Bắt Đầu Từ Kim Phong Tế Vũ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 1109 - Vào Thạch Môn, Pháp Thuật Điều Khiển Nhân Ngẫu



Chương 1109 - Vào Thạch Môn, Pháp Thuật Điều Khiển Nhân Ngẫu




Nghe Lý Tầm Hoan nói, A Phi liền tiến tới tháo bộ chiến giáp trên người lão giả và khoác lên mình. Sau đó, ánh mắt hắn hướng về phía cánh cửa Bí Long Quật.
“Đại ca, nhân ngẫu này không phải thứ tầm thường. Dù thân xác không còn sinh cơ nhưng vẫn phát ra chân khí rất cường đại.”
A Phi nhìn nhân ngẫu trầm giọng nói.
“Đúng vậy, nhân ngẫu này còn khó đối phó hơn cả Đại trưởng lão Bất Lão Đường!”
Lý Tầm Hoan gật đầu đáp lời.
Đại trưởng lão là con người, có thể chết, chỉ cần tìm ra nhược điểm là có thể đánh bại. Còn nhân ngẫu này thì khác, toàn thân được bọc giáp, hơn nữa đã không còn sinh mệnh, không có tâm thần, chỉ còn bản năng.
Phi đao dù xuyên qua cơ thể cũng không thể giết chết nó. Đây cũng là lý do tại sao Lý Tầm Hoan chưa vội vào cửa mà lại quyết định hạ Đại trưởng lão trước. Bởi nhân ngẫu này thực sự rất phiền phức.
“Đại ca, để ta thử xem sao!” A Phi ngỏ ý.
“Rất nguy hiểm, để ta thử trước!” Lý Tầm Hoan phất tay ngăn lại.
Bóng dáng hắn tiến vào bên trong thạch môn.
“Tất cả kẻ bước vào, đều phải chết!”
Ngay khi Lý Tầm Hoan vừa đặt chân, nhân ngẫu bọc giáp lập tức giơ cao trường đao, chém xuống với tốc độ kinh hồn.
Lý Tầm Hoan nhón chân, thân hình như cánh én bay lượn, nhẹ nhàng né tránh một đao rồi lao nhanh vào đại điện.
Vù!
Đao chém hụt lập tức xoay ngang, tạo nên một màn chắn chân khí dày đặc bao phủ trước mặt.
Lý Tầm Hoan vung tay đập tan màn chắn, nhưng ngay lúc đó lưỡi đao của nhân ngẫu đã kề sát trước mặt hắn.
Đao như thác đổ, từng nhát nối nhau liên miên bất tận, không có chút ngừng nghỉ.
Lý Tầm Hoan thấy vậy, thân hình liền bật ngược ra sau, tay xuất hiện ba thanh phi đao, nhanh chóng phóng ra.
Một phi đao nhằm vào đao mang, một phi đao đâm vào ngực nhân ngẫu, và phi đao còn lại lao thẳng vào cổ tay cầm đao của đối phương.
Hắn muốn thử xem lớp giáp của nhân ngẫu bền chắc đến mức nào.
Ầm!
Phi đao mang theo đao khí tung hoành va chạm với đao mang như thác lũ.
Keng!
Phi đao đâm thủng đao mang va vào lưỡi đao.
Lưỡi đao bị chặn lại bởi một cỗ lực lượng to lớn.
Cùng lúc đó, phi đao thứ hai đã bắn trúng cổ tay đối phương.
Bùm!
Thanh đao trên tay nhân ngẫu bị hai cỗ lực lượng từ phi đao hất văng khỏi tay.
Phi đao thứ ba đâm vào ngực nhân ngẫu, đao khí lưu chuyển như dòng nước.
Bùm!
Phi đao nổ tung, khiến thân hình nhân ngẫu chấn động lùi lại vài bước.
Nhưng phi đao vẫn không xuyên thủng được lớp giáp, chỉ để lại một vết xước trên bề mặt.
Dù vậy, trong khoảnh khắc đó, Lý Tầm Hoan đã nhanh chóng vượt qua nhân ngẫu, xuất hiện ở phía sau đại điện.
Phía sau đại điện là một bệ đá, trên bệ đặt một chiếc hộp gấm.
Xung quanh còn có vài chiếc rương bảo, nhưng ánh mắt của Lý Tầm Hoan lập tức chú ý đến chiếc hộp gấm ngay từ đầu.
Rống!
Đúng lúc này nhân ngẫu gầm lên, sát khí kinh hồn bùng phát lan khắp đại điện, khiến không khí như bị đè nén, lưu thông trở nên khó khăn.
Nhân ngẫu muốn sử dụng lực lượng bản thân để hạn chế tốc độ di chuyển của Lý Tầm Hoan.
Ầm!
Nhân ngẫu giơ tay lên, lòng bàn tay ngưng tụ sát khí cùng với giáp sắt trên tay tạo ra cỗ lực lượng hủy diệt.
Bàn tay rộng lớn như cối xay, nơi nào đi qua đều bị san phẳng.
Lý Tầm Hoan tránh né, thân hình lướt qua đáp xuống một trong những chiếc rương bảo.
Trong tay hắn cầm miếng ngọc bài vừa lấy được từ Đại trưởng lão Bất Lão Đường.
Hắn khẽ phất tay, tất cả rương bảo bị thu vào trong ngọc bài, sau đó hắn tiến về phía chiếc hộp gấm.
Trong khi Lý Tầm Hoan lao tới, ánh mắt nhân ngẫu lóe lên tia sáng đỏ.
Bỗng nhiên, trên người nó xuất hiện lôi điện, lôi điện bắn ra đan xen thành lưới nhằm chặn đứng bước tiến của Lý Tầm Hoan.
Nhân ngẫu cũng gia tăng tốc độ.
Nó xuất hiện trước mặt Lý Tầm Hoan nâng bàn tay lên.
Sát khí và lôi điện bao trùm lòng bàn tay, kết hợp với lực lượng khủng khiếp, ba loại năng lượng cùng lúc bùng nổ.
Chưởng lực khiến không gian vặn vẹo.
Lý Tầm Hoan buộc phải lùi nhanh, hướng về phía cửa.
Trong tay hắn có thêm một thanh phi đao.
Bùm!
Phi đao không nhắm vào lòng bàn tay nhân ngẫu mà nhắm về phía lưới điện đang chắn trước chiếc hộp gấm.
Lưới điện tan biến, phi đao rơi xuống đất.
Vút!
Ngay lập tức có một phi đao khác xuất hiện trên tay Lý Tầm Hoan.
Phi đao này lao thẳng về phía chiếc hộp gấm.
Khi phi đao đến gần, bùng nổ một luồng lực lượng khiến chiếc hộp gấm bật tung lên.
Vút! Vút!
Hai phi đao tiếp theo bay ra.
Một phi đao chặn dưới đáy chiếc hộp gấm, xoay tròn, kéo chiếc hộp về hướng thạch môn.
Phi đao còn lại đâm vào thân nhân ngẫu, ngăn cản bước tiến của nó.
Khi Lý Tầm Hoan lui ra ngoài thạch môn, chiếc hộp gấm cũng bay đến, hắn nhanh tay chụp lấy thu vào ngọc bài.
Rống!
Chiếc hộp bị đoạt, nhân ngẫu gầm thét nhưng không thể vượt qua thạch môn.
“Muốn phá vỡ lớp phòng thủ của nó cũng không dễ dàng.”
A Phi nhìn nhân ngẫu, nói.
“Nếu ta dốc toàn lực có thể phá được giáp hắn, nhưng lúc đó Thiên Môn sẽ xuất hiện, ta sẽ phải rời khỏi.”
“Vật đã lấy được, không cần phải đối đầu với nhân ngẫu này.”
“Cũng phải cảm ơn Đại trưởng lão Bất Lão Đường. Nếu không có hắn e rằng chúng ta chỉ có thể mang đi một chiếc hộp gấm.”
“Giờ giao vật vào Mật khố của Thanh Long Hội, xong rồi thì tiếp tục khám phá Bí Long Quật, sau đó sẽ cùng giao lại cho chủ thượng xem xét.”
Không gian trong ngọc bài của Đại trưởng lão Bất Lão Đường có hạn, nên cần phải giao đi, nếu không khi gặp những thạch môn khác, có nhân ngẫu canh giữ như vậy, việc lấy đi vật phẩm bên trong sẽ trở nên khó khăn.
Lý Tầm Hoan vừa nói, vừa đặt hộp gấm sang một bên.
Hắn lui lại, không dùng tay mở hộp vì sợ có nguy hiểm tiềm ẩn.
Hộp gấm bật mở, không có bất kỳ mùi lạ nào bốc ra.
Bên trong là một quyển trục.
Lý Tầm Hoan giơ tay, vận khí điều khiển quyển trục mở ra.
“Phương pháp điều khiển Mười Tám Nhân Ngẫu!”
Lý Tầm Hoan trầm ngâm khi nhìn thấy nội dung.
Hắn chăm chú xem xét, mày nhíu lại.
Quyển trục nói về phương pháp điều khiển, nhưng thực chất là phương pháp luyện chế.
Nếu muốn điều khiển nhân ngẫu phía sau thạch môn, cần phải rèn lại hạch tâm nhân ngẫu, gọi là Ngẫu Châu.
Khi Ngẫu Châu được luyện thành, khắc ấn tâm thần của mình lên đó rồi đưa vào cơ thể nhân ngẫu mới có thể kiểm soát được nó.
Tuy nhiên, việc luyện chế Ngẫu Châu không đơn giản.
Không chỉ cần thu thập đủ vật liệu, mà còn tốn thời gian rất dài.
Quyển trục được thu lại.
Lý Tầm Hoan liếc nhìn thạch môn và nhân ngẫu khổng lồ phía sau.
“Lần tới ta đến, sẽ là lúc điều khiển ngươi.”
“Đi thôi!”
Nói xong, Lý Tầm Hoan dẫn A Phi rời đi, tiếp tục tìm kiếm những thạch môn còn lại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận