Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 417: Người thủ thành, bất quy nhân

Chương 417: Người thủ thành, bất quy nhânChương 417: Người thủ thành, bất quy nhân
 
 Chương 417: Người thủ thành, bất quy nhân
 
 Sáng sớm tuyết phủ đầy núi.
 
 Hôm qua Kinh sư có tuyết lớn, hôm nay mặt trời mọc mà vẫn còn hơi lạnh quẩn quanh.
 
 Trong Tham tâm đình ở phủ đệ của Mộ Dung Khinh Trần.
 
 Mộ Dung Khinh Trần mặc áo trắng ngồi ngay ngắn trên ghế đá.
 
 Trên ghế đá trải một tấm đệm lông cáo mềm.
 
 Khí lạnh xung quanh giống như chẳng hề ảnh hưởng gì đến nàng
 
 "Khinh Trân muội muội, lòng của ngươi thật sự đủ bình tĩnh!"
 
 Một bóng người nhẹ nhàng tiến đến, ngồi trước mặt Mộ Dung Khinh Trần, chính là Cầm ma Mai Huyền Sương trở về từ Lĩnh Nam quận."
 
 "Đây là bánh ngọt Thanh Tâm Am đưa tới, làm tốt hơn đầu bếp quý phủ nhiều, ngươi mới từ phương bắc trở về cần phải nếm thử."
 
 Mộ Dung Khinh Trần nói.
 
 "Bánh ngọt của Thanh Tâm Am không tệ, nhưng ta tới đây không phải để ăn thứ này."
 
 Mai Huyền Sương ngoài miệng nói không phải tới để ăn nhưng vẫn cầm một khối bánh ngọt bỏ vào trong miệng.
 
 "Lúc này ta không làm được gì, ta thật sự không nghĩ tới Tô Thần lại là đệ tử của Long thủ."
 
 Mộ Dung Khinh Trần mở miệng nói.
 
 Sau đó nàng kinh ngạc nhìn Mai Huyền Sương.
 
 "Theo lý thì ngươi không nên trở về Kinh sư mà nên về Trường Hận cung Tô thành, dù sao Trường Hận cung Kinh sư chỉ là phân điện."
 
 "Có một số việc ta muốn đến chứng thực chút, lúc trở về mới có thể ăn nói rõ ràng."
 
 "Hiện giờ trong Trường Hận cung có rất nhiều tiếng nói!"
 
 Mai Huyền Sương trầm giọng nói.
 
 "Với thủ đoạn của cung chủ, trấn áp những tiếng nói này rất đơn giản, chúng ta không cần lo lắng đi!"
 
 Mộ Dung Khinh Trân mở miệng nói.
 
 Trường Hận Cung do mẫu thân của Mai Huyền Sương Nhiếp Bạch Phượng một tay thành lập.
 
 Về phần vì sao Trường Hận cung ủng hộ Tứ hoàng tử.
 
 Đó là vì Nhiếp Bạch Phượng là sư muội của mẫu thân nàng, hai người tình như thủ túc, có Nhiếp Bạch Phượng ở Trường Hận cung, Trường Hận cung sẽ không đầu nhập vào người khác.
 
 "Ngươi biết không, năm năm trước mẫu thân ta bế quan, đến bây giờ vẫn không xuất quan!"
 
 "Một ít trưởng lão đã có dị động, lần này Mạnh Thần Thông ở Lĩnh Nam quận tính kế ta một lần!"
 
 "Hắn phụ tá mẫu thân cho nên trong lòng ta có chút lo lắng." Mai Huyền Sương mở miệng nói:
 
 "Ngươi tới tìm ta nhất định là có ý định gì rồi?"
 
 "Chẳng lẽ ngươi muốn mời Tô Thần, hoặc có thể nói là mời Thanh Long Hội phía sau Tô Thần ra tay trợ giúp."
 
 Mộ Dung Khinh Trần như đã hiểu được ý đồ của Mai Huyền Sương.
 
 "Đúng vậy, cho nên ta muốn biết thái độ của Tứ hoàng tử đối với Thanh Long Hội."
 
 Mai Huyền Sương mở miệng nói.
 
 Nàng vội vã đến Kinh sư vì muốn biết những chuyện này.
 
 Nếu như Tứ hoàng tử cố ky thân cận với Thanh Long Hội sẽ có chút ảnh hưởng.
 
 Như vậy nàng không thể hợp tác với Tô Thần.
 
 "Hoàng huynh quyết định thế nào ta cũng không rõ, đã hơn nửa tháng ta không có gặp Tứ hoàng huynh."
 
 Mộ Dung Khinh Trân mở miệng nói.
 
 "Hơn nửa tháng không gặp Tứ hoàng tử?"
 
 "Đây có nghĩa là Tứ hoàng tử cũng không muốn qua lại nhiều với [ Thanh Long hội ] !"
 
 Mai Huyền Sương ngẩn ra.
 
 "Hoàng huynh còn chưa chính thức tỏ thái độ, nhưng phỏng chừng không kéo dài được bao lâu."
 
 Mộ Dung Khinh Trân mở miệng nói.
 
 "[Thanh Long Hội] là một đại trợ lực, nếu Tứ hoàng tử buông tha thì tổn thất quá lớn."
 
 Mai Huyền Sương nói.
 
 "Đúng là quá lớn, nội tình của Tứ ca so ra kém mấy người khác."
 
 "Nhưng nếu liên lạc với Thanh Long Hội, hoàng huynh có khả năng bị bọn họ loại trừ."
 
 "Đấu tranh ở Kinh sư phức tạp hơn chúng ta tưởng tượng nhiều, từng bước từng bước như di trên băng mỏng."
 
 "Nhưng ta sẽ tiếp tục liên lạc với Tô Thần, ngươi có thể yên tâm."
 
 Mộ Dung Khinh Trần nói.
 
 "Xem ra tình cảnh của Tứ hoàng tử không ổn, là ai đang nhằm vào Tứ hoàng tử?"
 
 Mai Huyền Sương mở miệng hỏi.
 
 "Không phải trực tiếp đối phó Tứ ca mà là Dung phi trong cung đang đối phó mẫu thân tai"
 
 Mộ Dung Khinh Trần nói tới đây, sắc không dễ nhìn lắm.
 
 "Vì sao Dung phi muốn nhằm vào Tĩnh di?"
 
 Mai Huyền Sương nghe mà có chút khó hiểu, Dung phi là một vị phi tử không có con nối dõi trong ba mươi sáu phi của vương triều Đại Chu, theo lý thì nàng không nên ra tay đối phó với hoàng phi có con nối dõi.
 
 "Nguyên nhân cụ thể ta cũng không rõ ràng lắm, chỉ nhận được tin tức như vậy từ bên mẫu thân." "Ngươi cũng biết, từ sau khi bệ hạ bế quan, nhi tử nữ nhi chúng ta ngoại trừ thời điểm đặc biệt, không thể tiến vào cung."
 
 "Tuy rằng tứ ca là một trong cửu đại hoàng tử nhưng lại không có tài nguyên trong cung, tạm thời cũng không rõ tình huống bên trong!"
 
 "Tứ ca suy đoán, có thể là vì Thanh Long hội có bảy Đại Long thủ, theo tình huống hiện tại sẽ là bảy cao thủ Thiên Nhân cửu nạn, không ai muốn Tứ ca có thêm trợ lực cường đại như vậy."
 
 Mộ Dung Khinh Trần nói.
 
 Đột nhiên Mộ Dung Khinh Trần biến sắc, ánh mắt nhìn về một chỗ.
 
 Cách đình viện không xa có hai người áo đen xuất hiện.
 
 Đình viện vốn có gió nhẹ thổi qua nhất thời tĩnh lặng, không một chút gió.
 
 "Các ngươi là ai, dám tự tiện xông vào phủ công chúa."
 
 Mai Huyền Sương quát to một tiếng, trong tay xuất hiện một cây sáo ngắn, lần này nàng đến đây không mang theo đàn, cho nên chỉ có thể dùng sáo ngắn tùy thân đối phó với địch.
 
 Sáo ngắn vào tay, chuẩn bị xuất thủ.
 
 "Mai Huyền Sương, ta cũng sẽ không cho ngươi cơ hội xuất thủ."
 
 Đúng lúc này có một giọng nói âm nhu truyền tới.
 
 Là một nữ tử mặc đồ đen có đeo mặt nạ hồ điệp.
 
 Nữ tử dáng người lồi lõm, dưới trang phục màu đen là đường cong quyến rũ.
 
 "Các ngươi là ai, dám động thủ với Khinh Trần ở Kinh sư, đây chính là phạm đại ky.
 
 Để cho quân thủ thành Kinh sư biết được, các ngươi sẽ bị ngũ mã phanh thây!"
 
 Mai Huyền Sương cảnh giác nhìn người áo đen xuất hiện.
 
 "Bình sinh ca vũ tịch, thùy ức bất quy nhân, ngươi nghĩ chúng ta sẽ sợ những người thủ thành kia sao?”
 
 Nghe Mai Huyền Sương nói, người áo đen đáp lại.
 
 "Bất quy nhân, không phải các ngươi đã bị tiêu diệt rồi? Sao còn ở đây?"
 
 Mai Huyền Sương biến sắc.
 
 "Giết!"
 
 Sắc mặt Mai Huyền Sương thay đổi, nàng quát to một tiếng, lập tức giết tới đối phương.
 
 "Ngươi cho rằng tiếng quát của ngươi có thể truyền ra ngoài sao?"
 
 "Trong đình viện đã được bố trí Ngũ Vận Tâm Thanh Trận, âm thanh từ nơi đây không thể truyền ra ngoài.
 
 Nữ tử áo đen vừa nói thân hình vừa vọt tới, một thanh trường đao xuất hiện trong tay, đao khí như mưa phô thiên cái địa bao phủ Mai Huyền Sương.
 
 Về phân Mộ Dung Khinh Trân, nàng bị hai người áo đen nhắm tới, cả hai đêu dùng đao.
 
 Đao khí tung hoành.
 
 Sơn hà khí kình tráo! Mộ Dung Khinh Trần vội vàng lui về phía sau, khí kình trong cơ thể như nước tuôn ra tạo thành một tầng lá chắn bao bọc thân thể của nàng.
 
 Nàng muốn tới rìa đình viện để cảm nhận trận pháp này, như vậy mới có thể thoát ly trận pháp mà tìm người cứu viện.
 
 Bùm! Bùm!
 
 Hai đạo đao khí chém vào lá chắn, lá run rẩy xuất hiện từng gợn sóng.
 
 Sau đó lung lay như sắp đổ, xem ra sẽ không chống đỡ được bao lâu.
 
 Thực lực chân thật của Mộ Dung Khinh Trần cũng ở Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Hai người ra tay với nàng đều có thực lực Thiên Nhân nhất nạn.
 
 Nàng biết lá chắn khí kình của mình không chống đỡ được bao lâu.
 
 Thân hình nàng thối lui, nhưng nhìn thấy cũng không phải tường viện mà là một mảnh sương mù.
 
 Xil
 
 Đúng lúc này.
 
 Trong sương mù có một đạo kiếm quang lóe lên, Mộ Dung Khinh Trân cảm nhân được nguy hiểm, thân hình di động tránh né.
 
 Thế nhưng tốc độ của đối phương quá nhanh, ngực nàng bị kiếm quang đâm trúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận