Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 575: Tam đại cao thủ, tiễn Tiêu Biệt Nhất lên đường

Chương 575: Tam đại cao thủ, tiễn Tiêu Biệt Nhất lên đườngChương 575: Tam đại cao thủ, tiễn Tiêu Biệt Nhất lên đường
 
 Chương 575: Tam đại cao thủ, tiễn Tiêu Biệt Nhất lên đường
 
 Hoàng cung ở Kinh sư.
 
 Trong một tòa đại điện u ám và yên tĩnh.
 
 Một người áo đen đang quỳ trước mặt Chu đế, sắc mặt Chu đế tương đối âm trầm.
 
 "Hoắc Mộc Phong của Thiên Sơn phái bị người giết, không ngờ Thiên Nhai các lại phá hỏng kế hoạch của ta."
 
 Chu Đế trâm giọng nói.
 
 "Bọn họ chiếm cứ Thiên Sơn Phái roi có động tác gì không?"
 
 Chu Đế mở miệng hỏi.
 
 "Bọn họ đang tìm tung tích của Phái Côn Luân, căn cứ theo điều tra và phân tích của thuộc hạ, có lẽ bọn họ muốn tiêu diệt Phái Côn Luân để chấp chưởng toàn bộ khu vực tái ngoại."
 
 Người áo đen mở miệng trả lời.
 
 "Dã tâm thật là lớn!'
 
 "Ngươi lui xuống đi!"
 
 Chu Đế khoát tay.
 
 Người áo đen khom người rời khỏi đại điện.
 
 "Ngươi cảm thấy Thiên Nhai Các này thế nào?"
 
 Chu Đế xoay người mở miệng nói với Tiết Bình Sinh đang.
 
 "Hiện giờ Đông các Thiên Nhai Các xuất hiện, còn có Bắc các. Chiến lực Đông các thể hiện ra cao hơn Bắc các."
 
 "Có thể là phân công bất đồng, nhưng điều này cũng thể hiện dã tâm của bọn hắn, thế lực này không nằm trong phạm vi chúng ta theo dõi cho nên thuộc hạ cho rằng nên ức chế một chút!"
 
 Tiết Bình Sinh mở miệng nói:
 
 "Xem ra ngươi có phương pháp ức chế, nói nghe một chút."
 
 Chu đế và Tiết Bình Sinh làm quân thần đã lâu, biết Tiết Bình Sinh nói như thế nhất định đã nghĩ ra biện pháp.
 
 "Không phải bọn họ không phải đang tìm Phái Côn Luân sao? Vậy để Phái Côn Luân xuất thế thăm dò Đông các."
 
 "Ta có thể để ám thủ trong Phái Côn Luân lấy danh nghĩa Thiên Nhai các ám toán một trong ba đại trưởng lão của Phái Côn Luân là Hà Đạo Sinh."
 
 Tiết Bình Sinh bình thản nói.
 
 "Cứ dựa theo phương pháp này mà làm, tái ngoại không thể bình tĩnh, phải có tranh đấu."
 
 "Bất quá ta có chút tò mò, cổ trùng gieo trên Hoắc Mộc Phong, hôm nay Hoắc Mộc Phong chết rồi ngươi nói người kia trên Thiên Môn sẽ có phản ứng thế nào!"
 
 Chu Đế lên tiếng. Qua lời nói có thể nghe ra Chu Đế biết được người phía sau Hoắc Mộc Phong.
 
 "Tạm thời không ảnh hưởng đến bên này, cho dù nàng muốn phái người xuống cũng cần thời gian!"
 
 Thiên môn là một lạch trời ngăn cách chúng ta bước vào, cũng ngăn cách bọn họ tiến đến.
 
 Tiết Bình Sinh lắc đầu nói.
 
 "Bệ hạ, ta còn nhận được tin tức, Tà Minh có kế hoạch ở Giang Nam nhưng bị phá hư bởi một thế lực mới xuất hiện tên là Cái Bang."
 
 "Bang chủ Cái Bang tên Kiều Phong, thực lực có thể đạt tới trong biển ngưng thần."
 
 Lúc nói đến Cái Bang, Tiết Bình Sinh khẽ cau mày.
 
 Thế lực mở rộng bất kể thế nào cũng có giới hạn.
 
 Thế nhưng Cái Bang lại không giống, bọn họ thu nạp tất cả khất cái.
 
 Chu đế đang làm một số việc, Vương triều Đại Chu tất nhiên biến động nhiều.
 
 Chỉ cần xuất hiện biến động thì khất cái sẽ không ngừng xuất hiện.
 
 Nếu như tất cả khất cái đều gia nhập Cái Bang, như vậy nhân số của Cái Bang sẽ rất khủng bố.
 
 Thế lực như vậy có khả năng uy hiếp Chu đế và vương triều Đại Chu.
 
 "Cái Bang sao? Không nghĩ tới lại có người lợi dụng điểm này!"
 
 "Nghĩ biện pháp cho mật thám trà trộn vào trong Cái Bang, nhìn xem rốt cuộc bọn họ muốn làm gì?"
 
 Chu Đế híp mắt nói.
 
 Chu Đế là một người rất bá đạo.
 
 Hiện giờ hắn muốn khơi mào phong vân nhưng phải ở trong phạm vi hắn cho phép, thế lực giang hồ đối chiến với thế lực giang hồ thì được.
 
 Còn Cái Bang này chưa hẳn cho nên hắn cần biết đối phương muốn gì.
 
 "Ta đã an bài người ẩn núp điều tra, nhưng Cái Bang giết chết người của Liệt gia, ta nghĩ Liệt gia sẽ đối phó với bọn họ."
 
 Tiết Bình Sinh nói.
 
 "Liệt gia là mẫu tộc của lão Thất, bọn họ nắm trong tay ba mươi sáu dị tộc ở Giang Nam, hẳn là giải quyết Cái Bang cũng không khó."
 
 Trong mắt Chu Đế lóe sát khí.
 
 "Be hạ, ta đã dựa theo kế hoạch của bệ hạ nghĩ biện pháp triệu hồi đại tướng quân về Kinh su
 
 "Không biết tiếp theo bệ hạ an trí hắn như thế nào?"
 
 Tiết Bình Sinh nói.
 
 "Ở khu vực Nam Hải nhiều năm như vậy, hắn đã cuồng ngạo đến mức không để hoàng tộc ta vào mắt."
 
 "Nghĩ biện pháp khiến hắn trúng độc, trọng thương, tạm thời trước lưu hắn một mạng!"
 
 "Như vậy bên Nam Hải sẽ loạn một thời gian, làm suy yếu một ít lực lượng của hắn ở Nam Hải."
 
 Chu Đế mở miệng nói. “Thuộc hạ sẽ an bài!"
 
 Nhưng võ công của Đại tướng quân không đơn giản, muốn hắn trúng độc không chết e rằng hơi khó."
 
 "Gần đây Cửu Độc lão nhân nghiên cứu chế tạo ra một loại độc tên là Vô sắc vô vị, có thể ảnh hưởng đến thần thế của võ giả, ngươi có thể cầm thủ lệnh của ta tiến đến lĩnh một ít!"
 
 Chu Đế mở miệng nói.
 
 "Thuộc hạ hiểu rồi!"
 
 Tiết Bình Sinh khom người nói.
 
 "Ngươi có ý kiến gì đối với người Chân Võ đạo quan đến Kinh sư lần này không?"
 
 "Chân Võ đạo quan không muốn tham dự chuyện hoàng gia, nhưng lần này lại phái người đến Kinh sư, thuộc hạ cho rằng bọn họ muốn ủng hộ một vị hoàng tử nào đó."
 
 "Hơn nữa hẳn là đã có mục tiêu!"
 
 Tiết Bình Sinh trả lời.
 
 "Không nghĩ tới nhi tử của trẫm lại có thể đáp vào Chân Võ đạo quan, biết là ai không?"
 
 "Tạm thời còn chưa tra được, bất quá không phải chín hoàng tử chấp chính."
 
 "Nhi tử nối dõi của bệ hạ đều là nhân trung long phượng, được người ta coi trọng cũng rất bình thường.
 
 Tiết Bình Sinh nói.
 
 "Ngươi nói lời này, tram rất thích nghe."
 
 "Đi, gần đây Đào công công vừa mới đào rượu ngon của ta lên, chúng ta phải uống một chén."
 
 Chu Đế vừa cười vừa nói. ...
 
 Hai người rời khỏi cung điện, cung điện khôi phục sự yên tĩnh.
 
 Gần Tụ Bắc quận.
 
 Một chiếc xe ngựa rộng thùng thình rời khỏi Đông thành.
 
 Bên trong xe ngựa là Triệu Tiểu Điệp ngồi ngay ngắn một bên, còn có Tiêu Biệt Nhất ngồi một bên.
 
 Nữ tử trung niên áo lam thì ngồi bên cạnh Triệu Tiểu Điệp.
 
 "Lần này đa tạ Triệu cô nương!"
 
 Tiêu Biệt Nhất mở miệng nói.
 
 "Cũng đúng lúc chúng ta rời đi, Tiêu minh chủ không cần khách sáo."
 
 Triệu Tiểu Điệp nhẹ giọng nói.
 
 "Mặc kệ như thế nào vẫn phải cám ơn Triệu cô nương, ta lấy trà thay rượu kính Triệu cô nương một chén!"
 
 Ngay lúc nâng chén trà lên, Tiêu Biệt Nhất bỗng ngẩn ra.
 
 Xe ngựa ngừng lại, phía trước xe ngựa có một đám người áo đen.
 
 Tiêu Biệt Nhất khẽ nhướng mày, đám người chặn xe ngựa có thực lực hơi thấp.
 
 Triệu Tiểu Điệp cũng nhướng mày, chuẩn bị mở rèm cửa ra xem. "Triệu cô nương, quận thủ đại nhân muốn tiễn ngươi cho nên mời ngươi ở chỗ này đợi một lát."
 
 Người áo đen câm đầu mở miệng nói.
 
 Nghe vậy, Tiêu Biệt Nhất hơi sửng sốt.
 
 Hắn không ngờ người tới vì Triệu Tiểu Điệp, đứa mắt nhìn về phía Triệu Tiểu Điệp.
 
 Giờ phút này, ánh mắt Triệu Tiểu Điệp trở nên sắc lạnh.
 
 Mặc Phong ngăn cản nàng ra khỏi thành, không cần hỏi cũng biết hắn muốn gì.
 
 "Không nghĩ tới Triệu cô nương lại bị Mặc quận thủ theo dõi!"
 
 "Quận thủ mới nhậm chức của Tụ Bắc quận là kẻ không tâm thường."
 
 Tiêu Biệt mở miệng nói.
 
 Hắn không có ý định ra tay.
 
 Người trong xe ngựa có thể giải quyết hết người bên ngoài mà không cần hắn xuất thủ, bất quá không biết vì sao trong lòng hắn có dự cảm không tốt.
 
 Trong một góc tối có ba bóng người nhìn đám áo đen xuất hiện trước xe ngựa.
 
 Ba người chính là Tiết Y Nhân, Lý Trầm Chu và Liễu Sinh Nhất Kiếm, bọn họ tới tiễn Tiêu Biệt Nhất lên đường.
 
 "Người phủ quận thủ ở chỗ này ngăn cản Triệu Tiểu Điệp, muốn tiễn Triệu Tiểu Điệp sao, quận thủ này đang chơi trò gì đây?”
 
 Lý Trâm Chu mở miệng nói.
 
 "Thật sự không rõ lắm! Bất quá không biết lát nữa Tiêu Biệt Nhất trong xe sẽ có biểu cảm thế nào?”
 
 Tiết Y Nhân nhẹ giọng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận