ngừng trôi qua.
 
 Vừa rồi một kiếm của Thiên Sơn Phái Tiêu Tác không chỉ lưu lại vết thương mà kiếm khí còn xâm nhập vào trong cơ thể hắn, khiến khí kình và huyết khí đều không thể lưu chuyển bình thường.
 
 Khí kình và huyết khí không cách nào lưu chuyển nên hắn không cách nào khôi phục thương thế.
 
 Cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ từ từ chảy
 
 "Chút thương thế này, có lẽ còn kém một chút!"
 
 Tiêu Tác nhìn thoáng qua Độc Cô Vô Địch, thì thào nói.
 
 Khi nói chuyện hắn giơ tay đánh ra một chưởng, một cỗ khí kình rơi vào trên người Độc Cô Vô Địch.
 
 Phốc!
 
 Phun một ngụm máu, sắc mặt Độc Cô Vô Địch càng trắng hơn, ánh mắt trở nên tàn nhẫn nhìn chằm chằm Tiêu Tác.
 
 Một chưởng của đối phương đã khiến toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hắn lệch vị.
 
 "Ngươi đây là muốn làm gì? Muốn giết thì cứ giết."
 
 Độc Cô Vô Địch kiệt lực nói.
 
 Hắn muốn biết ý đồ của Tiêu Tác này là gì.
 
 "Nghe đồn Quan Thất đạt được Kim mai bình, rất thích dùng vào thời điểm chiến đấu, ta rất muốn nhìn xem hiệu quả của nói!"
 
 Thiên Sơn Phái Tiêu Tác mở miệng nói.
 
 Sử dụng Kim mai bình nhiều có thể làm cho người ta phát điên, theo tư liệu bọn hắn có được thì lúc trước Quan Thất đã sử dụng mấy lần.
 
 Giữ lại Độc Cô Vô Địch chính là muốn cho Quan Thất sử dụng Kim mai bình chữa thương cho Độc Cô Vô Địch.
 
 Huống hồ bọn họ cũng cảm thấy hứng thú với Kim mai bình, nếu như mang về Thiên Sơn Phái, đối với Thiên Sơn Phái phi thường có lợi.
 
 Nghe được lời của đối phương, trong ánh mắt Độc Cô Vô Địch toát ra một tia bi thương.
 
 Kiếp trước hắn tu luyện Diệt Tuyệt Thần Công tới mười ba tầng, bại bởi Vân Phi Dương tu luyện Thiên Tàm Thần Công tới đại thành.
 
 Đời này hắn còn thảm hại hơn.
 
 Bị người ta một kiếm phá khí kình trọng thương, chỉ có thể nhìn sinh mệnh của mình bắt đầu trôi đi.
 
 Còn bị người ta dùng để thăm dò Quan Thất.
 
 "Các ngươi nên giết ta, bằng không các ngươi sẽ hối hận."
 
 Độc Cô Vô Địch nhìn Tiêu Tác, trâm giọng nói. Đối với việc Quan Thất sử dụng Kim mai bình, người ngoài không biết tình huống thế nào, nhưng bọn họ biết rõ là không có bất kỳ tác dụng phụ nào, chỉ tiêu hao lực lượng bên trong bình mà thôi.
 
 Một khi Quan Thất đến, thương thế trên người hắn sẽ khôi phục.
 
 "Có thể giết ngươi bất cứ lúc nào."
 
 Trong mắt Tiêu Tác mang theo khinh thường, Độc Cô Vô Địch có thực lực quá yếu, chỉ có Thiên Nhân tam nạn.
 
 Thực lực như vậy trong mắt người bình thường xem như mạnh, nhưng đối với người đã bước vào Thiên Nhân thất nạn như hắn thì chuyện giết Độc Cô Vô Địch chỉ cần một kiếm.
 
 Thật ra nếu hắn biết mấy tháng trước Độc Cô Vô Địch chỉ có tu vi Luyện Phách cảnh, không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào?
 
 Sau khi Độc Cô Vô Địch có được tài nguyên của Thiên Sơn Phái, thực lực đã từ Thiên Nhân nhất nạn tăng lên tới Thiên Nhân tam nạn.
 
 Tốc độ đủ khiến cho người ta phải sợ hãi.
 
 Lôi Cửu Động của Quỷ Vực cũng nhận ra điểm này cho nên mới lợi dụng Thiên Sơn Phái diệt trừ Độc Cô Vô Địch.
 
 Hắn không có khả năng để cho một người có khả năng uy hiếp Quỷ Vực tôn tại.
 
 ÂymI
 
 Khi Tiêu Tác nói xong, có một bóng người trực tiếp xông vào đại điện.
 
 Thân hình khôi ngô, khí tức quanh thân mênh mông giống như cự kình ngoài biển.
 
 Đúng là Quan Thất.
 
 Sau khi hắn vọt vào đại điện liền thấy Độc Cô Vô Địch trọng thương, thân hình rơi vào trước mặt Độc Cô Vô Địch.
 
 Lúc này sắc mặt Độc Cô Vô Địch tái nhợt như tờ giấy, hô hấp yếu ớt nhưng ánh mắt lại sáng ngời dị thường.
 
 Cho dù Độc Cô Vô Địch hắn có thua thì tinh khí thân vĩnh viễn đều như cũ.
 
 Khí kình từ bàn tay Quan Thất lưu chuyển khắp người Độc Cô Vô Địch một lần, nhận ra thương thế của đối phương rất nặng, chỉ có thể sử dụng Kim mai bình.
 
 Quan Thất không một chút do dự lấy Kim mai bình ra, một cỗ lực hút cực lớn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, năng lượng sinh mệnh kỳ lạ từ trong bình chảy vào lòng bàn tay rồi từ bàn tay còn lại chảy vào người Độc Cô Vô Địch.
 
 Lúc cỗ lực lượng này chảy vào người Độc Cô Vô Địch.
 
 Vết kiếm trên ngực Độc Cô Vô Địch bắt đầu khôi phục, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể trở lại vị trí, còn có kiếm khí lưu lại trong kinh mạch cũng bị thanh trừ.
 
 "Đây chính là Kim mai bình kia, thật sự làm cho người ta thán phục!"
 
 Phong Bi Họa mở miệng nói.
 
 "Động thủ giết bọn hoy
 
 Đã dẫn Quan Thất ra, cũng thấy được sự lợi hại của Kim mai bình, như vậy nên động thủ giải quyết đối thủ.
 
 Bất quá khi Tiêu Tác muốn ra tay, thân thể đột nhiên run lên.
 
 Tóc gáy trong nháy mắt dựng thẳng lên, cảm giác nguy hiểm trí mạng gần kề.
 
 Lúc cảm giác nguy hiểm xuất hiện, một bóng người giống như quỷ mị xuất hiện bên cạnh hắn.
 
 Không có bất kỳ do dự, Tiêu Tác lập tức vung trường kiếm trong tay, nhưng kiếm quang của hắn chỉ chém trúng một đạo tàn ảnh.
 
 Còn trước mặt hắn lại có một đạo kiếm quang lóe lên.
 
 Xil
 
 Trên mi tâm của hắn có thêm một vết kiếm.
 
 Trường kiếm vung ra vẫn chưa được thu hồi, cả người đứng cứng ngắc ở đó, không có động tác tiếp theo.
 
 Không xa có một người đeo mặt nạ xuất hiện.
 
 Đúng là Liễu Sinh Nhất Kiếm đi theo Quan Thất.
 
 Đối phương có hai Thiên Nhân bát nạn, một Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Gần đây thực lực của Quan Thất tăng lên đến Thiên Nhân thất nạn cộng thêm Kim mai bình, còn có khí kình mênh mông của bản thân, muốn giao thủ với Thiên Nhân bát nạn cũng không thành vấn đề.
 
 Chính hắn đối phó một người, chỉ còn lại một tên Thiên Nhân thất nạn.
 
 Thời điểm Quan Thất hấp dẫn ánh mắt của mọi người thì Liễu Sinh Nhất Kiếm giết một người trước, cho nên Tiêu Tác này ngay cả cơ hội hối hận cũng không có.
 
 "Ngươi là ai?"
 
 Nhìn thấy Liêu Sinh Nhất Kiếm xuất hiện, con ngươi Phong Bi Họa đột nhiên co rụt lại.
 
 Từ khi đối phương xuất hiện đến khi ra tay, tốc độ cực nhanh, thần thức của hắn không theo kịp.
 
 Ánh mắt không khỏi nhìn về phía Tiêu Tác.
 
 Thân hình Mai Ảnh chợt lóe xuất hiện trước mặt Tiêu Tác, muốn tiến lên xem xét tình huống.
 
 Bùm!
 
 Trong ánh mắt của hắn, thân thể Tiêu Tác trực tiếp ngã nhào.
 
 "Cái gì?"
 
 Nhìn thấy tình huống này, Mai Ảnh vung tay, thân thể Tiêu Tác bị hắn bắt lấy.
 
 Mi tâm có một vết kiếm.
 
 Một kích mất mạng.
 
 Đưa tay sờ soạng vết kiếm thì có một tia kiếm khí từ vết thương bắn ra, khí kình trong ngón tay Mai Ảnh nhanh chóng bộc phát đánh nát kiếm khí.
 
 "Ngươi!"
 
 Ánh mắt Mai Ảnh phát lạnh, thân hình giống như ve sầu thoát xác lưu lại một tàn ảnh, chân thân đã tới trước mặt Liễu Sinh Nhất Kiếm.
 
 Bàn tay thành trảo trực tiếp chộp về phía ngực Liễu Sinh Nhất Kiếm. Chỉ là Liễu Sinh Nhất Kiếm không muốn giao thủ cùng hắn.
 
 Thân hình chợt lóe lui về phía sau mấy bước.
 
 Giờ khắc này Quan Thất đã chữa khỏi cho Độc Cô Vô Địch.
 
 Thân hình đột nhiên vọt về phía Mai Ảnh, khí kình trong cơ thể giống như sóng biển cuồn cuộn, giơ tay đánh ra một chưởng.
 
 "Đối thủ của ngươi là ta!"
 
 Quan Thất quát to.
 
 Âm!
 
 Một chưởng vừa ra, chưởng kình ma sát với không khí tạo ra tiếng nổi như sấm.
 
 Mai Ảnh xuất thủ tập kích Liễu Sinh Nhất Kiếm nhất thời cảm giác được một cỗ khí kình giống như núi cao tập kích về phía mình.
 
 Đồng tử kịch liệt co rút, trở bàn tay từ trảo biến thành quyền đánh ra.
 
 Bùm!
 
 Nắm tay va chạm với khí kình cuồn cuộn của Quan Thất phát ra tiếng nổ, thân hình hai người đồng thời lui về phía sau.
 
 "Quan Thất, sao khí kình của ngươi sao lại hùng hậu như thết"
 
 Mai Ảnh nhìn ngang Quan Thất, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận