Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 118: Chặn giết

Chương 118: Chặn giếtChương 118: Chặn giết
 
 Chương 118: Chặn giết
 
 Từ Lĩnh Nam quận phủ đến Khánh thành, quan đạo gần nhất chính là quan đạo bọn họ đang đi hiện tại.
 
 Trong đó có đi ngang qua một nơi gọi là Toái Âm Lộ, bên đó rừng cây rậm rạp, rất thích hợp ra tay.
 
 "Đi
 
 Tô Thân cùng Bạch Sầu Phi tùy tiện ăn chút rồi nhảy lên ngựa rời khỏi khách điếm.
 
 Không muốn bỏ lỡ tuyến đường tốt nhất để giết người.
 
 Tại thời điểm này.
 
 Ở Lĩnh Nam quận thành có hai con khoái mã từ trong thành chạy như bay ra ngoài.
 
 Một người nam tử mặc trường bào màu xanh, dáng người gầy gò, khoảng chừng bốn mươi tuổi.
 
 Một người khác mặc trang phục trưởng lão Huyết Kỳ Môn, phía sau lưng đeo một thanh huyết kỳ, khuôn mặt có chút thô kệch, khí huyết tràn đầy.
 
 "Đó không phải là Tân Trầm của Tần gia sao?
 
 Còn có đó là Huyết Kỳ Môn Võ trưởng lão, bọn họ đây muốn đi đâu."
 
 Một số người ở cửa thành nhìn hai người phi nước đại rời đi, không khỏi hỏi.
 
 "Han là đi Khánh Thành!"
 
 "Tần tam thiếu cùng Tần nhị thiếu đều bị giết ở Khánh thành."
 
 Một số người thì thâm.
 
 "Tần nhị thiếu là thiếu môn chủ của Huyết Kỳ môn, thế mà có người dám giết?
 
 Một số người kinh hãi nói.
 
 "Chuyện này tính là cái gì, ngay cả phó thống lĩnh Bắc Trấn Phủ Tư Liệt Tín cũng bị giết, còn có Diêm tam thiếu cũng chết ở Khánh thành."
 
 Bên cạnh hắn một người nhỏ giọng nói.
 
 Một ít người không biết nghe được tin tức này đều tỏ vẻ kinh hãi.
 
 Nam Khánh quan đạo là con đường chính dẫn từ Lĩnh Nam quận tới Khánh Thành, người đi bộ, các tiêu cục, thương đội thường xuất hiện trên đường.
 
 Bất quá khi nhìn thấy hai con ngựa phi nước đại đều nhao nhao tránh ra.
 
 Võ giả trên thế giới này làm cho người ta kinh sợ.
 
 Hai người này chạy nhanh một thời gian cũng bắt đầu chậm lại.
 
 "Tần huynh, Dương gia truyền đến tin tức nhưng mà bọn họ lại không phái người tới khiến cho ta cảm thấy kỳ quái."
 
 Ở phía trước, Huyết Kỳ Môn Võ Minh mở miệng hỏi.
 
 "Hiện giờ Khánh Thành không chỉ có Hàn Nguyệt giáo xuất hiện, còn có các thế lực ngầm khác xuất hiện, Dương gia đây là muốn chúng ta đánh trận đầu." "Chỉ cân chúng ta đến Khánh Thành, một ngày sau bọn họ cũng sẽ phái người đến."
 
 Tần Trầm lạnh lùng nói.
 
 "Dương gia này thật đúng là biết tính kế, trách không được mấy năm nay Dương gia suy sụp nhiều, một chút dũng khí võ giả cũng không có.
 
 Võ Minh khinh thường nói.
 
 Sau khi hai người nói chuyện phiếm, uống chút nước liền tiếp tục giục ngựa chạy nhanh về phía trước.
 
 Tốc độ cực nhanh, căn bản cũng không cố ky người đi đường.
 
 Chẳng bao lâu bọn họ tới một đoạn đường hơi u ám.
 
 Đột nhiên hai người siết chặt dây thừng cùng lúc.
 
 Tiếng ngựa hí vang vọng trên quan đạo.
 
 Phía trước có một người đội đấu lạp đang đứng, thân thể được áo đen bao trùm.
 
 Không có ai khác ở đây nữa.
 
 Người lúc trước đi ngang nhìn thấy người áo đen đứng yên ven đường đều vội vội vàng vàng chạy trốn, hơn nữa nói cho những người khác biết tạm thời không nên đi tới hoặc là đi đường vòng đi.
 
 Chuyện này rất bình thường ở thế giới này.
 
 Võ giả đánh nhau không lạ, cho nên rất nhiều người thức thời tránh liên lụy.
 
 Lúc này ở trong bóng tối.
 
 Tô Thần thu liễm khí tức, nhìn chằm chằm quan đạo.
 
 Hắn cũng khoác áo choàng màu đen.
 
 Cường giả Luyện Phách cảnh giao thủ thì hắn có thể nhìn, thế nhưng lại không thể tham dự được.
 
 Luyện Thần cảnh hắn dám xông lên còn Luyện Phách cảnh mà xông lên sẽ bị đánh chết.
 
 Cho nên hiện tại chỉ có thể dựa vào Bạch Sầu Phi.
 
 Hai người dừng ngựa nhìn chằm chằm Bạch Sầu Phi.
 
  Các hạ là ai?"
 
 "Ngăn cản chúng ta là có ý gì."
 
 Huyết Kỳ Môn Võ Minh nhìn Bạch Sầu Phi, trâm giọng nói.
 
 Trong khi nói chuyện, tay phải của hắn đã nắm lấy huyết kỳ sau lưng.
 
 Tần Trâm dùng ánh mắt sắc bén nhìn Bạch Sầu Phi.
 
 "Nguyên nhân ta xuất hiện ở đây rất đơn giản, chính là tới lấy mạng hai người các ngươi!"
 
 Bạch Sầu Phi mở miệng nói.
 
 Hắn không hạ thấp giọng, dùng giọng nói bình thường của mình, qua giọng nói có thể nghe ra hắn còn rất trẻ.
 
 Tại sao lại làm thế này?
 
 Đó là bởi vì Bạch Sầu Phi muốn làm cho đối phương vô hình trung khinh thị hắn.
 
 "Đến giết chúng ta, chúng ta không có thù oán với các hạ?" Võ Minh rất bình tĩnh nói.
 
 Tuy rằng đại khái biết được nguyên nhân đối phương xuất hiện nhưng vẫn phải xác nhận một chút.
 
 "Các ngươi không nên đi Khánh Thành."
 
 Trong lúc nói chuyện, Bạch Sầu Phi động thủ.
 
 Âm!
 
 Mặt đất dưới chân hắn nổ tung, thân hình hóa thành hư ảnh trực tiếp xông về phía hai người Võ Minh, hai ngón tay thò ra.
 
 Bất quá mục tiêu công kích không phải hai người mà hai con ngựa dưới thân bọn họ.
 
 Xuy! Xuy!
 
 Tốc độ cực nhanh, đầu hai con ngựa bị đâm thủng.
 
 Hai con ngựa hí to sau đó ngã xuống đất.
 
 Võ Minh và Tần Trầm nhảy lên trực tiếp bay khỏi ngựa.
 
 Võ Minh bay ra, bàn tay nắm lấy Huyết Kỳ phía sau.
 
 Thanh huyết kỳ này của hắn chỉ là binh khí bình thường, không có biện pháp so sánh với Tần Thiên Hàn.
 
 Hắn đến Khánh thành không chỉ muốn báo thù cho Tần Thiên Hàn mà còn phải lấy lại Huyết kỳ Khí cấp mà Tần Thiên Hàn đánh mất.
 
 Huyết khí bùng nổ, mũi nhọn trên Huyết Kỳ đâm về phía Bạch Sầu Phi.
 
 Phía bên kia.
 
 Thân hình Tần Trâm biến thành một hư ảnh phóng nhanh về phía Bạch Sầu Phi, bàn tay hóa trảo chộp tới đầu Bạch Sầu Phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận